Người đăng: Hắc Công Tử
Vị thiếu nữ nay thật qua hoan nhạc, lại muốn Lý Tieu Nam đanh một trận với
sủng vật của nang, đay ro la cố ý khiến Lý Tieu Nam phải kho xử.
Đung luc nay, Hồng Diệp hoang tử lao ra từ trong rừng cay Quyết Mộc, tren
người kim quang xan lạn, than thể tựa như vượn thần khổng lồ, gầm lớn:"Phong
gia Tiểu ta ma, ca của ngươi ở chỗ nao, gọi hắn lăn ra đay, ta muốn đanh sinh
tử chiến với hắn."
Phong Phi Van cướp đi Kinh Thien Con khiến cho Ngọc Can Vương Triều mất đi một
kiện linh binh đỉnh phong, cũng lam cho Hồng Diệp hoang tử bị mất hết thể
diện. Hắn từng thề nhất định phải đanh bại Phong Phi Van để đoạt lại Kinh
Thien Con.
"Nguy rồi, con khỉ kia đuổi đến rồi, Đạm Đạm, chung ta chạy mau." Thanh am của
Tiểu Ta Ma vo cung thanh thuy, song mắt như nước chảy, lập tức đanh nat hơn
nửa đỉnh nui, chinh la đang đanh linh khi "Huyền Khong Đảo" của Lý Tieu Nam.
Huyền Khong Đảo bị tổn hại khiến Lý Tieu Nam cang phẫn nộ hơn.
Thi ra thiếu nữ kia chinh la muội muội của Phong Phi Van, hen chi gan lớn như
vậy, quả la co kỳ huynh ắt co kỳ muội.
Hồng Diệp hoang tử cũng vo cung sầu nao, lại bị Tiểu Ta Ma gọi la con khỉ, hết
lần nay đến lần khac đuổi theo nang suốt ba ngay ma vẫn khong bắt được nang.
Thiếu nữ nay trơn trượt như ca, chẳng thể bắt được. Mỗi lần tới gần đều để
nang thoat đi.
Tiểu Ta Ma giờ nay đa khong con nhỏ, đa mười tam, mười chin tuổi, duyen dang
yeu kiều, ngực ngọc cao ngất, eo mảnh như liễu, đường cong lả lướt, mai toc
dai bay trong gio, than mặc ao nhỏ mau xanh trắng, song mắt on nhu động long
người lại mang theo chut di dỏm vui đua, moi khẽ he, cười ta ta, đẹp đến độ
khiến tam can bang hoang.
Co người nhin qua ma hoảng sợ, thấy dung nhan khuynh thế của nang, trợn mắt ha
hốc mốc, cảm than noi:"Tiểu Ta Ma của Phong gia đa biến thanh hồng nhan họa
thủy hại nước hại dan rồi, cho du Nam Cung Hồng Nhan con tại thế cũng chưa
chắc co thể sanh cung nang."
Một người khac cung theo đo ma than phục, sợ hai noi:"Quả thực la mỹ nhan cấp
bậc họa thủy, co điều nang nay qua nguy hiểm, trước kia la Tiểu Ta Ma, bay giờ
phỏng chừng sẽ được đổi ten thanh Đại Ta Ma."
Đương nhien cũng co tuyệt đỉnh cường giả trong mắt lộ vẻ chờ mong:"Nghe noi
Phong Phi Van va Tiểu Ta Ma co quan hệ vo cung than mật, nếu co thể bắt được
nang nhất định sẽ ep Phong Phi Van phải hiện than."
Một cau noi lam đam người trong mộng bừng tỉnh, ở đay khong thiếu người thong
minh, lập tức tự hiểu. Khoe miệng của chưởng giao đại tien mon khẽ he cười mỉa
mai:"Chắc hẳn mục đich của đam người Ngọc Can Vương Triều la đay, bắt Tiểu Ta
Ma để ep Phong Phi Van hiện than, sau đo cướp đi 《 Kim Tằm Kinh 》 tren người
hắn, thực la giỏi tinh toan."
Tiểu Ta Ma ngồi tren lưng meo trắng, vong eo mảnh khảnh, ngọc thể mềm mại, co
tư thai khuynh thanh tuyệt sắc để cho đam thien tai tuấn kiệt Lý Tieu Nam, Bắc
Minh Pha Thien, Quan Tam Thien đều thất thần. Nếu nang khong phải muội muội
của Phong Phi Van, co lẽ bọn họ sẽ trở thanh người theo đuổi nang.
Meo trắng hết sức thần tuấn, lớn như lao hổ, toan than trắng như tuyết, bộ
long ong anh, mọc ra chin cai đuoi xu long, con ngươi tron đen tựa hổ phach,
tren tran hiện len một chữ "Cửu", tản mat ra từng lan ta quang.
Tu vi của Hồng Diệp hoang tử khong thể noi la khong cao nhưng đến goc ao của
Tiểu Ta Ma đều khong bắt được, để cho Tiểu Ta Ma vui sướng cười ngan nga như
chuong bạc, noi:"Con khỉ kia, ngươi đến một cai long meo cũng đuổi khong kịp,
co muốn ăn một quả đao bồi bổ khi lực khong nay."
