Người đăng: sieucuibap123
"Trần Nguyên, tiểu tử ngươi đi giao hàng đi." Người trung niên mập mạp la lớn
với một người tuổi trẻ cũng khá là thanh tú : "Ta cho ngươi biết, hôm nay nếu
mà giao hàng đến trễ nữa, ông chủ ta liền trừ nửa tháng tiền lương của ngươi."
Trần Nguyên cười nói: "Ông chủ, yên tâm đi. Hôm nay, ta vô luận như thế nào,
cũng không đến trễ nữa."
Ông chủ mập nghe được Trần Nguyên bảo đảm, lúc này mới hừ lạnh một tiếng.
Trần Nguyên lái một chiếc xe máy 3 bánh, phía sau chứa từng rương hàng hóa,
hướng về phía siêu thị cách đấy tầm ba cây số đưa hàng.
Trần Nguyên đi tới cái thế giới này cũng đã được hơn ba năm, cho đến ngày hôm
qua, hắn mới biết nơi này là Địa Cầu thuộc Long Châu thế giới. Trần Nguyên một
mực ở nông thôn, làm giúp việc cho một ông chủ của xưởng nhỏ, hắn chuyên giao
hàng cho siêu thị, tiền lương mỗi tháng hắn kiếm được cũng chỉ đủ ấm no.
Đã được hơn ba năm, hắn vẫn không có ra khỏi thôn trang.
Ngày hôm qua, Trần Nguyên nghe được một tin tức: Thiên hạ võ đạo đại hội lần
này đã kết thúc, Son Goku đánh bại Piccolo, cứu vớt Địa Cầu, đạt được quán
quân.
Son Goku, Piccolo
Rất quen thuộc tên.
Cẩn thận hồi tưởng, Trần Nguyên mới từ trong trí nhớ tìm tới liên quan trí
nhớ. Son Goku, không phải là Long Châu trong nhân vật chính sao
Khi còn bé Trần Nguyên, gia đình của hắn cũng thuộc dạng nghèo khó, không có
TV, không thể xem phim Bảy Viên Ngọc Rồng, sau này lớn lên, khi đã biết làm
việc kiếm tiền, ngược lại có cơ hội xem. Nhưng mà khi đó, Trần Nguyên đã hai
mươi tuổi, phải đảm đương trách nhiệm gia đình nặng nề, cũng không có cái gọi
là "ham muốn", trở lại xem Bảy Viên Ngọc Rồng.
Mấy trăm tập Bảy Viên Ngọc Rồng, Trần Nguyên chỉ xem được có mười tập, vẫn
chỉ là xem lướt qua mà thôi, nội dung cốt truyện cũng không liên tục.
"Mặc dù ta không biết nội dung cốt truyện, không có khả năng tiên tri, nhưng
là ta biết Long Châu thế giới Địa Cầu, rất nguy hiểm. Một cái sơ sẩy, sẽ bỏ
mình. Ta cùng Son Goku bọn họ không có giao tình, ta muốn là chết, bọn họ
không thể nào dùng Bảy Viên Ngọc Rồng đem ta sống lại." Trần Nguyên vừa lái
xe, nghĩ nhanh chóng vận chuyển, "Muốn có thể nắm giữ vận mạng của chính mình,
chỉ có giống như Son Goku như vậy, không ngừng trở nên mạnh mẽ. Đáng tiếc, ta
không có luyện võ qua thuật."
Trần Nguyên xem qua tiểu thuyết không ít, quốc thuật, nội công, tu chân, những
thứ này loại khác tiểu thuyết hắn đều xem qua, những đúc kết ở bên trong những
quyển sách đó cũng không phải ít, nhưng Trần Nguyên biết, những thứ kia đều là
giả.
Cho dù có chút hàng thật ở bên trong, không có lão sư dạy dỗ, hắn cũng không
khả năng tu luyện thành công.
"Muốn trở thành võ giả, chỉ có thể đi bái sư."
Trần Nguyên thầm nghĩ trong lòng.
Trên địa cầu, ai là tốt nhất thầy võ
Đương nhiên là Quy Tiên Nhân.
Son Goku - vị siêu cấp cường giả này, là được Quy Tiên Nhân dạy dỗ mà trưởng
thành.
... ... ... ...
Lại đến thời điểm phát tiền lương hàng tháng.
