Người đăng: Hắc Công Tử
Một kich liều mạng nay lực lượng tương đương với Diệp Ti Loan, Nguyệt Tinh
Luan va Thanh Long Chung lơ lửng tren trời cao, thật lau khong rơi xuống, từng
vầng hao quang xanh cung trắng choi loa khiến khong ai co thể mở mắt nhin
theo.
Tất cả mọi người co thể nhin ra Diệp Ti Loan đa dung hết toan lực, tuyệt khong
lưu thủ.
"Danh tiếng của Diệp Ti Loan lớn như vậy sao một tan tu cũng khong thu thập
được, xem ra chỉ la hữu danh vo thực." Ten mặt trưởng lao của một đại gia tộc
lộ vẻ nhạo bang.
Diệp Ti Loan tất nhien cũng nghe được, ngon tay tuy ý bắn ra một tia sang lạnh
lẽo, lập tức biến trưởng lao của gia tộc kia thanh khối băng.
Thấy một man như vậy, tim tất cả mọi người đều đập mạnh len một cai, chẳng dam
nhiều lời nữa. Tu vi của trưởng lao gia tộc kia rất cường đại, từng giao thủ
với Cự Phach ma khong chết, tuy thất bại nhưng vẫn con giữ được mạng. Nhưng
Diệp Ti Loan vừa tuy ý vươn ra một ngon tay lại dễ dang đong băng hắn, co thể
thấy được tu vi của nang rất cường đại.
"Đinh!"
Nguyệt Tinh Luan va Thanh Long Chung đồng thời ngan vang một tiếng "Đinh!",
hai kiện linh binh bay ngược ra sau, Diệp Ti Loan va Phong Phi Van cũng đột
ngột lui lại.
Than thể của Phong Phi Van bừng sang kim quang, rất nhanh đa đứng lại, sau đo
đạp mạnh một cai, một lần nữa vac Thanh Long Chuong đi, Thanh Long Chuong nặng
chin trăm chin mươi chin vạn can tựa như một toa nui mau xanh, phat ra tiếng
"Đinh Đinh" trong gio.
Diệp Ti Loan so với bất ki ai khac đều tinh tường lực lượng của Thanh Long
Chung, khong dam liều mạng với Phong Phi Van, vầng sang bao phủ toan than, bay
vụt đi như sao băng, lập tức rơi xuống đỉnh một toa nui lớn khac. Ngay khi
nang cho rằng đa tranh thoat một kich nay của Phong Phi Van lại phat hiện ra
một cỗ trọng ap truyền đến than thể, một ton phật khổng lồ đanh thẳng xuống
đỉnh đầu nang.
Cai gi, tốc độ của hắn sao lại nhanh như vậy.
Sắc mặt của Diệp Ti Loan lập tức thay đổi, tan tu nay tay cầm Phật Chuong,
lưng n cong một người ma tốc độ lại khong hề chậm hơn nang, khiến cho nang co
dự cảm khong may, hom nay gặp cường giả đich thực rồi.
Ở đay chỉ co những lao giả tu vi đại tới cảnh giới Cự Phach mới nhin ra manh
mối, trong long cực kỳ chấn động. Cung cảnh giới, tốc độ của Diệp Ti Loan gần
như khong ai co thể so sanh nhưng tan tu trước mắt lại co thể nhanh hơn nang,
hơn nữa trong tay hắn giữ Phật Chuong, lưng cong một người.
"Hẳn la tốc độ của tan tu nay nhanh hơn Diệp Ti Loan." Một nhan vật cấp bậc
tộc trưởng cảm thấy sự đả kich trầm trọng.
"Ngươi thật sự cho rằng hắn la tan tu sao, nhan vật như thế tuyệt đối khong
tầm thường, noi khong chừng chinh la một vị tục gia đệ tử của "Đại Long Tự"
nằm trong Thien Long Vương Triều." Một lao giả đến từ Thien Long Vương Triều
tren mặt lộ vẻ chờ mong, rất khong tin tưởng than phận của tan tu nay.
