Người đăng: blackpearl_4seasons@
Thời gian trôi qua rất nhanh, mới đó mà thời hạn bế quan nửa năm của Tang
Thanh đã đến. Hiện tại, hắn đang là Ngưng Linh bát tinh, ba tháng một tiểu
cảnh giới xem như là nhanh, nhưng khi lên Dẫn Linh cảnh thì nửa năm một tiểu
cảnh giới cũng có thể tính là nhanh, thế nên hắn cảm thấy bản thân bây giờ còn
quá yếu. Nếu không phải vì mỗi một đệ tử phải làm đủ nhiệm vụ bắt buộc mỗi năm
mới được ở lại môn phái, còn không thì hắn đã tiếp tục đóng cửa bế quan rồi.
Về phần Mặc Duy Phong cũng có thành tựu, đã đột phá lên được Ngưng Linh nhị
tinh, so với lúc trước thì thành thạo hơn nhiều, sử dụng Phần Diệt Nguyệt cùng
Thánh Nhật Hoả Tráo cũng không còn chật vật quá mức. Trấn Ngục thân pháp đã
đột phá được trung giai, thế nên so với lúc trước y mạnh hơn rất nhiều, một
đấm nhẹ nhàng cũng có thể làm một cái hố to như lúc Tang Thanh dùng Thiên
Thạch Vẫn Lạc. Thất Nguyệt Thiên Giai thì vẫn đang tìm hiểu một số, tuy nhiên
cũng gần chạm đến cửa. Hiển nhiên, y cũng rất nhàm chán vì phải đi ra thực
hiện nhiệm vụ thay vì bế quan cho đủ một năm.
Nói chung rằng, bởi vì hai người là cuồng bế quan nên khi nghe được tin một
năm phải làm đủ nhiệm vụ bắt buộc để có cống hiến mới không bị đuổi khỏi môn
phái nên có một chút bực bội, nhưng mà Tang Thanh biết không thể mãi bế quan
được, phải thả lỏng tinh thần một thoáng, đồng thời rèn luyện lại năng lực
thực chiến, thế nên sau khi củng cố tu vi thì hắn liền đi ra nhận nhiệm vụ.
Còn Mặc Duy Phong vốn là xem lời hắn như thánh chỉ, cho nên cũng đi theo luôn.
Để đi đến nhiệm vụ đường từ khu vực ngoại môn thì họ phải đi qua một đoạn
đường dài, thế nên trên đường đi, hai người họ cảm nhận được nhiều đạo ánh mắt
khác thường, bất quá họ cũng chẳng quan tâm mà vẫn cứ bình thản đi tiếp.
Nhiệm vụ đường.
Khi đến nơi, hai người họ liền chào Yên lão, sau đó thì đi đến bảng nhiệm vụ
và bắt đầu lựa chọn, sau đó thì đau đầu, bởi vì...
Mặc Duy Phong nhìn đống nhiệm vụ mà buồn bực, nhiệm vụ đoàn đội làm không
được, hơn nữa ở nhiệm vụ bắt buộc, một nhiệm vụ đoàn đội bằng ba nhiệm vụ đơn,
thế nên hiện tại y chỉ muốn đem chúng đốt sạch để không cần phải làm.
Nhìn thấy được sự bất mãn được viết rõ ràng trên mặt của Mặc Duy Phong, Tang
Thanh khẽ cười, dù sao thì họ cần làm ba nhiệm vụ đơn, thế nên hắn hiểu được
tâm tình của y hiện tại. Lúc này, nhìn sang nội dung nhiệm vụ đang cầm, hắn
chán nản lắc đầu, lại nhìn sang một ngọc bài khác, tiếp tục lắc đầu.
Nhiệm vụ đơn hiện tại đối với Tang Thanh là quá dễ, mà nhiệm vụ đoàn đội thì
phù hợp. Tuy nhiên, đoàn thể thì hắn lại không biết lập với ai, mà Bách Lý
huynh đệ thì không biết có chưa, thế nên hắn suy nghĩ một hồi rồi quyết định
đánh một cái liên lạc sang cho Bách Lý Thiên Lân:
Lân, ngươi có đoàn đội chưa?
