Quá Khứ Bi Thương


Người đăng: buiquoctri1

Ngoại trừ nhục thân và đẳng cấp yêu thú tăng lên thì Lôi Thần không cảm nhận
được tu vi có tiến triển nhiều, nên hắn có thể xác định gốc linh thảo kia
thuộc dạng gần giống với Lam Lão, đều tăng cường cho yêu thú, hơn nữa mức độ
quý hiếm rất cao. Ngoài đan dược đặc thù dùng cho yêu thú hoặc những gốc thảo
dược chỉ yêu thú mới có thể phục dụng trực tiếp để đề thăng đẳng cấp huyết
mạch, thì những loại linh thảo tương tự như gốc thảo dược kỳ lạ kia chính là
thuốc bổ dành cho Lôi Thần.

Bởi vì bề ngoài của chúng kém bắt mắt thành ra không có mấy người để ý, vừa
vặn Lôi Thần có khả năng cảm ứng được khí tức của chúng cho nên một khi gặp
được sẽ không bị bỏ lỡ.

Năng lượng tinh thuần như vậy không phải khi nào cũng có cơ hội đạt được a,
phải tận dụng hết mọi khả năng cùng cơ may mới được.

Rời khỏi trạng thái tu luyện, Lôi Thần đứng dậy bước tới cửa, đã mấy ngày hắn
không hít thở không khí trong lành rồi.

Thời điểm cửa vừa mở ra thì ngay lập tức có sáu thân ảnh bước tới trước mặt
Lôi Thần.


  • Ta nói ngươi này tiểu Thần, vừa mới...

Vương Quý Long đang nói giữa chừng thì giống như bắt gặp được thứ gì đó kinh
khủng lắm, hai mắt trợn trừng, miệng mồm há hốc.

Không riêng gì Vương Quý Long mà năm người khác cũng đồng dạng có biểu hiện
giống y đúc.

Lôi Thần đương nhiên biết bọn họ như vậy là vì sao, căn bản đến chính bản thân
hắn còn kinh ngạc với biến hóa của mình nữa là. Trong một đêm từ thiếu niên
biến thành thanh niên cao lớn tràn trề sức sống, nếu không thấy tận mắt thì
nói ra ai tin?

Vấn đề này cũng không phải hoàn toàn do gốc linh thảo kỳ lạ kia làm ra, mà một
phần là do Lam Lão trước đây còn lưu lại trong người Lôi Thần một ít dược lực,
hiện tại hấp thụ gốc linh thảo vô tình kích phát dược lực nọ mới khiến Lôi
Thần lột xác, ngay lúc này nếu hắn biến về bản thể, khẳng định kích thước sẽ
không chỉ như con sói bé nhỏ trong quá khứ. Đây cũng là nguyên do mà Lôi Thần
bước đầu chạm tới thiên phú thần thông.

Lôi Thần gãi gãi đầu ngượng ngùng nói.


  • Các ngươi đừng nhìn ta như vậy, vị tỷ tỷ kia là nữ nhân thì ta không cảm
    thấy có gì lạ lùng, nhưng năm người các ngươi đều là nam nhân a... Ta biết
    trời sinh ta không phải nam nhân bình thường, mị lực có thừa, nhan sắc vô hạn,
    bàn về mức độ tài tuấn thì...


  • Dừng! Mẹ kiếp, lão tử muốn ói...


Nhịn không được mức độ tự luyến của Lôi Thần, Tiếu Thiên Thủy tái mặt vội vàng
cắt ngang, nếu nghe tiếp không chừng hắn sẽ ói thật mất.

Vương Quý Long trừng mắt, không nói lời thừa mà vào thẳng chính đề.


  • Ngươi bớt nói nhảm đi, nếu không phải đầu tóc màu xanh cổ quái của ngươi
    vẫn không thay đổi thì bọn ta đã cho rằng có tên khốn nào đột nhập vào phòng
    ngươi rồi, còn đang tính ra tay trừng trị một phen đây. Nói, vì sao lại phát
    triển thành bộ dạng này?

