Người đăng: blackpearl_4seasons@
Thiếu nữ tinh nghịch nháy mắt, sau đó thì nhảy vào trong phòng và đến bàn ngồi
xuống, đồng thời tự rót cho bản thân một tách trà. Lúc này, Tang Thanh đạm
nhiên cười, sau đó thì nói:
Lại để cho tỷ tỷ ngươi lo lắng rồi, Hải Tuyết.
Hắc hắc, ai bảo tỷ ấy suốt ngày cứ trưng bộ mặt lạnh như băng ra chứ.
Vân Hải Tuyết, muội muội song sinh của Vân Khinh Tuyết tinh nghịch nói, giọng
điệu tràn đầy vẻ chỉ sợ thiên hạ quá mức thái bình. Tang Thanh nhìn thấy vậy
thì bất đắc dĩ lắc đầu, sau đó thì nói:
Sư phụ ngươi sao rồi?
Sư phụ bảo ta đến đòi đan dược của tỷ phu.
Vân Hải Tuyết nhàn nhã uống trà, nhưng câu nói thì thiếu chút khiến cho Ám Vũ
cùng Thiên Không trợn trừng mắt lên. Nghe được câu nói này của nàng, Tang
Thanh hơi cười, sau đó thì nói với Thiên Không:
Thiên Không, đại ma vương đến đòi nợ ta kìa.
Di? Con rắn nhỏ này lại dám bảo sư phụ là đại ma vương?
Vân Hải Tuyết nói xong thì Thiên Không liền chuồn đi mất, nhưng nó kiểu gì
cũng không qua được tốc độ của nàng khi còn ở hình thái tự vệ, thế nên Tang
Thanh cùng Ám Vũ liền nhìn thấy con rắn nào đó đang vừa gỡ nút thắt vừa chửi
um lên:
Tiểu ma nữ chết tiệt, một ngày nào đó ta nhất định sẽ đập ngươi!
Ám Vũ, ta muốn ăn rắn nướng.
Tang Thanh lười cùng Thiên Không cãi, thế là con rắn nhỏ lại bị Ám Vũ đốt đến
kêu cha gọi mẹ, còn Vân Hải Tuyết thì cười trên sự đau khổ của rắn và nói:
Này thì đại ma vương với tiểu ma nữ.
Tiểu ma nữ ngươi nhớ đấy!
Thiên Không vừa vội vàng dùng nước dập lửa vừa lườm Vân Hải Tuyết một cái, sau
đó thì quay sang nói với Tang Thanh:
Thanh lão đầu, lần này ta và tiểu ma nữ được Viễn ma vương uỷ thác bảo vệ
ngươi.
Hách Liên Thành có động tĩnh?
Tang Thanh bình tĩnh uống trà, hắn biết khi bản thân ra tay đốt tinh thần lực
của Hách Liên Thành thì chuyện này sớm muộn cũng sẽ xảy ra, bất quá đến mức độ
này thì khá là nhanh so với bình thường.
Thiên Không không ngạc nhiên gì khi thấy Tang Thanh bình tĩnh như vậy, lúc này
nó bò lên và nằm trên vai Vân Hải Tuyết, đồng thời nói:
Hắn ta đang đẩy nhanh việc chưởng khống Long Viêm quốc.
Hải Tuyết, lần này muội có về thăm nhà không?
Tang Thanh lần này không trả lời Thiên Không mà hỏi Vân Hải Tuyết và nhận được
một cái gật đầu, thế là hắn liền quyết định âm Tang gia một phen. Dù sao thì
bọn chúng rảnh quá mà, dám phái người đi ám sát hắn, thế thì chúng sẽ phải trả
giá.
Tang Thanh đưa cho Thiên Không một viên đan dược màu đen và nói, trên mặt xuất
hiện một nụ cười khiến cho vảy của nó đều dựng lên hết, trong lòng lại mặc
niệm "không được chọc Thanh lão đầu" một vạn lần.
Nhìn thấy Thiên Không vảy đều dựng lên cả, Vân Hải Tuyết cũng cười đầy vui vẻ,
đồng thời gõ nhẹ lên đầu nó và nói:
Thiên Không, ngoan ngoãn mà làm đi.
Biết rồi, tiểu ma nữ.
Thiên Không hừ một cái đầy giận dỗi, lúc này Vân Hải Tuyết liền nhảy ra khỏi
cửa sổ và rời đi, trước đó thì nàng nói:
Tỷ phu, Thánh Vân Tông là tay sai của Hách Liên Thành, mà lục đại môn phái
còn lại đều có nội quỷ.
Hải Tuyết, đến Bàng Hạc sâm lâm và đi theo bản đồ.
