Động Lực


Người đăng: cuongoo3


  • Không có gì đâu chúng ta cũng không vừa mắt đám người Mộc gia.

Lôi Liệt tiếp lời, hắn vốn định để cho Đỗ Bảo làm quen với mấy người này tiện
thể có thể do được xem người trong mộng của hắn là ai. Thế nhưng mà tên này từ
khi đám người Mộc gia rời khỏi lại chẳng nói gì sắc mặt thì theo kiểu người
khác nợ hắn rất nhiều tiền vậy. Vị Vân sư muội kia cũng có chút mất tự nhiên
nhưng vẫn tiếp tục hỏi truyện.


  • Tiểu nữ là Lãnh Như Vân ngoại môn đệ tử Thiên Thi tông, không biết quý tính
    đại danh của hai vị công tử là gì?


  • Tại hạ Lôi Liệt vị này là Đỗ Bảo chúng ta ...


  • Chỉ là dong binh thông thường mà thôi, hiện tại đã đuổi được đám người Mộc
    gia đi chúng ta có việc gấp xin cáo từ trước.


Đỗ Bảo xen ngang lời nói của Lôi Liệt, chẳng hiểu tên này hôm nay bị là sao cơ
hội tìm gia thân phận của người trong mộng của hắn mà lại bỏ qua như vậy. Lôi
Liệt không biết lý do nhưng cũng không có ý định ở lại.


  • Đúng vậy, chúng ta có việc gấp phải đi, chư vị bảo trọng sau này chắc chắn
    sẽ gặp lại.

Lôi Liệt để lại câu cuối rồi nhanh chóng cùng Đỗ Bảo rời đi. Lãnh Như Vân vẫn
chưa hiểu được chuyện gì tại sao hai người này lại kỳ lạ như vậy. Tên đệ tử có
tu vi tứ tinh đấu sư Thiên Thi tông cũng chính là người đã nói chuyện với Lãnh
Như Vân lúc chiến đấu quay sang nói.


  • Hai người này thật kì lạ, muội có tin họ là dong binh thông thường không.


  • Vậy huynh có tin không, mà thôi kệ đi dù bọn họ là ai thì cũng đã giúp
    chúng ta lần này tốt nhất là không nên tò mò nhiều chuyện.


Thật sự bọn họ chắc chắn không tin hai người Lôi Liệt chỉ là dong binh thông
thường mà phải là đệ tử của môn phái nào đó cũng gia ngoài lịch lãm như bọn
họ. Nếu là ngũ tinh đấu sư thông thường muốn thắng đám hộ vệ Mộc gia thì cũng
phải cực kỳ vất vả thế nhưng mà hai người này còn không thèm dùng vũ khí mà
vẫn nhẹ nhàng hành hạ đám hộ vệ kia nếu bảo hai người Lôi Liệt không môn không
phái có đánh chết bọn họ cũng không tin.

Nhóm người Thiên Thi tông sau khi chữa trị qua loa cũng mau chóng rời đi. Nửa
giờ sau tại nơi nghỉ chân của nhóm người Thiên Thi tông, một thân ảnh bạch y
từ trên trời hạ xuống. Khuân mặt tinh tế, đôi mắt lạnh lùng làn da trắng như
tuyết, bạch y phiêu lãng sau lưng một đôi cánh mông lung như là khói tất cả
tạo nên một hình ảnh mỹ nhân lạnh lùng như băng sơn khó lòng mà với tới. Nàng
ta vừa hạ xuống nhóm người Thiên Thi tông vội vàng đứng dậy bái kiến.


  • Đệ tử tham kiến sư phụ.


  • Chúng đệ tử tham kiến Lãnh sư thúc.


Nữ nhân băng sơn vừa mới tới này chính là trưởng bối ra ngoài cùng bọn họ lần
này cũng chính là sư phụ của Lãnh Như Vân. Nàng ta nhìn qua một chút rồi mới
hỏi.


  • Vân nhi có truyện gì sảy ra mà phải phát tín hiệu cầu cứu.


  • Dạ truyện là như thế này ....