Thay đổi của Lôi Thần có thể nói là chưa người nào từng thấy, không nghi hoặc,
ngờ vực mới có chuyện.

Lôi Thần đã sớm chuẩn bị lời giải thích trong lòng cho nên khẽ nhíu mày, lộ vẻ
khó xử.

Mọi người thấy biểu hiện của hắn trong lòng càng thêm bất an, thậm chí trung
niên nhân đi theo sau lưng Vương Quý long cũng thủ thế chuẩn bị tấn công bất
cứ lúc nào.

Chờ khi tình hình căng thẳng đến cực điểm, Lôi Thần mới thở ra một hơi dài,
chậm rãi nói.


  • Thôi được, ta sẽ nói, chỉ sợ sau khi ta nói xong các người sẽ không do dự
    mà đuổi ta đi.

Nghe Lôi Thần nói, tâm tình mọi người càng thêm trầm trọng, vốn tới đây với
tâm lí vui mừng, định cùng Lôi Thần chuẩn bị vài thứ trước ngày đại hội, nào
ngờ lại vấp phải biến hóa kinh thiên như thế này. Dù là ai cũng không thể bình
tĩnh được.

Vương Quý Long không làm ra hành động gì mà chỉ gật đầu nghiêm mặt nói.


  • Chỉ cần ngươi nói thật lòng, bản tâm không muốn làm hại chúng ta thì ngươi
    vẫn là huynh đệ của Vương Quý Long này.

Vũ Nam bên cạnh tiếp lời.


  • Phụ thân nói không sai, mặc dù ta và ngươi chưa tiếp xúc nhiều, chỉ mới
    chiến qua một trận nhưng ta vẫn thật sự phục ngươi, ngươi là người đầu tiên và
    cũng là người duy nhất có thể kích phát chiến ý của ta lên đến tận cùng, một
    đao cuối cùng ngày hôm qua đã giúp ta ngộ được rất nhiều thứ hữu ích, nếu
    không có ngươi đến thì có lẽ ta cũng sẽ ngộ được những điều đó, nhưng đã là
    chuyện của mấy tháng hoặc mấy năm sau. Ngày hôm qua ta đã đột phá Võ Sư, hơn
    nữa căn cơ rất vững chắc, nếu có cơ hội ta hy vọng được chiến lại với ngươi
    một trận. Nói cho cùng, dù thế nào đi nữa ta vẫn xem ngươi là bằng hữu đáng để
    kết giao.

Nghe xong, Lôi Thần cũng là giật mình không nhẹ, hắn không ngờ thiên phú của
Vũ Nam lại cao như vậy, chỉ đánh với hắn một trận liền nắm bắt được cơ hội đột
phá. Người như vậy dù có ở Thành Huyền Địa Vực cũng như phượng mao lân giác,
đáng tiếc hoàn cảnh phát triển ở đây quá kém, nếu để Vũ Nam đến những nơi khác
rộng lớn nhiều tài nguyên hơn, có lẽ hắn sẽ trở thành một đời thiên tài không
người bì kịp.

Nhìn khuôn mặt chân thành của hai người, Lôi Thần cảm thấy có một cỗ vui sướng
nhè nhẹ dâng lên trong lòng, xem ra chuyến đi này không tệ, kết giao được hai
bằng hữu tốt. Nghĩ nghĩ, Lôi Thần gật đầu chầm chậm nói, ánh mắt nhìn về nơi
xa xăm.


