Trí Tuệ Chi Quang - Luyện Dược.


Người đăng: blackpearl_4seasons@

Tang Thanh ngủ lần này, mất trọn một tháng. Trong thời gian hắn bế quan, tất
cả mọi người đều như cũ làm việc, nhưng vẫn thiếu một cái gì đó. Ví như những
buổi chiều hắn quay về liền có trận đấu mắt giữa phụ tử, hay là những bữa cơm
như trận Băng Hoả song hùng - kinh tâm động phách, khiến người nhìn qua liền
không thể quên. Hoặc là những vụ cãi nhau, trò chuyện giữa hai huynh muội, để
cho cả nhà tăng thêm một chút sức sống. Mà không chỉ Tang Hạnh, cả Tang Thần
lẫn Minh Nguyệt đều nghĩ đến việc khi Tang Thanh đến Tang gia, trong nhà sẽ
như vậy trống rỗng, nhất thời không nhịn được tâm trạng mà đau lòng một phen.

Ngủ say một tháng, Tang Thanh cuối cùng cũng tỉnh lại. Đôi mắt vốn sâu thẳm,
nay lại càng trở nên thâm thuý, nhìn qua rất dễ bị hút hồn vào đó. Khuôn mặt
vẫn là một nụ cười, nhưng ý cười đó trừ người thân, còn lại thì nó vĩnh viễn
không chạm đến đáy mắt. Lúc này, Ám Vũ đang đậu trên đầu giường chợt bay đến
trên vai hắn và nói:


  • Chúc mừng nghĩa phụ thành công.


  • Ta ngủ bao lâu rồi, Ám Vũ?


  • Tròn một tháng.


Nghe cái câu này, Tang Thanh đột ngột có cảm giác bình thường trở lại. Một
tháng, nhưng trong mộng cảnh lại là hơn ngàn vạn năm, sinh linh đồ thán, máu
chảy thành sông, cô độc bước đi,... Mọi cảnh tượng hắn đều trải qua, khiến tâm
hắn dù trải qua trăm vạn năm mài giũa, cũng xém chút là lạc lối. Thảo nào mà
những bước đầu của luyện hồn giai lại nhanh như vậy, bởi vì thử thách thật sự
chính là mộng cảnh này.

Hiện tại, vượt qua mộng cảnh rồi, chứng tỏ là Tang Thanh đã hoàn thành Thông
Thiên Quyết. Lúc này, vừa ngồi xếp bằng kiểm tra trạng thái thì đột ngột, từ
sâu trong tinh thần hải của hắn khẽ rung động, thiên địa nguyên khí cùng linh
hồn lực nhanh chóng bị thôn phệ, đồng thời một điểm quang mang dần hiện lên.
Ánh sáng dần dần cường thịnh, mà điểm quang mang đó cũng lớn lên, từ một hạt
phát triển thành một vầng sáng bao phủ hoàn toàn linh hồn hắn. Giai đoạn này
mất hẳn bốn canh giờ, mà hiện tượng này chính là - trí tuệ chi quang, đại
thành!

Phải biết, dù Thông Thiên Quyết cho cơ hội mở ra trí tuệ chi quang lớn hơn
những tâm pháp khác, nhưng cái này thật sự là cần vận khí cực lớn mới mở ra
được. Mà Tang Thanh thì đúng là may mắn, vừa hoàn thành mộng cảnh xong liền mở
được trí tuệ chi quang, nếu để cho người khác biết, đặc biệt là Vô Tướng Thánh
Giả chắc là phun mấy ngụm tiên huyết ra mất.

Hiện tại, nhìn thấy kể cả trí tuệ chi quang cũng mở ra, đồng thời trải qua
mộng cảnh, tinh thần lực đã tăng lên hẳn Ngưng Linh cảnh đỉnh phong, còn một
chút nữa là trở thành Hoá Linh cảnh, Tang Thanh liền mỉm cười, sau đó thì quay
sang hỏi Ám Vũ:


  • Ám Vũ, không gian trữ vật của con có dược liệu không?


  • Nghĩa phụ định luyện dược?


