Người đăng: cuongoo3
Hồ Man Tử cũng đánh giá Lôi Liệt một chút rồi nói to:
Tiểu tử, xem ngươi gầy còm như vậy hay là xuống đài đi nắm đấm của Hồ gia
không có mắt đâu.
Chưa chắc a, cứ đánh thử mới biết được tiếp ta một quyền.
Lôi Liệt vung quyền đánh tới mở đầu hắn muốn so khí lực xem mình thua kém bao
nhiêu. Hồ Man Tử cũng vung quyền nhằm vào quyền của Lôi Liệt. Hai quyền chạm
nhau chỉ nghe một tiếng ' bụp' rồi tách ra. Tay Lôi Liệt tê dại nhanh chóng
vận chuyển đấu khí sua đi cảm giác tê dai lòng thầm nghĩ ' tên này đúng là
trâu bò, không lấy cứng đối cứng được a '
Hồ Man Tử lắc lắc cổ tay : "Không nghĩ tới, tiểu tử ngươi cũng cứng gớm. Lại
đây cùng Hồ gia đấu tiếp."
Rồi cả hai lại lao vào nhau lần này Hồ Man Tử chủ động tấn công ép cho Lôi
Liệt chỉ có thể dùng Khóa không thủ để phòng ngự thi thoảng lại một chiêu Vô
phong quyền đánh lén. Đánh một lúc lại tách gia Hồ Man Tử chửi to:
Đây là đánh cái mẹ gì . Con rùa nhà ngươi chỉ thủ như thế thì có gì thú vị.
Có giỏi ra đây cứng đối cứng với Hồ gia. Tức chết Hồ gia rồi.
Bình tĩnh đánh tiếp a.
Rồi lại lao vào nhau, kịch bản cũ lại lập lại một người công một người thủ .
Nhưng lần này lúc mà Lôi Liệt phản công hán dùng nhị trọng quyền. Cứng đối
cứng với Hồ Man Tử làm cho Hồ gia ăn không ít thiệt thòi . Lúc sau hán quyết
định không phòng thủ nữa toàn lực tấn công mỗi quyền đều là nhị trọng quyền.
Hồ Man Tử cũng vận toàn lực đấu khí vào tay làm da ta tím đen cứng như sắt .
Quyền chọi quyền đinh tai nhức óc. Cả hai càng đánh càng hăng chốc cái mà đã
giao thủ ba trục quyền. Càng đánh Lôi Liệt càng nắm vững nhị trọng quyền nhiều
lúc ngẫu nhiên đánh gia được tam trọng quyền làm Hồ Man Tử lui lại mấy bước.
Hồ Man Tử chưa kịp đứng vững lại ăn thêm một tam trọng quyền nữa đẩy lui đến
mép lôi đài. Hồ Man Tử thu quyền kêu lớn:
Nói rồi đi thẳng xuống đài. Lôi Liệt cũng hơi bất ngờ nhưng hán cũng biết Hồ
Man Tử không có cách nào phá được phòng ngự của hắn thì trong năm mươi hiệp
nữa hắn nhất định sẽ thắng . Trong trận đấu này đã giúp hắn nắm được tam trọng
quyền. Liên tiếp năm trân tiếp theo thủ thắng,đến khi không còn ai lên khiêu
chiến thì hắn hài lòng đi về. Vốn dĩ mục đích chỉ là nắm giữ tam trọng quyền,
nhưng liên tục có người khiêu chiến hắn cũng sẵn lòng luyện tập cho thành
thục. Xuống đài đi nhận tiền thưởng và khoản thắng cược hán chốc lát đã kiếm
được ba nghìn năm trăm hồng ngọc. Không quan tâm đến việc ở đây nữa, Lôi Liệt
lập tức chở về quán trọ.
Sau khi nắm được cách dùng tam trọng quyền Lôi Liệt quyết định tập trung tu
luyện . Ngay tối đó Hắn tiếp tục dùng Tấn sư đan đột phá cảnh giới. Mất hai
viên Tấn sư đan đột phá bát tinh đấu sĩ, thêm bốn viên Tấn sư đan nưa đột phá
cửu tinh đấu sĩ đỉnh phong . Tấn sư đan với hán giờ không còn tác dụng nữa,
bây giờ hắn chỉ đợi cơ duyên để tấn giai đấu sư nữa mà thôi. Nhớ lúc ở phòng
giao dịch có nghe được ngày mai sẽ tổ chức đấu giá hội, vừa đúng lúc hán đang
thiếu ít vật dụng nên nhất định hắn sẽ đi tham gia. Mà các vai nam chính xuyên
không đều là đi đấu giá mua được mấy thứ thần kì với giá như cho tội gì hắn
không đi thử.
