Người đăng: anhly232
U Hồn Thảo
Cấp thấp linh dược tăng cường thần hồn, chưa từng xuất hiên trong 200 năm gần
đây
Chỉ những điều này cũng đủ nói lên giá trị của nó
Đoàn người xem mà chảy nước miếng, ai ai cũng muốn lên tranh cướp nhưng khi
nghĩ đến thực lực của Thiên Vân thì đều e ngại
Riêng Trương Hoàng thì lại khác, ý niệm tham lam trong lòng hắn càng mãnh liệt
Hắn nhìn chằm chằm U Hồn Thảo trong lòng đầy mưu tín
Có thúc thúc ta ở đây chỉ cần ta nói vài câu thì cây này U Hồn Thảo sẽ là của
ta, chỉ là vấn đề thời gian
Lúc này Thiên Vân đã cất cây này linh dược vào người, phía xa xa trong hang
động đi ra một người nam nhân, hắn chính là Trương Hoán
Trương Hoán hướng đám người từ từ đi lại trên tay cầm theo xác của Yêu Lang
Vương và thêm ba con U Linh Lang
_Thúc thúc
Trương Hoàng mừng rỡ kêu lên
Trương Hoán chỉ nhìn về phía hắn gật đầu rồi quay sang đám người dò hỏi
_Là ai giết ba con U Linh Lang này
Sở dĩ hắn hỏi như vậy là vì ba con này U Linh Lang là đều bị một nhát chém xé
đôi, mà trong đám người này chẳng có ai thực lực vượt lên Cao Cấp Luyện Khí
Đoàn người đều bàn tán xôn xao về người bí ẩn này
_Khi nãy đi vào đó năm người mà chỉ có hai người đi ra, không lẽ là bọn hắn
chứ
_Theo ta thấy không phải vậy, có lẽ là ba người kia, mỗi người chém một con U
Linh Lang
Ai ai cũng hăng hái bàn luận thì bỗng có tiếng nói cất lên
_Là người này, ta thấy hắn giết ba đầu U Linh Lang này bằng một nhát chém
Đó chính là người thanh niên được Thiên Vân cứu ra từ trong hang
Trương Hoán quay sang nhìn Thiên Vân đánh giá hắn một chút rồi dò hỏi
_Là ngươi
_Đúng vậy
Thiên Vân nhàn nhạt trả lời
_Ngươi cũng chỉ mới Sơ Cấp Luyện Khí tầng ba
Nghe hắn nói vậy Thiên Vân triệt để ngây người, mình vậy mà đã đạt tầng ba rồi
à, nhưng đè xuống nội tâm nghi hoặc Thiên Vân tiếp tục trả lời
_Vâng
Trương Hoán nghi ngờ không thôi, mới Luyện Khi tầng ba vậy mà mạnh như vậy,
chẳng lẽ hắn che giấu tu vi, mà cũng không đúng có lẽ là đoạt được một loại
thiên tài địa bảo
Trong lúc Trương Hoán đang suy nghĩ thì Trương Hoàng bước lại gần hắn nói nhỏ
_Thúc thúc ngươi phải làm chủ cho ta, vừa nãy ta được một cây U Hồn Thảo vốn
là định tặng cho ngươi lại bị tên kia cướp mất
Vừa nói hắn vừa chỉ về phía Thiên Vân
Trương Hoán nghe vậy triệt để chấn kinh, là U Hồn Thảo a đã lâu chưa từng xuất
hiện, mình thì đang gặp bình cảnh tuổi thì đã già cần phải có một ít cơ duyên
Cháu của mình vốn là tìm được U Hồn Thảo biếu mình, vậy mà lại bị tên kia cướp
đi càng nghĩ thì hắn càng tức giận, hắn từ từ bước lại gần Thiên Vân
_Có phải là ngươi cướp của cháu ta U Hồn Thảo không
Trương Hoán dùng một giọng nói cao cao tại thượng dò hỏi Thiên Vân
Mặc dù là bề ngoài dò hỏi như vậy nhưng trong lòng Trương Hoán đã sớm xem cây
này linh dược là của hắn
Thiên Vân nghe hắn hỏi lập tức giận dữ, sao lại có người có thể đổi trắng thay
đen như vậy, mình vừa cứu hắn xong hắn lại quay sang đâm mình
_Cây này U Hồn Thảo vốn là của ta
