Người đăng: buiquoctri1
Lần thoát thai hoán cốt này vẻn vẹn một tháng thời gian, cách đây một tuần thì
hầu hết trưởng lão Lâm Viễn tông đã mang theo chín thí sinh có thành tích cao
nhất quay về tông môn, còn chừa lại hai lão giả trước kia đi theo hộ vệ cho Vô
Song và Linh Nhi, cả Vũ Nam cũng ở lại chờ tin tức Lôi Thần.
Qua một tháng, dư uy không còn kinh khủng như trước nhưng không gian đôi khi
vẫn còn vặn vẹo nhè nhẹ, áp lực tỏa ra cũng không phải cấp bậc Linh Sư hay
Huyền Sư có thể vào được, trừ phi có thể khống chế lực lượng thiên địa tạo
thành vòng phòng hộ như Vương giai cường giả thì may ra, nhưng quanh đây làm
gì có người nào đạt tới cấp bậc đó?
Trung tâm khu vực thiên kiếp giáng xuống, Lôi Thần trần truồng ngồi xếp bằng,
bộ dạng của hắn thoạt nhìn thì không có gì thay đổi, nhưng chỉ cần tinh mắt
chú ý thì sẽ nhận ra da thịt bóng loáng xinh đẹp, cơ bắp rắn chắc cuồn cuộn
phát triển cân đối hơn trước, ngay cả hình thể cũng cao lên một chút.
Trong cơ thể hắn đã sắp hoàn thành xong bước tiến hóa cuối cùng.
Nếu lúc này có người sở hữu năng lực nhìn xuyên thấu sẽ thấy được khung xương
của Lôi Thần cực kỳ quái dị, nhìn như ngọc bảo thạch ngàn năm, rắn chắc không
nói, riêng việc có lôi điện chạy dọc khắp nơi trên xương cốt là đủ khiến người
nói không nên lời rồi.
Loại thể trạng này Lôi Thần không biết nên gọi là gì, hắn dám chắc so với Ngọc
Cốt chi thân thì cao hơn rất nhiều, trong lịch sử Thiên Nguyên đại lục cũng
chưa có ai trong quá trình đạt được Ngọc Cốt chi thân mà dẫn phát thiên kiếp
cả.
Thậm chí trong xương cốt còn kèm theo lôi điện chi lực, đây là cái vấn đề gì?
Lôi Thần không rõ ràng lắm, mà cũng không quan tâm quá nhiều, hắn chỉ đang tận
tình cảm thụ thân thể mạnh mẽ, tu vi yêu thú hắn đã có thể xác định được.
Vừa hấp thu hàn khí cải tạo, vừa được lôi kiếp tẩy rửa qua, hiện tại Lôi Thần
đã đạt tới Nhị cấp trung giai yêu thú, huyết mạch lực chỉ tăng lên Phàm cấp
cao giai, thiếu một chút mới đạt tới Phàm cấp đỉnh phong. Nhưng trình độ nhục
thân thì cho dù có va chạm trực tiếp với Huyền khí trung phẩm cũng không gặp
vấn đề gì, trừ phi là Huyền Sư sử dụng Huyền khí mới có khả năng thương tổn
hắn.
Hiển nhiên trình độ nhục thân cao chưa chắc lực lượng đã cao, lực lượng của
hắn vẫn dừng lại ở yêu thú Nhị cấp trung giai, huyết mạch Phàm cấp cao giai mà
thôi, so với võ giả Linh Sư trung giai thì mạnh hơn một ít, trừ phi là huyết
mạch lực tăng thì lực lượng tự thân mới tăng, trình độ nhục thân cao chỉ bảo
đảm tánh mạng hắn trâu hơn mà thôi.
Bất quá, nếu phối hợp lực lượng tự thân với tu vi hiện tại của Lôi Thần thì
vẫn đè Linh Sư đỉnh một đầu, đây là sự tình hắn đã đoán được từ trước nên
không có nhiều bất ngờ cho lắm.
Còn nếu nói đến lực bộc phát trong xương cốt thì Lôi Thần không dám khẳng
định, bởi vì biến hóa này đối với hắn vẫn còn rất lạ lẫm, không biết nếu để
Huyền khí tuyệt phẩm đánh vào thì có phá hủy được xương cốt của hắn không.
Lôi Thần tạm gọi thể chất hiện tại của mình là Thiên Lôi Ngọc Cốt chi thể, bởi
vì nó đạt được chút lợi ích từ lôi kiếp nên mới có danh tự Thiên Lôi, ngoài ra
không còn thông tin nào khác.
Nếu gặp tình huống khiến Lôi Thần liều mạng thì hắn sẽ không do dự vận dụng lá
bài tẩy này, gọt hết da thịt bên ngoài, dùng xương cốt oanh sát kẻ địch.
Lôi Thần vươn vai đứng dậy, trên gương mặt treo nụ cười mỉm tràn đầy tự tin
quen thuộc, chỉ là lúc này có thêm chút tà mị kỳ lạ làm cho người khác bất tri
bất giác hãm sâu vào.
