Nữ Thích Khách


Người đăng: cuongoo3

Sau hội săn một hôm các đội săn cũng đã phân tán về chỗ của mình chỉ còn lại
một phần ở lại Bạch Hổ thành chính là nhằm vào hội giao dịch hai hôm nữa,
trong đó có cả hai người Lôi Liệt. Hai người ở lại một quán trọ trong thành.
Hôm sau khi đang định bàn bạc xem tiếp theo sẽ đi đâu tôi luyện thì lại có
khách không mời mà đến. Thì ra là Thái Điệp và Mặc thúc, theo Lôi Liệt thì bà
cô này có vẻ không biết hôm nay ăn nhầm cái gì mà cái bộ giáng nghiêm nghị
thường ngày biến mất tăm thay vào đó là một dáng vẻ thiếu nữ mới lớn cứ như
con sóc nhỏ bám theo Đỗ Bảo không rời. Đã thế còn nhìn về phía Mặc thúc nháy
mắt liên tục thế là ông ta tự nhiên lại nói là có hứng thú với chim thấy Lôi
Liệt nuôi Bạch Mi thì muốn bàn luận một chút về đạo chơi chim, thế là lôi luôn
hắn ra ngoài. Sau một hồi bàn luận về các loại chim, từ chim to tới chim nhỏ
từ chim có lông đến chim không lông thì Mặc thúc bỗng nhiên quay ra hỏi.


  • Lôi huynh đệ này không biết Đỗ huynh có sở thích gì không ví dụ như : thích
    ăn gì, có thích thư họa gì không hay...

Chưa nói hết thì đã thấy Lôi Liệt nhìn lão với ánh mắt như nhìn quái vật. Kiểu
như là lão già này già mà không nên nết lại thích trai trẻ, cần phải chánh xa.
Hiểu ý lão vội xua tay.


  • Lôi huynh đệ đừng hiểu nhầm chẳng nhẽ huynh đệ không nhìn ra tiểu thư nhà
    ta có ý với Đỗ huynh đệ sao.


  • Ra vây lão cứ làm ta sợ...


Đầu Mặc thúc bây giờ đầy vạch đen, không hiểu tên này trí tưởng tượng quá đen
tối rồi. Lôi Liệt nghĩ một lúc rồi nói.


  • Lão Bảo thì cũng không có sở thích gì đặc biệt chỉ mê kiếm thuật. À ta nhớ
    hình như hắn thích ăn cay thì phải ta nhớ có lần hắn ngồi ăn với bọn ta có một
    món gì rau gì đó nấu rất cay mà ta thấy hắn ăn nhiều lắm.


  • Vậy ta xin thay mặt tiểu thư đa tạ huynh đệ. Có việc này muốn nhờ huynh đệ
    tối nay tiểu thư nhà ta muốn mời Đỗ huynh uống rượu ngắm trăng không biết
    huynh đệ có thể...


  • Yên tâm tối nay ta bận rồi để hắn đi một mình đi.


Lôi Liệt vui vẻ nhận lời, hắn với Đỗ Bảo quen nhau hơn một tháng thôi nhưng
hắn đã coi Đỗ Bảo là huynh đệ tri giao thấy có thể giúp huynh đệ tìm được giai
nhân bầu bạn hắn cũng vui mừng không kể xiết. Bảo Mặc thúc cứ yên tâm rồi hắn
cũng đi dạo quanh Bạch Hổ thành một chút. Vừa lúc đang không có việc gì làm
hắn đến một trà lâu trong thành gọi một ly trà xem trà ở thế giới này có gì
khác biệt không. Sau khi đánh giá cẩn thận hắn cũng kết luận có nhưng thứ ở
hai thế giới chả khác mẹ gì nhau cả vẫn đắng như vậy. Lúc đang định ra về bỗng
nghe thấy tiếng quát xa xa truyền lại.


  • Thích khách mau bắt thích khách.

Từ xa một nhóm người đang đuổi bắt về hướng này. Chạy phía chước là một hắc
ảnh thân hình mảnh mai hẳn là nữ giới quanh người có bốn cái nguyệt luân bay
sát người, có thể cách không khống vật chỉ có thể là đấu tướng cảnh giới .
Nhóm phía sau là đám hộ vệ của nhad nào đó đang đuổi sát. Có kẻ kêu lớn.


  • Mau bắn ngô công nỏ.

