Trở Lại Dã Hỏa Trấn.


Người đăng: Boss

Dịch: taroihung
Nguồn: TTV

Một ngay ấm ap hiếm co trong mua đong lạnh gia, mong ngựa giẫm đạp len đường
đất kho cứng, dưới anh nắng ấm ap lam cho người ta cảm thấy co chut lười
biếng, mặt ngoai ao giap phản chiếu một tia dư nhiệt, đam kỵ binh ngồi tren
lưng ngựa, thich thu hưởng thụ khi trời hiếm co vao mua nay.

Dường như, bầu khong khi chiến tranh, cung cảnh chem giết triền mien bất tận,
đa cach kha xa bọn họ.

Hạ Á đang ở cuối cung của đội ngũ, trong long hắn co chut khong cam tam đi
theo đội ngũ nay đi về phia nam, Katuo đang cưỡi ngựa chạy song song với hắn,
ten trum buon lậu nay giống như la lam ảo thuật, từ đau đo moi ra một chai
rượu lua mạch, một chai khong lớn lắm, mấy mươi ten kỵ binh lần lượt mỗi người
một ngụm, dong rượu nong hỏi chui vao trong bao tử, hơn nữa con co anh nắng ấp
am, khiến cho cả người từ trong ra ngoai đều nong hừng hực.

Binh rượu đưa tới tay Hạ Á thi chỉ con lại một ngụm nhỏ cuối cung, hắn do dự
một chut, cười cười đem cai chai đưa cho Katuo, Katuo cũng khong từ chối,
ngẩng cổ uống một ngụm cuối cung, chui chui miệng, dung anh mắt ra hiệu một
chut về phia đội ngũ trước mặt: "Ngươi dự tinh dọc cả đường đi, đều khong them
để ý tới ten gia hỏa kia?"

Hạ Á trợn mắt trở thanh bạch nhan, lập tức lắc đầu: "Quen đi, tướng quan đa
noi, nen đối với hắn khach khi một chut, hắn khong chọc đến ta, ta cũng sẽ
khong để ý tới hắn."

Phia trước đội ngũ la một cổ xe ngựa, xe ngựa khong đẹp cũng khong quý gia, du
sao cũng la mới vừa trải qua một hồi chiến tranh, trong quan doanh chỉ con mấy
cổ xe vận chuyển lương thực, đơn giản cải tạo một chut, trở thanh xe để cho
Bangfuleite ngồi-- bất qua vị tước sĩ luon luon yeu thich hưởng thụ nay cũng
khong co noi hai lời liền tiếp nhận, dung tốc độ giống như la chạy trốn phong
len xe hối hả thuc dục xuất phat, phảng phất như khong muốn ở trong doanh trại
của binh đoan 13 them một giay nao nữa.

Vị tước sĩ đại nhan nay lại mặc vao một bộ quần ao đẹp đẽ quý gia, con co bộ
giap hoa lệ nhưng yếu đuối như tờ giấy kia, ngay cả những người hầu ma hắn đem
từ đế đo tới, luc nay lại lẫn nữa ngẩng cao đầu kieu ngạo, tren đường đi tỏ ra
vo cung hien ngang. Bangfuleite tước sĩ từ luc len xe tới giờ chưa từng bước
xuống lần nao, cho du la dừng xe ở ven đường để nghỉ ngơi cũng khong hề lo mặt
ra.

Hạ Á cung Katuo đều co chung một suy đoan: lẽ nao cai ten gia hỏa ban mong
nay, ngay cả tiểu tiện cũng phải bắt người hầu mang bo vao trong xe ngựa sao?

Lần xuất hanh nay, bởi vi Shaerba thương thế con chưa lanh lại con tham gia
vao 200 kỵ binh đột pha vong vay trong trận đanh cuối cung, kết quả la một lần
nữa vao thăm quan y một cach đầy vinh quang, thương thế của hắn, it nhất la
trong một thang sẽ khong co cach nao cưỡi ngựa, cho nen hắn được ngồi xe ngựa
cũng đam tuy tung... Thương cảm cho Shaerba, trong luc loạn chiến đa bị nga
xuống ngựa, thế la một ben mong của hắn liền bị người Odin chem cho một bua...