Ông chủ mập nắm một xấp tiền, đối với Trần Nguyên nói: "Trần Nguyên, tiền
lương tháng này của ngươi, cầm lấy."
Trần Nguyên nhận lấy tiền, nói: "Cám ơn lão bản. Thưa ông chủ, có chuyện này
ta muốn nói với ngài, ta dự định là sẽ nghỉ việc không làm nữa."
Biểu hiện trên mặt của ông chủ mập đờ ra, hỏi "Tiểu tử ngươi nói cái gì, không
làm nữa ? Có phải là chê tiền lương ta trả cho ngươi ít không ? Tiền lương sự
tình, chúng ta có thể thương lượng."
Đừng xem bình thường ông chủ mập vẫn thường hay la rầy Trần Nguyên, mang tới
cảm giác là hắn không thích Trần Nguyên, đó là hắn phải bày ra ông chủ "uy
nghiêm", thật ra thì hắn vô cùng quan tâm Trần Nguyên cái tên nhân viên này.
Trần Nguyên làm việc cẩn thận, cho tới bây giờ vẫn không có đề cập tới vấn đề
tăng lương, khá là chịu khó cần cù. Nếu mà Trần Nguyên nghỉ việc, nhân viên
tốt như vậy, đi nơi nào tìm cho ra?
Trần Nguyên nói muốn nghỉ việc, làm cho ông chủ mập hoảng, liền vội vàng tăng
lương.
Trần Nguyên cười lắc đầu: "Không phải là vấn đề về tiền lương. Ta dự định đi
học võ thuật, ta muốn trở thành một cường đại võ giả."
Ông chủ mập cười ha ha: "Trần Nguyên, tiểu tử ngươi thật biết đùa. Ngươi, còn
muốn trở thành võ đạo tông sư ? Ngươi năm nay cũng đã 24 tuổi đi, bây giờ mới
dự định tập võ, sợ là đã trễ rồi."
"Nói thiệt cho ngươi biết, ta lúc còn trẻ, cũng có mơ mộng giống vậy, cũng hy
vọng trở thành một võ đạo tông sư, bất quá, võ thuật cũng không phải là người
nào cũng có thể luyện tập. Ngươi nhìn một thân thịt béo này của ta, cũng biết
lúc ấy suy nghĩ của ta là buồn cười biết bao. Ngươi chính là đàng hoàng ở lại
làm nhân viên giao hàng cho lão bản a, ta tăng lương cho ngươi,
Tích cóp tiền lại, mấy năm sau liền có thể cưới một cô con dâu cho ba mẹ vui
lòng."
Trần Nguyên lắc đầu một cái.
Kiếm tiền, mua nhà, cưới vợ
Hắn cũng chưa dám nghĩ tới sinh hoạt như vậy.
Ông chủ mập thấy Trần Nguyên mặt đầy kiên định, không giống như là đùa dáng
vẻ, nghiêm túc hỏi "Thật muốn đi ?"
Trần Nguyên nghiêm túc nói: "Thật."
Ông chủ mập biết mình là không giữ được tiểu tử này, thở dài, lại lấy ra thêm
một xấp tiền, nói: "Số tiền này, coi như là ông chủ ta tài trợ cho ngươi. Đến
lúc đó ngươi nếu mà thành võ đạo tông sư, nổi danh thế giới, ông chủ trên mặt
ta cũng có ánh sáng, cùng người khác khoác lác, lưng cũng là thẳng."
Trần Nguyên chần chờ một chút, vẫn là nhận lấy tiền, nói: "Đa tạ lão bản."
Trần Nguyên xoay người lúc rời đi sau khi, ông chủ mập nói: "Trần Nguyên,
luyện võ không ra gì thì trở lại, tiếp tục cho ông chủ ta giao hàng. Tăng tiền
lương cho ngươi."
Trần Nguyên gật đầu một cái, ông chủ mập bình thường nhìn hà khắc, thật ra thì
hắn cũng là một người không tệ.
... ... ... ... ...
Trần Nguyên thu thập mấy bộ quần áo, mang theo toàn bộ số tiền tích góp của ba
năm này, rời khỏi nông thôn, đi bái Quy Tiên Nhân làm thầy.
Nhưng Trần Nguyên rất nhanh thì phát hiện vấn đề, bởi vì hắn không biết vị trí
cụ thể của hòn đảo nhỏ - chỗ Quy Tiên Nhân ở.