Bốn năm tên rút ra một cây nỏ kì lạ có tới bốn bộ cung bắn ra một loạt tên về
phía nữ thích khách áo đen. Ngô công nỏ là một loại nỏ quân đội chỉ có thành
binh và một số nhân vật đặc biệt mới được trang bị, nỏ này có bốn bộ tám cánh
cung nhìn vẻ ngoài như một con ngô công, có thể bắn ra bốn mũi tên cùng lúc
với lực công kích cao hơn nữa mũi tên luôn được tẩm kịch độc, nên bắn chết đấu
tướng cũng là bình thường. Hơn hai mươi mũi tên nhỏ bay ra. Nữ thích khách
thấy thế liền quay người phất tay lại, bốn nguyệt luân sau lưng bay ra đánh
bay hết loạt tên đang bay tới nhưng cùng lúc đó ở phía khác không biết như thế
nào có một tên hộ vệ bắn ra bốn mũi tên tới cô gái đó. Không kịp tránh, nữ
thích khách chỉ có thể nhìn bốn mũi tên sắp đâm chúng mình. Không biết trời
xui đất khiến thế nào mà lúc đó nhưng lúc mọi người không để ý lôi liệt đánh
ra một Phách không trảm đánh bật cả bốn mũi tên ra cứu nữ thích khách một
mạng. Nữ thích khách và tên hộ vệ kia nhìn về phía hán, tên hộ vệ đang định
chỉ hắn hô lên thì bị một cái nguyệt luân cắt bay đầu. Đúng là đánh xong rồi
mới thấy ngu tự nhiên nhảy vào vũng nước đục này, hắn vội chuồn đi chỗ khác.
Nữ thích khách chỉ liếc qua hắn một chút rồi tiếp tục bỏ chạy.

Lôi Liệt cũng không muốn đi dạo nữa nên quyết định về quán trọ, đang ngồi uống
trà thì Đỗ Bảo từ bên ngoài chạy vào giành lấy luôn ấm trà của hắn mà tu ừng
ực.


  • Ấy lão bảo ngươi bị làm sao thế, không phải đi uống rượu ngắm trăng với
    Thái tiểu thư sao, sao về sớm vậy.


  • Ngươi đừng nói nữa cô ta muốn ám sát ta thì có, không biết làm sao cô ta
    biết ta không ăn được cay ,kiếm ở đâu ra một đống món cay xong lại còn cứ gắp
    cho ta chứ . Lúc đầu ta còn cố gắng ăn một chút, về xong không chịu được phải
    bỏ chạy.


Nhìn bộ dạng của Đỗ Bảo cứ như vừa bị cướp mất đời trai vậy. Lôi Liệt cũng
thấy kỳ quái mới hỏi.


  • Sao lần trước ta thấy cái món rau gì đó cay vkl ra mà ngươi vẫn ăn như chết
    đói thế.


  • Ai bảo ngươi đó là rau, đó là Phong mệnh thảo đó loại thảo dược có thể tăng
    độ tinh khiết của phong đấu khí đó, đám dong binh không biết tác dụng nên mang
    nấu ăn ta lại là Phong hệ nguyên tố đấu khí nên mới cố ăn đó.


Lôi Liệt có chút đau đầu, vốn hắn định vun đắp cho huynh đệ cuối cùng thành
phá đám. Kiểu này thế nào cũng bị bà cô Thái Điệp kia hận chết.
Sớm hôm sau toàn thành chấn động bởi hai tin tức lớn. Thứ nhất là mười vị đấu
tướng truy sát Thị Huyết Cô Lang truyền tin về, sau khi truy đuổi hai ngày ,
một người trong số họ đã chạm trán với Thị Huyết Cô Lang sau một hồi các vị
đấu tướng truy đến đã thấy vị đấu tướng kia đã bỏ mình, ba người vừa đến hợp
lực đánh thương Thị Huyết Cô Lang nhưng không bắt được để hắn trốn vào sâu
trong Hoàng Liên sơn mạch, nghe nói hắn đã trở thành cửu tinh đấu sư. Tin tức
còn lại là Lam thiếu gia con trai độc nhất của thành chủ Bạch Hổ thành bị ám
sát tối qua, hung thủ là một nữ thích khách thực lực đấu tướng. Thành chủ nghe
tin đã nổi trận lôi đình ra lệnh phong bế toàn thành chóc nã hung thủ.

