Người đăng: buiquoctri1
Lôi Thần nói lời này cũng không phải là giả dối, có được công pháp tà dị có
thể cướp đoạt nguyên khí của tất cả mọi thứ mà hắn nhắm vào, là cướp đoạt một
cách trắng trợn, đường đường chính chính, không như cách hấp thu bình thường,
tốc độ không những nhanh mà còn không chừa lại cặn bã. Như vậy lượng băng hàn
chi khí trong người Lạc Sương có lẽ cũng không bị ngoại lệ đi, dù sao nó cũng
là biến dị của Thủy nguyên khí.
Trên hết có lẽ không người nào biết được, từ thời thượng cổ đã có một loại sự
tích liên quan đến Băng Linh chi thể, tương truyền rằng lúc người sở hữu Băng
Linh chi thể bắt đầu quá trình thoát biết nếu có thể hấp thu một thân hàn khí
thoát ra từ người nọ liền sẽ đạt được công hiệu Ngọc Cốt chi thân, không chỉ
đề thăng mức độ cứng rắn của xương cốt mà còn giúp nhục thân cường hóa lên một
mức độ biến thái vượt xa võ giả bình thường, thậm chí võ giả tu luyện công
pháp luyện thể cao giai cũng chưa chắc sánh được, trừ phi là yêu thú có huyết
mạch cao cấp trở lên may ra mới so bì kịp.
Đương nhiên điều kiện tiên quyết là phải chịu được hàn khí nhập thân, từ bí
tịch thượng cổ cho thấy, người may mắn đạt được Ngọc Cốt chi thân thông qua
việc hấp thu hàn khí từ Băng Linh thể chất thì tu vi thấp nhất đã là Huyền Tôn
cảnh, mà người này còn phải chuẩn bị rất nhiều dược vật Hỏa hệ cực kỳ tinh
thuần mới thành công tại phút chót.
Đủ thấy khi có được Ngọc Cốt chi thân thì tác dụng sẽ cao cỡ nào, đáng để Lôi
Thần liều lĩnh thử nghiệm, hắn có thứ mà người khác không có, chính là hai
loại Thần công nghịch thiên, trừ bỏ Ngũ Hành Tứ Tượng Quyết thì Thần công mà
Lam lão truyền thụ lại liên quan đến việc đề thăng huyết mạch lực yêu thú,
tương đương với gia tăng mức độ cường tráng của nhục thân và lực lượng đạt
được khi tiến cấp. Để có thể chống cự và vận chuyển hàn khí thuận lợi bồi
dưỡng thân thể thì công pháp tu luyện cũng thập phần quan trọng.
Nếu không có chỗ dựa là hai Thần công trên thì Lôi Thần tuyệt đối không liều
lĩnh cứu Lạc Sương, hắn còn chưa trượng nghĩa đến mức vì người không quá thân
tình mà bán mạng đâu.
Tâm tình Tiếu Thiên Thủy lúc này kích động có thể hình dung được, hắn không
quan tâm Lôi Thần dùng cách nào, một khi có cơ hội tuyệt đối hắn sẽ thử, bởi
vì nếu không thử thì Lạc Sương trước sau gì cũng không chịu nổi mà chết đi, để
nàng đau đớn thống khổ như vậy thì chẳng thà giúp nàng giải thoát sớm một
chút.
Vừa nói Tiếu Thiên Thủy đặt Lạc Sương qua bên cạnh rồi không ngừng khấu đầu
quỳ lạy, vì Lạc Sương hắn chấp nhận buông bỏ cái gọi là danh dự nam nhân rồi.
Lôi Thần cũng không ngăn cản mà chỉ đi tới bên cạnh Lạc Sương, đoạn hắn bế
nàng lên sau đó hướng về phòng mình ở phía đình viện rời đi, bước được hai
bước hắn quay lại nói.
Nói xong Lôi Thần quay đầu đi thẳng, không dừng lại chút nào nữa.
Tiếu Thiên Thủy quỳ trên đất nhịn không được nước mắt ào ào chảy xuống, nam
nhân đổ máu không rơi lệ, dù đã được giáo huấn lần trước nhưng lúc này lại
không cách nào kìm nén được. Lôi Thần dù thành hay bại cũng đã trở thành người
có ân tái tạo đối với Tiếu Thiên Thủy hắn và đạo lữ Lạc Sương, phần tình nghĩa
này cho dù có là huynh đệ ruột thịt liệu sẽ làm được tương tự như thế chăng?
Hướng thân ảnh sắp khuất bóng dập mạnh đầu một cái, Tiếu Thiên Thủy bò dậy vội
vàng đuổi theo, hắn sẽ dùng tính mạng để hộ pháp, tuyệt đối không thể để cho
lúc Lôi Thần thi pháp xảy ra bất cứ việc gì ngoài ý muốn được.
Đám Vương Quý Long còn trong sảnh vẻ mặt âm tình bất định, không biết có nên
đi theo hay không, cuối cùng chỉ có thể thở dài cho người phong tỏa tin tức,
cố gắng tăng thêm phòng bị cho tới khi Lôi Thần xuất quan.
Lúc này Vô Song và Linh Nhi cũng đã tỉnh dậy, hai nàng không thấy Lôi Thần ở
trong phòng thì đứng dậy định đi ra ngoài tìm, vừa đúng lúc hắn trở về, trong
tay còn ôm thêm một nữ nhân.
