Người đăng: LongKinhThien
Đoàn Thế Long ngồi trước bàn máy tính, hai mắt thì nhìn chăm chú vào màn hình,
ko một chút nghĩ ngơi, tay thì xốc nhè nhẹ….
Ặc, mọi người không nên hiểu lầm, Đoàn Thế Long ko phải là đang xem JAV nha,
mà hắn đang mong mõi chờ đợi một đại tác khác là Naruto, tay hắn thì xốc nhè
nhẹ hộp sữa, một thanh niên thích cày đêm…
Nói người Nhật tài giỏi thì ko sai chút nào, họ nắm nhiều lĩnh vực như điện
tử, hạt nhân… Thế nhưng sáng tác Anime, họ chính là ông trùm, đứng đầu thế
giới về sản xuất cũng như nội dung hình ảnh Anime.
Như Sứ Giả Thần Chết, Thám Tử Lừng Danh Conan, Tokyo Ghuol. . . .. . . Làm cho
người ta ham muốn tột cùng, mà Đoàn Thế Long cũng là một fan của Anime, nhưng
hắn chỉ có hứng thú với Anime Naruto mà thôi, còn các Anime khác hắn thấy ko
bằng.
Đoàn Thế Long là sinh viên năm 2 của đại học KH-KT Bình Dương, mắc dù đến với
trái đất này hai mươi mấy năm rồi nhưng hắn chưa biết được cảm giác yêu, cho
nên đến bây giờ hắn vẫn một thân đồng tử.
Không phải lớn lên hắn xấu trai, ngược lại là đằng khác. Với mái tóc Bạch Kim
của người phương tây, thân hình một mét bảy lăm, mũi cao, mày kiếm, nhìn hắn
chả khác mấy ngôi sao ca nhạc Hàn Xẻng cả. Nhưng hắn chính là một thanh niên
tự kỉ, nhốt mình trong phòng suốt, bạn bè thì chả có ai, chỉ có Anime và
truyện mới làm hắn thỏa mãn. Naruto chính là niềm tin cho hắn sống tới bây
giờ.
Hôm nay là Naruto ra tập 450, hắn nhìn chăm chú vào màn hình, đếm từng giây,
chỉ còn 10 giây nữa là AD post tập mới lên. Hắn click chuột thật nhanh vào màn
hình, nhưng vừa nhấp vào hình thì bỗng nhiên mạng mất… đứt cáp cmnr. Hắn nhất
thời trong mắt ko giấu được sự tức giận.
"Đm, cái mạng LUL j vậy, sao lại canh đúng lúc này chứ, tức chết ta mà."
Tay phải của hắn trong chớp mắt đập tới màn hình một cái, thế nhưng hắn lại
không nghĩ tới cái tay quơ loạn xạ lại trúng chai nước mở nắp đang để trên
bàn. Nước rất nhanh tràn vào ổ điện và chạm vào hắn, làm hắn nhe rắng ra cười
thật là tươi. Và anh ấy đã ra đi mãi mãi/
Trước khi nhắm mắt xua tay, hắn còn kịp nói câu: “ Tổ cha cái mạng, lần sau ta
sẽ không manh động như vậy nữa”.
Thiên Phong Đại Lục, Đại Việt đế quốc, phía đông chính là Ma Thú Sâm Lâm, bên
trong đày rẫy ma thú, huyễn thú... Ở chổ này chính là thiên đường của dong
binh đoàn, nơi nơi đều là ma thú, thảo dược quý, chỉ cần vận khí tốt cùng với
thực lực thì sẽ lên như diều gặp gió. Còn những kẻ kém may mắn thì sẽ làm mồi
cho ma thú và làm phân bón cho thảo dược.
Cạnh một dòng suối nhỏ trong Ma Thú Sâm Lâm, một thanh niên chừng 13 14 tuổi
đang nằm bất tĩnh nhân sự. Thanh niên này chả khác gì mấy cái tên ca sĩ Hàn
Xẻng cả, mũi cáo mày kiếm, nỗi bật nhất chính là một đầu tóc bạch kim. Mà đôi
mày kiếm càng thêm cho người thanh niên này tăng lên một phần suất khí. Đúng
lúc này, người thanh niên tay phải khẽ động, đôi mắt từ từ mở ra, hắn nhìn
xung quanh nghi hoặc.
“ Mình đang ở đâu?, đây là đâu?, ta chưa die sao?"
