Thế Giới Mới


Người đăng: anhly232

Sáng sớm một vài tia nắng chiếu vào trong một căn phòng nhỏ, giữa căn phòng
này có một người thiếu niên đang nằm

_Đây là đâu?

Thiếu niên này chậm rãi mở hai mắt ra, hắn bắt đầu nhớ lại ký ức của mình

_Không phải ta đã chết rồi sao, đây là nơi nào, chẳng lẽ ta Thiên Vân vậy mà
may mắn vậy được người khác cứu.

Mà nghĩ lại cũng thấy thật mỉa mai, người gây nên cái chết của mình không ai
khác lại chính là người bạn thân nhất của mình, tất cả cũng chỉ vì tiền thôi.

Nghĩ đến đây hắn cũng không khỏi thở dài, xem như là bài học cho mình đi,
không nên tùy tiện như vậy nữa, cắt đứt dòng suy nghĩ của Thiên Vân là một
giọng nói ngoài cửa vang vào

_Sư đệ a, ngươi tỉnh rồi sao

Lúc này cánh cửa mở ra, một thanh niên cao lớn bước vào, thanh niên này khuôn
mặt cũng khá tuấn tú mặc một bộ trường bào, tóc dài xuống tới lưng

Lúc này Thiên Vân mới giật mình để ý, đây là thời đại nào rồi mà còn xài loại
phòng cũ kỹ như vậy, đã vậy còn những bộ đồ này nữa

Hắn còn gọi mình là sư đệ, chẳng lẽ là

Mình thật sự chết nhưng lại hồi sinh qua thế giới khác sao

Nghĩ đến đây hắn cũng cảm thấy thật không thể tin được, nhưng biết làm sao sự
thật đã ở ngay trước mắt rồi, chỉ có thể chấp nhận nó thôi

_Đây là đâu, ngươi là ai?

Thiên Vân nhẹ nhàng hỏi, dù sao hắn cũng chả có tí ký ức nào về nơi này

Khuôn mặt của thanh niên kia khẽ nhăn lại,

_Không phải nghiêm trọng như vậy chứ, không được rồi sư đệ à ngươi ngồi đây để
ta gọi sư phụ đến

Nói xong hắn quay đầu lại liền phi mất để lại cho Thiên Vân một sự ngạc nhiên

Sao có thể nhanh như vậy, đây còn là con người sao

Nơi này thật kì lạ, có lẽ ta nên cẩn thận

-Vài phút sau

Thanh niên kia lại đến nhưng lúc này còn có thêm một ông lão

Ông lão này có bộ râu và mãi tóc trắng xóa, trên thân khoác một bộ trường bào
màu xám, xung quanh ông lão này còn tỏa ra một loại khí chất rất tự nhiên và
khiến cho người ta cảm thấy dễ chịu

_Con không sao chứ

Ông lão nhàn nhạt hỏi

_Con không nhớ gì, nơi đây là đâu

Thiên vân đáp lại

Ông lão lắc đầu khuôn mặt nhăn lại rồi quay ra sau nói với thanh niên

_Con hãy vào phòng ta lấy nó ra đây

Nghe ông lão nói vậy thanh niên kia bỗng hoảng hốt

_Không thể nào sư phụ, chẳng lẽ không còn cách nào sao

_Đi đi

Đáp lại người thanh niên chỉ là một tiếng quát

Nghe vậy hắn cũng đành phải đi lấy

Giờ phút này trong căn phòng cũng chỉ còn hai người, hai cặp mắt nhìn nhau

Bỗng ông lão thở dài

_Xem ra đây là ý trời, không thể ngăn cản

Khuôn mặt của ông lão như già thêm vài phần, Thiên Vân cũng không khỏi đăm
chiêu

Rốt cuộc ý trời là gì nó có liên quan gì đến mình, còn thứ mà ông lão dặn
thanh niên kia đi lấy, quá nhiều câu hỏi hiện ra trong đầu hắn

Không lâu lắm sau đó, thanh niên kia đã trở lại mang theo trên tay là một cái
bình thủy tinh, hắn hai tay dâng bình lên cho ông lão

_Đây thư sư phụ

Ông lão tiếp cái bình bỗng nhiên hai tay của ông lão sáng lên, cái bình bị lơ
lững giữa không trung, hai tay ông lão lại liên tục làm những động tác khá kỳ
quái nhưng mà nó nhanh vô cùng

Điều này làm gai mắt Thiên Vân sáng lên, đây là phép thuật a, là phép thuật,
chẵng lẽ mình được đầu thai qua một thế giới đầy những phép thuật giống vậy
sao

Tay ông lão ngày càng nhanh, lúc này trên cái bình như có một tầng phong ấn vỡ
ra

Bùm một tiếng lớp phong ấn trên cái bình hoàn toàn mở ra, đây vốn là cái bình
bằng thủy tinh bình thường nhưng bây giờ nó đã thay đổi hoàn toàn, xung quanh
đầy những hoa văn huyền ảo từ bình thủy tinh đổi thành một cái bình màu đen
cái bình tỏa ra một năng lượng hết sức tinh khiết, Thiên Vân thử hít vào liền
cảm giác cơ thể thật thoải mái

Ông lão đưa cái bình cho Thiên Vân rồi bảo

_Hãy nhận lấy đồ đệ ngoan của ta

_Vâng

Thiên Vân đáp lại

Mở chiếc bình ra chỉ thấy có một mùi hương bay ra, hít vào làm sảng khoái tinh
thần nếu không lầm thì hình như hắn cảm thấy cơ thể như được gột rửa, xương
cốt và cơ bắp càng rắn chắt

Ngoài ra trong bình còn có một viên đan dược màu vàng, trên đó đầy rẫy những
hoa văn cực kỳ huyện ảo

_Uống nó đi

Ông lão bảo Thiê Vân

_Vâng

Mặc dù nơi này có vẻ kì lạ, cả ông lão và người thanh niên này nhưng viên
thuốc này chắc chắn là đồ tốt, nghĩ đi nghĩ lại thì hắn vẫn lựa chọn nuốt vào

Viên đan này trôi vào cơ thể hắn từ từ tỏa ra dược lực


Linh Thể Thần Quyết - Chương #1