Người đăng: cuongoo3
Ngày hôm sau. Trấn tiên du
Trên con đường dẫn vào trấn xuất hiện một người áo lam lưng đeo ba thanh kiếm
nét mặt nghiêm nghị chậm chậm đi vào trấn. Mấy người đi đường thấy hán kì lạ
nhao nhao bình luân.
tên này đúng là quái đản a, mang tận ba thanh kiếm làm cái quái gì nhỉ, sợ
kiếm đểu nhanh hỏng nên phải mang dự phòng hả.
biết đâu hán thích thể hiện thì sao
cũng có thể hắn đi bán kiếm ấy mà lại hỏi xem giả cả thế nào mua một thanh
chơi
Người áo lam dừng lại liếc mắt nhìn mấy người kia. Cả bọn tự nhiên thấy cứng
đờ khí thế thật lớn trong ánh mắt thanh niên áo lam này có một sự sắc bén lạ
thường ,lại thêm một luồng sát khí ẩn hiện kẻ này chắc chắn phải chải qua chém
giết sinh tử mới có được sát khí như vậy. Một lũ tự nhiên câm nín tốt nhất
không nên chọc vào mấy tên sát thần kiểu này . Người áo lam nhìn qua xong lại
cất bước đi tiếp lẫn vào dòng người trong trấn.
Lúc sau cũng trên con đường ấy lại xuất hiện một người nữa, kẻ này trông cà
lơ phất phơ mặt toàn bụi bặm quần áo vài chỗ rách lững thững đi vào trấn. Nếu
không phải nhận gia quần áo trên người kẻ đó là đồ mà dong binh hay mặc thì
người ta tưởng là ăn mày ở đâu tới . Chắc tên này nhận nhiệm vụ bắt ma thú nào
đó xong bị ma thú kia củ hành nên mới thê thảm thế này . Xong ai cũng chẳng
chú ý đến người đó nữa. Chắc rồi, đây là nhân vật chính của chúng ta. Hắn lên
đường về trấn tiên du từ sáng sớm. Vừa đi vừa bắt mấy con ma thú cấp một, chui
rúc leo chèo nên lúc đến nơi sơ xác như tên ăn mày.
Hán không vội đi trả nhiệm mà đi tìm một quán trọ tắm rửa đã đi một lúc thì
gặp một quán trọ
Ông chủ cho ta một phòng có bồn tắm.
Ở đâu gia tên ăn mày đây đi gia chỗ khác cho ta làm ăn đi.
Vưa nói xong liền thấy một vật bay về về phía lão. Lão vội dơ tay gia bắt thì
gia là một cái túi khá nặng.
- Trong đấy có năm mươi hồng ngọc đủ chưa.
Lão vội vàng đáp luôn :
Hắn đi theo lão đi nhận phòng . Đến mội căn phòng khá ổn lão giới thiệu.
Đây là một trong những phòng đẹp nhất của bổn điếm. Phòng khá rộng rãi qua
cửa sổ nhìn thấy đường phố bên dưới, sau tấm bình phong kia là bồn tắm . Huynh
đệ cần gì thêm cứ gọi tiểu nhị.
được rồi, cứ để ta tự nhiên.
Ông chủ quán trọ thấy thế cũng tự đi ra ngoài để cho hắn một mình. Tắm rửa
sạch sẽ rồi hắn gọi tiểu nhị mang đồ ăn lên, ăn như thằng chết đói . Mấy ngày
ở trong rừng toàn nhai lương khô với uống nước không ăn như thằng chết đói mới
lạ . Ăn xong không quản gì hết hán nhảy lên giường đi ngủ luôn.
Gần trưa hôm sau hán mới bò dậy ăn uống xong hắn đến dong binh công hội chả
nhiệm vụ.
Đến nơi tìm nơi chả nhiệm vụ xong hán liền đi đến phòng giao dịch của công
hội. Phòng giao dịch là nơi mua bán tất cả các sản phẩm từ ma thú mà dong binh
săn được. Bên cạnh đó còn tổ chức đấu giá cách loại vật phẩm như đấu kĩ, công
pháp, vũ khí, đan dược, trang bị...
