Hách Liên Thành.


Người đăng: blackpearl_4seasons@

Thoát khỏi Chiến Liên dong binh đoàn, sáu người Tang Thanh lại tiếp tục đi tìm
Huyễn Điểu, khác là lần này Tang Thanh trực tiếp đẩy nhanh tốc độ, thẳng thắn
tóm một con xuống cho mọi người luyện tập.

Bởi vì Tang Thanh trực tiếp tóm thẳng một con Huyễn Điểu, thế nên mọi người
rất nhanh liền hoàn thành nhiệm vụ, nhưng lần này nhiệm vụ thạch bài lại được
chuyển sang cho Bách Lý Thiên Kỳ giữ, còn tại sao thì hắn lại tiếp tục giữ im
lặng.

Không thể không nói, trực giác của Thánh Linh cường giả đã trải qua huyết
chiến tôi luyện cực kỳ chính xác, bởi vì Tang Thanh cảm nhận được nguy hiểm
đang lượn lờ sau lưng hắn, mà ngay cả lúc trước Tiêu Viễn cũng đã chuyển lời,
nếu có thể thì lập tức rời đi, không cần phải ở lại.

Nguy hiểm mà Tang Thanh cảm nhận được không phải là từ nơi nào khác, chính là
Hách Liên gia chủ Hách Liên Thành, kẻ vẫn một mực đi tìm hắn. Khác với Tiêu
Viễn, Hạo Vân cùng người kia là biết chắc chắn hắn sẽ quay về, còn y thì khác,
đó giống như một loại chấp niệm, bởi vì ở Hách Liên gia tộc, đang có một màn
đập phá đồ diễn ra, nhưng mà người đập lại là vị gia chủ cao cao tại thượng
trong lòng Hách Liên tộc nhân.


  • Bảo bọn phế vật đó, nếu hai năm nữa tìm không ra thì đem đầu về gặp ta.

Hách Liên Thành, một nam tử cực kỳ xinh đẹp, so với nữ nhân còn đẹp hơn, khiến
cho rất nhiều người cắn khăn muốn huỷ dung y. Rất tiếc, trừ khi đạt đến Thánh
Linh cảnh, còn không thì không ai xử lý nổi y.

Hách Liên Thành nguyên bản xinh đẹp, nhưng trên người mang theo huyết tinh sát
khí nồng đậm cùng bản tính hỉ nộ vô thường, phối với bộ hồng y khiến cho không
ai dám đến gần y, chỉ sợ vừa tiếp cận đã bị phanh thây làm trăm mảnh.


  • Thưa chủ tử, Lục đại công tử muốn cầu kiến ngài.

Tước Nhi, thị nữ thân cận của Hách Liên Thành lên tiếng, lúc này y vẻ mặt âm
trầm nhìn sang khiến cho nàng lo lắng, nhưng rất nhanh y liền phẩy tay và nói:


  • Cho hắn vào.


  • Dạ.


Nói rồi thì Tước Nhi đi ra bên ngoài sảnh viện, sau đó thì nói với Lục Thân
đang ngồi chờ, vẻ mặt thoáng qua chút lo lắng:


  • Lục đại công tử, chủ tử cho mời.


  • Cảm tạ Tước Nhi cô nương.


Lục Thân nói đầy khách khí, sau đó thì mới bước vào bên trong. Khi đã vào rồi
thì hắn liền cúi đầu làm lễ với Hách Liên Thành, sau đó mới vào vấn đề chính:


  • Thưa chủ tử, thuộc hạ đã có manh mối của Tiếu Diện Thánh Giả.


  • Nhanh nói!


Hách Liên Thành một khi nghe đến bốn chữ "Tiếu Diện Thánh Giả" thì lập tức cao
hứng, bộ dáng cũng không âm trầm như lúc trước nữa. Lúc này, Lục Thân cung
kính nói ra, đồng thời trong lòng lo lắng:


  • Thưa chủ tử, niên đấu của Nhật Nguyệt Tông, thuộc hạ đã gặp một người tự
    xưng là đệ tử của Tiếu Diện Thánh Giả - Tang Thanh.


