Thiên Kiêu


Người đăng: Hắc Công Tử

Vệt sao băng yểu điệu nhảy vụt len, tranh thoat phật ấn, phieu lạc tới ngọn
cay cổ thụ ở phia xa xa, đứng tren phiến la, tren người hao quang lấp lanh,
sương mờ vờn quanh.

Hết thảy mọi chuyện đều diễn ra trong khoảng khắc, chỉ một vai lao giả đạt đến
trinh độ tối cao mới nhin được chut bong dang, nhiều tu sĩ con lại chưa đạt
đến cảnh giới Cự Phach chỉ nhin thấy một vệt sao băng rơi xuống, bay quanh
phật chuong một vong rồi bay lơ lửng tren đỉnh cay cổ thụ.

Bong người tren đỉnh cay cổ thụ co dang người uyển chuyển vo bi, từng vầng
từng vầng hao quang từ tren người nang phieu dật tran ra.

Ban tay của Phong Phi Van đau am ỉ khiến y hơi kinh ngạc, xem ra ngồi dưới ra
tay thật kho đối pho, người vừa ra tay tu vị khong tầm thường, Cự Phach binh
thường cũng khong so sanh được. Đoi mắt y mở ra, chớp len anh hao quang mau
vang, nhin len ngọn cay cười noi:"Ngươi la Diệp Ti Loan."

Thien chi kiều nữ của Nhật Nguyệt Tien Giao, đệ tử ưng ý của Bạch Nguyệt sứ
giả, tu luyện gần tam mươi năm liền đạt tới cảnh giới Cự Phach. Mặc du chỉ vừa
đột pha cảnh giới Cự Phach nhưng một than chiến lực lại khong phải la tầm Cự
Phach binh thường co thể so sanh.

"Cac hạ khong phải la tan tu." Giọng của Diệp Ti Loan rất em dịu, lại ẩn chut
chut lạnh lung.

Trong khi Phong Phi Van giật minh, trong long Diệp Ti Loan con kinh ngạc hơn,
vừa rồi nang vận chuyển bảo thuật giao thủ với Phong Phi Van, canh tay đau như
muốn nứt, phảng phất như hai trăm bốn mươi tam chưởng vừa rồi đều đanh vao
thần thiết vậy.

Nang vốn định xuất ki bất ý ma cứu Liễu Duệ Ham ra, sau đo quay lại đanh với
Phong Phi Van, lam vậy sẽ khong sợ nem chuột bể binh nhưng khong ngờ tốc độ
phản ứng của y lại nhanh bất thường như vậy, ngồi dưới đất giao thủ với nang,
trong mơ hồ con nhanh hơn nang một it.

Nang tuyệt khong tin một tan tu lại co chiến lực mạnh như vậy.

"Buồn cười." Phong Phi Van khong đap, noi:"Ngươi khong mang Trấn Tieu Cổ Kiếm
tới."

Dang người của Diệp Ti Loan uyển chuyển vo song, đứng tren ngọn cay như tien
tử khởi vũ, hao quang chiếu sang trời may, noi:"Trấn Tieu Cổ Kiếm la vo thượng
bảo binh của bổn giao, khong thể đưa ngươi."

"Thiếu thanh ý như vậy thi khong co gi để đam phan cả." Phong Phi Van đứng
đậy, một tay cầm lấy tay Liễu Duệ Ham, một tay giơ Thanh Long đại chuong cao
chin met len, liền định rời đi.

"Nang đương nhien khong thể đưa Trấn Tieu Cổ Kiếm cho ngươi, bởi vi giao chủ
đa truyền Trấn Tieu Cổ Kiếm cho ta." Một thanh am lười nhac vang len.

Phong Phi Van dừng bước, cảm nhận được một cổ kiếm ý phong tỏa thien địa, lực
lượng thập phần cường đại, khiến long người run rẩy.

Một nam tử khoảng hai mươi tuổi bước đến từ chan trời, anh lửa lập loe lam
bong của hắn đổ xuống cực dai, nhin giống như một thanh kiếm.

Chậm rai ma lại gần.

