Người đăng: cr9_thien@
Chương 45: Tu vi thăng tiến
Lục Thiên vừa thu hết huyết thổ, cả khu rừng như mất đi trái tim, chấn động
không thôi. Mặt đất rung chuyển kịch liệt, làm Lục Thiên đứng cũng không vững
Cây cối xung quanh cũng theo đó mà lay đổ liên tục, yêu thú to nhỏ, mạnh yếu
thì kêu la khắp nơi, chạy toán loạn, làm bầu không khí càng ngày càng hỗn
loạn. Lục Thiên nhờ vào tinh thần lực mạnh mẽ, cố gắng đứng vững vàng hơn
Nhưng lúc này, mặt đất xung quanh hắn hình thành một vết nứt, bắt đầu từ một
điểm không xa, dần dần kéo dài đến gần hắn. Thấy vậy không cần suy nghĩ, Lục
Thiên liền dùng hết sức mà chạy, lúc này hắn vẫn chưa dám ngự kiếm phi hành,
đề phòng bất trắc
Vết nứt càng ngày càng kéo dài, mặt đất bị tách ra làm đôi, tạo thành hố xâu
thăm thẳm, cây cối xung quanh bị rơi xuống hố. Một số yêu thú vì chậm chạp, mà
bị rơi xuống, sau đó không còn được nghe âm thanh gì của chúng nữa.
Bỗng nhiên, hơi nóng bốc lên từ hố sâu, không khí xung quanh nóng đến cực độ,
cây cối xung quanh đều bị bốc cháy. Lúc này Lục Thiên cảm nhận được sự nguy
hiểm đến từ hơi nóng kia, hắn đánh phải xuất ra thanh kiếm của mình, rồi ngự
kiếm bay lên cao.
Hơi nóng bốc lên càng ngày càng nhiều, sau đó chỉ nghe âm thanh sôi trào đến
từ hố sâu, nham thạch từ trong lòng đất dân lên như thủy triều, mọi thứ trên
mặt đất chưa kịp tiếp xúc với nó thì đã bị tan chảy. Lục Thiên thấy cảnh này,
thầm khen mình quyết đoán trốn lên trên cao
Ngay trong khi Lục Thiên đang cảm thấy may mắn, nham thạch trên mặt đất bỗng
hóa thành một đầu quái vật lao thẳng đến Lục Thiên. Không suy nghĩ nhiều, hắn
tung ra một chiêu Hồng tiệm vu lục trong Giáng long thập bát chưởng đẩy lùi
con quái vật nham thạch kia, rồi sau đó thúc giục pháp lực hết mức, ngự kiếm
phóng đi
Con quái vật sau khi bị Lục Thiên đẩy lùi, thấy Lục Thiên chạy mất, nó liền
nhanh chóng đuổi theo với tốc độ không kém gì Lục Thiên
Lúc này Lục Thiên ngự kiếm phi hành đã thoát khỏi phạm vi của khu rừng kia.
Nhưng hắn nhìn lại, thì thấy con quái vật bằng nham thạch vẫn cứ tiếp tục đuổi
theo. Hắn tiếp tục chạy thục mạng.
Lục Thiên phiền não không thôi, hắn không phải đánh không lại con quái vật
này, nhưng hắn lo lắng rằng nếu đánh nhau với nó, con quái vật này phát nổ, sẽ
bắn ra ham thạch xung quanh. Hắn chỉ cần trúng một chút nham thạch cũng có thể
khiến cơ thể hắn tan chảy. Đây là lí do mà hắn e ngại
Một người một nham thạch quái cứ đuổi, tốc độ quái vật có vẻ nhanh hơn Lục
Thiên một chút, bù lại thể tích của nó càng ngày càng giảm. Điều này là tất
nhiên, nó được nham thạch hóa thành, không biết vì sao lại sinh ra linh trí,
nhưng để duy trì hành động thì không thể không tiêu hao được
Phát hiện ra điều này, Lục Thiên cười khảy, hắn liên tục đổi hướng, đôi lúc
lại bay theo quỹ đạo hình tròn, con quái vật bị hắn dìu dắt đi một cách hỗn
loạn. Sau một canh giờ, nó cũng sắp bị tiêu hao hết.
