Thuỷ Giao Linh Hạch (1).


Người đăng: blackpearl_4seasons@

Trên đường đến Bách Vũ sâm lâm, Bách Lý Thiên Kỳ chợt nhớ đến nhiệm vụ, thế
nên y liền hỏi Tang Thanh:


  • A Thanh, nhiệm vụ ở nơi đây, chúng ta làm cái nào trước?


  • Lấy linh hạch của hai con Ngưng Linh cảnh thuỷ giao.


Tang Thanh nhìn theo hướng đi lần này thì biết nhiệm vụ nào gần nhất, thế nên
hắn liền thông báo cho bọn họ. Lúc này, nghe đến Thuỷ Giao thì mặt Bách Lý
Thiên Lân tái mét, sau đó thì nói:


  • Ta có thể không làm không?


  • ...


Im lặng tuyệt đối đến từ cả ba. Bách Lý Thiên Kỳ lúc này cốc đầu Bách Lý Thiên
Lân, sau đó thì nói:


  • Tiểu Lân, đệ vẫn còn sợ à?


  • Chúng nó nhớt lắm, lại dài như thế nữa!


Bách Lý Thiên Lân phản ứng dữ dội, lúc này Tang Thanh nhìn sang Bách Lý Thiên
Kỳ với ánh mắt cần lời giải thích, thế là y đành trả lời:


  • Nhờ ơn nhị ca mà thằng nhóc này sợ mấy con vừa nhớt vừa dài.


  • Lân, nhiệm vụ này giao cho ngươi làm.


Tang Thanh một câu phán tử hình cho Bách Lý Thiên Lân, nhưng mà Bách Lý Thiên
Kỳ rõ ràng rằng đây là giúp cho y đối mặt, thế nên hắn ta cũng không lên
tiếng. Mặc Duy Phong thì vẫn bảo trì im lặng, chẳng qua ánh mắt nhìn y là "tự
cầu nhiều phúc".

Lúc này, nhìn thấy mọi người đều thống nhất ý kiến, Bách Lý Thiên Lân thật
muốn dậm chân tức giận, bất quá y biết đây cũng là cách để vượt qua, thế là y
liền im lặng, mặc định đồng ý.

Nhìn thấy Bách Lý Thiên Lân im lặng, thế là Tang Thanh liền vỗ vai y một cái,
sau đó thì dẫn đường đi vào trong, ba người họ cũng đi theo luôn.


  • Con đường này lạ thật.

Bách Lý Thiên Lân nhìn lộ tuyến Tang Thanh đi mà nói, trong lòng âm thầm ghi
nhớ nó. Lúc này, hắn hơi cười, sau đó thì nói:


  • Đi đường chính quy sẽ chết.


  • Có vấn đề?


Bách Lý Thiên Kỳ nghe đến đây thì ngạc nhiên, bởi vì lộ tuyến thông thường mọi
người đi lại bị Tang Thanh nói là tử lộ, hiển nhiên là có lý do của nó. Tuy
nhiên, hắn chỉ cười mà không nói, bởi vì nếu nói ra cũng chẳng có ai tin,
nhưng nếu có người tin... Cam đoan rằng không chỉ có hắn gặp rắc rối.

Nhìn thấy Tang Thanh cười mà không nói, Bách Lý Thiên Kỳ liền lựa chọn im
lặng. Quen nhau nửa năm, y cũng biết được hắn có một cái thói quen, chính là
khi hắn không muốn trả lời, hắn sẽ cười một cách thản nhiên và sau đó sẽ không
có câu giải thích nào. Đương nhiên, y cũng hiểu rõ rằng hắn nếu không muốn
nói, đừng mơ tưởng nghĩ đến việc cạy được miệng hắn ra.

Lúc này, cả bốn người im lặng đi vào sâu bên trong, Tang Thanh cũng chậm rãi
cảm nhận xung quanh, sau đó thì nói:


  • Lân, trong môi trường này ngươi phát huy được mấy phần thực lực?


  • So với bình thường gấp đôi.


Bách Lý Thiên Lân tự tin nói, ở Bách Vũ sâm lâm đối với y chẳng khác nào như
cá gặp nước, thế nên y chẳng chút đắn đo gì nói ra. Lúc này, Tang Thanh hơi
gật đầu, sau đó thì nói:


  • Hi vọng lát nữa gặp thuỷ giao, ngươi có thể phát huy được như vậy.


  • Cái này...


Vừa nghe đến hai từ "thuỷ giao" thì Bách Lý Thiên Lân liền tái hết mặt mày,
nhưng mà nghĩ đến việc đến đây để mạnh hơn, y liền cố gắng tự trấn tĩnh bản
thân.

Bách Lý Thiên Kỳ ở một bên nhìn thấy Bách Lý Thiên Lân chậm rãi bình thường
lại thì âm thầm giơ ngón cái lên cho Tang Thanh. Về phần hắn thì cười nhẹ, sau
đó thì tiếp tục đi.

Bách Vũ sâm lâm hiện tại trừ tiếng mưa rơi, cùng với thi thoảng có âm thanh
đạp nước mà đi thì có thể tính là yên tĩnh đến không thể nào yên tĩnh hơn. Lúc
này, Tang Thanh vừa đi vừa trải thảm tinh thần lực, sau một chung thì dừng lại
và nói:


  • Phía trước có một con.


  • Tiểu Lân, lên đi.


Bách Lý Thiên Kỳ vừa nghe có một con thì liền đẩy Bách Lý Thiên Lân ra, sau đó
thì dùng ánh mắt "tự cầu nhiều phúc" tặng cho y. Nhìn thấy như vậy, Tang Thanh
khẽ cười, sau đó thì vỗ vai y và nói:


  • Giao cho ngươi.