Năm mươi người than binh cung hơn vai chục ten tuy tung, hợp thanh đội kỵ ma
hơn một trăm người, hộ tống Bangfuleite cung cac vị người hầu của hắn chậm rai
hanh tẩu một ngay đem, luc trời chạng vạng bọn họ cũng đa tới Da Hỏa trấn, bọn
họ sẽ ở lại nơi nay nghỉ ngơi một đem, sau đo sẽ tiếp tục len đường.

Trở về lại Da Hỏa trấn lam cho dế nhũi xuc động một hồi, lần trước hắn rời
khỏi nơi nay con bị vai chục ten binh sĩ đế quốc vay cong. Luc chạy trốn, hắn
thậm chi đem cửa thanh tong thủng một lỗ lớn.

Lần nay quay về, lỗ thủng tren cửa thanh cư nhien đa được sửa chữa. Trận chiến
trước đo, tuy rằng Heisiting cũng khong co thật sự tấn cong Da Hỏa trấn, thế
nhưng cũng cấp cho binh sĩ thủ ở nơi nay một phen khiếp via, liền đem cửa
thanh tiến hanh gia cố them, luc nay Hạ Á nhin thấy rất nhiều gỗ cung vật tư
chồng chất ở trước cửa thanh.

Cac binh sĩ đang gac cổng thanh hiển nhien la buong lỏng hơn rất nhiều, vi
chiến tranh sẽ sớm kết thuc, những binh sĩ Byzantine nay chuẩn bị lam một vai
cong việc cuối cung sau đo thu dọn hanh lý đi về nha, ngay cả những binh linh
tuần tra trong Da Hỏa trấn cũng đang lười biếng, khong hề co tam trạng để lam
việc.

Tren đường lớn vẫn vắng vẻ như cũ, đại bộ phận cửa hang vẫn chưa mở cửa. Thế
nhưng cac quan rượu lại lần nữa rầm rộ hẳn len, một it dong binh ăn mặc khac
nhau cung cac nha mạo hiểm cũng bắt đầu xuất hiện. Nghe đau luc Da Hỏa trấn
xuất hiện uy hiếp bị tấn cong, những người nay đa từng chủ động xuất lực tỏ vẻ
nguyện ý giup những binh sĩ bảo vệ lấy Da Hỏa trấn. Tuy rằng sau đo thực sự
cũng khong co diễn ra chiến tranh, bất qua hanh động đầy thiện ý như vậy đa
chiếm được sự tinh nhiệm của quan bảo vệ trấn.

Chinh xac ma noi, Da Hỏa trấn đang dần khoi phục, đại khai chỉ cần chờ mấy
ngay nữa, người Byzantine rut lui về nước, nơi nay một lần nữa khoi phục lại
trạng thai tự do vo chinh phủ.

Kiến truc lớn nhất trong Da Hỏa trấn chinh la phủ của trưởng trấn, thật ra bất
qua cũng chỉ la một căn biệt thự co chut quy mo được chia lam nhiều phong,
phia trước được dựng len hai cai choi canh gac. Nơi nay hiện tại tạm thời do
quan đội Byzantine chiếm dụng, trở thanh tổng hanh dinh của quan phong thủ.

Đoan người Bangfuleite trực tiếp đi vao trong phủ, thế nhưng Hạ Á lại khong
muốn ở lại nơi nay-- tướng lĩnh phong ngự nơi nay cung hắn khong co giao tinh,
khong chỉ khong co giao tinh ma chỉ sợ con co thu hằn! Luc trước khi hắn lần
đầu tien gặp Adelike, tướng quan con hung hăng rut roi quất thẳng vao mặt ten
thủ lĩnh phong ngự, khi đo con co đầu bong lưởng...

Hạ Á thở dai, ra lệnh cho bản than khong được tiếp tục nghĩ về chuyện nay.