Thiên Vân không kiêng dè trả lời
Trương Hoán trong lòng đang mừng không ngớt nhưng khi nghe câu nói này hắn
triệt để tức giận
_Rõ ràng là ngươi cố ý mưu đoạt, vật này rõ ràng của Trương Hoàng
Người xung quanh lại cố thêm dầu vào lửa, điều này làm cho Thiên Vân rất tức
giận, nhưng bỗng nhiên cơn giận dữ từ từ biến mất hắn lại bình tĩnh trở lại,
điều này rất giống khi chiến đấu với U Linh Lang, trong long Thiên Vân tràn
đầy nghi hoặc
_Ngươi còn gì để nói
Lúc này một giọng nói uy nghiêm vang lên
_Ta không có gì để nói, cây này Linh Dược vốn là của ta, ngài đường đường là
tiền bối lại không tra rõ ngọn nguồn lại đi phán xét ta
Thiên Vân nhàn nhạt trả lời
Lúc này Trương Hoán như muốn điên lên, chưa từng ai dám sỉ nhục hắn như vậy mà
tên tiểu bối này lại dám, chỉ là một tên phế vật cũng dám nói như thế với ta
Nếu không phải nhìn thấy tiềm năng của Thiên Vân thì lúc này hắn đã một chưởng
đánh chết Thiên Vân, cần gì cùng một tên tiểu bối nói nhảm nhiều như vậy
Bỗng nhiên lúc này Thiên Vân lên tiếng
_Cái gì, chẳng lẽ là một con Yêu Lang Vương
Mọi người nghe xong đều hốt hoảng quay đầu lại xem
Nhưng, không có gì cả
Lúc này ai cũng ý thức được không đúng quay đầu lại
Thiên Vân vốn là đứng trước mặt bọn hắn bỗng dưng biến mất không còn tăm hơi
Đúng vậy hắn đã chạy
Trương Hoán vô cùng tức giận, chỉ là một tên tiểu bối mà thôi lại dám trước
mặt hắn đùa giỡn hết làn này đến lần khác
Đám người cũng ngốc tiết, đây là ai là cường giả a lại có người trước mặt hắn
đùa giỡn như vậy
Trương Hoán bạo phát hết tốc độ đuổi theo Thiên Vân
Lúc này Thiên Vân đã hơn trước rất nhiều, hắn vượt qua một đoạn đường khá xa
nhưng vẫn cứ đi tiếp, ai biết được lỡ tên kia đuổi theo được tới đây
Sau khi qua thêm vài dãy núi thì rốt cuộc sau lưng Thiên Vân truyền tới một
tiếng nói
_Tên nghiệt chủng này, mau đứng lại đó cho ta
Đằng sau Trương Hoán gào thét liên tục
_Ta cho ngươi một cơ hội cuối cùng, phục tùng ta Trương gia và giao ra U Hồn
Thảo hoặc là chết
Thiên Vân cũng rất bất ngờ, tốc độ của lão này cũng nhanh phết
Nhưng không cho hắn nghĩ nhiều trước mặt liền xuất hiện một cái vực thẳm cực
kì rộng lớn
Lúc này trên trán Trương Hoán lại chảy ra vài tia mồ hôi, đây chẳng lẽ là
Hỗn Độn Vực Thẳm
Nghĩ đến bốn chữ này hắn liền dừng lại, trên mặt xuất hiện một vẻ sợ hãi tột
cùng
Hỗn Độn Vực Thẳm này vốn là từ thời thượng cổ tồn tại đến bây giờ, nơi đây cực
kì quỷ dị chỉ cần đi gần lại đó thôi là sẽ bị các sợi không gian cuốn xuống
vực sâu
Thấy Trương Hoán dừng lại Thiên Vân cũng nghi hoặc không thôi, chẳng lẽ có thứ
gì làm cho hắn e ngại, nghĩ đến đây Thiên Vân liền ý thức được gì đó không
đúng hắn nhớ tới cái vực trước mặt mình
Thiên Vân đinh dừng lại nhưng đã muộn hắn đã tiếp cực Hỗn Độn Vực Thẳm quá gần
Bên dưới vực thẳm vốn yên tỉnh nhưng khi nó cảm nhận thấy Thiên Vân tới gần
liền xuất hiện biến động
Trong hư không liền xuất hiện một sợi roi, sợi roi màu đen này liền cuốn lấy
Thiên Vân dìm hắn xuống vực sâu