Người đăng: anhly232
Sau khi nghe sư phụ kể câu chuyện Thiên Vân cực kì kinh ngạc
Mình được sinh ra từ đá không cha không mẹ sao, sao có thể như vậy được
Với lại mình thì có thể gây ra họa cho Triều Đình được, mà cũng tại mình hại
sư phụ sống ẩn cư như vậy
_Có lẽ đã đến lúc con phải rời đi nơi này, tiềm lực của con rất lớn ta không
thể giam cầm con ở đây được
Lão sư phụ buồn rầu nói
Vâng
Nhìn thấy sư phụ buồn như vậy Thiên Vân không khỏi cảm thán, dù sao người cũng
nuôi mình khôn lớn, nhưng cũng đành phải đi dù sao mình chỉ đến đây không bao
lâu căn bản không có chút ký ức gì đối với ông ấy
_Nhưng trước khi đi ta muốn con tham khảo và tìm hiểu tu hành
Ít ra trước khi đi thì thầy cũng phài giúp đồ đệ mình một quãng, từ nhỏ đến
giờ Thiên Vân chưa từng tiếp xúc với tu luyện
Nói xong Lão sư phụ đi ra ngoài dẫn theo Thiên Vân đằng sau, không lâu sau đó
cũng tới nơi
Căn nhà này bề ngoài trông rất bình thường không có gì đặc biệt, sư phụ đi đầu
tiên bước tới cửa tay ấn quyết cánh cửa liền từ từ mở ra
_Con hãy vào một mình đi
Sư phụ nhàn nhạt nói
Thiên Vân gật đầu liền bước vào bên trong, cánh cửa đóng lại
Khung cảnh bên trong khiến Thiên Vân hết sức kinh ngạc, bên ngoài trông căn
nhà nhỏ mà bên trong lại rộng lớn vô cùng
Không suy nghĩ nhiều nữa Thiên Vân liền đi đến từng kệ sách, phía trên có
những kiến thức về tu hành, những kiến thức về linh dược và cả khoáng thạch,
thần khoáng gì đều có, Thiên Vân bắt đầu đọc từng cuốn từng cuốn
Cuối cùng Thiên Vân cũng đã đọc xong, bây giờ trong đầu hắn như chứa cả một
cái thư viện với khối kiến thức khổng lồ
Sở dĩ hắn đọc nhanh như vậy là nhờ viên đan dược kia, trí nhớ của hắn bây giờ
phải nói là cực khủng chỉ cần nhìn qua là nhớ
Lúc này sư phụ và sư huynh của hắn đều đang đợi trước cửa
_Có vẻ nhanh hơn ta nghĩ, có lẽ sau này đồ đệ của ta sẽ làm nên chuyện đây
Lão sư phụ tự hào nói
_Sư đệ à, có lẽ đã đến lúc từ biệt rồi
_Được rồi đồ nhi bây giờ con hãy đi đi, tìm con đường chân chính của mình
Cả hai người giống như vừa khóc vừa nói
_Vâng ạ, cảm ơn hai người thời gian qua đã chăm sóc cho con
_Nhớ bảo trọng
_Bảo trọng
Sau khi giã từ hai người thân duy nhất của mình ở nơi đây Thiên Vân liền cất
bước đi xuống núi, đi con đường của mình, bắt đầu cuộc sống tu chân hằng mơ
ước