Tranh Giành.


Người đăng: blackpearl_4seasons@


  • Thiên Vẫn Thạch sở dĩ xuất hiện ở đây, là bởi vì tổn hại bổn nguyên năng
    lượng, nhưng nếu tìm được thổ hệ cùng kim hệ song linh sư, vậy thì vấn đề này
    sẽ được giải quyết. Mười vạn kim tệ, bắt đầu đấu giá!

Tang Thanh hiện tại không muốn dây dưa, thứ nhất là Thiên Vẫn Thạch cực kỳ khó
tìm, coi như là Hàn Ngân Thiết còn dễ tìm thấy hơn nó, thứ hai là hắn biết lấy
khí uẩn vật, mà thứ ba, chính là vì đây là vật liệu chủ yếu để nâng cấp cho
Huyền. Một khi liên quan đến Huyền cùng Ám Vũ, hắn liền không tiếc bỏ ra vốn
gốc để giúp đỡ cho họ, thế nên hắn liền báo giá:


  • Năm trăm vạn kim tệ.


  • Phòng chữ Thiên số một ra giá năm trăm vạn kim tệ, có ai báo giá nữa không?


Nguyệt Loan nghe giá này thì vui mừng, nhưng nàng vẫn phải như thường lệ thông
báo. Bởi vì Tang Thanh một lần đẩy lên đến mức tiểu thế lực và tán tu đều theo
không nổi, mà đại thế lực như tứ đại gia tộc thì Vân gia không có hứng thú,
Tang gia lại từ bỏ vì thân phận của hắn, mà Phong gia cùng Vũ Văn gia thì lại
im lặng bất ngờ. Tuy nhiên, nghĩ đến Hoả Thiên Châu thì hắn có thể hiểu tại
sao, bởi vì vật liệu tốt cách mấy vẫn cần luyện khí sư mài giũa rèn luyện, mà
vật liệu độ kiếp cho hoả hệ thì lại khác, không phải cho người này cũng là cho
người kia, hơn nữa với vật liệu tổn hại bổn nguyên thì rất ít luyện khí sư sử
dụng đến nó, thế nên Tang Thanh liền nhẹ nhàng lấy được Thiên Vẫn Thạch về
túi. Cũng là lúc này, buổi đấu giá mới chính thức bắt đầu, bởi vì ba loại ở
dưới này, không có kiện nào là không trân quý cả.


  • Vật phẩm thứ ba đếm ngược của ngày hôm nay, chính là ba viên Băng Tâm đan!
    Bởi vì luyện dược sư tiên sinh nói, bán một lần một viên quá chậm nên quyết
    định bán luôn ba viên một lần, tổng giá trị mở đầu là mười vạn kim tệ, bắt đầu
    đấu giá!


  • Mười lăm vạn!


  • Hai mươi vạn!


Âm thanh báo giá nhanh chóng vang lên, giá của Băng Tâm đan cũng kéo lên trời,
từ mười hai vạn lên thẳng năm mươi vạn, nhưng nó vẫn chưa có ý tứ dừng lại,
bởi vì tứ đại gia tộc còn chưa có lên tiếng cơ mà. Sau khi giá lên đến một
trăm vạn thì cũng là lúc mà Vũ Văn Hạo mở đầu:


  • Một trăm hai mươi vạn!


  • Băng Tâm đan mà chỉ đáng có bao nhiêu đó thôi sao? Một trăm năm mươi vạn!


Tang Hào mỉa mai nói, lúc này Phong Hàn Thiên cũng nhảy vào, sau đó lại đến
Vân Thiên:


  • Hai trăm vạn!


  • Hai trăm ba mươi vạn!


Cuộc đấu giá cứ như vậy diễn ra cho đến khi Vân gia thành công giành lấy Băng
Tâm đan với giá bốn trăm năm mươi vạn, có thể xem như là có lời.

Sau khi đấu giá thành công Băng Tâm đan, Nguyệt Loan lúc này đã đem Hoả Thiên
Châu ra. Đó là một viên ngọc màu đỏ rực lửa, bên trên còn có ấn ký hoả diễm,
linh khí nồng nặc lại nóng rực, tựa như một đoàn sinh hoả vậy.


  • Hoả Thiên Châu, hoả hệ bảo vật, dùng để hỗ trợ độ kiếp, có thể đỡ được
    Nguyên Linh cảnh lôi kiếp ba lần, giá khởi điểm là một trăm vạn kim tệ!


  • Hai trăm vạn kim tệ!