Hắn chậm rãi đứng dậy, nhìn một chút hoàn cảnh chung quanh, hắn thấy những cây
đại thụ cao chọc trời, bao phũ toàn mắt hắn, kéo dài tận chân trời. Lúc này từ
đầu hắn truyền đến cảm giác nhứt nhói, một cỗ ký ức của thằng nào truyền vào
đầu hắn, làm hắn té lăn ra đất rên lên rên xuống.
"A. . ."
Hắn ôm đầu không ngừng kêu la, giống như heo bị học huyết vậy. Từ từ cơn đau
cũng giảm dần, chỉ để lại trên mặt hắn một nụ cười khổ.
"Thiên Phong Đại Lục, Đại Việt đế quốc. . . . . Đoàn Gia chi tử Đoàn Thế Long,
ha ha, không nghĩ tới ta lại xuyên việt a".
Không sai, hắn đã không còn trên địa cầu, mà là phụ thể trọng sinh trên một
cái thế giới khác là Thiên Phong Đại Lục thế giới, mà hắn bây giờ thân phận là
Đại Việt đế quốc tứ đại gia tộc Đoàn Gia chi tử Đoàn Thế Long. Không nên thấy
tên của hắn hùng dũng bá khí mà đoán mò, hắn chính là một cái phế vật của giat
tộc, là sĩ nhục cũa gia tộc.
Cha hắn là gia chủ Đoàn gia, mà mẹ hắn chỉ là một cái tì nữ bị cha hắn làm
nhục trong một phút sung sướng, đếm năm hắn 5 tuổi thì mẹ hắn chết do bệnh
cũng một phần do ko chịu nỗi sĩ nhục của mọi người xung quanh. Mà thằng cha
hắn từ lúc hắn nhỏ tới giờ chưa qua thăm dc một lần, đến cái lúc mẹ hắn chết
cũng chả thèm qua. Thật đúng là ăn xong phũi đít đi.
Hắn chính là một phế vật, một sĩ nhục của gia tộc. Ma pháp thì chả có thiên
phú, đấu khí thì tới năm 13 tuổi mới đột phá đấu sĩ tam trọng, tới đó thì ko
tiến bộ thêm chút nào nữa, tính đến giờ đã 1 năm.
Mất cái này thì được cái kia, đúng, hắn rất được các tiểu thư khuê các xem
trọng, chính vì khuôn mặt chực kỳ dễ thương của hắn, đến thiên kim tứ đại gia
tộc ko biết vì sao lại thích cái tên phế vật này. Cũng chính vì thế đại ca hắn
Đoàn Thế Lân sinh lòng ghen ghét bài kế hãm hại phái người làm giả nói hắn ko
phải là con thân sinh của Đoàn Viên, gia chủ Đoàn gia.
Mà phụ thân hắn không biết như thế nào tin tưởng lời này, đem hắn đuổi ra
khỏi đế đô, vĩnh viễn không hề cho phép hắn xuất hiện ở trong đế đô. Hắn bị
đuổi ra đế đô, mà Đoàn Thế Lân vẫn không chịu buông tha hắn, phái sát thủ một
đường truy sát, cuối cùng bị sát thủ giết rồi quăng xác vào Ma thú Sâm Lâm.
Hắn thấy tin tức như vậy, trong nội tâm cười khổ một hồi, không nghĩ tới người
này lại có hoàn cảnh bi thương đến vậy. Lại còn là một phế vật chính cống, vậy
mà còn có địch nhân cường đại, hắn chả biết báo thù từ đâu.
Ai, hắn đột nhiên lại nghĩ tới trên địa cầu cha mẹ cùng muội muội của mình,
không biết lúc bọn họ biết mình bị điện dực chết thì có cảm nghĩ như thế nào,
có bi thương không.
Ngồi nghĩ ngợi hồi lâu, hắn lết cái thân tàn ma dại đến bên dòng suối để uống
nước. Hắn thấy bên trong suối cái bóng, miệng trong chớp mắt thành chữ O,
không phải người này bị sida hay j mà chính là con mắt của hắn, con mắt một
màu máu đỏ tươi, bên trong lại có thêm một cái dấu phẩy màu đen đang từ từ
xoay tròn.
"Cái này. . . Sharingan!". Hắn thất thanh hô lớn khiến chym chóc bay tán loạn.
Quỷ Diện Lôi Đình