Hắn mặc tố y mau xanh, trường bao rủ xuống đất, toc xanh tan lạc ma lạc hạ,
lay động trong gio lạnh, hơn phan nửa ngũ quan tren mặt đều bị toc che khuất,
chỉ con bờ moi la co thể nhin ra, moi cong khẽ cười, chỉ như vậy thoi cũng
khiến hết thảy nữ tử trong thien hạ tim rung thinh thịch.

Hai chan trần trụi, lưng đeo cổ kiếm, lộ vẻ tieu sai vo bi, tren người y mơ hồ
co khi chất vo cau vo thuc, tự do tự tại.

Cũng chinh bởi khi chất vo cau vo thuc nay ma khiến cho kiếm quyết của y biến
hoa kho lường, cung cảnh giới gần như vo địch thủ.

Nhin thấy Quan Tam Thien đi đến, ngay cả đoi mắt xinh của Liễu Diệp Ham cũng
chớp len sắc tinh yeu, co thể noi, trong mắt tất cả nữ tử của Nhật Nguyệt Tien
Giao đều co hinh bong của Quan Tam Thien, y la bạch ma vương tử, la kiếm tien
đang dạo chơi dưới trần gian, đối với hắn đều co một sự sung bai mu quang từ
sau trong chốn nội tam.

Chậc, ngoại trừ Diệp Ti Loan.

Phong Phi Van quay đầu, anh mắt dừng lại tren than thanh cổ kiếm sau lưng Quan
Tam Thien, cười noi:"Người đưa kiếm tới rồi."

"Người đưa kiếm, buồn cười, tu vi của ngươi khong tệ nhưng con chưa xứng được
ta xuất kiếm, thả Duệ Ham ra, sau đo tự phế tu vi, ta sẽ tha cho ngươi một
mạng." Quan Tam Thien dừng bước, tren người toat ra vẻ tự tin manh liệt, nguồn
gốc của sự tự tin nay hinh thanh từ tin niệm trăm trận chiến khong bại, ma
khong phải la sự tự cao tự đại mu quang.

Diệp Ti Loan khong vui, noi:"Quan Tam Thien, ngươi đến chậm một bước, người
nay la đối thủ của ta."

"Buồn cười, hắn muốn Trấn Tieu Cổ Kiếm chứ đau co muốn ngươi." Quan Tam Thien
cười cham biếm, lại co vai phần lạnh lẽo, noi:"Van Phi Thien, nếu ngươi bức
được ta xuất kiếm, ta cho ngươi Trấn Tieu Cổ Kiếm."

Diệp Ti Loan noi:"Van Phi Thien, ngươi tiếp được ta mười chieu, ta giup ngươi
lấy Trấn Tieu Cổ Kiếm trong tay Quan Tam Thien."

Tuy vừa rồi Phong Phi Van đanh lui nang nhưng nang vẫn khong biết Phong Phi
Van mạnh thế nao, bởi vừa rồi nang chưa dung toan lực. Nếu xuất thủ toan lực,
nang tin tưởng minh co thể đanh bại Phong Phi Van trong mười chieu.

Quan Tam Thien va Diệp Ti Loan đều muốn giao thủ với Phong Phi Van, đương
nhien đo khong phải bởi vi bọn họ nhin trung Phong Phi Van ma tren thực tế,
trong mắt họ Phong Phi Van chẳng la gi, co thể đanh bại y dễ dang.

Rất nhiều người đều cảm than Quan Tam Thien va Diệp Ti Loan mạnh mẽ, khong hổ
la hai vị tuyệt đại thien kieu, sau khi đột pha cảnh giới Cự Phach liền co đại
thế "nhất phi trung thien" ( 1 bước len trời ), tương lai tren tịch vị ba chủ
của Thần Tấn Vương Triều ắt khong thể thiếu ten của bọn hắn.

"Lắm lời, cac ngươi cung len đi." Phong Phi Van thản nhien noi.

Quan Tam Thien va Diệp Ti Loan đều sửng sốt, khong tiếp tục tranh chấp ai xuất
thủ trước nữa, bởi vi người trước mắt nay con kieu ngạo hơn cả bọn họ, trong
luc vo hinh lại tản ra sự tự tin kho hiểu, khong giống kẻ tầm thường.