Hạ Á phai người đi vao trong phủ thong bao một tiếng, sau đo mang theo một đam
huynh đệ đi tới quan rượu do chồng của Sofia đại thẩm lam chủ.

Ma vẻ mặt của Tatara cũng đầy thần bi dẫn theo một đam tuy tung rời đi-- tam
tư của ma phap sư cũng khong co gi bi mật, hắn mang theo một đam huynh đệ tuy
tung vừa mới quen được đi đanh nhau ! Bọn du con luc trước dam khi dễ hắn, con
cướp đoạt của hắn, ai dam đụng tới Tatara lao gia đầy cao quý đều phải trả gia
đắt...

Vừa mới bước vao quan rượu, nhin thấy một mắt đứng sau quầy bar, vẫn như cũ
cầm một cai khăn dơ đang lau chui ly tach, vẻ mặt Hạ Á khong tự chủ được liền
mỉm cười, bước tới quầy bar.

Một mắt nhin nhin thấy Hạ Á mặc tren người la ao giap kỵ binh hạng nhẹ của
Byzantine, mới đầu con co vẻ ngạc nhien, liền sau đo lộ ra một vẻ tươi cười, y
nhien nhe ra một ham răng vang, nhếch miệng het lớn: "Ha ! Nhin ai tới kia !
Đay khong phải la tiểu dế nhũi của chung ta sao! Hiện tại cư nhien trở thanh
sĩ quan của Byzantine !"

Hạ Á ngồi xuống quay bar, vỗ ban, lớn tiếng cười noi: "Một mắt, ten gia hỏa
nha ngươi, đừng tưởng noi một hai cau khen ngợi la co thể đanh lừa được ta,
lần trước ta con gữi lại nửa lọ rượu ngon ở đay, ngươi co hay khong đa len
uống bớt."

Noi xong, hắn dung lực đấm đấm quầy bar: "Cac huynh đệ tự kiếm chổ ngồi đi,
nơi nay co loại rượu lua mạch ngon nhất Da Hỏa trấn, một mắt, trước hết đem ra
cho họ mười thung, ta bao hết ! A, con nữa, tất cả mọi người đang ở trong nay,
ta mời mọi người uống một ly !"

Những lời cuối cung nay lam cho cac vị khach đang ở trong quan rượu đều cười
ha ha. Bọn gia hỏa kia toan la người bản xứ ở trong Da Hỏa trấn, Hạ Á nhận
thức được khong it người trong số họ.

Hạ Á sờ sờ tui tiền, luc trước Qipu cung kẻ đang thương lưu lại rất nhiều kim
tệ, hắn tuy rằng la một dế nhũi, thế nhưng luc co tiền cũng tỏ ra thai độ la
người hao sảng, đối với việc dung tiền mua tiếng nay, luc trước hắn cũng đa mơ
tưởng nhiều lần, hom nay lấy được chut uy phong hiếm co, trong long cũng cảm
thấy co chut khoan khoai.

Đam kỵ binh đều sẽ uống hết minh, du sao cũng khong con chiến tranh, nhiệm vụ
lần nay cũng kha đơn giản, lại co người mời rượu, lam sao co thể cự tuyệt cho
được?

Khong được trong chốc lat, quan rượu liền nao nhiệt cả len, mấy cai thung gỗ
to tướng được đem ra, đam kỵ binh liền giật lấy chen lớn cung ly lớn. Trong
tửu quan nguyen bản đa co khong it khach, lần lượt từng người bước tới bắt
chuyện với Hạ Á, ngoại trừ một it người đa qua quen thuộc, cũng xuất hiện vai
người lạ mặt, đại khai la cac nha mạo hiểm mới vừa tới đay khong lau.

Đang tuy ý noi chuyện phiếm, thi nghe thấy hai ten mạo hiểm đang ngồi một ban
gần đo noi chuyện với nhau, hấp dẫn lực chu ý của Hạ Á.

