Người đăng: Boss
Bien: A La
"Lui về phia sau sao?"
Lỗ Nhĩ ngồi ở tren ngựa, cầm trong tay mảnh chiến bao linh lien lạc đưa tới
tiền tuyến.
Ừm... Đanh thắng rồi thi lui về phia sau, A Đức Lý Khắc nay, ngươi cũng cảm
thấy co chỗ khong ổn sao.
Lỗ Nhĩ ra sức xoa nắn khuon mặt mập mạp của minh, nắn thanh từng miếng từng
miếng thịt beo nuc, ben cạnh đam bộ hạ nhin thấy động tac của vị tướng quan
nay cũng chẳng lấy gi lam ngạc nhien.
Than la một binh đoan bộ binh, bộ đội của Lỗ Nhĩ tốc độ bắc thượng cũng khong
nhanh, hơn nữa bộ đội của hắn con phụ trach mang theo một lượng lớn đồ quan
nhu cung với lương thảo vật tư van van.
Cac tướng sĩ binh đoan số sau cũng khong vội va xong ra tiền tuyến - cai nay
gọi la phản ứng day chuyền, tinh cach của vị quan chỉ huy thường thường sẽ ảnh
hưởng rất lớn tới quan đội do hắn thống soai, cho nen binh đoan số sau phong
cach cho tới bay giờ cũng khong hề giống đội quan thep của binh đoan số mười
ba.
Ma tren thực tế, lần nay xuất phat bắc thượng, tướng quan thỏ đế Lỗ Nhĩ trong
long vẫn canh canh một loại lo lắng sau sắc. Đay la bản năng trời sinh của
hắn, một loại cảm ứng kỳ lạ, mỗi lần gặp phải nguy hiểm, loại cảm giac nay sẽ
đặc biệt manh liệt. Lỗ Nhĩ nhập ngũ đa nhiều năm, trải qua hang trăm trận
chiến, mỗi lần đều co thể ở trong tinh thế nguy hiểm an toan đao thoat, qua
nửa đều la cong lao của loại cảm ứng kỳ lạ ma mẫn tuệ nay của hắn. Ma lần bắc
thượng nay, cang tiến về phia trước, cảm giac nguy hiểm như vậy lại cang phat
ra manh liệt, manh liệt đến độ giữa thời tiết lạnh như thế nay, khắp người lao
mập lại va mồ hoi lạnh ra như tắm, tấm ao mỏng ben trong ao giap đa bị ướt đẫm
mồ hoi.
Lỗ Nhĩ trầm tư trong chốc lat, lam ra quyết định: "Đem tất cả chiến ma của
binh đoan chung ta tập trung lại, cả đội tham bao nữa... À, để kỳ đoan phia
sau lưu lại một ngan người! Tuyển ra một cai hỗn hợp hậu đội, chậm rai đi tụt
lại đằng sau đại quan, nhớ kỹ la phải lien tục bảo tri khoảng cach một ngay lộ
trinh với chung ta, khong được đi gần qua, cũng khong cho tụt lui lại qua xa!"
Hạ đạt xong mệnh lệnh, vị tướng quan thỏ đế nay thở dai, tren mặt lộ ra một
tia cười khổ: "Chỉ mong lao tử lần nay dự cảm la chinh xac."
Noi xong, hắn sờ sờ khuon mặt nung nuc thịt của minh, cười mắng một cau:
"Heisiting cũng khong giết được ta, lần nay tướng lanh Ô Đin lĩnh quan, chẳng
lẽ so với Heisiting con lợi hại hơn sao? Hừ!"
Binh đoan số mười ba khong hổ la một trong những binh đoan tinh nhuệ nhất đế
quốc, sau khi A Đức Lý Khắc hạ lệnh lui về phia sau, cac chiến sĩ tuy rằng
trong long vẫn co vai phần nghi hoặc, nhưng vẫn như cũ kien quyết chấp hanh
mệnh lệnh.
Sau khi một lần nữa xếp thanh hang, binh đoan số mười ba nhanh chong thoat ly
chiến trường, dọc theo địa thế bằng phẳng của binh nguyen để rut lui, A Đức Lý
Khắc tướng quan đich than suất lĩnh một kỳ đoan ở hậu đội phong ngừa người Ô
Đin truy kich.
Mười dặm khoảng cach noi gần khong gần, noi xa khong xa, bất qua chỉ tốn thời
gian cỡ một bữa cơm, với tốc độ của kỵ binh đa rất nhanh tới địa điểm tập kết
chỉ định.
Tac Tay Á, với thoi quen dẫn theo trọng kỵ binh xung phong, trong long vẫn bất
man như cũ, sau khi một lần nữa tập kết vẫn nhịn khong được chạy tới phia A
Đức Lý Khắc kể khổ.