Tâm tình hai nàng trở nên khó chịu, rất không thích Lôi Thần có thêm nữ nhân
khác nhưng lại không biết nói sao, nam nhân tài giỏi có tam thê tứ thiếp tại
Thiên Nguyên đại lục là chuyện hết sức thường tình, chỉ là tính tình ích kỷ
chỉ muốn nam nhân của mình yêu thương mình thì nữ nhân nào không có, vấn đề là
lòng ích kỷ đó ít hay nhiều mà thôi.
Lôi Thần thì không nghĩ được nhiều như vậy, dù sao hắn cũng chưa từng trải qua
nữ nhi tình trường, với lại thời gian cấp bách, vẫn phải lo chính sự trước.
Sắc mặt hắn dị thường nghiêm túc nhìn hai nàng phân phó.
Nói xong Lôi Thần bước vội tới bên giường đặt Lạc Sương xuống rồi đột nhiên đi
lại chỗ hai nữ, cúi người hôn mỗi người một cái thật mạnh rồi đẩy cả hai ra
khỏi phòng.
Một loạt các hành động đơn giản nhanh chóng tới mức Vô Song và Linh Nhi không
kịp hiểu chuyện gì xảy ra, đến khi nhận thức được tình huống thì mặt đã đỏ tới
mang tai rồi.
Giọng Linh Nhi ngày càng nhỏ, chỉ có Vô Song bên cạnh là ý thức được chuyện
không đơn giản, vẻ nghiêm túc của Lôi Thần vừa rồi mang theo chút ý tứ gì đó
mà nàng không đoán ra, nhưng sau khi nhìn thấy bộ dạng đó của hắn thì nàng
không cách nào vui nổi.
Ngẩn người một lúc, Vô Song kéo tay Linh Nhi vừa đi vừa nói.
Hai nàng đi ra vừa vặn đụng phải Vũ Nam và Tiếu Thiên Thủy chân trước chân sau
chạy tới.
Vũ Nam, Tiếu Thiên Thủy đưa mắt nhìn nhau sau đó thấp giọng kể lại đầu đuôi sự
việc...
Ở trong phòng, Lôi Thần trừng mắt nhìn chằm chằm thân thể không ngừng run rẩy
của Lạc Sương, hít sâu một hơi hắn bắt đầu vận chuyển công pháp.
Có điều lần này không giống trước, hắn áp chế phạm vi phóng thích chỉ quanh
người Lạc Sương, một tầng không gian vô hình chỉ Lôi Thần mới cảm nhận được
chợt hiện ra bao bọc thân thể Lạc Sương lại, hàn khí xung quanh tức thì không
thể thoát ra ngoài, giống như bị một loại lực lượng kỳ lạ nào đó cướp đoạt
toàn bộ một cách không thương tiếc.
Thời điểm hàn khí trong người Lạc Sương bắt đầu bị cướp đi thì Lôi Thần cũng
run lên, hàn khí đang dung nhập vào thể nội của hắn triển khai tàn phá.
Lôi Thần thủ vững tâm thần vận chuyển công pháp điều khiển hàn khí chạy dọc
kinh mạch, một đường thẳng tiến tới khung xương.
Cảm giác như bị ngàn vạn cây kim đâm vào xương tủy khiến Lôi Thần dù có chuẩn
bị cũng xém chút nữa kêu to, loại đau đớn này không tầm thường chút nào.
Lôi Thần đau đớn nhưng hàn khí lại không có tí cảm thông nào, vẫn không ngừng
truyền từ cơ thể Lạc Sương sang.
Trong quá trình vận chuyển hàn khí, có một ít dung nhập vào đan điền, một ít
bao phủ kinh mạch, một ít thấm nhuần vào từng thớ thịt, da lông, và phần lớn
còn lại đều chảy vào khung xương.
Thậm chí máu huyết cũng ké được chút ít phong quang, đây là do Thần công của
Lam lão khi vận chuyển hàn khí tạo thành, dù sao bản chất nó cũng là công pháp
đề thăng huyết mạch yêu thú.
Không thể không nói, hai loại Thần công cùng nhau vận hành đã bảo trụ được
tính mạng của Lôi Thần, giúp hắn không gặp vấn đề gì bất trắc.
Tuy nhiên dù là vậy thì đau đớn thống khổ vẫn đang ngày càng ghê gớm, từ một
đốt xương nhỏ như ngón tay được dung nhập hàn khí từ từ mở rộng ra, nửa ngày
qua đi thì cả khung xương của hắn đều được bao phủ bởi hàn khí.
Nhiệt độ giảm thấp làm làn da bên ngoài Lôi Thần kết thành lớp băng dày mấy
phân, mà hàn khí trong người Lạc Sương cũng biến mất không sót lại gì, cả tu
vi cũng chịu chung số mệnh, giống như một mầm cây xanh tươi tốt bị hút khô
vậy.
Đương nhiên sẽ không khiến Lạc Sương mất đi thể chất biến thái của mình, nó
chỉ khiến nàng sau khi hoàn thành quá trình thoát biến thì lâm vào tình trạng
quá độ thôi, chờ một thời gian nữa khi tu luyện trở lại thì Băng Linh thể chất
sẽ biểu hiện ra ưu thế nghịch thiên của mình.
Vì một tháng chịu đựng hành hạ hàn khí tấn công nên thân thể Lạc Sương cực kỳ
suy nhược, không thể tỉnh lại ngay được.