Cúi đầu nhìn xuống thân thể, Lôi Thần càng thêm hài lòng, bộ vị cần phát triển
vẫn cứ phát triển tốt đẹp, nhưng lại gặp một vấn đề nan giải khác.
Quanh khu vực này đều bị lôi kiếp tàn phá không sót lại gì, không gian giới
trên tay cùng mọi thứ ở bên trong đều bị hủy diệt, may mắn quả trứng lúc trước
hắn để trên bàn đã được đám Vũ Nam lúc bỏ chạy mang theo rồi.
Lôi Thần lẩm bẩm xác định phương hướng rồi bước đi, hắn cũng không quá lo lắng
cho quả trứng, dù sao cách thức cho nó hấp thu nguyên khí cũng khá đơn giản.
Không lâu sau, trên đường cái cách khu vực bị thiên uy bao phủ mấy trăm
trượng, một võ giả cấp thấp đang đi lại trên đường, đôi khi cau mày suy tư
không biết đang nghĩ gì.
Như đã quyết định một việc gì đó, võ giả nọ định chuyển hướng thì bỗng dưng
một bóng đen lấy tốc độ khủng bố lướt tới đánh ngất hắn sau đó kéo vào con hẻm
tối.
Qua vài phút, một thân ảnh khác từ trong con hẻm đi ra, y phục mà hắn mặc
chính là của võ giả ban nãy, có điều đặt lên người tên này thì hơi có phần
chật chội, căn bản bởi vì hình thể sai biệt quá nhiều.
Mái tóc lam dài phiêu dật, đôi mắt xích hồng yêu dị, khuôn mặt điển trai quen
thuộc, chính là Lôi Thần vừa mới rời khỏi biệt viện bị tàn phá.
Sau khi có y phục che thân, Lôi Thần bắt đầu tỏa ra thần thức, với tu vi lúc
này của hắn thì trong vòng hai mươi dặm không có sinh vật nào có thể thoát
khỏi tầm kiểm soát, rất nhanh hắn đã nhận ra khí tức của bọn Vũ Nam.
Thân hình thoăn thoắt hai cái đã biến mất khỏi đường cái hiu quạnh ít người
qua lại.
Trong một tửu điếm ở thành Nam, Vũ Nam, Vô Song, Linh Nhi, Mạnh Long, Hà
Nguyệt Như, Tiếu Thiên Thủy, Lạc Sương và hai lão giả Lâm Viễn tông đi theo
bảo vệ đang ở tụ tập đây.
Ba người Vũ Nam, Vô Song, Linh Nhi đạt đến Võ Sư nên tốc độ tiến cảnh chậm
lại, một tháng thời gian không tính là nhiều nên tu vi tiến triển không bao
nhiêu. Mạnh Long thì vừa vặn đột phá Phàm cảnh đỉnh, Tiếu Thiên Thủy vẫn dậm
chân tại chỗ, còn Hà Nguyệt Như nhờ công pháp Địa cấp hấp thu âm khí, cách đây
vài ngày đã đột phá Tam tinh Phàm cảnh. Chỉ có duy nhất Lạc Sương là biến thái
nhất, nàng dựa vào thể chất tuyệt phẩm linh căn hiếm thấy của mình một đường
xông phá Phàm cảnh Ngũ tinh đỉnh, thiếu một chút liền bước vào Phàm cảnh Lục
tinh, đây là do công pháp nàng tu luyện không ra gì, nếu như có Thiên cấp công
pháp, hoặc Thánh cấp thì kết quả càng đáng sợ hơn nữa.
Cái này đã gây ra oanh động không nhỏ trong nhóm, may mắn trong quá trình nàng
tiến cảnh không có người ngoài bên cạnh, bằng không tin tức truyền ra đã bị
các thế lực khác điên cuồng cướp đoạt rồi, mà Lĩnh Long vì không muốn đắc tội
cùng Lôi Thần nên Vương Quý Long đã căn dặn cao tầng không truyền ra ngoài, cố
gắng làm dịu mối quan hệ cùng Lôi Thần, chưa kể Tiếu Thiên Thủy dù gì cũng là
người Lĩnh Long gần mười năm trời, Lạc Sương là đạo lữ của hắn nên cũng tính
là người của Lĩnh Long, họ không ngu đến mức đem người nhà bán cho kẻ khác.
Trầm mặc hồi lâu, Vũ Nam nhìn lướt qua từng người rồi mở miệng nói trước.
Tiếu Thiên Thủy không chút do dự đồng ý nói.
Lạc Sương nắm chặt tay hắn kiên định gật đầu, sau khi tỉnh dậy nàng mới biết
được Lôi Thần đã kéo mình từ cõi chết trở về, nhưng cũng khiến hắn lâm vào
hiểm cảnh cửu tử nhất sinh, với tính cách của Lạc Sương thì tuyệt đối không
thể đứng nhìn được, dù có chết cũng phải làm gì đó có ý nghĩa.