  • ... Ta cứ như một đi không trở lại.


Bách Lý Thiên Lân lườm hai người, sau đó thì chậm rãi đi đến chỗ của thuỷ
giao, đồng thời quan sát nó. Cả người dài ước chừng mười thuớc, toàn thân là
một màu lam, đôi mắt nhỏ đang ngó nghiêng ngó dọc, mang tai khẽ động đậy như
lắng nghe gì đó.

Nhìn thấy thuỷ giao trước mắt là Ngưng Linh nhất tinh, Bách Lý Thiên Lân âm
thầm thở nhẹ, sau đó thì suy tính. Linh thú so với nhân loại cùng giai thì
mạnh hơn, Ngưng Linh nhất tinh linh thú ngang với Dẫn Linh nhất tinh nhân
loại, thế nên khi đánh nhau với chúng thì ai cũng phải cẩn thận cả.

Tuy nhiên, linh thú so với nhân loại thì không sử dụng linh lực tốt bằng, tinh
thần lực lại yếu, chủ yếu là do một thân da dày thịt béo cùng sinh mệnh lực
cường đại nên mới khiến cho mọi người dè chừng. Vả lại, Ngưng Linh linh thú
linh trí còn chưa có mở, thế nên độ an toàn vẫn tính cao.

Nhìn thấy thuỷ giao nhìn về phía hắn, Bách Lý Thiên Lân chậm rãi ẩn mình, cũng
không vì vậy mà giật mình. Linh thú so với nhân loại thì giác quan phát triển
hơn nhiều, thế nên nó cảm nhận được cũng không có gì lạ. Tuy nhiên, đó chỉ là
một cái chớp mắt, thế nên lúc này, nó đã quay lại với việc tìm kiếm con mồi và
vào lúc này, hắn ra tay!

Bách Lý Thiên Lân linh căn là thuỷ hệ, thế nên ở trong Bách Vũ sâm lâm này như
cá gặp nước, muốn ẩn mình thì đối thủ cũng đừng nghĩ tìm ra, hơn nữa hắn là sợ
mấy con đó đụng trúng hắn, chứ nếu đánh thì chắc chắn không sợ. Lúc này, hắn
bắt đầu kết ấn, đôi tay thoăn thoắt chuyển động, đồng thời sau lưng hắn xuất
hiện một con lam long.

So với thuỷ giao ở đằng trước, lam long này mỹ lệ hơn, cũng cường đại hơn.
Theo thủ ấn từ từ kết thúc, nó cũng ngưng thực hẳn ra và vào lúc mà nó hoàn
toàn thành thực thể, cũng là lúc mà Bách Lý Thiên Lân ra tay:


  • Lam Ba Thuỷ Long!

Lời vừa dứt, lam long liền trực chỉ cần cổ của thuỷ giao mà cắn nó một cái,
tuy rằng thiếu chút nữa hụt vì nó lách người qua, nhưng Bách Lý Thiên Lân đã
khéo léo điều khiển lam long, thế nên không hụt.

Thuỷ giao bị lam long cắn ngay cổ, nó cố gắng giãy giụa hòng thoát khỏi, nhưng
răng nanh của lam long sắc bén ghim thật chặt, hơn nữa lực lượng của lam long
rất mạnh, nhất thời không thể thoát ra.

Nếu là một con thuỷ giao Nguyên Linh cảnh, e rằng nó đã sớm dùng thuỷ triều
nhấn chìm Bách Lý Thiên Lân, nhưng thật đáng tiếc, nó chỉ mới là Ngưng Linh
cảnh, thế nên cũng chẳng thể làm được gì y.

Nhìn thấy thuỷ giao từ từ suy yếu, máu từ vết thương chảy ra thật nhiều, Bách
Lý Thiên Lân phun ra một hơi, khuôn mặt hơi tái cười tươi, sau đó thì y gia
tăng lực lượng, đem thuỷ giao giết chết, đầu thân hai nơi.

Giết xong thuỷ giao, Bách Lý Thiên Lân nhẹ thở ra một hơi, cũng là lúc này,
giọng nói của Tang Thanh vang lên, khiến cho y giật mình:


  • Lần sau đừng xài linh kỹ cỡ này nữa.


  • Ta không thích đến gần nó.


Nghe Tang Thanh nói như vậy, Bách Lý Thiên Lân nhíu mi, thế là y liền bị hắn
cốc đầu và nói:


  • Chúng ta đến đây để luyện tập, chứ không phải là nhất kích tất sát.


  • Rõ rõ.


Nhìn thấy Bách Lý Thiên Lân ôm đầu nói, Tang Thanh hơi cười, sau đó thì đi đến
chỗ thuỷ giao, dùng dao găm thuần thục moi ra linh hạch của nó. Sau khi moi
xong, hắn liền bỏ nó vào thạch bài rồi nói:


  • Thuỷ giao kế tiếp đang tiến đến chỗ này.


  • Để ta.


Bách Lý Thiên Kỳ lên tiếng, nhưng Tang Thanh lại lắc đầu, đồng thời đưa cho
Bách Lý Thiên Lân một lọ Hồi Linh đan và nói:


  • Lân, lần này vẫn là ngươi.


  • Được.


Bách Lý Thiên Lân gật đầu, nhanh chóng hồi phục và khi y hồi phục xong, cũng
là lúc thuỷ giao xuất hiện./.


Linh Thần - Chương #77