Người đăng: buiquoctri1
Trận đấu của Lăng Thiên Bá và Vân Hổ kế thúc rất chóng vánh, hoàn toàn không
ngoài dự đoán của Lôi Thần, Lăng Thiến Bá mặc dù là tán tu lăn lộn giữa sinh
và tử không biết bao nhiêu lần, kinh nghiệm phong phú, nhưng bù lại hắn không
được chuẩn bị đầy đủ như những tinh anh đến từ đại thế lực, bất kể là vũ khí
hay là vũ kỹ, thậm chí là tu vi cũng dưới một bậc, muốn thắng được trừ phi là
biến thái như Lôi Thần hoặc thiên tài yêu nghiệt có khả năng vượt cấp mà
chiến, không thì kết quả trận đấu đã được định sẵn rồi.
Chưa kể đến Vân Hổ còn là thế hệ trẻ xuất sắc nhất của Vân Hổ tông, một Cửu
cấp tông môn tương đương với Lâm Viễn tông, chỉ là thực lực dưới không ít,
cùng là Cửu cấp nhưng Lâm Viễn tông lại trên Vân Hổ tông một đầu, đây cũng là
nguyên do Vân Hổ tới tham dự đại hội để truy cầu cao hơn, chỉ cần hắn gia nhập
được vào Lâm Viễn tông thì sẽ có cơ hội tiến lên Lâm Minh tông, giúp tông môn
của mình có chỗ dựa vững chắc, an tâm phát triển mà không bị các thế lực khác
dòm ngó.
Sự tình kiểu này khắp Thiên Nguyên đại lục diễn ra nhiều không đếm hết.
Giờ chỉ còn lại Lý Vân Phục và Đinh Tấn, sau trận của hai người thì chung kết
chọn ra người mạnh nhất sẽ diễn ra.
Ngay cả Lôi Thần đang hưởng thụ hai ngọc thể hoàn mỹ cũng bắt đầu biểu hiện
chút nghiêm túc mà từ đầu đến giờ không có.
Bên phía lôi đài, Lý Vân Phục phát ra thế công đầu tiên, hắn không thể vì Đinh
Tấn tu vi thấp hơn mà khinh thường được.
Trường kiếm trong tay rung lên, hỏa diễm nóng rực từ trong cơ thể phóng ra bao
phủ một mảnh lôi đài, sức nóng khủng bố đốt không khí kêu lách tách.
Biển lửa vừa tuông ra rất nhanh đã tập hợp lại xoay quanh thân kiếm, tạo thành
lốc xoáy hỏa diễm tấn công tới Đinh Tấn.
Một chiêu này đã đạt đến Cao cấp vũ kỹ, trong đồng giai cũng có lực uy hiếp
không nhỏ, Đinh Tấn nghiêm mặt, hai chân sử dụng bộ pháp kỳ lạ nhanh chóng
lướt sang một bên.
Lốc xoáy hỏa diễm cuồn cuộn sượt qua người Đinh Tấn đánh mạnh lên vị trí mà
hắn vừa đứng, một cái động rộng hơn trượng sâu nửa thước được tạo ra, lôi đài
cũng rung lên một lúc.
Đinh Tấn lợi dụng bộ pháp nhanh nhẹn, vừa tránh né thành công lập tức chuyển
tư thế, đại đao trong tay không khách khí nhắm eo Lý Vân Phục chém tới, nguyên
khí bàng bạc nâng cao lực công kích, từng đạo tàn ảnh theo đại đao di chuyển
khiến người mờ mắt không phân định rõ đâu mới là thân đao thật sự.
Mặc dù mới vừa phát động công kích xong không kịp triển khai thế công mới để
phản kích, nhưng Lý Vân Phục không hổ là thiên tài được cho là dày dặn kinh
nghiệm nhất đại hội, Hỏa nguyên khí không tiếc tiêu hao nhanh chóng bùng lên
với tốc độ chóng mặt, chưa đầy hai tức thời gian đã bao phủ một trượng quanh
thân Lý Vân Phục.