Vì không muốn để lộ không gian giới chỉ nên tất cả đống vật phẩm từ ma thú bị
hắn nhét vào một cái túi to nặng hơn trăm cân. Vác trên vai cái túi lớn lù lù
đi vào phòng giao dịch, đi thẳng đến chỗ một nữ nhân viên.
làm phiền vị tiểu thư này ta muốn bán đồ.
không biết tiên sinh muốn bán gì, có thể lấy cho tiển nữ xem được không.
Trả lời hán là một giọng nữ khá rễ nghe. Vất bao lớn trên vai xuống mở ra
hướng nhân viên nữ đó nói:
Nữ nhân viên kia nhìn qua cũng khá choáng mốt đống lớn bộ phận ma thú cùng ma
tinh.
Trong bao nào là xuyên sơn vuốt, da phong lang, thiết giáp vuốt, lông bạo kê ,
liệt phong thử cả con, ma tinh cấp một mười ba khối, ma tinh cấp hai cấp ba
mỗi loại một khối.
Vị tiên sinh này, tiểu nữ sau khi kiểm kê hết những đồ vật này tổng giá trị
là năm ngàn hai trăm hồng ngọc không biết ngài có muốn bán không.
Bán, phiền tiểu thư đổi ra tử ngọc giúp ta.
Mong ngài đợi một chút.
Nhân viên đó gọi người mang đống đồ đi rồi cũng đi vào phòng trong. Lát sau đi
gia mang theo một cái túi.
Đảo mắt qua số tử ngọc trong túi thấy đủ rồi hắn nhận lấy rồi quay người đi
luôn. Lúc bán đồ có nghe thấy mấy người bên cạnh bàn bạc về hội đấu giá sẽ tổ
chức vào hai ngày sau. Nên hắn quyết định hai ngày sau sẽ trở lại. xem trong
hội đấu giá có thứ gì trợ giúp hán tu luyện không.
Đang đi bỗng thấy cảm giác như có kẻ nào đang nhìn chằm chằm vào mình. Đi thêm
một đoạn xác định chính xác, có hai kẻ theo dõi . Hắn nhận ra cả hai kẻ này ,
bọn này thuộc một nhóm du côn có khoảng bảy tên. Theo hắn biết hai tên cầm đầu
có thực lực lục tinh đấu sĩ. Bọn mày cũng là dong binh nhưng rất ít khi nhận
nhiệm vụ mà thường nhắm vào những nhóm dong binh nhỏ yếu hơn hoặc người đi một
mình mà đánh cướp.
Xem gia mình bị bọn này coi thành quả hồng mềm rồi. Nhếch mép hán nhằm vào một
con hẻm vắng mà đi . Lúc sau đi đến một đoạn đường cụt, quay người lại thấy
đúng bảy tên đang đứng cách hắn chục mét mặt cười bỉ ổi. Một tên đầu trọc To
cao đen hôi đứng ra chỉ vào hắn nói:
Thiên Đường có lối không đi địa ngục không cửa ngươi lại thích chui vào.
Vốn lão tử tưởng phải đợi ngươi gây ra ngoài trấn mới ra tay được không ngờ
ngươi lại chui vào cái só này. Tiểu Tử Muốn sống thì giao hết ngọc tệ trên
người ra đây thì không phải ăn đòn.
vị huynh đệ này, có phải sai lời thoại rồi không ta tưởng phải là ' đường
này ta mở cây này ta trồng muốn đi qua đây phải nộp lệ phí chứ'.
Hán cười nham nhở đáp. Tên gầy bên cạnh thấy thế cũng nói:
Đại ca, em thấy tên này nói cũng có lý a.
Tên đại ca quay sang gõ vào đầu tên gầy chửi
Có lý cái đầu mày ấy lão tử là cướp đường không phải là sơn tặc. Đ** nói
nhiều nữa giao ngọc tệ hay là ăn đập.