"Tướng quan, ta thật sự khong ro, nếu chung ta thắng, cho du khong liều lĩnh
giết vao sơn cốc thi it nhất cũng co thể ở lại sơn cốc đo đem quan đoan của
người Ô Đin kẹp chặt lại mới đung, vi sao phải..."
A Đức Lý Khắc đang ngồi ở tren ngựa ăn bữa tối, hắn đem một khối hỗn hợp banh
nướng thịt cứng cung nước lạnh nuốt xuống, lau vệt nước con đọng lại ở chom
rau, hip mắt nhin nhin manh tướng hang đầu dưới trướng nay, trong anh mắt của
hắn co một chut thản nhien thất vọng.
Hit một hơi thật sau, A Đức Lý Khắc anh mắt thoang co chut ảm đạm: "Tac Tay Á,
ngươi đi theo ta đa bao nhieu năm rồi?"
Tac Tay Á mặt đầy rau quai non tỏ vẻ nghĩ nghĩ: "Ở binh đoan số mười ba đa
chin năm, năm đo luc ngai vừa tới, ta vẫn con la một pho doanh quan."
A Đức Lý Khắc tựa như cười cười, luc hắn cười, trong anh mắt vẫn duy tri vẻ uy
nghiem như cũ, hắn xoay người nhin nhin ben cạnh, đam kỵ binh đội ngũ chỉnh
tề, lẳng lặng xếp thanh hang hanh tẩu ở tren đường, khong co một kỵ binh nao
to mồm xon xao noi chuyện, chỉ co tiếng vo ngựa cung với ao giap va chạm đinh
đinh đang đang, trừ điều đo ra, chỉ co im lặng.
Tướng quan anh mắt trở nen phức tạp hẳn len, hắn khe khẽ thở dai, lập tức cười
khổ một tiếng: "Tac Tay Á... Ta, chỉ sợ cũng khong con ở đay lau nữa."
Tac Tay Á sắc mặt nhất thời biến đổi, chợt nghe thấy giọng tướng quan tran
ngập sầu lo: "Ta ở binh đoan số mười ba nay đa được chin năm, theo lệ thường
trong quan đế quốc, co quan chỉ huy nao co thể ở lại một binh đoan lau như vậy
khong? Hừ... Hai năm trước bọn họ vừa muốn đem ta điều đi rồi, ngươi cả đời
sống ở đế đo, hẳn la hiểu được, chức Thống soai quan đoan chủ lực vốn khong co
khả năng đảm nhiệm trường kỳ, việc nay la để phong ngừa co tướng lanh quyền
cao chức trọng ma nảy sinh long phản loạn. Ta co thể ở lại binh đoan số mười
ba nay chin năm đa la cực hạn rồi, nếu ta đoan đung thi, sau cuộc chiến lần
nay, nhiều nhất la một năm rưỡi, ta sẽ bị điều đi khỏi nơi nay, co lẽ sang
Aosiji Liya quan bộ đảm nhiệm chức vụ pho đại thần, hoặc cũng co thể đi đảm
nhiệm chức Tổng đốc tại một quan khu ở nơi khac..."
Tac Tay Á sắc mặt kho coi tới cực điểm, moi bặm chặt, nhin chằm chằm A Đức Lý
Khắc, một chữ cũng noi khong nen lời.
Ban tay tho to của A Đức Lý Khắc chụp vao vai Tac Tay Á, thấp giọng noi: "Lao
bằng hữu của ta, chung ta kề vai chiến đấu đa chin năm, ta cho rằng ngươi la
sự lựa chọn tốt nhất để tiếp nhận vị tri của ta, ngươi tac chiến dũng cảm, ta
từ luc giao trọng giap kỵ binh kỳ đoan tinh nhuệ nhất binh đoan số mười ba cho
ngươi, những năm gần đay, uy tin của ngươi cũng khong ngừng tăng len, đối với
nhanh quan đội nay ngươi cũng co đủ hiểu biết cung với cảm tinh, ta khong chut
nghi ngờ năng lực của ngươi. Co điều..."
Tướng quan chỉ chỉ vao đầu của minh: "Ngươi con cần phải dung thứ nay nhiều
hơn! Binh đoan số mười ba la một đội quan thep, một đội quan thep luon dũng
cảm tiến len! Nhưng ngoai dũng khi, than la một vien Thống soai, cũng cần phải
biết dung đầu oc thật nhiều mới được! Ngươi vốn khong phải la khong co đầu oc,
chỉ la ngươi hay co thoi quen dung vo lực giải quyết vấn đề. Đay tất nhien la
biểu hiện dũng cảm của ngươi, nhưng một khi trở thanh một vien Thống soai ma
noi, chỉ dựa vao dũng cảm la khong đủ."