Phật tu tại Thần Tấn Vương Triều đa hoan toan suy bại nhưng tại Thien Long
Vương Triều lại vo cung hưng thịnh. Đặc biệt la Trấn Quốc Thần Miếu - "Đại
Long Tự" chinh la thế lực lớn nhất tại Thien Long Vương Triều, địa vị con cao
hơn triều đinh, co thể thừa kế đại quyền của triều đinh.
"Phật Nộ Sư Tử Hồng" chinh la một tuyệt đỉnh thần thong của Đại Long Tự.
Rất nhiều người cũng hoai nghi vị tan tu nay chinh la tục gia đệ tử của Đại
Long Tự.
"Chuyện nay đung la co khả năng, bằng khong với tu vi như thế sao tu sĩ của
Thần Tấn Vương Triều lại khong co ai từng nhắc tới ten hắn."
"Uỳnh Uỳnh."
Ngọn nui cao kia bị Phong Phi Van một vung sập nat, chia năm xẻ bảy, than nui
sụp xuống, đất đa lăn xuống, bụi mu day đặc, bao phủ may trời tạo cho người
nhin cảm giac khai thien tich địa.
Diệp Ti Loan ngăn trở một kich nay nhưng hiện giờ đa la cố hết sức, Nguyệt
Tinh Luan tế ra suýt bị đanh bay. Nao hay một kiện nhị phẩm linh khi lại khong
đanh lại một kiện nhất phẩm linh khi.
Phong Phi Van cũng khong cho nang cơ hội thở dốc, lại ra tay lần nữa, dung lực
lượng tuyệt đối ap chế nang, tựa như một đầu Man Thu, khi thế cường đại khiến
người ta sợ hai.
"Mễ hoa thượng, đay quả thật la tục gia đệ tử của Đại Long Tự." Long Thanh
Dương năm ở tren giường ngọc, vai xinh lộ ra một nửa, hết sức me hoặc. Ngon
tay nhỏ nhu mỹ nhẹ nhang van ve mai toc, cang quyến rũ hơn la da thịt tren
người y tạo cảm giac tựa như mỡ de tuyết trắng.
Một hoa thượng khoac ca sa mau đỏ, than quấn đai lưng Kim Cương Thiết Long,
tren đầu kim quang lấp lanh, tren cổ co dấu ấn Kim Long, long may hơi cau lại,
noi:"Đại Long Tự co năm toa cổ miếu, chỉ tinh tăng nhan xuất gia đa co tren
trăm vạn, tục gia đệ tử cang la vo số kể. Bần tăng xuất than từ Bột Long Cổ
Miếu, tục gia đệ tử của Cổ Miếu khong co người nay. Về phần bốn cổ miếu con
lại co vị tục gia đệ tử mạnh mẽ như vậy hay khong thi khong thể biết được."
Mễ hoa thượng nay la một vị cao tăng của Đại Long Tự, tu vi cực kỳ cường han,
tren da lấp lanh phật quang, đoi mắt tựa như giếng nước, giơ tay nhấc chan lộ
ra phật van đan xen quanh than.
"Xem ra đanh phải tới Bột Long Cổ Miếu hỏi Miếu Vương Thien của cac ngươi
rồi." Long Thanh Dương noi bằng giọng lam nũng me người, lộ ra sự hứng thu
khong nhỏ với tan tu đang giao thủ cung Diệp Ti Loan.
Miếu chủ của năm toa cổ miếu trong Đại Long Tự được xưng la "Miếu Vương Xưng",
con trụ tri của Đại Long Tự được xưng la "Đại Phạm Thien" hoặc "Phạm Thien
Vương".
Thời điểm 《 Kim Tằm Kinh 》 xuất thế đa kinh động đến Đại Long Tự tại Thien
Long Vương Triều. "Miếu Vương Thien" của Bột Thien Cổ Miếu đa đich than đi
đến, tu vị vo cung cường hoanh. Vừa mới đặt chan tới thập vạn đại sơn đa dễ
dang sat hại hai linh thu ngan tuổi, khiến cho mười ngọn nui cao sụp đổ, hiện
tại đa tiến vao trong Đồng Lo Sơn.
