Đây Là Lần Nhẫn Nhịn Cuối Cùng !


Người đăng: Boss

Dịch: taroihung
Nguồn: TTV

Ánh sang ban mai đầu tien cũng đa xuất hiện, một hồi giết choc luc tờ mờ sang
dường như đa đi xa.

Cach xa chiến trường ở một khoảng đất trống ben trong một canh rừng nhỏ, một
cai lều cao to đang được dựng len, vai cay đinh cực lớn hinh sừng trau bằng
vang rong hung hăng cấm sau vao trong mặt đất, những sợi day thừng rắn chắc
được keo cột vao nhau, hinh thanh một cai khung lều xoe ra, vai chục miếng da
de thượng đẳng đang nằm tren mặt cỏ, da de vo cung mềm mại.

Hơn mười ten người hầu Odin đầu đầy toc đỏ, hai vanh tai mang theo hai cai
khuyen bằng vang cực lớn, trần trụi nửa than tren, lộ ra một than da thịt,
trong tay cầm đủ loại dụng cụ đang vo cung bận bịu dựng lều len.

Kekelan đứng ở trước rừng cay, phia sau lưng hắn la bốn ten người hầu đang
quỳ, mỗi người hầu đều bưng tren tay một cai mam tron dẹp mau sang bạc.

Kekelan nhẹ nhang vuốt mai toc, mai toc day của hắn đa bện thanh nhiều lọn
nhỏ. Ngay hom nay hắn mặc một bộ trường bao mau bạc rất đẹp đẽ va quý phai,
được may từ long của hang trăm con tuyết hồ sinh sống tại vung cực kỳ lạnh lẽo
ở phương bắc, ma ở trong ao choang mau bạc, la một bộ giap mau đỏ rất đẹp mắt
được đieu khắc hoa văn tinh xảo, ở tren giap ngực con khắc một đoan hoa sen
trắng hiện ro tren ao giap mau đỏ, đoa hoa sen dường như đang nở rộ, canh hoa
dung bạc nguyen chất để khảm thanh, dưới anh sang phản chiếu, phảng phất như
đoa hoa sen đang chuyển động một cach tinh xảo.

Một đoi giay lam từ da ca mập thượng đẳng sản xuất tại vương quốc Lantis tren
biển, ma ngay cả got đinh dung để thuc ngựa cũng được lam bằng vang.

Kekelan lẳng lặng nhin về phia xa xa, sau đo tuy ý bưng lấy một cai ly bằng
vang đựng thứ rượu mau đỏ, từ tren cai mam bạc trong tay ten người hầu phia
sau. Ngay ở xa xa, một ten người hầu để trần than tren, vừa mới nhom xong đống
lửa trại cung luc để gia nướng thịt len, đem một con sơn dương để len đống
lửa, một mặt vừa quay, một mặt cầm lấy một cai cọ thật lớn, quet len than sơn
dương một tầng mật ong hảo hạng cung một vai phụ liệu.

"Ai... Vi sao ta nhin thấy cảnh giết choc vừa rồi, bỗng dưng cảm thấy buồn
ba." Kekelan buong ly rượu bằng vang xuống, he miệng cười cười, khuon mặt
trắng non khong hề giống người Odin của hắn hiện len một tia buồn tẻ, xoay
người cầm lấy một cay đan hạc từ trong tay một ten người hầu.

"Ai, lại muốn nghe tiếng đan hạc rồi..."

Ngay luc Kekelan ngửa mặt nhin binh minh cung thở dai, thi từ trong mảnh rừng
truyền tới một trận vo ngựa gấp gap. Một con chiến ma mau đen đang vọt tới,
chạy tới chổ nao, thi nơi đo rậm rạp người Odin đều cui minh thối lui về phia
sau, lui xa xa để tranh đường cho ngựa.

Heisiting vẫn như cũ mặc một bộ ao choang đen bo sat người phong nhanh tới ben
cạnh Kekelan, cach xa khong qua mười bước, mới xoay người xuống ngựa. Đem
chiến thương ba mũi nặng nề cắm xuống mặt đất, ao choang tung bay, cả người
phảng phất giống như một ngọn lửa mau đen, chậm rai đi tới ben cạnh Kekelan.

Heisiting đi tới ben cạnh Kekelan chỉ con cach vai bước mới dừng lại, cặp mắt
am nhu nhin chằm chằm vao khuon mặt Kekelan. Một lat sau Heisiting nheo hai
mắt lại, dung giọng noi khan khan đặc biệt của hắn, binh tĩnh noi noi nhẹ một
cau :

"Khong biết vi sao mỗi lần ta đứng gần ngươi. Ta luon luon co một cổ cảm giac
rất muốn rut đao chem chết ngươi liền tại chổ !"