Nghe tin thứ hai làm Lôi Liệt tí ngã nhào, thì ra hôm qua tiện tay cứu luôn
thích khách kia. Không biết có bị lộ không, nếu mà lộ ra chắc chắn hắn sẽ bị
vị thành chủ kia lột da, cứ nghĩ đến cảnh đó làm hắn nổi hết cả da gà.
Còn một ngày nữa mới bắt đầu hội giao dịch nên hôm nay hắn lại tiếp tục đi dạo
quanh Bạch Hổ thành, sau trận chiến với Lâm Tiếu Thiên cả hắn và Đỗ Bảo cùng
đột phá tới ngũ tinh đấu sư nên tạm thời không tu luyện nữa để củng cố tu vi.
Đỗ Bảo thì mới sớm ra đã bị Thái Điệp lôi đi chơi nhìn giáng vẻ cam chịu của
hắn làm Lôi Liệt cười rơi cả răng, mà vị Thái tiểu thư kia có thể nói thay đổi
chóng mặt từ bỏ chính sự Thái gia để ở lại đây bám theo Đỗ Bảo, Lôi Liệt cũng
chỉ biết cảm thán đúng là tình yêu có thể thay đổi một con người một cách
không tưởng.

Đến tận chiều tối hắn về quán trọ mà vẫn chưa thấy Đỗ Bảo về. Tranh thủ gọi
tiểu nhị chuẩn bị nước để đi tắm, lúc hắn đang ngâm mình trong bồn tắm thì một
bóng người lao vào từ cửa sổ, cả hai đang định ra tay thì hắn nhận ra người
lao vào là nữ thích khách hôm trước cô ta cũng nhận ra hắn nên bốn cái nguyệt
luân đang chuẩn bị tấn công cũng thu lại vôh hất tay đóng cửa sổ lại thu
nguyệt luân vào không gian giới chỉ rồi ngay lập tức nhảy vào trong bồn tắm
của hắn lặn xuống. Lôi Liệt đang định lên tiếng thì nghe thấy tiếng bước chân
dồn dập bên ngoài một nhóm thành binh lao vào phòng tắm Lôi Liệt không kịp
nghĩ nhiều chém ra ba Phách không trảm về phía đám lính mới lao vào. Hắn cảm
nhận được trong đám lính có một khí tức còn mạnh hơn cả Lâm Tiếu Thiên nên tốt
nhất 'tiên thủ hạ vi cường' nếu để bị phát hiện thì mạng cũng chẳng còn nên
hắn mới dùng Phách không trảm để đối phương hiểu lầm hắn là đấu tướng cao thủ
sẽ cẩn trọng ứng phó hớn. Đúng như hắn đoán một người trong nhóm vệ quân cũng
đánh ra bốn quyền ảnh chặn lại đao khí của hắn. Lên tiếng nói trước.


  • Các hạ không cần hiểu nhầm chúng ta là thành vệ quân Bạch Hổ thành đang thi
    hành công vụ.


  • Hiểu hiểu cái bíp, một đám đàm ông xông vào chỗ ta đang tắm không biết có ý
    đồ biến thái gì không ngươi bảo ta bình tĩnh thế nào.


Lôi Liệt thu người trong bồn tắm nói vọng ra. Cái bồn tắm không lớn lắm mà hắn
thì đang trần như nhộng cùng với một nữ nhân chen chúc trong đó. Cứ cử động là
cọ vào mấy bộ vị nhạy cảm làm tiểu huynh đệ của hắn có phả ứng, đã thế lại
còn chọc vào giữa hai quả cầu thịt của nữ nhân đó. Nhóm vệ quân sau khi kiểm
tra xung quanh phòng tắm thì cũng rút ra ngoài, tên cầm đầu cũng quay ra nói.


  • Tại hạ cũng chỉ làm tròn trức trách mà thôi xin các hạ chớ trách lần sau
    gặp lại xun bồi tội sau.

Nói xong hắn cũng đi ra ngoài đóng cửa lại. Nghe tiếng bước chân đa đi ra khỏi
quán trọ Lôi Liệt mới thở phào nhẹ nhõm. Nữ thích khách kia cũng nhảy ra khỏi
bồn tắm, tiện thể quay lại tát cho Lôi Liệt một cái choáng váng.


  • Biến thái.

Sau đó định đi ra ngoài nhưng chưa đi được hai bước đã ngất xỉu. Thức ra lúc
chước cô ta giao đấu với thành vệ quân đã bị thương nặng cố gắng đến giờ cũng
đã là quá sức rồi đến giờ không chịu được nữa nên ngất xỉu.


Lôi Quyền - Chương #19