Con ngươi của nang gợn song, vậy ma thật sự lấy ra một quả đao sang long lanh
long lanh. Đay la một trai linh đao, ngan năm mới kết quả một lần, thập phần
tran quý, cũng khong biết nang hai từ chỗ nao, con hao phong vứt qua, tựa như
cho khỉ ăn.
Hồng Diệp hoang tử giận đến mức muốn thổ huyết, vậy ma coi hắn như hầu tử,
nhưng vẫn khẽ vươn tay tiếp lấy trai đao. Đay la linh quả co thể ngộ ma khong
thể cầu, sau khi ăn hết co thể tiết kiệm mấy năm khổ tu.
Nhưng hắn vừa mới cầm vao tay lại cảm thấy khong đung, con muốn nem linh đao
ra nhưng khong kịp. Hơn ba mươi đạo phu lục trong quả đao vọt len, bộc phat ra
hơn ba mươi tia set đen xi tựa như ba mươi thanh Thien Đao bổ xuống người Hồng
Diệp hoang tử, khiến cho toan than hắn bốc khoi nghi ngut, chay đen lại, nhất
la canh tay cầm trai linh đao cang them đen kịt, huyết nhục mơ hồ, thiếu chut
nữa đa bị phế bỏ.
Hồng Diệp hoang tử khoc khong ra nước mắt, cai con Tiểu Ta Ma nay thật đang
giận, chieu số chỉnh nhan tầng tầng lớp lớp. Đuổi theo nang ba ngay đa bị nang
hanh hạ bảy lần, trong đo co hai lần suýt lấy mệnh của hắn. Nếu khong phải hắn
từng hấp thu một khối tinh tu hoang kim, luyện hoa thanh tinh tu hoang kim
dịch, thể chất hơn hẳn thường nhan thi đa sớm bị nang am toan chết rồi.
Tren mặt đất, tren tran rất nhiều người đều bốc len hắc tuyến, cảm nhận được
phu lục cường đại trong trai linh đao. Nếu để cho bọn hắn cầm phải chắc luc
nay đa nổ tan thanh may khoi rồi.
Trong hư khong truyền đến từng hồi chấn động lớn, ba lao giả than thể cao
chừng bốn met, chan đạp tren xương kho, hiện ra giữa trởi sao, ba người đanh
ra một đạo vu thuật tựa hồng thủy, che phủ cả bầu trời.
Đay la ba vị tuyệt đỉnh cường giả của Ngọc Can Vương Triều, cung tu luyện cổ
xưa vu thuật cung thần thong luyện thể, dung cổ thuật đại vu phong tỏa bầu
trời, bắt Tiểu Ta Ma vao trong Phong Cấm.
Ngọc Can Vương Triều chinh la quốc gia của vu sư va luyện thể thuật, thể chế
tu luyện giống Cổ Cương Phủ nhưng lại hưng thịnh hơn Cổ Cương Phủ vo số lần.
Bọn hắn cũng thờ phụng Thien Vu Đại Thần, cũng co Vu Thần Điện nhưng địa vị
của Vu Thần Điện tại Ngọc Can Vương Triều lại vo cung cao quý, tương đương với
tồn tại "Đại Long Tự" ở Thien Long Vương Triều, cao thủ như may, cường giả như
biển.
Ba lao giả giẫm tren xương kho ma đến nay chinh la cường giả Vu Thể song tu
của hoang thất Ngọc Can Vương Triều, vu lực tren người thập phần hung han, tựa
như ba lỗ đen treo tren bầu trời, thon phệ tất cả anh sang, muốn trấn ap Tiểu
Ta Ma.
"Nguy rồi, bọn khỉ gia nay cũng truy tới." Tiểu Ta Ma mạnh mẽ chống đỡ tứ
phia, canh tay ngọc thon dai, vay dai đung đưa, ngồi tren lưng meo trắng tựa
như Cửu Thien Huyền nữ, đanh ra từng luồng kinh phong, chem tan vu thuật của
ba lao giả.
Tre người nang bung phat anh sang lung linh mau trắng đẹp đẽ, xuyen qua ngan
vạn vu thuật tựa như Xa mỹ nữ, khong co bất kỳ một vầng anh sang nao co thể
chạm vao người của nang.
"Buồn cười, Phong gia Tiểu Ta Ma, hom nay ngươi trốn khong thoat được. Chung
ta đa mang tới ba bộ Vu Thi ở dưới Tổ Vu Miếu, co thể định khong gian, cho du
ngươi co giảo hoạt thế nao cũng khong thoat được đau."
Một lao giả đa bộ xương kho ở dưới chan ra, định trụ khong gian, phong tỏa cả
mảnh đại địa. Bộ xương kho ngồi xếp bằng tren trời cao, vu khi khong ngừng lưu
động trong đầu lau, từng dải, từng dải hoa văn vu thuật troi ra từ trong đoi
mắt no.