Lãnh Như Vân liền kể từ đầu đến cuối câu chuyện. Vốn là bọn họ ra ngoài lịch
lãm cũng được một thời gian nên chuẩn bị trở về tông môn trên đường có gặp một
con Hoàng phong cẩu ma thú cấp hai cao giai đang bị thương nên mới tổ chức vây
bắt nó nhưng đến khi sắp bắt được thì bọn người Mộc gia xông vào tranh chấp
nói đó là con mồi của chúng, nhóm Thiên Thi tông cũng không dây dưa mà chủ
động rút lui. Thế nhưng tên Mộc công tử kia lại động sắc tâm với những đệ tử
nữ của Thiên Thi tông vậy là sảy ra xung đột may mắn hai người Lôi Liệt nhúng
tay vào nên nhóm Thiên Thi tông mới bình an mà thoát được. Nữ nhân băng sơn
nghe xong thì tức giận nói.


  • Hừ ,Mộc gia dạo này phách lối qua đáng rồi đó, chuyện này ta sẽ thay các
    ngươi giải quyết còn về hai người trợ giúp các ngươi hôm nay cũng nên ghi nhớ
    sau này có cơ hội nên báo đáp bọn họ Thiên Thi tông ân đền oán trả rõ ràng.
    Còn bây giờ các ngươi mau quay về tông môn ta còn có truyện quan trọng phải
    làm.

Nói xong nàng ta cũng không đợi bọn đệ tử kịp trả lời, đôi vụ dực sau lưng khẽ
động cả liền bay vút lên trời biến mất nơi xa xa nếu Đỗ Bảo ở đây chắc chắn
hắn sẽ nhận ra hình ảnh cực kỳ quen thuộc này mỹ nữ băng sơn đó chính là người
trong mộng mà hắn luôn muốn tìm ra.

.....................................................

Ở một chỗ cách đó khoảng nửa ngày đường Đỗ Bảo và Lôi Liệt đang vận dụng bộ
pháp mà đi về phía An Định trấn dùng bộ pháp bởi vì trong lúc hai người nhúng
tay vào giúp người của Thiên Thi tông hai con Cuồng bạo trư đã chạy đi đâu
mất, vừa đi vừa nói truyện.


  • Ta nói này lão Bảo, giúp bọn họ cũng là ngươi khởi xướng xong bỗng dưng rời
    đi cũng là ngươi cầm đầu, ngươi không thấy mình quá mâu thuẫn à, mà còn nữa
    nếu ngươi chắc chắn bọn họ có liên quan đến "nàng" thì sao không hỏi luôn cho
    rõ còn biết được người ta là ai.

Đỗ Bảo đang toàn lực thi triển bộ pháp tự nhiên dừng lại đứng trầm ngâm làm
cho Lôi Liệt phanh gấp vộ vàng đứng lên nhầm lên một cành cây khô ngã lộn cổ
xuống đất. Lôi Liệt lồm cồm bò dậy.


  • Lão Bảo ngươi lai làm sao vậy.


  • Lão Liệt này không biết ngươi như thế nào nhưng ta hiện tại dù biết cách
    tìm được "nàng" nhưng bây giờ ta còn chưa bằng mới người ta thì lấy cái gì để
    theo đuổi nàng, ngươi phải biết cách đây hai năm nàng ít nhất đã là đấu linh
    cường giả mà ta bây giờ mới chỉ đạt tới ngũ tinh đấu sư, với thực lực bây giờ
    đừng nói là "nàng" chấp nhận tình cảm của ta có lẽ còn không đáng để "nàng"
    liếc qua.


Đỗ Bảo nói ra nỗi lòng của mình, phải biết rằng trên thế giới này cảnh giới
càng lên cao khoảng cách càng rõ ràng đấu sĩ và đấu sư cũng chỉ là những cấp
bậc thấp nhất mà thôi. Đấu tướng cũng chỉ có thể coi là một lọa cao cấp hơn
một chút chỉ khi nào đạt tới được cấp độ đấu linh thì mới có đủ khả năng tùy ý
mà đi lại thoải mái trên giang hồ. Với thực lực hiện tại của cả hai người Lôi
Liệt và Đỗ Bảo trong mắt đấu linh cường giả chỉ có thể coi là con kiến to một
chút mà thôi. Đỗ Bảo yêu thích "nàng" nhưng áp lực của việc đó lại rất lớn
cũng chính là mục tiêu để hắn cố gắng, cố gắng để có đủ tư cách theo đuổi
nàng.

