Khảo Hạch Luyện Dược Sư.


Người đăng: blackpearl_4seasons@

Sau khi quyết định đến Giao Dịch Phường, Tu La tiểu đội liền thong thả vừa đi
vừa kiểm tra điểm cống hiến thì thấy mỗi người được hai trăm rưỡi, thế là Bách
Lý Thiên Lân liền oán giận nói:


  • Trong đây cho điểm cống hiến đúng là keo kiệt, làm mười cái được có một
    ngàn cống hiến.


  • Đây cũng là một cách khuyến khích đệ tử siêng năng một chút.


Tang Thanh nhìn điểm cống hiến, trong lòng cũng chẳng có suy nghĩ gì nhiều.
Kiếp trước gặp cống hiến điểm còn bị ăn chận nữa cơ, thế này đã là gì đâu? Chỉ
là keo kiệt một chút, thế thì lần sau nhận luôn hai mươi nhiệm vụ là được.
Trong lòng nghĩ như vậy xong, vừa nhìn lên thì thấy đã đến nơi, thế là Tu La
tiểu đội liền đi vào trong.

Giao Dịch Phường là một con đường tương tự như giao dịch lộ ở bên ngoài, bất
quá là có quy củ hơn thôi. Các đệ tử không được tuỳ ý động thủ hay đoạt đồ
trong nơi này, nếu không sẽ bị xử lý ngay lập tức. Tuy nhiên, nếu đã rời khỏi
nơi này thì chuyện xảy ra sau đó... Không thuộc phạm vi quản lý. Đây cũng là
lý do mà mọi người hết sức cẩn thận, có những lúc còn làm giao dịch bí mật nữa
cơ.

Khi đến Giao Dịch Phường thì cả bốn người đều tách ra, bởi vì họ đủ khả năng
để bảo vệ bản thân hoặc chạy trốn cho đến khi tập hợp lại. Lúc này, Tang Thanh
vừa đi vừa quan sát, nhưng hiển nhiên là hắn không mua gì cả, bởi vì không có
món đồ nào lọt vào pháp nhãn của hắn.

Vừa đi Tang Thanh vừa suy nghĩ, hắn hiện tại thiếu nhất là thời gian, hơn nữa
hắn hiện tại cũng chưa có huy hiệu chứng nhận của luyện dược sư cùng luyện khí
sư, thế nên đánh một cuộc gọi cho mọi người là hắn quay về trước để đi lấy huy
hiệu, sau đó thì rời đi.

Luyện dược sư cùng luyện khí sư muốn tham gia niên đấu thì phải có huy hiệu
chứng nhận đã qua khảo hạch của công hội luyện dược sư cùng luyện khí sư,
nhưng nếu gia nhập môn phái thì có thể trực tiếp thực hiện kiểm tra ngay tại
chỗ.

Tang Thanh vốn dĩ là luyện dược sư cùng luyện khí sư hàng thật giá thật, mỗi
tội rằng lúc trước ở xa quá, hắn cũng lười đi nên thành ra bây giờ mới đến
khảo hạch. Dù sao thì hắn không quan trọng huy hiệu, nhưng mà không có thì
chẳng có ma nào tin.

Lúc này, nhìn lên tấm hoành phi ghi ba chữ "Luyện Dược Đường" đầy cổ xưa, Tang
Thanh chỉ hơi chớp mắt một cái rồi đi vào, giống như là không có gì xảy ra
vậy.

Khi đi vào bên trong, Tang Thanh nhìn thấy đại sảnh trống trơn, mà phòng luyện
dược thì tất cả đều có người, hơn nữa trưởng lão phụ trách lại không thấy đâu,
thế là hắn liền đứng tựa ở góc tường, kiên nhẫn chờ đợi.

"Nghĩa phụ, người định lấy huy hiệu nào?"

Ám Vũ trong lúc nhàm chán, vừa lăn qua lăn lại trong không gian, vừa lên tiếng
hỏi Tang Thanh, thế là hắn liền suy nghĩ một chút rồi nói:

"Phàm giai."

"Nghĩa phụ không muốn lộ thực lực?"

Ám Vũ biết Yên lão nhìn ra tu vi của Tang Thanh, nhưng tu vi Dẫn Linh không có
nghĩa là có thể trở thành linh dược sư, thế nên nó mới hỏi như vậy. Lúc này,
hắn gật đầu, sau đó thì nói thêm:

"Lại nói, độ tuổi này mà là linh dược sư, e rằng bọn họ sẽ tìm đến."