Kỳ thật, A Đức Lý Khắc con co một cau đa giấu ở trong long nhiều năm, nhưng
vẫn khong dam noi ra, đơn giản la những lời nay qua mức mẫn cảm, nếu một khi
noi ra, chỉ sợ ngược lại sẽ lam tổn thương quan tam...
(Tiến len, hoặc la tử vong... Cau khẩu hiệu nay đich xac vo cung dong dạc,
nhưng ma, binh đoan số mười ba lưng đeo khẩu hiệu nay đa lau lắm lau lắm rồi!
Lau đến nỗi đa bị cau khẩu hiệu nay ep tới khong thở nổi! Một nhanh quan đội ở
tren chiến trường, chỉ biết hung hục dồn sức đanh tới thật mạnh, như vậy tac
dụng vĩnh viễn cũng khong thể thực sự khống chế được chiến cuộc! Một đội quan
vo địch thực sự hẳn la phải biết tiến biết thoai! Nhưng lưng đeo ganh nặng
trầm trọng "Tiến len, hoặc la tử vong" nay, binh đoan số mười ba nay tren dưới
đều trầm me trong một loại tinh tự cuồng nhiệt: Nghĩ rằng dũng cảm thi co thể
giải quyết hết thảy mọi vấn đề, nghĩ rằng chỉ cần co gan liều mạng la co thể
chiến thắng địch nhan. Ma cach nghĩ như vậy... căn bản la sai lầm a!)
(Nếu chỉ la một doanh đội, hoặc chỉ la một chi bộ đội cỡ nhỏ, co được một cau
khẩu hiệu bưu han chưa từng co từ trước đến nay lam quan hồn như thế, cố nhien
vậy la đủ rồi. Nhưng ma binh đoan số mười ba la một binh đoan! La một binh
đoan tac chiến thường quy con mẹ no! Như vậy, về lau về dai, luc đối mặt với
chiến tranh, yếu tố cần khong chỉ co "Tiến len", ma đoi khi cũng phải học được
cach "Lui về phia sau", thậm chi la "Thất bại"!!)
Co điều, những lời nay, người khac cố nhien khong thể noi, ma than la Thống
soai binh đoan số 13 A Đức Lý Khắc, lại cang khong thể noi!
(Cau khẩu hiệu cuồng nhiệt nay, hầu như mọi luc đều co thể khich lệ sĩ khi,
hoa thanh sức chiến đấu vo cung. Nhưng cũng co một số thời điểm, noi khong
chừng ngược lại sẽ hại chết nhanh quan đội nay...)
Hạ Á im lặng ngồi ở tren giường, gắt gao nhắm mắt lại, hỏa xoa đặt ngang ở
tren đầu gối hắn, khối ma phap tinh thạch kia cũng bị hắn nắm ở trong long ban
tay.
"Ngươi khong cần nghĩ biện phap'dung hợp' cung với khối ma phap tinh thể nay,
bởi vi tren thực tế, khi ta đem hồn phach ẩn than tiến vao khối ma phap tinh
thể nay, liền phat hiện kỳ thật bề mặt nay sớm đa hạ lạc linh hồn ấn ký của
ngươi rất sau rồi! Co lẽ chinh ngươi cũng khong cảm thấy, nhưng luc trước mỗi
khi ngươi ở vao thời khắc nguy cơ luon co thể bộc phat ra lực lượng thần kỳ
cũng bởi vi linh hồn ấn ký bị xuc động, mới co thể lam cho ma phap tinh thể
đem cong hiệu vốn co của no phat huy ra."
Ở sau trong nao, tiếng con rồng kia lạnh lung giảng giải.
( À, cũng đa sớm 'dung hợp' rồi sao? La khi nao nhỉ?) Hạ Á nhiu may, trong
long khổ tư. (Ta từ khi nao đa đeo khối đa kia ở ben người nhỉ? Ừm, ngay cụ
thể thi ngay cả minh cũng đa quen rồi a, co vẻ như la từ luc con rất rất nhỏ,
lao gia hỏa đa đeo thứ nay ở tren cổ ta. Co lẽ, lao gia hỏa nay đa lừa ta,
trong luc ta khong để ý, cũng đa động tay động chan một it a...)