Đấu giá hội sẽ được bắt đầu từ chiều tối nên đến tận buổi trưa hôm đó Lôi Liệt
mới bò dậy. Lang thang quanh trấn dạo chơi . Đây là lần đầu tiên hắn thoải mái
đi chơi ở thế giới này. Dù có kí ức trước kia của chủ nhân thân thể này nhưng
vẫn phải hiếu kỳ về nhiều thứ mới mẻ trên đường. Nào đồ chơi ma pháp, ma thú
sơ sinh bán làm thú nuôi, đồ ăn vặt mới lạ. Hắn thấy một món đổ rất thú vị tên
là Giám thị kính công dụng giống như camera giám sát ở địa cầu. Nó được ma
pháp sư chế tạo từ hai bộ phận lấy từ Thiên nhãn ưng là mắt và não tủy . Mắt
được ma pháp sử lý thành một viên ngọc nhỏ có thể thu hình ảnh, não tủy bị hòa
vào thủy tinh lỏng đúc thành một tấm gương có thể nhận được hình ảnh mà ưng
nhãn thu được trong vòng một ki lô mét. Thiên nhãn ưng là ma thú cấp ba, một
con Thiên nhãn ưng chỉ có thể chế tạo được hai bộ giám thị kính nên giá của nó
lên đến hai ngàn hồng ngọc .Lôi Liệt không ngần ngại bỏ ra hai ngàn hồng ngọc
mua một bộ. Hắn có một ý tưởng rất hay, lập tức chở lại chỗ bán ma thú sơ sinh
tim mua một con ma thú bay để làm thú cưng. Chọn lựa một lúc cuối cùng hắn
chọn mua một con ma thú Vô ảnh ưng ma thú cấp ba giá ba trăm tử ngọc . Ma thú
cấp ba bình thường giá cũng phải từ một đến một ngàn năm trăm tử ngọc cho một
con thú sơ sinh vì mỗt ma thú cấp ba khi trưởng thành đều có sức chiến đấu
ngang với một đấu tướng, loại này thường không có mà bán ra ngoài mà sẽ bị
trưởng trấn thu mua từ chước vì dù sao trưởng trấn cũng chỉ là một đấu tướng
mà thôi. Nhưng con ma thú được bán còn lại đều thuộc dạng yếu ớt không có sức
tấn công, thường chỉ để làm đẹp . Con Vô ảnh ưng của hắn ngoai trừ nhìn đẹp
thì cũng chỉ có bay nhanh mà thôi khả năng tấn công vô cùng thấp. Ma thú được
những người chuyên luyện thú bố trí cấm chế trên người trói buộc linh hồn vào
tinh thần thạch buộc phải nghe theo điều khiển của người nắm giữ tinh thần
thạch.
Vô ảnh ưng tuy không có sức chiến đấu nhưng lại rất phù hợp với mục đích của
hắn. Ngay từ khi nhìn thấy giám sát kính hắn đã nghĩ ngay đến sao không cho ma
thú phi hành mang ưng nhãn bay lên trời thì không khác gì có thêm con mắt thứ
ba,lợi ích không cần bàn cãi luôn.
(Lôi Liệt" Tên tác giả vô lương tâm không cho ta thần công nhìn cái biết tu vi
đối thủ nhắm mắt lại là biết xung quanh trăm ki lô mét sảy gia cái gì làm main
chính ta dặt dẹo vl" )
Con Vô ảnh ưng chỉ to hơn con gà tre một chút hình giáng giống đại bàng, toàn
thân một màu tím đen trên đầu có hai vệt lông màu trắng ngay phía trên mắt nên
Lôi Liệt gọi nó là Bạch Mi. Xong xuôi hắn lại lên đường đi đấu giá hội.