"Thiếu chút quên mất."

Ám Vũ ảo não nói, nó thiếu chút là quên mất sự kiện Tang gia ám sát vừa rồi,
nếu không thì nó chắc chắn sẽ không hỏi câu ngớ ngẩn như vậy, thế nên nó gục
đầu xuống đầy ủ rũ. Lúc này, Tang Thanh hơi cười, sau đó thì nói:

"Không sao, chuyện này cũng không quan trọng lắm."

"Dạ."

Nói rồi thì Ám Vũ liền im lặng, bởi vì trưởng lão phụ trách nơi này đã xuất
hiện, mà lý do xuất hiện là vì...


  • Ngộp chết bản trưởng lão rồi! Các ngươi ngu ngốc đến mức độ dùng Hoả Long
    quả cùng Hàn Văn quả chung một lúc! Chán sống rồi sao!?

Nhìn đám khói đen lởn vởn ở đó, lại nghe lão giả lên tiếng quở trách năm luyện
dược sư đang đứng cúi đầu thì Tang Thanh hiểu rõ chuyện gì đã xảy ra, tuy
nhiên hắn cũng phải nói một câu "ngu ngốc" cho bọn họ, bởi vì muốn dùng hai
loại này chung, tuyệt không thể dùng một lúc, hơn nữa nhiệt trước hàn sau mới
có thể thành, còn đằng này... Thân là một luyện dược sư yêu thảo dược, hắn chỉ
muốn chửi thề.

Sau khi trách mắng xong thì năm vị kia liền ủ rũ đi vào trong, còn trưởng lão
kia thì bận lau mặt, bởi vì khói đen làm cho từ da đến râu lão đều đen. Tang
Thanh nhìn thấy vậy vẫn đứng chờ, thẳng cho đến khi lão giả xong thì hắn mới
đi đến và nói:


  • Thưa trưởng lão, ta muốn...


  • Hôm nay tâm trạng ta không tốt, không đổi thảo dược.


Lão giả nói, nhưng Tang Thanh đâu có đến đây đổi thảo dược, thế nên hắn liền
nói lại một lần nữa nguyên câu:


  • Thưa trưởng lão, ta muốn đăng ký khảo hạch luyện dược sư.


  • Đăng ký khảo hạch?


Lão giả nghe đến đăng ký khảo hạch thì dừng lại, sau đó thì nhìn Tang Thanh
một lúc lâu rồi mới trả lời:


  • Phí khảo hạch một trăm kim tệ.

Tang Thanh nghe xong thì không nói gì mà nộp phí ra, lão giả thu xong thì dẫn
hắn đi vào trong một căn phòng, bên trong có đầy đủ vật dụng và nói:


  • Làm ra đan dược tốt nhất.

Tang Thanh nghĩ nghĩ một hồi, cuối cùng thì cũng quyết định luyện chế Dưỡng
Linh đan phàm giai, dù sao thì đây cũng là loại cao nhất trong phàm giai, tuy
khó luyện nhưng sẽ đạt được kết quả tốt nhất.

Thuộc trường phái nghĩ là làm, Tang Thanh liền đến chỗ dược đỉnh, xuất ra
Thánh Dạ Thần Hoả, sau đó cứ theo thói quen mà luyện đan, từng động tác như
nước chảy mây bay khiến người ta trầm trồ thán phục, mà vị trưởng lão kia cũng
đã há hốc mồm ra, bởi vì lão nhận biết được đó là đan dược gì!

Kỳ thật, Tang Thanh nếu muốn gây ấn tượng nhiều hơn nữa thì hắn hoàn toàn có
thể dùng thủ pháp bình thường luyện đan, hoặc là một hơi luyện ra mười viên,
nhưng hắn không muốn, bởi vì nếu quá nổi sẽ gặp rắc rối, tu vi chậm tiến,
không thể làm được gì. Dù vậy, hắn cũng đã thu hút được sự chú ý của lão, bởi
vì mười ba tuổi cửu phẩm phàm giai, còn chưa có ai đâu!

Sau khi đan thành, Tang Thanh liền thu hai viên vào trong bình ngọc và đưa cho
lão giả, sau đó thì nói:


  • Trưởng lão, đệ tử đã hoàn thành.


  • Ngươi có muốn làm đệ tử của ta không?


Lão giả sau khi nhìn đan dược thì liền nói một câu, bên trong đôi mắt hoàn
toàn là chờ mong, mà Tang Thanh thì.../.


Linh Thần - Chương #102