Đinh Tấn khẽ biến sắc, hừ lạnh một tiếng đình chỉ thế công, thân hình giống
như hầu tử nhảy qua nhảy lại theo hình zíc zắc rời xa phạm vi công kích hỏa
diễm của Lý Vân Phục.
Hắn không gấp gáp, chỉ cần dựa vào bộ pháp liên tục di chuyển tránh né Lý Vân
Phục cho tới khi gã tiêu hao hết thì hắn sẽ là người chiến thắng thôi.
Biết rõ dụng ý của Đinh Tấn, Lý Vân Phục tự nhiên không để cho hắn toại
nguyện, kiếm chiêu biến hóa không ngừng công kích vị trí hiểm hóc, buộc Đinh
Tấn phải chật vật tránh né.
Xèo...xèo!!
Góc áo của Đinh Tấn bị chém trúng, tức thì bừng lên hỏa diễm thiêu cháy một
mảng áo lớn, để lộ bộ vị nóng mắt.
Đinh Tấn kinh nộ, nếu còn không đánh trả thì người ta lại cho hắn là rùa rụt
đầu mất, hét lớn một tiếng, đại đao lướt ngang mặt đất sau đó vòng lên cao,
nguyên khí theo đao di chuyển tạo thành hình bán nguyệt cao nửa trượng bắn tới
Lý Vân Phục.
Lý Vân Phục thầm hô, nét mặt hắn đanh lại, không thèm tránh né, trường kiếm
giơ cao ngưng tụ Hỏa nguyên khí, ngay sau đó cầu vồng làm bằng lửa từ tầng
không trên cao hướng bán nguyệt đao khí phủ xuống.
Ầm! Ầm!...
Nguyên khí đại chiến khiến lực bạo tạc bùng nổ, sóng khí nóng nảy điên cuồng
khuếch tán bốn phương tám hướng, lôi đài chịu không nổi run lên từng đợt.
Người quan chiến bên ngoài ngưng thần tập trung nhìn võ đài, bọn họ không quan
tâm ai thắng ai bại nữa mà chỉ quan tâm hai người trên kia liệu còn cho họ
điều bất ngờ nào nữa hay không.
Rất nhanh đã có đáp án.
Giữa làn sóng nhiệt khí mãnh liệt còn chưa tiêu tan, âm thanh va chạm vũ khí
bắt đầu vang lên, tiếng động ngày càng lớn, khắp mọi nơi trên lôi đài đều có
thể nghe thấy được.
Bỗng dưng sóng khí bị một lực lượng nào đó thổi tan đi, mọi người nhìn thấy rõ
được không trung phía trên lôi đài có một đạo thân ảnh đang lao xuống, sau
lưng hắn kéo theo một thanh đao khổng lồ, nguyên khí Phong hệ liên tục cắt xé
không khí vang lên tiếng loẹt xoẹt ghê tai.
Đinh Tấn khuôn mặt nghiêm nghị hướng Lý Vân Phục bên dưới gầm khẽ.
Có thể bức ta sử dụng chiêu này, ngươi bại cũng kiêu ngạo được rồi.
Phong Vân đao pháp. Phong Tự Nhất Trảm...
Đại đao khổng lồ bao bọc bởi lượng nguyên khí khủng bố gào thét trảm xuống,
màn hào quang cấm chế rung lên ong ong.
lý Vân Phục đầu ngẩng cao, trong lòng không chút lo lắng sợ hãi nào, hắn cười
lớn một tiếng sau đó cũng phi thân đối chiến cùng Đinh Tấn.
Chưa đến phút cuối thì chưa biết ai bại ai thắng đâu.
Liệt Diễm Phần Thiên!!
Hỏa nguyên khí tựa một đầu mãnh thú được phóng thích, nó ngửa đầu lên trời cao
điên cuồng gào rú như thể phát tiết nỗi căm hờn, hỏa diễm bạo liệt từ thanh
kiếm phun ra, một đầu hung thú vừa giống sư vừa giống ưng lao vút lên cao.