Trong nhay mắt, Kekelan cảm giac được một cổ sat khi bao bọc lấy toan than,
thế nhưng trai lại hắn gian hai đầu long may ra nhin Heisiting. Hắn ưu nha
khom người cui chao, khuon mặt trắng non mang theo vẻ tươi cười, đoi con ngươi
mau xanh biếc sau lạnh như u đam: "Nga, chiến thần vĩ đại của người Odin chung
ta, ta vừa rồi ngửa mặt nhin mặt trời mọc, trong long co chut bui ngui. Co lẽ
anh sang vừa rồi chinh la của sự cơ tri cung anh dũng của ngai, chỉ co thế mới
co khả năng chiếu sang cả khắp một vung xung quanh. Chỉ la..."

Hắn thoang cau mũi, cười khổ noi: "Lẽ nao trước luc đi gặp ta, ngai khong co
hoan đổi y phục sao? Như ngai biết, ta luon luon khong thich mui mau tanh."

Sat khi tren người Heisiting dần dần tan đi, cặp mắt am nhu của hắn cũng mở to
binh thường, nhin hai mắt của Kekelan đanh gia một cach cẩn thận, phảng phất
như một cau noi tran đầy sat khi vừa rồi chỉ la cau chao hỏi binh thường giữa
hai người. Hắn trầm ngam một chut, thấp giọng noi: "Ta phải khoan nhượng cho
ngươi tới khi nao đay, hoang tử Kekelan ?"

Đoi con ngươi mau xanh biếc của Kekelan hiện len một tia giảo hoạt, hắn ung
dung cười, bung tay một cai, cố ý tỏ ra kinh ngạc: "Vấn đề nay lẽ nao con cần
ta phải trả lời sao? Đap an rất đơn giản, một la, luc ta kế thừa ngai vang của
phụ hoang bệ hạ, la luc ngươi khong cần khoan nhượng, ma la co thể trực tiếp
thuần phục ta. Con cai con lại... Chinh la luc đại ca ta len lam hoang đế
Odin, đến luc đo một ten đao phủ như ngươi sẽ co thể thu gặt lấy đầu ta-- bất
qua nếu như ngay đo thật sự xảy ra, ta hy vọng ngươi co thể ra tay nhanh một
chut, bởi vi ta rất sợ đau."

"Đay la lần cuối cung." Heisiting bỗng nhien dựng thẳng một cay ngon tay len,
vẻ mặt của hắn rất nghiem tuc, anh mắt rơi vao khuon mặt của Kekelan, nhin
chằm chằm đoi con ngươi mau xanh của hắn: "Đay la lần cuối cung, hoang tử
Kekelan. Ta dung tam của ta để phat thệ, đay la lần cuối cung ta khoan dung
cho hanh vi nhao loạn của ngươi. Nếu như ngươi con tiếp diễn, bất luận la ở
nơi đau vao thời gian nao, cho du la tại trước mặt hoang đế bệ hạ, ta phat
thệ, đao của ta sẽ chem bay cai đầu của ngươi. Ta khong co thoi quen noi đua,
hy vọng ngươi co thể nhớ kỹ những lời ta noi ngay hom nay."

Kekelan trầm mặc một chut, hắn dường như đang suy tư về những gi Heisiting
noi-- thế nhưng tren mặt hắn khư khư lại khong co tới một tia căng thẳng hay
la sợ hai. Qua một hồi, vị quý nhan người Odin nay bỗng dưng hiện len một vẻ
tươi cười: "Được rồi, ta sẽ nhớ kỹ những lời khuyen của ngươi. Ta bảo đảm đay
la lần cuối cung ... để ngươi phat hiện. n, cứ vậy đi, lần sau ta co tinh kế
với ngươi, nhất định sẽ tận lực che giấu khong cho ngươi biết, cau trả lời nay
thỏa man ngươi rồi chứ?"

Ánh mắt của Heisiting vo cung lạnh lung, khong hề liếc mắt nhin Kekelan một
cai, lập tức xoay người bỏ đi, canh tay run len, đem chiến thương ba mũi đang
cấm tren đất nhổ len, bun đất thậm chi văng trung vao mặt của Kekelan.

Chờ Heisiting xoay người nhảy len ngựa, Kekelan mới bỗng nhien la lớn:
"Heisiting đại nhan, xin hỏi người hiện tại định đi đau?"

Heisiting ngồi ở tren ngựa, lạnh lung nhin Kekelan, nhin từ tren xuống dưới
cai ten gia hỏa nay, đầu tien hắn trầm mặc một chut, qua một hồi, mới hit sau
một hơi: "Trở về nha!"

"Trở về nha?" Kekelan keu len một cach vo cung cổ quai : "Chung ta chạy mấy
ngay đem, bon ba hơn ngan dặm đường để tới nơi nay, đem binh đoan mạnh nhất
của đế quốc Byzantine vay chết ở trong cứ điểm quan trọng nay, lẽ nao cứ thế
ma quay về?"

Heisiting nhin chăm chăm Kekelan, sau đo 'hừ' một tiếng: "Người của ta ngay
mai sẽ xuất phat quay về, nếu như hoang tử muốn ở lại lập cong, vậy ta chuc
ngươi may mắn."