Ám Vũ tò mò hỏi Tang Thanh, lúc này hắn gật đầu, đồng thời mỉm cười bí hiểm
thì y liền từ trong một cái lông nào đó ở cánh, lôi ra cả một đống dược liệu,
chất chồng chất đống thành cả một ngọn núi. Cái lông đó của Ám Vũ chính là rớt
ra từ lần thay lông đầu tiên, ở trong ẩn chứa sức mạnh của Thánh Dạ phượng
hoàng khi bắt đầu lột xác. Nếu vào tay luyện khí sư khác hẳn sẽ dùng nó để
luyện chế thành linh khí, nhưng đối với Tang Thanh thì không cần thiết. Vậy
nên trong quá khứ hắn liền tiện tay luyện nó thành một trữ vật không gian, lại
là cửu cấp cao giai, thuộc loại linh động và đưa cho Ám Vũ dùng. Chính vì là
loại linh động nên khi y ngủ say, linh khí cũng không biến mất mà vẫn ở bên
cạnh y.

Lúc này, nhìn thấy một đống thảo dược như một toà dược sơn, các loại quý hiếm
đều có đủ thì Tang Thanh liền vui mừng, bởi vì muốn đến Tang gia, để họ không
làm được gì thì trừ thực lực, còn phải làm luyện dược sư, như vậy mới đảm bảo
bản thân sống được. Với lại, có ngần này dược liệu, cùng với thời gian hai
tháng, liền đầy đủ cho hắn trở thành tứ phẩm luyện dược sư.

Phải biết, với tinh thần lực Ngưng Linh cảnh, Tang Thanh hoàn toàn có thể trở
thành luyện dược sư cùng luyện khí sư tứ phẩm, nhưng trước đây do chuyên tâm
tu luyện Thông Thiên Quyết nên hắn đã để cả hai sang một bên. Với lại, hiện
tại thì hắn có dược liệu chứ không có vật liệu, thành ra luyện khí phương diện
cũng bó tay.

Một luyện khí sư, hoặc luyện dược sư thì có hai điều cần thiết: tinh thần lực
cường đại và lửa. Tinh thần lực thì tạm thời không nhắc tới, bởi vì có thể tu
luyện, không lo linh căn, không phân chia loại nhưng lửa thì khác. Lửa trên
thế gian này phân ra ba loại - một là tự tu luyện, hai là thiên địa chi hoả,
ba là khế ước chi hoả. Ngọn lửa tự tu luyện, đa số đều là lửa thường, trừ
trường hợp của Tang Hạnh, Thiên Phượng Thánh Nữ, bởi vì đó là đặc thù linh căn
của họ nên được xếp ngang với thiên địa chi hoả. Nhưng mà muốn tu luyện ra
lửa, thì linh căn phải có hoả thuộc tính mới được, thành ra những người khi
xác định linh căn không có lửa, coi như bị loại từ trong trứng nước. Mà phàm
hoả, thì rất khó khăn để xử lý những loại dược vật liệu cấp cao, thế nên đa số
mọi người đều hướng đến loại thứ hai.

Thiên địa chi hoả, những ngọn lửa sinh ra cùng thiên địa, chết đi cùng thiên
địa. Chúng nó trải qua quãng thời gian rất lâu từ lúc khối thiên địa này thành
lập, vậy nên một số còn có cả linh trí, thực lực tăng mạnh. Ví như Liệt Phong
Thánh Giả, linh căn vương cấp Ngân Hoả, sau này có được Xích Phong Thiên Hoả -
bài danh thứ mười hai trên thiên địa hoả bảng, thực lực liền tăng mạnh. Hay
như là Huyết Lục Thánh Nữ, nhận được Địa Ngục Thần Hoả, con đường nàng đi liền
dễ hơn rất nhiều, cũng không có ai ngu ngốc đi khiêu khích nàng.

Thiên địa chi hoả cường đại như vậy, thế nên thu thập nó chỉ có hai biện pháp.
Thứ nhất, đối với những loại vẫn chưa phát triển linh trí, có thể trực tiếp
thôn phệ nó, biến nó thành của mình. Cách này nếu bản thân chết, vậy thì nhân
tử hoả vong. Cách thứ hai, chính là khế ước. Không chỉ có thú tộc, mà thiên
địa chi hoả cũng có thể trở thành khế ước chi hoả và với cách này thì nhân tử
hoả bất vong, thực lực lại tăng mạnh hơn. Liệt Phong Thánh Giả là cách thứ
nhất, còn Huyết Lục Thánh Nữ là cách thứ hai.