Lục Thiên thở phào nhẹ nhõm, tuy bản lĩnh hắn có thể nói là cao cường, nhưng
không thể lường trước được hết những nguy hiểm mà thiên nhiên tạo ra.
Sau khi tiêu hao một lượng lớn pháp lực, Lục Thiên đánh phải đáp xuống mặt
đất. Đánh giá xung quanh, hắn phát hiện mình đang ở trong một sơn cốc
Sơn cốc này khá là rộng, mặt đất xanh thẳm, cây cối phát triển, xung quanh có
nghe tiếng yêu thú. Xem ra nơi này sinh vật khá là phong phú. Ngay bên cạnh
Lục Thiên là một cây cổ thụ cao to, nhìn dáng vẻ cổ xưa, là xanh um tùm.
“Xem ra phải ở nơi này khôi phục pháp lực rồi. Nơi đầy sinh vật đầy rẫy, rất
có khả năng gặp nhiều nguy hiểm. Thôi ta cứ ở lại khôi phục, sẵn tiện phục
dụng huyết linh thảo và linh quả kia, nhanh chóng tăng tu vi, sau đó hành động
có phần nắm chắc hơn”
Lục Thiên ngồi xuống gốc cổ thụ, lấy linh thạch từ trong trữ vật phù rồi tiến
hành khôi phục. Linh thạch từ khi hắn kiếm được ở phường thì, sau đó sử dụng
cho việc tu luyện, cũng như mua đan dược thì đến bây giờ cũng còn khá nhiều,
nhưng hắn chỉ đem tầm một nghìn linh thạch theo thôi
Sau khi hồi phục pháp lực, Lục Thiên tiến hành đưa tinh thần lực vào trữ vật
phù, một gốc linh thảo và một quả trái cây xuất hiện trong tay. Chính là linh
quả và huyết linh thảo, hắn bỏ chúng vào miệng, nhai nuốt
Một lượng năng lượng tràn vào bụng, Lục Thiên vận chuyển công pháp luyện hóa
số năng lượng này. Pháp lực của hắn dần dần tăng lên. Năng lượng của linh quả
và huyết linh thảo kết hợp bổ trợ cho nhau, tạo ra sự kết hợp hài hòa. Máu
huyết trong cơ thể sung túc lên hẳn, Lục Thiên cảm nhận tinh thần thoải mái,
dễ chịu trong người
Sau khi tiêu hóa xong, hắn tiếp tục phục dụng linh quả và huyết linh thảo.
Ngày hôm sau, trong tay Lục Thiên linh quả đã sử dụng hết, chỉ còn lại 5 cây
huyết linh thảo. Càng về sau tác dụng của chúng không còn được như lúc đầu,
tiêu tốn đến 5 linh quả cùng 5 gốc huyết linh thảo, cuối cùng tu vi Lục Thiên
cũng đạt đến linh đồ đại viên mãn
Thu lại mấy gốc thảo dược vào trong trữ vật phù, Lục Thiên tiến hành đánh giá.
Tuy tu vi mình tăng nhanh như vậy, nhưng pháp lực lại không tinh thuần bằng
việc tự tu luyện. Tuy nhiên điều mà hắn cần nhất chính là tu vi cao, chứ không
phải là độ tinh thuần của pháp lực. tu vi dù cực kì tinh thuần nhưng không đạt
đủ yêu cầu thì cũng bị lam thạch trong người làm cho bạo thể mà chết
Trước khi tiến vào bí cảnh tu vi của hắn đã là linh đồ hậu kỳ, nhưng hiện giờ
đã là linh đồ đại viên mãn, tất cả cùng đều nhờ ngoại lực, tuy nhiên nhờ tác
dụng của huyết linh thảo nên không sợ để lại hậu hoạn gì