Người đăng: blackpearl_4seasons@
Kim sắc song giác, ngũ trảo trên thân, chắc chắn mười phần là chân long thần
thú. Mà Thiên Không thân làm tồn tại mạnh nhất của long tộc, há lại là kẻ yếu?
Thiên Không Thanh Long, kim sắc song giác, thanh lân ngân trảo, khi biến về
chân thân thì bầu trời mây đen dày đặc, sau đó dông tố xuất hiện, đem kẻ thù
giết chết. Mà thân là đệ nhất thiên tài của long tộc, Thiên Không so với tộc
nhân khác lại càng mạnh hơn.
Thiên Không biến về chân thân, uy áp Nguyên Linh bộc phá, đè ép kẻ thù phải
quỳ xuống, kể cả tên cầm đầu kia cũng không kiềm chế được mà run rẩy, tuy
nhiên hắn ta nhanh chóng cắn ngón tay và nhỏ máu xuống, đồng thời quát lên:
Lời vừa dứt, bốn tên kia cũng theo đó mà nhỏ máu xuống, thế là dị tượng xảy
ra. Chỉ thấy, năm giọt máu biến thành dây thừng, quấn lấy tay năm người kia và
dị biến lập tức xảy ra.
Nguyên Linh đột phá Hoá Linh, Tiên Linh đột phá Nguyên Linh, thế là ánh mắt
của Tang Thanh cùng Vân Hải Tuyết ngưng trọng hẳn đi. Tuy nhiên, bọn họ cũng
đã có đối sách, vì vậy nên lúc này, hắn từ trong giới chỉ lấy ra quyển trục
linh trận và phát động, thế là Ngũ Hành Khốn Linh Trận xuất hiện.
Ngũ Hành Khốn Linh Trận là một trận pháp giam cầm đối thủ trong một không gian
không có thiên địa nguyên khí, thế nên nếu muốn hồi phục thì chỉ có luyện dược
sư và thật không may... Cho dù có cũng sẽ bị Tang Thanh nhất kích tất sát, thế
nên cái mà hai người cần làm là giết chết bọn lâu la, đồng thời cho Thiên
Không đầy đủ thời gian cùng không gian xử lý tên kia.
Vân Hải Tuyết bởi vì dụng độc, thế nên nàng liền rất nhanh đem đối thủ hoảng
sợ đến thất hồn lạc phách, cho dù tu vi Nguyên Linh cũng vô pháp phát huy ra
toàn bộ thực lực. Chỉ tiếc rằng tu vi hiện tại so với đối thủ còn chênh lệch,
nếu không nàng hoàn toàn có thể độc chết bọn họ.
Tang Thanh ở bên kia đồng dạng dùng độc, bất quá... Hắn dùng lại là độc của
Lục Sắc xà mà lúc trước lấy của Lục Nguyên, trộn thêm Hắc Yên Thuỷ cùng Khô
Mộc thảo, Băng Tâm quả và thế là đối thủ liền ngậm bồ hòn làm ngọt, toàn bộ
đều thành bức tượng băng mặc hắn xử lý.
Cho dù đem kẻ thù độc đến thiếu điều muốn chết, nhưng bởi vì tu vi chênh lệch
cộng thêm liên kết đặc thù năng lực nên họ phải tốn thêm thời gian mới thành
công giải quyết được, hao hết bảy thành linh lực của họ.
Khi mà bốn tên kia đều chết thì Thiên Không liền nhanh chóng đem tên cầm đầu
thực lực đã giảm xuống Nguyên Linh cảnh giết đến mức y không thể chết thêm
được nữa thì mới quay về.
Thiên Không quay về rồi, Tang Thanh vẫn không thu Ngũ Hành Khốn Linh Trận lại
mà để cho nó ẩn tàng, đồng thời đưa Hồi Linh đan cùng Phục Thương đan ra cho
Vân Hải Tuyết và nói:
Ngày hôm nay đến ít nhất ba đợt.
Lại nữa sao?
Vân Hải Tuyết tức giận nói, đồng thời đưa cho Thiên Không nhai đan dược, sau
đó thì nhanh chóng khôi phục lại trạng thái. Tang Thanh thì không cần bàn,
bằng vào năng lực câu thông thiên địa nguyên khí của hắn thì đây là chuyện
nhỏ.
Sau khi khôi phục xong thì quả nhiên, hai người lại tiếp tục đối mặt với những
đợt khác, thực lực đồng dạng như nhóm đầu tiên, nhưng lại tới liên tục ba
nhóm, khiến cho họ chật vật khá nhiều, nhưng vẫn có thể trụ qua một đoạn thời
gian.
Thiên Không tức giận chửi ầm lên, nhưng lúc này không ai phản bác lại lời của
nó cả, vì xác thực bọn sát thủ này cứ như kiến cỏ, đánh mãi vẫn cứ còn mãi,
còn hơn cả gián đánh hoài không chết.
Ám Vũ hiện tại đang trầm mặc, bởi vì Tang Thanh không cho nó ra trận. Nó biết,
hắn là lo lắng cho cả hai, nhưng nếu cứ như vậy thì sẽ không ổn mất!
Nhận ra được tâm trạng của Ám Vũ, Tang Thanh cũng không nói gì, bởi vì hắn
đang chờ, chờ một cơ hội, mà bây giờ còn chưa phải lúc nên hắn không muốn nói
ra, khéo bại lộ thì phiền toái.
Sau khi xử lý xong bốn đợt ám sát của Lục gia cùng Tang gia, Tang Thanh nhìn
lên bầu trời và nhẩm tính, sau đó thì ánh mắt loé lên tinh quang. Cũng là lúc
đó, sát thủ lại đến, thế là hắn liền vận khởi linh lực, cùng Vân Hải Tuyết đối
chiến thêm một trận nữa!
Đồng dạng là Ngũ Hành Khốn Linh Trận, đồng dạng là dụng độc, nhưng lần này đến
lại là Hoá Linh cảnh hàng thật giá thật cùng sáu tên Nguyên Linh cảnh, điều
này khiến cho bọn họ chật vật, nhưng thật may mắn rằng...
Bách Lý Thiên Lân nhanh chóng phóng đến, dùng thương đẩy lui kẻ thù và lui
lại, đồng thời vỗ vai Tang Thanh, mà Bách Lý Thiên Kỳ cùng Mặc Duy Phong cũng
gật đầu tỏ vẻ "có náo nhiệt không cho bọn này tham gia" làm cho cả hai phì
cười. Lúc này, hắn mỉm cười, sau đó thì nói:
Thế thì chúng ta đánh thôi.
Được!
Nói rồi thì mọi người liền nhanh chóng chọn một đối thủ rồi lao đến đánh, còn
Tang Thanh thì một chọi hai, đồng thời nhẩm tính thời gian, thẳng cho đến một
chung sau, khi bầu trời đột ngột tối sầm thì hắn tiếu phi tiếu mà nói, nhưng
lời này làm cho Thiên Không cùng kẻ thù kinh ngạc: