Lột Xác (1).


Người đăng: blackpearl_4seasons@

Bởi vì Ám Vũ thay lông, thế nên trừ khi là vạn bất đắc dĩ, còn không thì Tang
Thanh tuyệt đối sẽ không bước ra ngoài. Bất quá, hắn cũng phải đề phòng là sẽ
có người đặt chân đến đây, nên ba cái trận pháp liên tục hoạt động, mà hắn thì
cũng không có minh tưởng như bình thường.

Ở một bên nhìn Ám Vũ đang nhắm mắt tu luyện bên trong thùng dược, bởi vì chỉ
mới một ngày nên lông vẫn chưa mọc ra, mà còn lại trừ cái lông là linh khí kia
thì đã rụng hết. Những chiếc lông đó từ từ hoà tan vào trong dược dịch, cung
cấp thêm năng lượng cho y.

Nhìn thấy cảnh tượng này, Tang Thanh thoáng yên lòng, sau đó thì quay sang
viết tự, mà mực chính là dùng tinh thần lực và linh lực của hắn.

Thực lực tăng mạnh, có nhiều khi sẽ ảnh hưởng đến lực khống chế, như vậy thì
khi chiến đấu sẽ là một cái khuyết điểm. Thử hỏi, khống chế linh lực tốt cùng
khống chế linh lực kém, cùng một lượng linh lực thì bên nào thắng? Đáp án là
bên tốt thắng.

Hơn nữa, bởi vì Tang Thanh là dược khí song luyện, thế nên lực khống chế của
hắn phải mạnh hơn người bình thường rất nhiều, nếu không thì rất khó để đan
dược cùng linh khí đạt phẩm chất cao. Đây cũng là lý do mà hắn khổ luyện, so
với bình thường luyện dược sư và luyện khí sư còn khắc khổ hơn.

Tập trung tinh thần vào bút, Tang Thanh nhắm mắt lại, chậm rãi điều khiển linh
lực và tinh thần lực đến đầu bút, đồng thời vung bút lên viết. Từng dòng chữ
đều đặn và xinh đẹp thong thả rồi nhanh chóng xuất hiện trên giấy, không hề có
một chút nào khác biệt, mặc dù hắn đã gia tăng tốc độ lên. Đây cũng có thể
chứng tỏ, đối với khống chế hắn đã đạt đến đăng phong tạo cực, dù cho tăng đột
ngột như vậy vẫn rất nhanh thích nghi được.

Luyện tự một canh giờ sau, Tang Thanh liền chậm rãi luyện thể bằng cách dùng
thổ hệ linh kỹ Trường Lực - một linh kỹ có khả năng thao khống trọng lực, để
tăng trọng lực lên người hắn, hơn nữa lại thao khống để nó chỉ ảnh hưởng đến
một mình hắn, vì hắn không nghĩ khiến cho nơi này bị sụp.

Ở Thiên Linh đại lục này, đa phần linh sư đều không chú tâm đến luyện thể như
là tu luyện linh lực, trừ những người trời sinh có thổ hệ linh căn cùng lực
lượng hình linh căn như Tang Thần, thế nên bọn họ cho dù thể chất mạnh hơn
phàm nhân, nhưng lại yếu ớt hơn những thổ linh sư cùng lực lượng linh sư
nhiều. Mà thân thể nếu luyện không tốt, muốn đột phá lên cao cũng là cực kỳ
khó khăn, thế nên mới có luyện thể tâm pháp xuất hiện.

Tang Thanh từ nhỏ đã luyện tập, hơn nữa trải qua Thông Thiên Quyết luyện thể
giai, cùng với chưa bao giờ gián đoạn qua luyện thể mỗi ngày nên cơ thể hắn
càng ngày càng tốt, so với đồng lứa thì dù là ở mặt nào đi chăng nữa, cũng là
cực kỳ ưu tú, mà hết thảy cùng đan dược không có bao nhiêu liên hệ, bởi vì hắn
chỉ dùng khi cảm thấy cần thiết, giống như tấn cấp Tụ Linh lục tinh thì mới
nuốt xuống Tấn Linh đan mà thôi, còn lại chỉ có hồi phục đan dược.

Chậm rãi đánh ra từng đường quyền và thi triển thân pháp, Tang Thanh so với
ngày thường chậm hơn rất nhiều, nhưng đứng dưới trọng lực gấp hai mươi lần mà
còn có thể vững vàng như thế, rất hiếm thấy.