Lần này đấu giá hội là do Kim Hào thương hội tổ chức . Trong Lạc Nam đế quốc
có hai thương hội lớn một là Kim Long thương hội của Hồng Bàng hoàng tộc còn
lại chính là Kim Hào thương hội do Lạc Nam đệ nhất phú hào Hoàng Kim nắm giữ (
nghe tên là biết giàu rồi )
Mặt hàng đấu giá lần này cũng toàn là thứ hiếm có nên hấp dẫn tất cả các thế
lực trong vòng ngoài trấn đến tham gia . Con trai của trưởng trấn Lưu Càn là
Lưu Đức đại diện cho cha tham gia . Các gia chủ các gia tộc địa phương như
Châu Huy gia chủ Châu gia, Lã Phương gia chủ Lã gia, Hồ Minh gia chủ Hồ gia
cũng tự thân suất mã đến tham gia. Ngoài gia các đoàn dong binh lớn nhỏ và
dong binh tự do cũng lũ lượt kéo đến.
Lúc này bên ngoài phòng đấu giá, một thanh niên toàn thân đồ trắng trên vai
đậu một con Vô ảnh ưng tím đen nhìn giống như công tử nhà nào đó. Đương nhiên
đó chính là Lôi Liệt chứ ai chước khi đến hắn đã vào một cửa hàng y phục mua
một bộ đồ mới màu trắng cho ra dáng bạch y công tử. Khi vừa đến liền có một
nhân viên nữ của phòng đấu giá ra tiếp.
Xin chào công tử, xin hỏi công tử đến tham gia hội đấu giá phải không ạ.
Đúng vậy, không biết như thế nào để tham gia.
Dạ thưa, muốn vào phòng đấu giá thì cần phải mua vé vào cửa, có tổng cộng
ba loại vé vé cao cấp vào phòng lớn nhất giá một ngàn hồng ngọc, vé trung cấp
vào phòng nhỏ giá hai trăm hồng ngọc, vé bình thường vào đại sảnh giá hai mươi
hồng ngọc. Không biết ngài muốn mua loại vé nào.
umm, cho ta vé trung cấp đi, đây là hai trăm hồng ngọc.
Nữ nhân viên nhận lấy hồng ngọc rồi dẫn đường.
Theo nữ nhân viên đi qua đại sảnh thấy những hàng ghế san sát ngay phía dưới
là đài đấu giá, phía trên những hàng ghế là những ô cửa sổ nhỏ được tre mành
trúc trên nữa là những ô cửa sổ lớn hơn tre mành lưu ly. Đi qua những hàng ghế
vòng qua một hành lang nhỏ rồi dừng lại ở căn phòng thứ tư thì nữ nhân viên
dừng lại chỉ vào căn phòng nói.
Căn phòng nhỏ chưa đến chín mét vuông có một chiếc ghế quay mặt ra phía cửa sổ
nhìn xuống sảnh đấu giá.
Được rồi, à mà nếu ta muôn gửi bán đồ vật thì cần phải làm sao.
Vậy xin ngài theo ta đến gặp quản sự.
Đã làm phiền.
Đi theo nữ nhân viên đến gặp quản sự. Đây là một lão giả gầy còm da rẻ nhăn
nheo thoạt nhìn thìn khá già nua nhưng đôi mắt sáng rất có thần.
Nữ nhân viên nói gì đó rồi đi xuống. Lão giả lên tiếng :
Hán liền lấy gia hai viên Tấn sư đan một viên Cuồng bạo đan. Tấn sư đan bây
giờ với hắn không còn tác dụng nữa, còn Cuồng bạo đan có tác dụng phụ khá nặng
nên hắn chỉ giữ lại hai viên . Bán đi viên đan dược này kiếm thêm chút tiền hi
vọng sẽ mua được thêm thứ gì đó hay ho. Vị lão già kia tiếp lấy đan dược rồi
nhận xét:
Hai viên Tấn sư đan này phẩm chất khá cao có thể bán được tầm sáu trăm hồng
ngọc. Viên Cuồng bạo đan này tốt hơn ít sẽ được một nghìn năm trăm hồng ngọc.
Có muốn bán không phí đấu giá là năm phần trăm.
Được vậy thì nhờ lão.
Lôi Liệt trở về phòng nhỏ được một lúc thì bắt đầu đấu giá. Trên đài xuất hiện
một cô gái rất bốc lửa trên người chỗ nào cần lồi thì lồi chỗ nào cần lõm thì
lõm. Khuôn mặt vũ mị, dù y phục trên người không hở hang cũng đã đủ làm cả đại
sảnh điên đảo.