Liễu Duệ Ham khong thấy ghet Phong Phi Van lắm, nghe vậy cũng phải trợn trắng
mắt, noi với hắn:"Ta noi đại thuc nay, đại thuc co biết hai người đứng trước
mặt đại thuc la ai khong đấy. Đay chinh la Quan Tam Thien va Diệp Ti Loan, nếu
đại thuc co thể bức Quan Tam Thien xuất kiếm hoặc tiếp được Diệp Ti Loan mười
chieu thi sẽ danh chấn thien hạ, được vo số thế lực lớn tới loi keo đấy."

"Đại thuc..." Phong Phi Van từ trước đến giờ con chưa được ai xưng như vậy, co
chut khong thoải mai, nhưng nghĩ tới dung mạo bay giờ của minh, bị một thiếu
nữ hơn mười tuổi gọi một tiếng đại thuc, au cũng hợp tinh hợp lý.

Một đam đạo tặc đi ra từ trong rừng, co kẻ lưng vac bua, co kẻ cầm đại chuy,
co người tren lưng con vac cả ghế ngồi nữa. Một đạo tặc trong đam tay như
thung nước, cười kha kha noi:"Lao tử muốn danh chấn thien hạ, Diệp Ti Ti, ta
đến tiếp ngươi mười chieu, thử xem co được danh chấn thien hạ khong."

Một đạo tặc khac tren người mặc ao cỏ, toc rối bu cười noi:"Quan Tiểu Tam, lao
tử cũng muốn được danh chấn thien hạ, lao đến bức ngươi xuất kiếm."

Bọn đạo tặc nay đều rất hung hăng can quấy, đối mặt với Diệp Ti Loan va Quan
Tam Thien vẫn binh tĩnh như thường, con chế giễu bọn hắn la "Diệp Ti Ti" va
"Quan Tiểu Tam".

Rất nhiều người bật cười, đam đạo tặc nay thật đặc sắc, tuy tiện đổi ten của
người khac, co thể tưởng tượng sau đem nay, biệt danh "Quan Tiểu Tam" va "Diệp
Ti Ti" sẽ nổi khắp thien hạ.

Du la tam cảnh tu vị của Diệp Ti Loan va Quan Tam Thien cũng bị kich giận.

Một vị tuổi trẻ tai tuấn của Nhật Nguyệt Tien giao liền noi:"Lam sư huynh bị
bọn đạo tặc nay đanh chết, bọn hắn con muốn cướp đoạt Duệ Ham sư muội, thực la
một đam cuồng nhan."

Diệp Ti Loan đừng tren đỉnh cay cổ thụ, bạch quanh quấn quanh than thể, chiếu
sang may trời, ngữ khi lanh lạnh, noi:"Giết người đền mạng."

"XÍU...UU!."

Diệp Ti Loan biến thanh một vi tinh tu đẹp mắt, tốc độ nhanh vo bi, tại thời
điểm mắt mọi người con chưa kịp phản ứng, nang đa đanh ra một đạo thuật phap,
rơi xuống đỉnh đầu đạo tặc nọ.

Đay la một đạo bảo thuật, thượng diện han khi day đặc, lam cho một mảnh đại
địa tran ngập sương lạnh, nang muốn một kich nay đanh chết một ten đạo tặc.

Nhưng vượt qua dự liệu của nang, tốc độ phản ứng của đạo tặc đo cực nhanh,
canh tay tho như thung nước duỗi ra, đanh trả một đạo thiết quyền khiến bảo
thuật nang ngưng tụ bị chia năm xẻ bảy.

"Vị đạo tặc nay thật bất pham, tu luyện than thể tựa như thep bản, một kich
vừa rồi của Diệp Ti Loan it nhất cũng dung ba thanh lực lượng nhưng lại dễ
dang bị y pha tan." Lý Tieu Nam vo cung chu ý Diệp Ti Loan, đứng tren "Huyền
Khong Đảo" nhin xuống phia dưới, thần sắc vo cung chăm chu.

Hắn đa co bốn vị kiếm thị, mười sau vị nhạc sử nhưng con thiếu hai vị thị tẩm
tỳ nữ. Diệp Ti Loan chinh la một trong những nữ tử được hắn nhin trung.