  • Hai trăm năm mươi vạn!


Chỉ cần nhắc đến độ kiếp, vật phẩm liền không sợ không bán được, cộng thêm ở
đây có tứ đại gia tộc, thế nên Hoả Thiên Châu hiện tại là thứ mà cho dù tán
gia bại sản cũng phải có được, bởi vì ai dám lấy tính mạng bản thân ra đùa
chứ? Tuy nhiên, Tang Thanh lại không thèm ngó ngàng gì tới nó, bởi vì hắn tự
tin với phương pháp của chính hắn. Mà cũng đúng, nếu không sử dụng đến cách đó
thì có lẽ rằng hắn đã chết dưới Thánh Linh lôi kiếp rồi, chẳng còn sống đến
đại huyết chiến vài vạn năm sau đâu.

Điên cuồng như vậy, thế nên Hoả Thiên Châu đã được Tang Hào mua với giá ba
ngàn vạn kim tệ, một con số áp đảo những gia tộc khác. Mà công nhận, Tang gia
không hổ danh viễn cổ thế gia, truyền thừa vạn năm hoàn toàn có thể mua được
Hoả Thiên Châu. Chẳng qua là chỉ có Tang Thanh biết, bọn họ hiện tại sắp đến
tình trạng giật gấu vá vai, nếu không nhờ Lý Mộ thì có lẽ là họ đã lên đường
sớm rồi. Dù vậy, vì một ngày Tang gia biến mất, hắn rất vui lòng cho bọn họ
thử tư vị từ địa ngục đi lên thiên đường, sau đó lại bị đạp xuống.

Bởi vì đã lấy được Hoả Thiên Châu, thế nên Tang Hào khá hưng phấn. Dù vậy, là
một con cáo già sống hơn trăm năm, lão vẫn biết cách che giấu bản thân, chẳng
qua là so với cửu vĩ hồ đã tu luyện thành tinh thì lão vẫn còn quá non, nhưng
đối với mấy tiểu bối thì vẫn dư sức qua cầu. Lúc này, "Tang Thanh" chợt lên
tiếng, giọng nói vẫn như trước tràn ngập ý cười:


  • Gia chủ, ngài tốt nhất là nên điều người về lấy tiền, bởi vì đan dược kế
    tiếp giá trị lên đến hàng triệu.


  • Hàng triệu? Đó là đan dược gì?


Tang Hào hỏi, lão không biết "Tang Thanh" nói thật hay là nói dối, nhưng mà
hắn sau khi nghe xong thì chỉ mỉm cười bí ẩn và nói:


  • Linh giai đan dược.


  • Linh giai!?


Tang Hào nghe đến đây thì không giữ nổi bình tĩnh, bởi vì những thành có chữ
"Hà" đều là những thành cấp thấp, nằm ở khu vực hẻo lánh nhất, sự cạnh tranh
ban đầu hoàn toàn không cao như Thánh Băng thành lúc xưa Tang Thanh mới xuyên
qua, hơn nữa dược liệu cũng quá khuyết thiếu, thế nên người nơi đây trừ phi
lên đến Nguyên Linh cảnh, đi ra ngoài lịch lãm rồi thì mới biết không chỉ có
phàm dược mà còn có đẳng cấp bên trên, còn không thì coi như dốt đặc cán mai.
Đây cũng là lý do mà lão sửng sốt như vậy, bởi vì linh dược đối với lão hiện
tại là cực kỳ cần thiết.

Sửng sốt qua đi, Tang Hào bình tĩnh lại và phái người quay về gia tộc lấy
tiền, cho dù là bán tính bán nghi lời "Tang Thanh" nói, nhưng có tiền rồi thì
không có cũng không sao, tuy nhiên nếu là thật, vậy thì giá nào cũng phải lấy
được. Mà hắn ở một bên, khoé miệng nhếch lên một độ cong rất nhỏ, nhưng rất
nhanh liền biến mất, khiến cho người ta nhầm tưởng là ảo giác.