Chưa có, mà ta cũng chưa làm nhiệm vụ. Ngươi tính lập đoàn đội sao?
Bách Lý Thiên Lân nhạy bén biết được ý định của Tang Thanh, thế là trong lòng
liền suy tính xem có nên kéo luôn ca ca vào hay không. Lúc này, nhìn thấy y đã
biết được mục đích của hắn, thế nên hắn liền trả lời:
Đúng vậy. Ngươi có muốn tham gia không?
Muốn. Đợi ta một chút, ta hỏi Kỳ ca luôn.
Bách Lý Thiên Lân nói rồi quay sang Bách Lý Thiên Kỳ đang kiểm tra vũ khí mà
hỏi:
Kỳ ca, A Thanh bảo muốn lập đoàn đội, ca có muốn gia nhập không?
Có.
Bách Lý Thiên Kỳ đang nhàm chán đến phát điên vì không có người đánh thì nghe
được điều này, thế là hắn liền không do dự mà gật đầu. Nhận được sự đồng ý của
hắn, Bách Lý Thiên Lân liền quay sang trả lời Tang Thanh:
Kỳ ca đồng ý. Mà các ngươi làm nhiệm vụ ngay bây giờ?
Ừ. Nếu không được thì ta sẽ dời.
Tang Thanh vừa dứt lời thì liên lạc bị cắt đứt, thế là hắn biết Bách Lý huynh
đệ đã chấp nhận, vì vậy hắn liền chờ đợi. Về phần Mặc Duy Phong thì tiếp tục
tranh thủ tu luyện, không bỏ một phút nào cả.
"Nghĩa phụ, ngài định nhận nhiệm vụ nào?"
"Nếu được thì ta sẽ nhận nhiệm vụ tìm thảo dược hoặc săn linh thú."
Tang Thanh ngẫm nghĩ một hồi mới dám đưa ra quyết định này, vì không phải
nhiệm vụ nào cũng vào được mắt hắn. Nhận tìm thảo dược hoặc săn linh thú, thế
thì có thể dùng khoảng thời gian đó luyện tập thực chiến, gia tăng chiến lực
lên, lại không sợ gặp trúng mấy vị thiếu gia tiểu thư khó hầu hạ khi làm nhiệm
vụ hộ tống, bảo vệ bọn họ. Tuy nhiên, là thành viên đoàn đội thì phải có dân
chủ, thế nên hắn liền chờ Bách Lý huynh đệ đến để bàn bạc.
Sau một khắc chờ đợi, Bách Lý huynh đệ cuối cùng cũng đến, thế là Tang Thanh
liền lên tiếng:
Kỳ Lân, bọn ta ở đây.
A Thanh, không thể bỏ cách gọi này sao? Nghe bọn ta cứ như thần thú ấy.
Bách Lý Thiên Lân có bất mãn, bởi vì Bách Lý Thiên Kỳ sinh trước y có một phút
thôi, nhưng mà trước vẫn là trước, thế là y đành xếp sau, trở thành tứ thiếu
gia của Bách Lý gia, hơn nữa vì cách đặt tên nên kiểu gì ca ca y cũng được gọi
trước. Dù vậy, điều này đã thành thói quen, nên giận dỗi ngoài mặt như vậy,
chứ y cũng chẳng có quan tâm đâu.
Lúc này, cả bốn người đã tập trung đông đủ, thế nên Tang Thanh liền nói lên ý
kiến của bản thân:
Ta muốn thiết lập tiểu đội với bốn thành viên, mọi người đều đã đồng ý. Vậy
thì ta muốn hỏi một câu, có đảm bảo đi theo suốt hành trình, vĩnh viễn không
phản bội hay không?
Có!
Nghe được câu trả lời của ba người, Tang Thanh khẽ cười. Nói như vậy để chắc
ăn, hơn nữa cũng đã nhận được lời cam đoan, thế nên hắn mới nói tiếp:
Tang Thanh cố tình kéo dài khiến mọi người dỏng lỗ tai lên hóng, một bộ dạng
khiến người khác tức cười. Khoảng ba mươi giây sau, hắn liền nói ra câu trả
lời.../.