Lý Tieu Nam kinh tai tuyệt diễm, nữ tử binh thường đều khong được y để vao
mắt, du chỉ lam thị nữ cho hắn cũng khong co tư cach. Chỉ co bậc thien chi
kiều nữ như Diệp Ti Loan mới co tư cach trở thanh thị tẩm của hắn, trở thanh
một thiếp than tỳ nữ.
(thị tẩm - thị : hầu hạ, tẩm : ngủ)

Co thể tiếp được một chieu của Diệp Ti Loan cũng đa rất lợi hại, khiến cho rất
nhiều người được mở rộng tầm mắt. Bọn đạo tặc nay từ đau đến, sao tuy tiện lấy
ra một cai đều cường han như vậy, phải biết rằng rất nhiều nửa bước Cự Phach
đều bị Diệp Ti Loan một chieu đập chết.

Diệp Ti Loan cũng thoang kinh ngạc, lại ra một chieu bảo thuật, dẫn xuống Cửu
Tieu Thần Loi, một tia set tho như chen cơm giang xuống tựa như đao trời, oanh
kich xuống mặt đất, nện ra một hố trời khiến người nhin tới ma giật minh. Cho
du la nửa bước Cự Phach cũng co thể bị một chieu nay đập chết.

Nhưng vị đạo tặc kia lại bo ra từ dưới hố trời, toan than bốc khoi. Hiển nhien
một kich nay của Diệp Ti Loan đich thực rất cường đại, nhưng chưa lấy được
mạng của hắn, chỉ lam hắn bị thương.

"Lại tới." Đạo tặc canh tay như thung nước bị đanh đến hung tinh bung len,
than thể sinh ra biến hoa. Mỗi một bước chạy về phia trước, than thể lại lớn
len gấp đoi, đến cuối cung trực tiếp biến thanh một cự nhan than cao tam met,
một quyền đanh nat cổ thụ dưới chan Diệp Ti Loan thanh gỗ vụn.

Diệp Ti Loan than như bươm bướm nhiều mau ở tren hư khong bay mua, than ảnh
yểu điệu uyển chuyển cang luc cang lưu lại nhiều tan ảnh, tựa như một đan bươm
bướm nhiều mau sắc đang bay mua tren trời.

Đạo tặc căn bản khong chạm được tới goc ao của nang nhưng mỗi lần nang xuất
tay lại co thể khiến đạo tặc bị trọng thương, tới khi chieu thứ bảy vừa ra thi
y đa bị đanh bại.

Than thể của đạo tặc nọ thu nhỏ lại, toan than đều la mau tươi, nằm rạp tren
đất thở phi pho, noi:"Diệp co nương, coi như ngươi ngưu bức, lao tử thua."

Tuy đạo tặc nọ thua ở trong tay Diệp Ti Loan nhưng khong ai dam xem nhẹ hắn,
du sao tiếp được Diệp Ti Loan bảy chieu cũng khong phải chuyện người tầm
thường lam được.

Lý Tieu Nam đứng tren "Huyền Khong Đảo" khẽ nhiu may, tu vị của Diệp Ti Loan
con cường đại hơn hắn tưởng. Nếu y khong đột pha đến Cự Phach chi cảnh thi e
rằng khong thể nao thu phục được nang.

Quan Tam Thien luc nay cũng đa đanh bại đạo tặc mặc ao cỏ, dung mười ba chieu
nhưng y khong xuất kiếm. Nếu xuất kiếm, nhất định co thể đanh bại chỉ trong
mười chieu.

Tuy hai vị đạo tặc đều nga xuống đất nhưng bọn họ vẫn khiến người khac phải
khiếp sợ như cũ. Đam đạo tặc nay thật mạnh mẽ, tuy tiện ra một hai cai đều la
hung nhan co thể đảm đương một phương. Nếu đam đạo tặc nay một loạt nhảy vao,
sợ rằng cho du cường đại như Quan Tam Thien va Diệp Ti Loan cũng co nguy cơ
vẫn lạc.


Linh Chu - Chương #477