Ở trên đài cao, Nguyệt Loan nhìn mâm vật phẩm cuối cùng mà cực kỳ ngạc nhiên,
bởi vì nàng là người ở thành cấp trung, thế nên đối với linh dược không có gì
xa lạ, mà cái khiến nàng cảm thấy kỳ lạ chính là tại sao linh dược lại xuất
hiện tại nơi hẻo lánh này, hơn nữa lại không phải là loại bình thường, mà là
Dưỡng Hồn đan, thuộc phương diện cực kỳ ít ỏi, vì đây là tinh thần đan dược,
so với loại bình thường lại càng hiếm thấy hơn. Tuy nhiên, nàng cũng không
xoắn xuýt nữa mà bắt đầu mở hộp đen ra và lúc này, một mùi hương nồng đậm lan
toả khắp nơi, mang đến cho những người khi ngửi thấy nó, liền có một loại cảm
giác thoải mái và sảng khoái vô cùng. Lại nhìn bên trên đài, họ liền thấy một
viên đan dược màu lam nằm ở trong hộp, màu sắc cùng hình dáng đều không thể
nào chê được. Đang trong lúc hiếu kỳ, giọng nói của nàng đã đánh thức bọn họ,
đem đến sự kinh ngạc tột độ:


  • Dưỡng Hồn Đan, linh giai nhất phẩm đan dược, có tác dụng đề thăng tinh thần
    lực lên hai tiểu cảnh giới, không có tác dụng phụ. Giá khởi điểm là bảy trăm
    vạn kim tệ!


  • Bảy trăm vạn kim tệ! Con số gì thế này!?


Chỉ mới là khởi đầu đã là bảy trăm vạn kim tệ, thế thì cái giá này sẽ còn đi
đến mức nào? Đáp án là không ai biết rõ cả, ngay cả Tang Thanh cũng chỉ tính
toán sơ bộ nó ở đâu, còn chi tiết thì chỉ có thể đợi đến cuối cùng.


  • Một ngàn vạn kim tệ!

Phong Hàn Thiên vừa nghe đến tinh thần linh dược liền lập tức báo giá, ba gia
tộc kia sau khi hoàn hồn cũng nhanh chóng nhập cuộc và con số đã kéo lên một
mức kinh dị, tuy nhiên nó vẫn chưa dừng lại. Tang Hào lúc này coi như triệt để
tin lời "Tang Thanh" nói, thế nên lão thầm cảm thấy may mắn khi đã điều người
về lấy tiền, nếu không thì có muốn đấu giá cũng là lực bất tòng tâm.

Ở trong phòng khách quý, Tang Thanh nhàm chán nhìn khung cảnh quen thuộc ở bên
dưới, đôi mắt loé lên một tia sáng sắc lạnh. Hắn tuy không đánh giá thấp Tang
gia, nhưng một lần có thể điều mười ngàn vạn kim tệ thì quả thật là kinh thế
hãi tục. Chẳng qua rằng, đối với viễn cổ thế gia thì điều này cũng là bình
thường, thế nên hắn liền thu ánh mắt lại, trong lòng lại bắt đầu tính toán.

Ở một bên Mặc Duy Phong đang ngồi quan sát thì chợt cảm thấy có một điều khó
hiểu, thế nên y liền quay sang hỏi Tang Thanh:


  • Sư phụ, theo như người nói thì đan dược giá rất mắc, nhưng nó đâu có đáng
    để người ta điên cuồng như thế này?


  • Bởi vì đây là tinh thần linh dược, hơn nữa chúng ta đang ở khu vực thành
    cấp thấp, nằm trong quốc gia hạ đẳng.


Tang Thanh mỉm cười và chậm rãi giải thích cho Mặc Duy Phong. Bởi vì là hạ
đẳng quốc gia, bởi vì là thành cấp thấp nên cực hạn để đột phá ở nơi đây của
hắn là Dẫn Linh cảnh. Vô Tướng linh căn tu luyện đến Dẫn Linh cảnh, bắt đầu
cần tài nguyên cực kỳ phong phú để gia tăng linh lực nhanh chóng, nếu không
thì rất khó để tấn cấp. Hơn nữa, nếu như hắn nhớ không nhầm thì hai năm rưỡi
nữa sẽ là thời điểm tuyển người của các môn phái, thế nên hắn bắt buộc phải
đạt được Ngưng Linh cảnh ngũ tinh trước khi đến thời điểm đó để thoát ly khỏi
nơi này, bắt đầu gầy dựng thế lực cùng với chậm rãi thanh toán với Tang gia.


  • Nếu là như vậy thì sau này chúng ta sẽ đi đâu?

Mặc Duy Phong nghĩ đến đây rồi nói, lúc này Tang Thanh chỉ mỉm cười thoáng
qua, sau đó thì im lặng không trả lời nữa mà quay sang cuộc đấu giá và thấy
kết quả đã có.

Tang gia trả bảy ngàn vạn kim tệ, thu được Dưỡng Hồn Đan./.


Linh Thần - Chương #39