"Uỳnh."
Một tiếng thật vang, Diệp Ti Loan đa bị đanh bay ra ngoai, vầng sang quanh
than thể mềm mại yểu điệu uyển chuyển đa vụt tắt. Ngay cả Nguyệt Tinh Luan
nang tế ra cũng bị trấn rơi xuống mặt đất, nện ra một miệng hố khổng lồ tren
mặt đất. Nguyệt Tinh Luan cắm sau vao ben trong, vầng sang tren than đa mờ đi.
Phong Phi Van vẫn giơ Thanh Long Chuong như cũ, rơi "Ầm" xuống đất, giẫm len
đại địa hai dấu chan thật sau. Tren người kim quang lấp lanh, phật chuong
khong ngừng rung động, ngan vang "Điinh Điinh" từng hồi.
Phong Phi Van thở phao một hơi. Hắn đa sử dụng hết thảy lực lượng của minh,
vụng trộm điều động lực lượng của một vạn chiến hồn dị thu mới chiến thắng
Diệp Ti Loan một bậc nhưng lại khong thể đả thương nang. Quả thật nang thien
tư qua cao, cung cảnh giới co thể đối chiến với thien tai cấp bậc Sử Thi.
Rất nhiều người đều trực tiếp hoa đa rồi, chứng kiến Diệp Ti Loan bay rớt ra
ngoai ma vẫn khong dam tin sự thật trước mắt.
"Vậy ma... đanh bại Diệp Ti Loan."
"Mẹ no, đay nhất định khong phải tan tu, nhất định la tục gia đệ tử của Miếu
Vương Thien trong Đại Long Tự."
"Qua mạnh mẽ rồi, vung phật chuong hơn sau mươi lần, đanh bại Diệp Ti Loan, cả
vung đất nay đều bị đập nat, bun đất cũng được dinh phật quang."
Cac thien kieu kiệt xuất như Lý Tieu Nam, Bắc Minh Pha Thien, Quan Tam Thien
đều lộ vẻ ngưng trọng nhưng cũng khong qua để ở trong long. Du sao tan tu nay
đa cao tuổi, it nhất cũng đa tu luyện ba, bốn trăm năm ma bọn hắn tu luyện
chưa tới trăm năm. Cho du hiện tại khong bằng hắn nhưng tương lai vẫn co thể
vượt qua.
Cả vung đất đều bị đập nat, mặt đất nứt ra nhiều khe nứt trải dai mấy trăm
dặm, trở thanh chốn kho cằn khong sống nổi một than cay, một ngọn cỏ.
Diệp Ti Loan ngực ngọc sung man, eo như canh lẽo, dung nhan khuynh thanh, nhẹ
nhang thu hồi Nguyệt Tinh Luan, thật lau về sau mới hỏi:"Tu vi của cac hạ đa
đạt tới cảnh giới gi?"
"Thien mệnh tầng bảy hậu kỳ." Phong Phi Van khong noi tu vi của minh mới la
Thien mệnh tầng sau trung kỳ, bởi nếu noi ra sẽ khiến nhiều người khiếp sợ,
hơn nữa con co thể lam lộ than phận.
Diệp Ti Loan khẽ thở phao, đối phương đa đạ tới Thien mệnh tầng bảy hậu kỳ ma
nang chỉ vừa vặn đột pha Thien mệnh tầng bảy ma thoi, kem hai tiểu cảnh giới.
Tuy thua một bậc nhưng khong thụ nhiều đả khich, noi tiếp:"Kỳ thật ta con một
chieu bi thuật, nếu dốc sức liều mạng, đủ để trọng thương ngươi, thậm chi co
thể đanh chết ngươi. Co điều ta cố kỵ an toan của Liễu sư muội nen mới khong
thi triển loại bi thuật như vậy."
Phong Phi Van cười nhạt, noi:'Nếu ngươi sử dụng bi thuật như vậy, chỉ khiến
ngươi sẽ chết nhanh hơn."