Tang Thanh nói rồi thì ném bản đồ qua cho Vân Hải Tuyết, sau đó thì nhìn thiếu
nữ tinh nghịch nói lời cảm tạ rồi biến mất, trong lòng có một loại suy nghĩ.
Thánh Vân Tông là tay sai của Hách Liên Thành, lục đại môn phái đều có nội
quỷ, đây cũng là lý do tại sao khi Tây Môn Hàn xuất hiện thì bọn họ muốn gấp
gáp diệt trừ. Cũng phải thôi, một thiên tài như thế nếu không thể mời chào,
chỉ có diệt sát, mà chính hắn cũng đã trải qua chuyện này ở kiếp trước.
Lại nghĩ đến Vân Hải Tuyết, Tang Thanh chợt bật cười, bởi vì nàng không hề
giống Tiêu Viễn bình tĩnh đến lãnh đạm, mà lại tinh nghịch cùng hoạt bát, hơn
nữa rất thích trêu chọc người ta cho đến khi họ quẫn bách mới thôi.
Vân Khinh Tuyết cùng Vân Hải Tuyết là song sinh, nhưng hai người lại ít khi
gặp mặt trực tiếp, bởi vì năm Vân Hải Tuyết năm tuổi đã tình cờ giúp đỡ Tiêu
Viễn khỏi nọc độc của xà tộc Lục Sắc xà, thế nên được y thu làm đệ tử, một lần
đi liền tám năm, nếu không phải có thuỷ tinh liên lạc thì e rằng đến bây giờ
Vân Khinh Tuyết cũng không cùng muội muội nói chuyện được. Cho dù vậy, hai
người tình cảm cũng rất tốt, giống như Vân Y Nhạc cùng Vân Như Ý là nữ nhi của
nhị thúc, nhưng quan hệ vô cùng khăng khít.
Vân Hải Tuyết thiên phú trác tuyệt, hơn nữa linh căn của nàng nói ra thì khiến
cho người ta sợ hãi, bởi vì đó là Độc linh căn. Chỉ một chữ độc bao gồm hết
thảy, thế nên khi đối chiến với nàng thì cho dù là huyết ma cũng phải ngậm quả
đắng.
Vân Hải Tuyết năm nay đồng dạng mười ba tuổi, nhưng tu vi đã sớm là Dẫn Linh
bát tinh, cho dù kém Tây Môn Hàn vị này nghịch thiên thiên phú, nhưng đồng
tuổi thì trừ Tu La tiểu đội cùng Vân Khinh Tuyết, còn lại rất ít ai có khả
năng chiếm tiện nghi của nàng.
Lúc này, Tang Thanh vẻ mặt khí định thần nhàn, nhưng trong lòng thì bắt đầu
suy nghĩ sang chuyện khác. Niên đấu còn hai ngày nữa mới đến, mà tinh thần lực
của hắn đã ổn định rồi nên hắn quyết định hai ngày này để đột phá Nguyên Linh
cảnh.
Dựng kết giới cách âm, sau đó thì Tang Thanh lấy ra Hắc Yên Thuỷ, phối chế
cùng Tinh Văn thảo và Yên Hương hoa, hoàn thành rồi thì hắn liền uống vào, sau
đó thì bắt đầu tu luyện.
Hắc Yên Thuỷ vào trong cơ thể được linh hồn hấp thu rất nhanh, hơn nữa với tốc
độ này thì nếu không phải Tang Thanh đã tính toán chính xác thì chắc chắn là
đột phá thất bại. Lúc này, điên cuồng hấp thu năng lượng, hắn từng chút từng
chút củng cố cùng gia tăng, thẳng cho đến khi tinh hạch đạt đến độ lớn nhất
định thì chạm phải bình cảnh, nhưng hắn cũng chẳng lo lắng gì mà trực tiếp phá
vỡ bình cảnh, bước vào Nguyên Linh!
Khi bước vào Nguyên Linh, tinh thần lực như có sự lột xác mạnh mẽ, phạm vi
thăm dò lớn hơn rất nhiều, cũng như tinh thần lực dồi dào cùng thực chất, có
thể dùng thay cho linh lực để công kích đối thủ. Lại nói, với trình độ của
Tang Thanh hiện tại thì trừ khi tinh thần lực cao hơn hắn, còn không thì đừng
nghĩ chiếm tiện nghi được.
Đột phá và củng cố tinh thần lực xong, Tang Thanh mở mắt ra và quan sát, phát
hiện đã trôi qua một ngày, thế là hắn liền nghỉ ngơi, chuẩn bị cho niên đấu
sắp tới./.