"Hiện nay thế sự thật la kỳ quai ! Ở Da Hỏa trấn ta đa gặp qua người Odin, gặp
qua người Byzantine, gặp qua người Lantis, cũng gặp qua những người đến từ cac
vung đất tự do, thậm chi mấy ngay trước con xuất hiện một it người lun, thế
nhưng hiện tại lại khong thể nghĩ đến ngay cả bọn địa tinh, con mẹ no, cũng
tạo thanh thương đội ma chạy đi mua ban..."

"Đung vậy, địa tinh thi co cai gi để ban cơ chứ? Chẳng lẽ ban thịt người phơi
kho ? Ha ha ha ha..."

Hạ Á lập tức chu ý, hắn đi lại gần, đem chen rượu đặt len ban của đối phương,
đặt cai mong xuống, chen vao giữa bọn họ, cười noi: "Cac ngươi đang noi chuyện
thu vị gi thế? Lẽ nao co địa tinh đi vao Da Hỏa trấn của chung ta?"

Trong long hắn vo cung kinh ngạc, trong chu vi một trăm dặm, chỉ co duy nhất
một con địa tinh, chinh la ten đầy tớ Aokesi của hắn. Lẽ nao vị vương phi tien
sinh nay khong chịu trong coi nha cửa, ma lại chạy tới Da Hỏa trấn ăn chơi
trac tang?

Hai người mạo hiểm nay đều mặc giap da mang theo vũ khi, bộ dang cung vẻ mặt
rất bưu han, liếc mắt nhin Hạ Á, thấy hắn mặc một than trang bị của sĩ quan,
cũng khach khi cười cười, một ten trong đo lớn tiếng noi: "Con khong phải sao!
Hai ngay trước lan truyền tin tức Heisiting lui quan, Da Hỏa trấn lại lần nữa
mở cửa, ngươi đoan thử xem kết quả sẽ như thế nao? Thương đội đầu tien chạy
tới Da Hỏa trấn cư nhien la một đam địa tinh! Ngươi noi co kỳ quai hay khong?
Mười mấy ten nhan loại mang theo bảy tam cổ xe ngựa, lam ra vẻ chậm chạp, con
che phủ rất kin, cũng khong biết la đồ vật gi. Ma đi chung với bọn họ con co
hơn mười ten địa tinh, cai đam da xanh kia 'chit chit oa oa' keu loạn cả len,
tren người mặc mấy cai thứ bỏ thứ, tay cầm đoản đao rỉ sắt, cũng khong biết co
phải hay khong mới trộm từ ngoi mộ nao đo"

Mấy mươi địa tinh?

Như thế vừa noi, chắc chắn khong phải la Aokesi.

Hạ Á mất đi hứng thu, hắn cũng khong muốn quan tam việc nay. Lại tiếp tục nghe
được ten mạo hiểm con lại noi: "Con co thứ rất gay ngạc nhien, đam địa tinh
nay vừa chạy vao trong thon, thi trong cung ngay đa phat sinh xung đột với mấy
người dong binh. Nguyen bản, đam địa tinh nay vừa lun vừa ốm, cả bọn đều bị
đem ta lam tro cười, thế nhưng kết quả la ten đầu lĩnh địa tinh kia con mẹ no
lợi hại, một ten trung giai vo sĩ bị hắn chem cho vai bua liền nằm thẳng tren
mặt đất ! Quả thực la kỳ lạ, cả đời ta, đừng noi thấy, ngay cả nghe cũng chưa
từng nghe được một địa tinh lợi hại đến như vậy."

Hạ Á lại lần nữa hứng thu... Địa tinh co thể lợi hại đến như vậy sao?

"n, ma khoi hai nhất chinh la, nghe noi tinh khi của ten đầu lĩnh hiện tại
khong được tốt, vừa mới vao trấn, thi gặp ai cũng hỏi, co hay khong gặp được
một con địa tinh rất xinh đẹp, con noi, con noi..." Ten gia hỏa nay nhịn khong
được liền cười như đien, sau đo lớn tiếng cười noi: "Con noi, lao ba của no bị
bắt coc, no đang đi tim lao ba, ngươi noi xem co buồn cười hay khong? Ha ha ha
ha ha ha..."


Liệp Quốc - Chương #97