"Ngươi..." Diệp Ti Loan cảm thấy Phong Phi Van thật qua ngang ngược, tuy thua
hắn một chieu nhưng nang vẫn khong cho rằng minh yếu hơn Phong Phi Van. Nếu
dốc sức liều mạng, người bị chết tuyệt đối la Phong Phi Van, khong thể nghi
ngờ.
Liễu Duệ Ham nằm tren lưng Phong Phi Van trợn trắng mắt, noi:"Đại thuc, ngươi
qua tự phụ rồi đấy. Nếu ngươi khong bắt ta lam con tin lam cho Diệp sư tỷ bị
bo tay bo chan, khong thể tri triển hết thần thong thi ngươi đa sớm thua trong
tay nang rồi."
Đoi mắt như ngọc chau của nang hiện len vẻ vo cung sung bai hai người Diệp Ti
Loan va Quan Tam Thien của Nhật Nguyệt Tien Giao, cảm thấy bọn họ khong thể
thất bại. Trai lại vi đại thuc nay dung thủ đoạn hạ lưu nen mới thắng được.
"Cho du nang phat động hết thảy thần thong cũng khong đả thương được chung
ta." Phong Phi Van cảm giac được hai khối... mềm mại tren lưng cang ap chặt
hơn, nghĩ lại liền hiểu ra, vừa rồi minh với Diệp Ti Loan giao thủ, tộc độ qua
nhanh nen nhiều lần Liễu Duệ Ham suýt bị bay ra ngoai.
Tu vi của nang bị phong ấn, nếu bị bay ra ngoai, cho du khong chết cũng nga
thanh trọng thương. Tự nhien khong kim được ma om cổ Phong Phi Van cang chặt
hơn, toan bộ than thể co gian yeu kiều đều dinh vao lưng Phong Phi Van. Luc
trước Phong Phi Van qua mức chăm chu vao trận chiến nen khong nhận ra, giờ
phut nay mới cảm giac được hai ... mềm mại vo bi.
"Ai chung ta với ngươi, ngươi la ngươi, ta la ta, đại thuc, ngươi khong được
co ý nghĩ xấu với ta." Tren mặt Liễu Duệ Ham lộ vẻ đề phong, đường cong tuyệt
mỹ tren người cũng theo đo ma xiết chặt, đoi đui ngọc thon dai kẹp eo Phong
Phi Van cang chặt hơn, tư thế cang them kiều diễm. (??)
"Van Phi Thien, ta đến đanh ngươi một trận chiến." Quan Tam Thien một bước đạp
ra, kiếm khi tren người bắn ra bốn phia, trong mắt bung len nhuệ khi, lam cho
khong khi trở len sắc lạnh như lưỡi kiếm, phat ra am thanh rrrr...
Đoi mắt Liễu Duệ Ham sang len rực ro, long mi cong cong, bờ moi đỏ hồng, lộ vẻ
sung bai noi:"Quan sư huynh, mau dạy dỗ đại thuc cuồng vọng nay đi, huynh phải
bắt y lăn qua lăn lại tren đất rồi quỳ xuống đất cầu xin tha thứ mới được."
Phong Phi Van quay đầu lại trợn mắt nhin nang, sau đo lắc đầu noi:"Ta khong
chiến với ngươi."
"Ngươi khong dam." Quan Tam Thien noi.
Phong Phi Van cười cham biếm, noi:"Diệp Ti Loan vừa noi, nếu ta co thể tiếp
nang mười chieu, nang giup ta lấy Trấn Tieu Cổ Kiếm trong tay ngươi. Diệp Ti
Loan, ngươi co giữ lời hay khong."
Lời nay vừa ra, dung nhan tuyệt trần của Diệp Ti Loan hơi tai, trong long hơi
buồn rầu. Ngầm bực bội chinh minh vi lỡ lời hứa lung tung, khong ngờ ten Van
Phi Thien lại kho đối pho như vậy, luc nay phải lam sao bay giờ.
"Diệp Ti Loan, nếu ngươi noi ma khong lam thi sẽ tổn hại đến thanh danh của
Nhật Nguyệt Tien Giao đấy." Phong Phi Van cười, đứng ở một ben chờ xem kịch
vui.