Lôi Liệt cũng có thể hiểu được phẩn nào cảm giác của Đỗ Bảo lúc này, hắn và
Yêu Nguyệt đến đến với nhau lúc đầu phần nhiều là do tình huống đặc biệt. Dù
Yêu Nguyệt đã chấp nhận hắn nhưng hắn vẫn có một chút mặc cảm về tu vi không
theo kịp nàng, không phải vì hắn háu thắng mà vì là một thằng đàn ông hắn
không muốn dựa vào phụ nữ để đạt được thành tựu nhất là người phụ nữ mà hắn
yêu. Hắn bây giờ cũng có một quyết tâm rất lớn không chỉ là theo kịp tu vi của
nàng mà phải càng mạnh hơn nữa phải đủ thực lực để bảo vệ hạnh phúc của mình,
để làm được việc đó thì con đường cường giả là cách duy nhất. Vỗ vai Đỗ Bảo
hắn động viên.


  • Cố lên ta và ngươi cùng cố gắng, đấu linh chứ gì chúng ta còn có thể tiến
    xa hơn nữa cố gắng "tất cả vì tương lai con em chúng ta đánh chết cha con em
    chúng nó".


  • Được "nàng" hãy đợi ta, nhất định sẽ có ngày ta đứng trước mặt nàng mà tỏ
    tình. Đi thôi lão Liệt An Định trấn còn xa lắm.


Trạng đường tiếp theo khá là suôn sẻ không hề có truyện gì xảy ra, sau một
tháng đi đường cuối cùng cũng tới được An Định trấn chậm hơn so với dự kiến
ban đầu khá nhiều thời gian vì không có tọa kỵ nên vừa đi vừa nghỉ ngơi rất
mất thời gian. Thế nhưng trong cái rủi có cái may những vất vả trên đường được
bù đắp bằng việc cả hai người song song đột phá lên lục tinh đấu sư.

Mệt mỏi bơ phờ hai người đi vào trong trấn. Nơi đây tuy cũng gọi là trấn nhưng
có thể coi là một thành trì nhỏ dân cư đông đúc hơn rất nhiều so với Tiên Du
trấn, rất nhiều dong binh ra vào trong trấn lưng vác theo nhiều bộ phận của ma
thú, thi thoảng lại thấy một dong binh đoàn mang về một con cự thú gì đó chủ
thường là ma thú cấp ba. Hai người Lôi Liệt tới nơi vừa lúc trời sắp tối mà
tạm thời vẫn chưa có mục đích cụ thể nào nên liên tìm tạm một quán trọ để ở
lại nghỉ ngơi sau bao nhiêu ngày màn trời chiếu đất trên đường. Sáng ngày hôm
sau Lôi Liệt mang theo Bạch Mi trên vai cùng với Đỗ Bảo đi tới dong binh công
hội. Muốn tìm chỗ để rèn luyện thì cách tốt nhất là tới dong binh công hội
nhận nhiệm vụ, các nhiệm vụ thường phân ra cấp độ rõ ràng có thông tin cụ thể
cũng sẽ dễ dàng hoạt động và hoàn thành, hơn nữa các vật phẩm nhiệm vụ yêu cầu
khi nộp cho công hội cũng sẽ được giá hơn bán bên ngoai rất nhiều. Khu nhận
nhiệm vụ ở đây cũng rất khác với Tiên Du trấn, các nhiệm vụ được viết trên
những tấm bảng gỗ lớn được treo phân biệt ở các cấp độ, khi nhận nhiệm vụ chỉ
cần gỡ miếng gỗ xuống mang tới nơi đăng ký là được. Số nhiệm vụ cấp thấp có
hạn nên chỉ cần được treo lên thường sẽ được gỡ xuống ngay, nhiệm vụ trung
bình thì lâu hơn một chút, nhiệm vụ cao cấp thì thường khá lâu mới có người
nhận hơn nữa thường là các dong binh đoàn nhận. Hai người Lôi Liệt đi khá lâu
trong khu vực nhận nhiệm vụ, với thực lực bây giờ của bọn họ giết một con ma
thú cấp ba trung cấp cũng có khả năng vậy nên qua một lúc bàn bạc hai người
quyết định nhận một nhiệm vụ cao cấp săn một con Độc giác ma viên ma thú cấp
ba trung cấp, nhiệm vụ là mang về cái độc trên đầu của nó trị giá hai mươi
ngàn hồng ngọc.


Lôi Quyền - Chương #27