  • Trùng tên với chàng?


Hách Liên Thành ngạc nhiên nói, nhưng rất nhanh vẻ mặt liền nghiêm túc lên,
khiến cho sống lưng của Lục Thân lập tức cong thêm một đoạn:


  • Lập tức tra, nếu đó là sự thật thì trảo hắn trở về. Ta không tin rằng chàng
    sẽ để đệ tử gặp nguy hiểm.


  • Đã rõ, thưa chủ tử.


Lục Thân nói rồi thì ngẩng đầu lên và thấy Hách Liên Thành cho phép hắn lui
ra, thế là hắn liền nhanh chóng đi mất, sau lưng đã sớm mướt mồ hôi. Tra không
ra thì chắc chắn sẽ đối diện lửa giận, mà tra ra... Hắn đột ngột cảm thấy
thông cảm cho Tang Thanh, bị chủ tử nhìn trúng thì chắc chắn là cuộc sống sẽ
gặp rất nhiều rắc rối.

Quay lại với sáu người họ, Tang Thanh chợt cảm thấy cảm giác bất an càng ngày
càng mãnh liệt, nhưng mà cái gì sắp đến hắn cũng không rõ, thế nên hắn liền
gia tăng đề phòng lên gấp nhiều lần, chỉ sợ đến lại không kịp đối phó, thế thì
thảm rồi.

Nhìn thấy Tang Thanh trên đường đi một mực im lặng, bầu không khí cũng trầm
xuống, đặc biệt là Vân Hải Tuyết. Nàng không muốn nói ra, nhưng mà chuyện
huyết ma liên kết hắn đã nói ra, chứng tỏ sự việc càng ngày càng nghiêm trọng,
bất cẩn một giây đủ để hối hận cả đời. Lần này nàng là thật sự nghiêm túc suy
nghĩ, có nên gọi cho Tiêu Viễn báo một tiếng hay không.

Ám Vũ cùng Thiên Không không còn cãi nhau như thường ngày mà bây giờ đã là một
bộ dáng trầm mặc, khiến cho mọi người ý thức được sự việc sắp xảy ra cực kỳ
nghiêm trọng, đồng thời nhận ra thực lực còn quá yếu, không giúp được gì cho
hai người.

Kỳ thật, phóng tầm mắt nhìn đồng lứa thì bọn họ được tính là thiên tài, nhưng
kẻ thù lại quá cường đại, giống như một đám gà con đi đánh với khủng long bạo
chúa, tuyệt đối là hành vi tự đi tìm đường chết, thế nên họ mới có suy nghĩ
này.

Không chỉ là họ, ngay cả Tang Thanh cùng Vân Hải Tuyết cũng cảm thấy bản thân
yếu đến đáng thương. Nếu không phải Tiêu Viễn cùng người kia còn tại, e rằng
tìm bọn họ gây phiền phức còn nhiều hơn thế này.

Áp lực nặng nề đè lên người khiến họ trưởng thành lên, lại càng liều mạng nỗ
lực tu luyện khiến cho tu vi tiến triển cực nhanh, mà Tang Thanh thì miễn bàn,
nếu không phải hắn còn có lý trí, còn biết dục tốc bất đạt, gốc không vững
ngọn bất ổn thì phỏng chừng loại chuyện cuồng nuốt đan dược cũng có thể xuất
hiện.

Cho dù là áp lực đè nặng, nhưng mà tu vi đồng dạng nhanh chóng gia tăng, tất
cả đều đột phá nhất tinh, mà tinh thần lực hiện tại thấp nhất cũng đã là Dẫn
Linh sơ giai, hoàn toàn không cần lo lắng gì thêm nữa. Cũng là lúc này, nhân
phẩm lại một lần nữa bạo phát.../.


Linh Thần - Chương #121