Chỗ học mà cũng không tìm tới, như thế nào đi bái sư
"Chẳng lẽ đi tìm Son Goku" Trần Nguyên lắc đầu một cái, hủy bỏ cái ý nghĩ này,
bánh bao núi giống như mình không biết ở địa phương nào.
(CV: địa danh này dịch ra cũng là núi bánh bao thôi, phiên âm tiếng tàu thì
mình bỏ qua nha)
"Đi Tây đô, tìm Bulma."
Trần Nguyên thầm nghĩ trong lòng: "Chỉ cần tìm được Bulma, liền có thể biết
được chỗ ở của Quy Tiên Nhân."
Tây đô mặc dù lớn, nhưng vạn năng giao nang công ty, là Tây đô lớn nhất khoa
học kỹ thuật tập đoàn công ty, rất dễ tìm.
Bulma là cô chủ nhỏ của "vạn năng giao nang tập đoàn".
Trần Nguyên ngồi xe đi tới Tây đô.
"Tây đô thật là phồn hoa, so với nông thôn thì mạnh hơn quá nhiều." Trần
Nguyên nhìn xung quanh cao ốc, thở dài nói, "Bất quá không khí của Tây đô ,
không có tốt như ở nông thôn ."
Trần Nguyên ra trạm xe hơi, ngoắc tay, xe taxi đậu ở bên cạnh hắn, tài xế hỏi
"Đi nơi nào đây ?"
Trần Nguyên nói: "Vạn năng giao nang công ty."
Tài xế mặt đầy hâm mộ: "Ngươi là nhân viên của vạn năng giao nang công ty ?
Công ty của các ngươi là công ty công nghệ cao lớn nhất của Tây đô, so với
chúng ta những thứ này lái taxi mạnh hơn đâu chỉ gấp trăm lần. Thật là hâm mộ
các ngươi a."
Trần Nguyên cười cười, không có phản bác lời của bác tài.
Không tới nửa giờ, liền đến vạn năng giao nang công ty chính.
"Tiểu ca, đến nơi rồi." Tài xế nói.
Trần Nguyên trả tiền, xuống xe, hướng công ty chính đại môn đi tới.
"Làm phiền thông báo giúp ta một tiếng, ta tên là Trần Nguyên, tới tìm tiểu
thư Bulma." Trần Nguyên nói với bảo vệ ở cửa.
Sau khi được thông báo, Lính gác cửa nói: "Bulma tiểu thư đã đi ra ngoài, bất
quá tiến sĩ Bruce mời ngươi vào."
Trần Nguyên thở phào một cái, không nghĩ tới tiến sĩ Bruce lại bằng lòng gặp
mình. Mọi chuyện so với tưởng tượng muốn thuận lợi hơn nhiều lắm.
Tiến vào công ty, Trần Nguyên liền được một người máy mang tới phòng thí
nghiệm của tiến sĩ Bruce. Trần Nguyên khiếp sợ, người máy này thật là tân
tiến, xem ra vạn năng giao nang công ty đã có A.I.. (CV: cho bạn nào không
biết thì thuật ngữ A.I = trí thông minh nhân tạo)
Xem ra là tiến sĩ Bruce làm nghiên cứu, nghe tiếng bước chân, tiến sĩ ngẩng
đầu lên nói: "Tiểu tử, ngươi chính là Trần Nguyên ? Không biết ngươi tới tìm
Bulma nhà ta có chuyện gì ?"
Vào lúc này.
Một cái xe hơi bay hạ xuống công ty chính, sau đó thì Bulma xuống xe, đi tới
phòng thí nghiệm của tiến sĩ Bruce.
"Ba ba, ta đã về rồi đây." Bulma cao hứng nói.
Bulma là một cô gái phi thường xinh đẹp, nàng bây giờ xem như mới hai mươi
tuổi a, đúng vào thời điểm sắc son của người con gái. Trần Nguyên cảm thấy
thanh xuân sức sống tràn đầy ở trên người nàng.
Bruce nói: "Tên tiểu tử này, là Trần Nguyên, hắn là tới tìm con."
Bulma sững sờ, tò mò hỏi "Tìm con ? Nhưng mà con không nhận biết hắn a. Trần
Nguyên đúng không, xin hỏi ngươi tìm ta có chuyện gì ?"
Trần Nguyên bất ty bất kháng nói: "Bulma tiểu thư, ta là Trần Nguyên. Không
mời mà tới, có chút mạo muội, xin ngươi thông cảm."