Loại thứ ba, khế ước chi hoả, chính là như Tang Thanh cùng Ám Vũ, hoặc Huyết
Lục Thánh Nữ cùng Địa Ngục Thần Hoả. Khế ước giả có thể mượn ngọn lửa của sinh
vật, của thiên địa chi hoả thông qua khế ước, mà chúng cũng có thể mượn linh
lực của khế ước giả. Đồng thời, liên hệ như vậy, người này tu luyện cũng giúp
người kia và ngược lại, thế nên đa số đều muốn chọn, nhưng điều kiện lại là
đối phương phải can tâm chấp nhận, nếu không sẽ dẫn đến phản phệ.

Tang Thanh hiện tại thì không cần đến thiên địa chi hoả, cũng chẳng quản đến
phàm hoả, bởi vì hắn có khế ước với Ám Vũ, trực tiếp dùng Thánh Dạ Thần Hoả là
xong, chẳng cần phải lo nghĩ gì nhiều. Lúc này, hắn thôi động tinh thần lực,
bắt đầu thao khống từ từ. Hắn tự tin, không có nghĩa là hắn kiêu ngạo, hắn bất
cẩn. Dù sao thì cũng khá lâu rồi hắn chưa luyện dược, thế nên hắn phải từ từ
thực hiện lại căn bản, tìm lại cảm giác của một luyện dược sư.

Thao khống một hồi, Tang Thanh cảm nhận được mọi thứ đã trôi chảy, hắn liền
bắt đầu khống chế ngọn lửa. Mười dòng tinh thần lực, thắp sáng lên mười ngọn
lửa. Thánh Dạ Thần Hoả ngọn lửa có một điểm đặc biệt, bởi vì nó là hắc ám cùng
quang minh giao thoa, nên nó nhìn qua cũng chỉ như phàm hoả. Tuy nhiên, thực
lực càng cao, thì ngọn lửa sẽ càng trở nên trong suốt, cho đến khi trở thành
vô sắc và đây là lý do mà Thánh Dạ Thần Hoả còn được gọi là - Vô Sắc Hoả.

Hiện tại, những ngọn lửa của Tang Thanh chỉ có rìa ngoài trong suốt, chứng tỏ
là thực lực hắn cùng Ám Vũ chưa đủ mạnh, nhưng cũng chẳng sao. Lúc này, thong
thả khống chế ngọn lửa, từ nhiệt độ cho đến kích thước, hình dáng,... Cho đến
nửa canh giờ sau thì hắn hoàn toàn chưởng khống được, cũng là lúc này mà hắn
liền bắt đầu - luyện dược.

Hồi Linh đan cấp một, có tác dụng hồi phục linh lực, quá trình luyện chế cùng
dược liệu đều dễ kiếm, vì vậy nên tất cả luyện dược sư khởi điểm, đều chọn
loại này, cả Tang Thanh cũng không ngoại lệ. Lúc này, từng đốm lửa nhỏ đi đến
bên đống dược liệu, nhẹ nhàng lấy ra loại cần dùng, sau đó thì bay về bên cạnh
hắn. Cũng là lúc này, chúng liền sáng lên, chứng tỏ quá trình tinh luyện dược
liệu đã bắt đầu.

Mỗi một loại dược liệu, cần một nhiệt độ nhất định, không thể dùng nhiệt độ
loại này cho dược liệu khác chứ? Sẽ bị phá hỏng đấy! Cũng chính vì vậy mà
không cần dược đỉnh vẫn luyện được, lại còn là nhất tâm đa dụng, nếu để cho
người nhìn thấy chắc chắn liền bảo Tang Thanh là yêu nghiệt.

Trải qua hai khắc, dược liệu cũng đã trở thành chất lỏng, tạp chất gì đó đều
biến mất, lúc này những ngọn lửa nhỏ liền nhanh chóng bay lại gần và dung hợp
lại, thành một ngọn lửa lớn. Mà dược dịch bên trong, cũng dung hợp lại, rồi
dần dần biến thành đan hoàn, lại không chỉ có một, mà rất nhiều.

Vào thời điểm mà ngọn lửa biến mất, trước mắt Tang Thanh là một đống Hồi Linh
đan, đếm sơ sơ cũng phải là ba mươi viên hơn. Lần đầu luyện dược, không cần
dược đỉnh, một hơi luyện ra ba mươi viên, nếu để cho người ngoài biết thì chắc
là họ sẽ phun mấy chục ngụm máu mà ngất xỉu mất. Thu toàn bộ đan dược vào
trong bình ngọc, hắn lại tiếp tục luyện dược, lúc mệt lại ngủ, để cho bản thân
tự hồi phục, khi tỉnh dậy lại bắt đầu luyện dược.