Hình thể khổng lồ bao phủ hơn phân nửa không trung trên lôi đài, chiêu thức
này cho dù là Võ Sư cao giai cũng đã đủ sức chém giết rồi.
Sư ưng hỏa thú vung song trảo oanh tới Đinh Tấn, nguy cơ kinh khủng khiếp chưa
bao giờ có tràn ngập tâm thần Đinh Tấn, hắn không dám do dự, đại đao trên lưng
ầm ầm giáng xuống.
Không có bất kỳ âm thanh nào, chỉ có từng đợt sóng xung kích cường đại đánh
mạnh vào tầng tầng cấm chế của lớp màn bảo hộ.
Nhiệt khí hình thành đám khói dày đặc hình nấm mang theo vô tận uy lực thiêu
đốt không gian.
Lôi đài ầm ầm sụp đổ giống như lòng người quan chiến, chấn động đến không thể
hình dung được, nhiệt huyết sôi trào mãnh liệt hận không thể chính mình ra
chiến một trận với hai người đó.
Quá lợi hại, lực lượng đã viễn siêu Võ Sư cùng cảnh giời rồi.
Phải như vậy mới được gọi là thiên tài một đời chứ.
Trừ Lôi Thần quái thai kia ra thì hai người Lý Vân Phục và Đinh Tấn sẽ là
thần tượng sau này của ta.
Đại hội này hai người bọn họ nắm chặt danh đầu rồi.
Không chỉ võ giả bình thường rung động mà cả đám cao tầng Lâm Viễn tông cũng
động dung, thu hoạch trong đại hội lần này vượt xa họ tưởng tượng, yêu nghiệt
hết tên này đến tên khác xuất hiện, vượt cấp khiêu chiến không chỉ có một
người, tính từ đầu đến giờ chí ít đã có năm tên rồi.
Quay về tông môn bọn họ chắc chắn sẽ được ban thưởng vì đã mang về một đám
thiên tài mạnh mẽ này.
Không lâu sau, từ bên trong đám mây hình nấm trên lôi đài, một thân ảnh cực kỳ
chật vật rơi xuống.
Là Đinh Tấn, bộ dạng của hắn lúc này nhếch nhác không sao tả nổi, quần áo rách
bươm, da thịt nhiều chỗ bị thiêu khét lẹt, máu chảy đầy ra đất, cả đầu tóc
cũng bị cháy hơn phân nửa.
Định đứng dậy nhưng thương thế quá nặng khiến Đinh Tấn phun mấy ngụm máu tươi,
ánh mắt không cam lòng nhìn một người khác nhảy xuống từ đám khói.
Không ai khác ngoài Lý Vân Phục, tình trạng của gã cũng không khá hơn Đinh Tấn
bao nhiêu, võ phục bị đao nhận cắt nát, có mấy vết thương máu vẫn còn chảy.
Lý Vân Phục ngưng trọng nhìn Đinh Tấn một hồi lâu rồi thở dài nói.
Ngươi xác thực rất mạnh nhưng đáng tiếc tu vi còn quá thấp, chân nguyên
hùng hậu không so kịp với ta, chờ khi tấn thăng đẳng cấp tiếp theo thì chúng
ta sẽ lại chiến một trận nữa.
Một lời đã định.
Đinh Tấn không hề do dự yếu ớt đáp.
Võ giả xung quanh tức thì hô vang, trận đấu đã mang đến cho họ sự phấn khích
cực độ, điều mà những thí sinh khác chưa làm được.
Lôi Thần ngồi chễm chệ trên ghế đưa ánh mắt tán thưởng không tiếc lời khen
ngợi nói.
Hai nữ đang dựa vào trong lòng hắn cũng gật đầu đồng ý, có hai cái yêu nghiệt
tốt như vậy muốn không quật khởi cũng khó a.