  • Chính xác mà nói thì ta không phải là nhân tộc đúng nghĩa... mẹ ta là nhân
    tộc nhưng còn cha ta không phải, hắn là người của Lôi tộc, ở mặt ngoài bộ tộc
    này không khác gì nhân loại bình thường nhưng thực sự ẩn sâu bên trong là hoàn
    toàn không giống nhau. Bọn chúng mạnh hơn nhân tộc gấp mười, gấp trăm lần, một
    Võ Sư đê giai của chúng đã có thể so sánh với Võ Sư trung giai thậm chí là cao
    giai đỉnh phong của nhân loại, bọn chúng rất kiêu ngạo, bọn chúng khinh thường
    nhân tộc, bọn chúng khinh thường toàn bộ chủng tộc khác và coi mình là trung
    tâm của tất cả... Thời điểm ta bốn tuổi thì bọn chúng phát hiện ra mối quan hệ
    của cha mẹ ta, lấy sự khinh thường ăn sâu vào máu của chúng đối với nhân loại
    "ti tiện" thì chuyện gì đến cũng sẽ đến, toàn bộ gia tộc già trẻ lớn bé bên mẹ
    ta đều bị diệt sạch, ngay cả cha cũng không thoát khỏi số kiếp. Haha! Có phải
    các ngươi đang cảm thấy vì sao ta lại sống được đúng không? Theo lời quân súc
    sinh đó nói thì ta mang trong mình huyết mạch cao quý của chúng cho nên không
    cần phải chết, nhưng vì đồng dạng có huyết mạch nhân tộc chảy trong người...

Nói tới đây thân hình của Lôi Thần run lên bần bật, hai mắt cũng biến thành
màu huyết hồng, sát khí tỏa ra càng lúc càng đậm đặc, phong vân gần như biến
sắc. Đám người Vương Quý long hoảng sợ vội vàng lui về phía sau mấy bước.

Lôi Thần đang ở trong hồi ức bi thiết tràn ngập thống khổ cho nên không để ý
đến dị trạng của mình, những lời hắn vừa nói chính là hoàn cảnh trong quá khứ
ở kiếp trước.

Có ai biết sau lưng vị cường giả Linh Đế, vị luyện dược sư đỉnh phong cực kỳ
trẻ tuổi lại là một quá khứ bi thương như vậy, người đời chỉ biết hắn cường
đại, hắn biến thái nhưng nào đâu biết rằng để đạt được những điều đó hắn đã
phải năm lần bảy lượt đánh cược sự sống của mình.

Lôi Thần ôm mối thâm thù huyết hải mà một mực truy cầu đỉnh phong võ đạo, tại
sao thời điểm Linh Đế hắn không đi báo thù, đơn giản bởi vì hắn không thể, Lôi
tộc thực sự rất cường đại, người có khả năng nắm giữ Lôi thuộc tính, thuộc
tính đại biểu cho thiên uy không ai không phải là cường giả một phương cả,
càng đừng nói là một bộ tộc đông đúc người người nhà nhà đều có năng lực đó.
Trình độ thực lực của Lôi tộc thậm chí sánh ngang với cả vương giả yêu thú
Long tộc, bảo một linh Đế đi khiêu khích, báo thú? Không phải là đang bảo hắn
đi chết sao?

Lúc nhận ra mình trọng sinh, Lôi Thần đã cố gắng chôn dấu tâm niệm báo thù
mãnh liệt của mình đi, chỉ tự nhủ với lòng rằng điều mình truy cầu là võ đạo
đỉnh phong, là thành tựu Dược Thần. Bởi vì hắn sợ, hắn sợ ý niệm báo thù quá
mãnh liệt sẽ dẫn đến tâm cảnh không ổn định, dễ bị tẩu hỏa nhập ma. Bởi vậy dù
là Lam Lão đã nhập vào thức hải của hắn được một thời gian, cho đến khi tan
biến cũng không thể nhận ra được ý niệm đáng sợ đó trong đầu hắn.

Hôm nay vì cảm động trước tâm ý của hai người Vương Quý Long, vì không muốn
lừa dối bọn họ nên hắn đã nói thẳng sự thật, khai ra quá khứ đầy đau thương
của mình.

Trông thấy sắc mặt anh tuấn vặn vẹo kinh khủng khiếp của Lôi Thần, đám người
Vương Quý Long thật sự không tài nào hiểu nổi, phải chứng kiến điều kinh khủng
bậc nào mới có thể khơi lên sát khí kinh thiên động địa như vậy, đến cả thời
tiết cũng sắp biến đổi tới nơi rồi...


Lôi Thú Hóa Thần - Chương #11