Cũng chính vì điên cuồng như vậy mà Tang Thanh, nội trong hai tháng đã trở
thành tứ phẩm luyện dược sư. Nếu không phải là vì thực lực hiện tại chỉ mới là
Tụ Linh cảnh nhị tinh, vậy thì hắn luyện dược cũng sẽ không mất nhiều thời
gian như vậy.


  • Nghĩa phụ, người Tang gia sắp đến.

Ám Vũ, hiện tại đang đậu trên vai Tang Thanh, còn nhai Thăng Linh đan cấp bốn
như nhai kẹo lên tiếng. Nghe tới đây thì hắn mỉm cười, sau đó thì nói:


  • Ám Vũ, thu hết đồ ở đây vào không gian của con.


  • Đã rõ, nghĩa phụ.


Ám Vũ nhìn thấy Tang Thanh lôi toàn bộ đồ từ trong giới chỉ ra để cho y cất
thì biết là chuyện gì sẽ đến, thế nên phất cánh một cái, đồ đạc liền vào trong
không gian của hắn. Đồng thời, y lúc này cũng nguỵ trang thành sủng vật nho
nhỏ không có sức chiến đấu, còn lý do? Đùa giỡn Tang gia cũng thú vị đấy chứ.

Thấy mọi thứ đều đã chuẩn bị xong, Tang Thanh liền xuất quan. Mở cửa đi ra,
hắn nhẹ hít thở một hơi, sau đó thì bước đi, đến thẳng đại sảnh Nguyệt Các,
nơi mà ba người Tang Thần đang ngồi trò chuyện.


  • A Thanh!

Vừa bước ra, Tang Thanh liền được Tang Hạnh tặng cho một cái ôm nồng nhiệt và
hắn cũng để đó cho nàng ôm. Xong rồi thì Minh Nguyệt đến xoa đầu hắn và nói:


  • A Thanh, con cuối cùng cũng ra.


  • Nương...


Hơi phì cười một chút, Tang Thanh định nói gì đó thì hắn đột ngột lách người
và ngay lúc đó, một cước liền xuất hiện, nếu hắn né không kịp thì tiêu đời
rồi. Nhìn qua thì hắn liền thấy Tang Thần mặt hầm hầm, nhưng đôi mắt đầy tình
thương lại bán đứng ông. Tuy nhiên, hắn vẫn theo lệ cũ, cùng ông đấu mắt cho
tới khi Minh Nguyệt can thì mới thôi.


  • A Thanh, con trở thành Tụ Linh cảnh?


  • Dạ, phụ thân.


Vừa nói, Tang Thanh vừa nhanh chóng gắp rau vào chén, nhanh tới mức mà lời vừa
dứt xong thì chén cũng đầy ắp rau. Tuy nhiên, Tang Thần cùng Tang Hạnh lại
không giành đồ ăn, mà để cho hắn gắp thoải mái. Cũng là như vậy, hắn liền biết
chậm nhất là ngày mai, Tang gia liền đến đây, thế nên hắn lại chậm rãi mà ăn,
không còn nhanh nữa. Nhìn thấy hắn nhận ra, ông cũng chỉ thở dài, sau đó thì
nói:


  • Đến Tang gia nguy hiểm, vì vậy ngoại công con quyết định phái tam trưởng
    lão đi theo con.


  • Tam trưởng lão?


Tang Thanh nghi hoặc hỏi, vì theo trí nhớ của hắn, tam trưởng lão Minh gia -
Minh Quyết, là người có thực lực Hoá Linh cảnh ngang với Tiêu lão, tại sao lại
được phái để bảo vệ hắn? Nhìn ra được thắc mắc của hắn, Tang Thần trả lời:


  • Tang gia chỉ có Hoá Linh cảnh cường giả.


  • Đã hiểu.


Tang Thanh gật đầu nói, sau đó lại ăn tiếp. Hắn biết, gia gia và nãi nãi
thương yêu bọn họ, nhưng đến mức độ này thì không thua gì Tang Thần và Minh
Nguyệt, vì vậy hắn càng quyết tâm, phải nhanh chóng xử lý Tang gia rồi quay về
nhà, hưởng thụ cuộc sống này.

Một ngày bình yên, đã trôi qua. Mai, là bão tố./.


Linh Thần - Chương #6