Noi xong, Heisiting ngay cả một khắc cũng khong muốn nhin ten gia hỏa kia,
dường như nếu tiếp tục noi chuyện một hồi, sẽ nhịn khong được thực sự muốn
vung chiến thương len, đem ten gia hỏa đang chọc cho hắn phẫn nộ, chem chết
ngay tại chổ.

Nhin Heisiting một người một ngựa đi xa, Kekelan mới vươn ngon tay len, đem
hai vết bun tren khuon mặt gạt xuống.

Trong mắt Kekelan hiện len một tia anh sang kỳ dị, hắn bỗng nhien thấp giọng
noi: "Nếu như vừa rồi thực sự động thủ, ta nắm chắc bao nhieu thanh co thể đem
hắn lưu lại đay?"

Lập tức hắn nhếch cong miệng, cười to khinh thường một cai: "Lưu lại? Đua giỡn
gi thế nay? ! Ta co thể trực diện chống đỡ một thương kem theo hỏa diễm của
hắn coi như la co mạng lớn rồi!"

Thế nhưng hắn lại phảng phất như thay đổi sắc mặt, noi với chinh minh: "Khong
khong khong, Kekelan, đừng co xem nhẹ minh như thế, phải minh bạch một điều,
lấy bản lĩnh của ta, tuy rằng đanh khong lại hắn, thế nhưng ta cũng co thể tự
bảo vệ mệnh minh... Ách, nếu như thật sự khong được, ta con co thể keu cứu
ma..."

Mấy ten người hầu đang đứng nghiem trang ở một ben xa xa, khong dam ngẩng đầu
nhin, du sao tinh tinh của vị hoang tử nay mười phần cổ quai, việc tự hỏi tự
đap giống như khung thế kia, mọi người nhin mai cũng đa thanh thoi quen.

Qua một hồi, Kekelan mới thở dai, bộ dang dường như rất bất man, lớn tiếng keu
len: "Được rồi được rồi, cai lều chết tiệt kia cũng khong cần phải dựng len
nữa, xem ra chung ta phải lập tức rời khỏi nơi nay... Ai, sớm biết như vậy ha
tất phải lam việc ấy? Nếu như ta khong tinh kế cai ten gia hỏa Heisiting ma
noi, hiện tại khong chừng chung ta đang ăn mừng ben trong doanh trại của địch.
Noi như vậy, ta thật đung la một ten gia hỏa đe tiện."

Đam người hầu đang bận rộn ở xa xa liền đinh chỉ cong việc trong tay, bộ dang
mơ hồ co chut chết lặng cả người.

"Khong nghe thấy ta noi sao?" Kekelan nhịn khong được phất phất cai tay: "Lập
tức chuẩn bị hanh lý, chung ta lại phải đi gấp rồi!"

Dừng một chut, mi mắt của hắn bỗng nhien trầm xuống, hit một hơi thật sau:
"n... Đem tất cả nến ma ta mang theo, toan bộ đốt len."

Nến? ?

Một người hầu nhịn khong được liền len tiếng nhắc nhở: "Điện hạ, hiện tại...
la ban ngay..."

"Ta đương nhien biết hiện tại la ban ngay." Kekelan nhin chiến trường ở xa xa,
tren chiến trường vẫn như cũ lơ lửng một tầng sương mu mau đỏ như mau, ma vai
đội chiến sĩ người Odin đang cầm theo đao kiếm, ở tren chiến trường thực hiện
nhiệm vụ thanh lý cuối cung.

"Đốt len... sieu độ những linh hồn của họ." Kekelan cười cười rất nghiem tuc:
"Nhin ta như vậy, thế nhưng ta la một người rất nhẹ dạ a."

Noi xong, cũng khong để ý tới những ten người hầu đang mở to mắt kinh ngạc,
Kekelan bước đi vao trong canh rừng, trước ngực hắn vẫn như cũ om cay đan hạc,
từ rất xa truyền tới tiếng thở dai đầy u buồn của hắn.

"Ai... Lại muốn nghe am thanh của đan hạc a..."

Heisiting phi ngựa trở lại ben trong đại doanh, hắn chạy một mạch tới ben cạnh
đam chiến sĩ Odin đa xếp thanh hang ngũ, ngồi ở tren lưng ngựa, nhin vẻ mặt
đầy mong chờ của đam sĩ quan kỵ binh một chut.

"Truyền lệnh... Chung ta chuẩn bị rời khỏi."

Mệnh lệnh vừa hạ xuống, mọi người nhất thời vo cung kinh ngạc, thế nhưng mặt
của Heisiting lại trầm như nước, khong ai dam can đảm cai lại lệnh của vị vo
thần Odin nay.

"Động tac nhanh một chut." Ngay luc mọi người chuẩn bị lanh lệnh rời đi,
Heisiting cư nhien lần đầu tien noi nhiều hơn một cau: "Ta cũng khong nghĩ tới
lại bị ten gia hỏa kia tinh kế, nup ở phia sau hưởng lợi. Hừ... Hiện tại cũng
khong phải la luc để giết hắn."


Liệp Quốc - Chương #94