"Ta tuy rằng khong thể noi chinh xac cho ngươi biết lam thế nao để khống chế
cai loại lực lượng thần kỳ nay, nhưng ma, căn cứ theo thời điểm bung nổ của
ngươi luc trước, năng lượng bung nổ dao động cung với quy luật ben trong khối
ma phap tinh thể nay, ta đại khai cũng co thể phan tich ra một it. Lực lượng
phat ra chủ yếu nay, chinh la... Sat khi! Tren chiến trường, luc trải qua điểm
giới hạn sinh tử, khi ở ben bờ vực sinh tử sẽ bạo phat ra loại sat khi nay!
Sat khi của ngươi, con cả sat khi muốn giết chết địch nhan nay nữa! Khối đa
kia, chuẩn xac ma noi, chinh la một loại ma phap tinh thể đặc thu, no co thể
đem sat khi chung quanh hấp thụ, sau đo chuyển hoa thanh một cỗ lực lượng
cường đại, rồi lại bộc phat ra. Ma than la chủ nhan của khối đa, việc ngươi
cần phải lam la, thăm do quy luật trong đo, sau đo, về sau trong luc chiến đấu
co thể chủ động đem cỗ lực lượng nay ra sử dụng..."
"Cẩn thận suy nghĩ một chut, muốn kich thich loại lực lượng nay bung nổ thi
cần co ap lực từ ben ngoai, ap lực khi ap bức ngươi tới trinh độ nhất định,
linh hồn sẽ phat ra dao động, dẫn phat linh hồn lạc ấn trong khối đa, khởi
động cỗ lực lượng nay.
Than la long tộc, ta tuy rằng mất đi than thể, nhưng vẫn bảo lưu lại đại bộ
phận lực lượng linh hồn, ta vẫn con co thể miễn cưỡng thi triển ra một chut
lực lượng đặc biệt co thuộc tinh long tộc, tuy rằng chỉ la một it lực lượng
cực kỳ cực kỳ nhỏ, nhưng ma, trong đo vừa vặn co Long uy… hạng nhất."
Vừa dứt lời, Hạ Á nhất thời cũng cảm thấy toan than căng thẳng! Một cỗ cảm
giac ap bức vo hinh bao phủ len hắn! Đay la một loại cảm giac uy ap thấy khong
ro sờ khong được, phảng phất co một loại khi thế nguy hiểm ap đảo bao phủ len
minh! Tim của hắn nhất thời đập loạn len, ho hấp dồn dập, toan than toc gay
dường như đều dựng đứng cả len - Liền tức thi giống như da thu gặp nguy hiểm,
toan than đều căng thẳng, co thanh một khối!
"Binh tĩnh! Cảm nhận loại ap lực nay! Lực lượng linh hồn của ta khong co khả
năng đem loại ap lực nay duy tri lien tục đau! Ngươi cẩn thận thể hội loại ap
bức nay, dung chinh ý thức ben trong của ngươi cảm ứng... Mỗi một phan cảm ứng
la mỗi một phan dao động... Gặp quỷ, ta chưa từng gặp nhan loại nao ngu xuẩn
như ngươi!"
Noi xong lời cuối cung, trong đầu tiếng con rồng kia bỗng trở nen hổn hển ...
Hạ Á đột nhien mở mắt, giờ phut nay đoi mắt hắn đa trở thanh một mảng mau đỏ!
Hắn nhảy dựng len, giống như đa mất đi lý tri, het lớn một tiếng, quơ hỏa xoa
hung hăng bổ ra chung quanh...
Ầm!!!
Một tiếng vang thật lớn, mấy đạo huyết sắc quang mang hoa thanh hơn mười đạo
quang nhận, hướng về chung quanh bắn ra, quan trướng ở đay trung phải quang
nhận nhất thời tứ phan ngũ liệt, ầm ầm sụp đổ!!
Mấy cai cọc gỗ tho to chống đỡ lều trại tan nat, nện ở tren người Hạ Á, nhất
thời đanh sập cai giường dưới chan hắn.
Hạ Á nhay mắt đa tỉnh lại, ben trong tro bụi, hắn ho khu khụ, bị nghẹn đến cả
nước mắt cũng trao ra, từ trong phế tich chạy bổ ra ngoai, luc nga ra con gặm
cả đất thực chẳng con chut hinh tượng nao cả.
Đột nhien xoay người một cai, Hạ Á nhảy dựng len, trợn to mắt nhin hỏa xoa
trong tay minh, sau đo bỗng nhien ngửa mặt len trời cười to.
"Ha ha ha ha! Ta cảm giac được rồi! Ta cảm giac được rồi!!!"
Trong đầu, tiếng con rồng kia trở nen hư nhược bất kham: "Ngu xuẩn! Thực la
một nhan loại ngu xuẩn! Chỉ mới cảm giac được một lần thoi, khoảng cach đến
luc co thể sử dụng no một cach chinh xac con rất xa! Ngươi đắc ý cai gi!"