Thời gian trôi qua rất nhanh, mới đó mà đã trôi qua hai canh giờ, cũng là kết
thúc thời gian luyện thể của Tang Thanh. Lúc này, hắn thu hồi linh kỹ, sau đó
thì ngồi xếp bằng, bắt đầu hấp thu thiên địa nguyên khí, củng cố tu vi cùng
với xoa dịu từng tế bào trong cơ thể.

Nhìn như không tiêu tốn thời gian bao nhiêu, nhưng kỳ thật làm xong hết thảy
cũng đã tốn năm canh giờ cho tu luyện thông thường, kế đến lại là luyện dược
cùng luyện khí mất hai canh giờ, tính ra thời gian còn thừa của Tang Thanh chỉ
có bảy canh giờ để sắp xếp những chuyện khác. Nhìn bảy canh giờ nhiều như vậy,
nhưng đối với hắn là giật gấu vá vai, bởi vì hắn cần thiết cường đại hơn nữa,
để có thể thực hiện được lý tưởng của bản thân.

Bảy canh giờ còn thừa hôm nay, Tang Thanh liền dùng trọn để nghiên cứu và cải
tiến về Uẩn Hoả đan - một loại đan dược mà hắn kiếp trước đã sáng tạo, chủ yếu
là nhằm vào hoả hệ. Đặc điểm của nó là giúp cường hoá hoả nguyên tố trong cơ
thể, hơn nữa nếu vận khí tốt, đối với nhân loại thì có thể tiến hoá linh căn,
mà linh thú thì hoả diễm hoàn toàn có thể nâng cao lên một bước, thậm chí là
tiến hoá.

Tuy nhiên, Tang Thanh hiện tại không có ý định điều chế Uẩn Hoả đan, vì đó là
địa dược. Địa dược cùng phàm dược, chỉ khác nhau một chữ, nhưng hiệu quả liền
như khoảng cách giữa trời với đất. Mà hắn cam đoan rằng những loại mà hắn cần,
ở Tiêu Hà thành này không có, chỉ có thể lên những cao cấp toà thành mới có
được.

Kiếp trước cho Ám Vũ phục dụng Uẩn Hoả đan, hoả diễm lực lượng liền tăng lên
một mảng lớn, thậm chí là đề thăng đến mức cho dù là Bất Tử Thần Hoả của Cửu
Thải Chu Tước hay là Hỗn Nguyên Thần Hoả bài danh đệ nhất, nếu so lực lượng
với nó cũng không chiếm được tiện nghi. Nhưng bao nhiêu đó đối với Tang Thanh
vẫn chưa đủ, bởi vì hắn mong muốn Uẩn Hoả đan trở thành thiên dược, vì thiên
dược so với địa dược lại càng cường hãn hơn, chỉ có như vậy mới có thể giúp Ám
Vũ cường đại hơn.

Tuy nhiên, cho dù thể chất linh thú, đặc biệt là thần thú cường hãn hơn linh
sư rất nhiều, nhưng tu vi Tụ Linh mà muốn phục dụng thiên dược, vẫn là có chút
quá sức, hơn nữa Tang Thanh trước mắt chỉ có thể nghiên cứu, còn về phần luyện
chế thì phải chờ cho đến khi hắn đủ thực lực để trở thành thiên dược sư.

Nghiên cứu địa giai đan dược, so với phàm giai Tấn Linh đan lúc trước thì hao
phí thời gian còn nhiều hơn, nhưng Tang Thanh không có từ bỏ. Chỉ mới có một
chút khó khăn mà đã nghĩ đến bỏ cuộc, tuyệt đối không phải là tác phong của
hắn.

Tuy là say mê nghiên cứu, nhưng Tang Thanh thời thời khắc khắc đều chú ý đến
Ám Vũ. Cho dù là làm gì đi chăng nữa, cứ hễ Ám Vũ tu luyện thì hắn luôn đặt sự
an toàn của nó lên trên hết, lúc nào cũng cẩn thận trông coi, chỉ sợ điều xấu
nhất xảy ra.

Dù vậy thì quá trình thay lông của Ám Vũ vẫn tiến triển khá tốt, màu nước từ
từ nhạt dần, mà bộ lông mới cũng rất nhanh mọc ra và phát triển. So với lúc
trước bộ lông ảm đạm không ánh sáng thì hiện tại, nó càng rực rỡ hơn, ẩn ẩn
bên trong là quang minh cùng hắc ám hai hệ nguyên tố đang bao bọc lấy, tựa như
một tấm áo giáp vậy. Nhưng Ám Vũ vẫn không tỉnh lại, thẳng cho đến khi.../.


Linh Thần - Chương #19