Ta lấy đâu gia mà giao a, các ngươi không nhìn ta ăn mặc còn rách đây này.
Lại còn nói phét ông đây theo dõi ngươi từ phòng giao dịch đến tận đây.
Giao ngọc tệ hay để ông đây tự tìm.
Vậy phiền mấy vị qua tìm ta thật sự không tìm thấy a.
Tên đầu trọc liếc mắt nhìn hai thằng đệ hai thằng kia hiểu ý phi thẳng về phía
hắn . Mỗi thằng một bên tung quyền về phía đầu và cạnh sườn của hán. Mắt thấy
nắm đấm vào mặt hán bọn kia bắt đầu thấy trước cảnh hắn bị đánh te tua. Thế
nhưng kết quả là cả bọn há mồm.
Hai thằng kia lúc sắp đắc thủ thì cảm giác nắm tay không chuyển động được. Sau
đó thằng bên phải bị ăn một quyền vào mặt thằng bên trái thì bị một cước vào
bụng. Hai thằng nằm bẹp trên đất.
Cả bọn còn lại đen mặt đẹp trai thì liên quan mẹ gì đến ăn vạ ra tiền. Mà rõ
dàng thằng này đánh người còn bảo người ta ăn vạ.
Nghe tên đầu trọc kêu cả bọn vây hắn vào giữa tấn công từ nhiều phía. Hán cũng
cảm thấy khó chơi bọn này sao mà rễ súc động thế mới nói một câu mà cả bọn lao
lên hết là sao. Né tránh công kích từ hai tên đại ca. Đánh về phía mấy tên lâu
la còn lại. Bọn này đều là Ngũ Tinh đấu sĩ với hán rất rễ giải quyết. Vừa né
Hai tên cầm đầu tung thêm hai quyền lại thêm hai tên lâu la gục. chưa dừng lại
ở đó hắn quay người nhảy lên đá một cước về phía tên còn lại. Nhưng hắn cũng
bị trúng một quyển của tên đầu trọc. May là né kịp nên chị trúng vào vai, cảm
thấy trong người khó chịu chút nhưng vẫn sao.
Hai tên còn lại biết rằng đá nhầm phải tấm sắt rồi. Nhưng không còn lựa chọn
nào khác đành liên thủ tiếp tục tấn công hắn . Hai tên ơ hai phía giáp công.
Hán chống đỡ cũng thấy khó khăn. Đánh một lúc thấy tên đầu trọc lộ sơ hở liền
tung một chiêu nhị trọng quyền vào ngực tên đó. Tên đầu trọc như diều đứt dây
bay gia ho gia một ngụm máu. Mất đi tên đầu trọc hạn chế tên còn lại nhanh
chóng bị hắn một cước sút bay ra ngoài.
Cả bọn không biết nói gì. Rõ ràng tưởng bắt được con cá lớn ai ngờ nó là con
cá ăn thịt người. Tên đầu trọc lo sợ nói :
Rốt cuôc người muốn như thế nào
Cũng không có gì chỉ là mấy vị là rách quần áo của ta lại đánh ta bị thương
nên bồi thường ta a.
ngươi thì bị thương cái dắm gì rõ ràng đánh cả bọn ta bị thương lại còn đòi
bồi thường' nghĩ thế thôi chứ chả thằng nào giám nói. Tên đầu trọc mặt như quả
mướp đắng. Ai bảo cả bọn đi cướp mà lại bì đánh tơi bời thì phải chịu thôi.
Ngươi muốn bao nhiêu.
Thì trên người con người có bao nhiêu thì giao hết ra đây a. Không giao thì
để ta tự tìm a.
Ai cũng không tưởng tượng ra được tình cảnh này nên đành phải thành thành thật
thật đeo túi tiền trên người ra. Hán đếm qua thì cũng được tầm sáu trăm hồng
ngọc.