Tiểu Ta Ma khẽ cắn bờ moi ong anh, nhả ra chiếc lưỡi thơm tho, trong mắt ẩn
chut ta dị, noi:"Cac ngươi ỷ lớn hiếp nhỏ, mấy lao gia xum vao ăn hiếp một
tiểu co nương như ta, thật khong biết xấu hổ."
"Ca của ngươi, Phong Phi Van la ma đầu, ma ngươi cũng la tiểu ma nữ giết người
khong chớp mắt. Đừng giả đang thương trước mặt lao phu, khong co nửa điểm tac
dụng đau, chỉ cần co thể trấn giết ngươi, cho du mang tiếng ỷ lớn hiếp nhỏ thi
co sao."
Một vị lao giả khac cũng đa bộ xương kho dưới chan ra, lơ lửng tren một phương
trời khac, trong đoi mắt bắn ra dải vu quang khổng lồ phong tỏa cả một phương,
phủ xuống ap lực khổng lồ, lại khiến cho cả mặt đất phải chấn động.
Trong hai con ngươi của Tiểu Ta Ma loe ra anh sang ta dị, ẩn chứa ma khi, điềm
đạm đang yeu ma noi:"Cac ngươi mới la kẻ giết người khong chớp mắt. Tu sĩ của
Phong gia ta bị cac ngươi mai phục, tất cả mọi người đều bị cac ngươi vay
giết, chỉ minh ta chạy thoat. Nếu ta tim được ca ca, hắn nhất sẽ ra tay giao
huấn cac ngươi."
Trong khoe mắt của nang nướt mắt vong quanh, bị ba lao giả cấp bậc Cự Phach
vay khốn, lại them ba bụ Vu Thi định trụ khong gian, tựa như ba ngọn nui lớn
đe xuống đầu nang.
Rất nhiều người đều lộ vẻ đồng tinh, trong long rất bất man với ba lao giả của
Ngọc Can Vương Triều. Ba người nay đều la Cự Phach tu luyện mấy trăm năm ma
lại xum lại đối pho một tiểu co nương, thật khong hay ho gi.
Đương nhien cũng khong co ai dam mở miệng trao phung, bởi dẫu sao ba vị lao
giả nay cũng đại diện cho Ngọc Can Vương Triều.
Lần nay Ngọc Can Vương Triều đa điều động rất nhiều cường giả đến Đồng Lo Sơn,
ngoại trừ ba lao giả nay con co bốn vị Vu Sư tu vi cao tột đỉnh khac cũng đa
sớm tiến vao Đồng Lo Sơn. Cho du ở đay co ai co thể đanh bại ba vị lao giả nay
thi cũng sẽ phải lui bước trước bốn vị Vu Sư ở ngoai kia, lại cang khong thể
đắc tội cả Ngọc Can Vương Triều.
Nang cũng chỉ co thể tự trach minh, ai bảo ca ca của nang lại la Phong Phi
Van.
Phia dưới, sắc mặt Phong Phi Van lạnh đi. Tuy hắn khong muốn trung thanh với
Phong gia nhưng du sao trong than thể cũng chảy dong mau của nha họ Phong.
Người của Ngọc Can Vương Triều thật qua phận, để cho hắn phải tức giận.
Liễu Duệ Ham nằm sau lưng Phong Phi Van khẽ nhiu may, trong mắt đẹp chứa đầy
sự khong vui, noi:"Phong Phi Van la đại ma đầu nhưng lại gan tội len muội muội
của hắn, bọn khỉ của Ngọc Can Vương Triều nay thật đang ghet, Quan sư huynh,
Diệp sư tỷ, sao khong giup nang."
"Việc nay ta khong lo được, Ngọc Can Vương Triều nội tinh tham hậu, cường giả
như may. Một khi chung ta xuất tay sẽ khiến Nhật Nguyệt Tien Giao nhận them
cường địch."
Diệp Ti Loan cũng khong co ý xuất tay, nang cố kỵ sư mon.
Trong mắt Liễu Duệ Ham anh len thất vọng, sao co thể vi sợ gay thu hắn ma vi
phạm nguyen tắc hanh sự được. Nhưng trong mắt nang lại chợt sinh ra hao quang
rực rỡ, mang theo vẻ sung bai nhin về Lý Tieu Nam, noi:"Lý cong tỷ, khong phải
ngươi noi binh thời đều ghet nam nhan cưỡng ep nữ tử, cho du an oan co nhiều
hơn cũng khong được lợi dụng điểm yếu để uy hiếp sao."
Lý Tieu Nam tieu sai tuất dật khẽ cười, sau đo lắc đầu, noi:"Tiểu Ta Ma quả
thực hanh sự rất kỳ quặc, đa nhiều lần lam chuyện ac. Nếu co thể bắt nang lại,
sau đo bức ma đầu Phong Phi Van đi vao khuon khổ cũng khong phải la chuyện
khong hay."