Muốn Học Sao?


Người đăng: Boss

Bien: A La

Canh phải Tac Tay Á dẫn một đội trọng giap kỵ binh, đien cuồng từ phia ben
phải xong len, xếp thanh đội hinh hinh mũi dui xung phong, từ mạn sườn mạnh mẽ
tiến cong vao giữa đam người Ô Đin! Chiến ma khoac ao giap day chạy như đien,
kỵ binh mặc giap nặng, vo ngựa tung len, cường han lao vao, sử dụng những mũi
sắt cứng đanh vao giữa lan song người day đặc của quan Ô Đin, mạnh mẽ đục
thanh một lỗ hổng!

Trọng giap kỵ binh xung phong thế như sấm đanh, kỵ binh tien phong thoải mai
đanh bay đam người Ô Đin đứng chắn ở phia trước, đoan kỵ binh trong tay nắm
chặt trường mau, đem than thể ep xuống, bọn họ cũng khong dung trường mau mua
may, chỉ thuần tuy dựa vao ma lực cường han để đanh sau vao, trực tiếp đem
quan Ô Đin chắn ở phia trước xe thanh mảnh nhỏ!

Cơ hồ chỉ cần la đứng trực diện, chiến sĩ Ô Đin lập tức bị trọng giap kỵ binh
xuyen thấu! Giống như một thanh đao nhọn nong bỏng đam vao trong mỡ bo vậy!

Ben canh trai, A Đức Lý Khắc đich than lĩnh quan, mang theo một đội khinh kỵ
binh cầm trong tay lăng chuy thẳng tiến, dọc theo canh trai chiến trường quay
trở lại tiền tuyến, tạo thanh một vong cung lớn xong vao chiến trường, từ ben
ngoai tiến cong người Ô Đin!

Tuy rằng nhom kỵ binh nay cũng khong phải la trọng giap, nhưng ở ben ngoai,
đội ngũ người Ô Đin tương đối rời rạc, kỵ binh lợi dụng lực tiến cong vẫn co
thể dễ dang xuyen vao ben trong đam người Ô Đin, cac chiến sĩ quơ lăng chuy,
dung ma lực đanh bay địch nhan trước mặt, dung lăng chuy từ tren cao bổ xuống
đầu người Ô Đin. Rất nhanh, tren chiến trường toan toan biến thanh một mảng
huyết quang!

Hai canh kỵ binh đanh vao, giống như một gọng kim tren chiến trường, từ hai
ben hung hăng đập nat bấy giap trụ của người Ô Đin!

Đam người Ô Đin nay quả nhien khong phải la quan đội tinh nhuệ của Ô Đin Đế
Quốc, tuy rằng bọn họ co thien tinh hung han của người Ô Đin, song lại mất hết
dũng khi khi rơi vao hoan cảnh xấu. Sau khi hai canh bị xuyen thấu, đội ngũ
của người Ô Đin nhất thời lam vao một mảng hỗn loạn.

Ben trong, trọng giap kỵ binh hung hăng xuyen pha, đanh tan đội ngũ của bọn
họ, ma ben ngoai A Đức Lý Khắc dẫn kỵ binh giap nhẹ cũng đien cuồng giết tới
đam binh linh đang tan loạn!

Chưa tới một giờ, người Ô Đin rốt cục đa hoan toan tan vỡ, bọn họ bị kỵ binh
lao đến từ hai canh hoan toan đanh bại. Khi co người Ô Đin đầu tien bắt đầu
lui về phia sau, thi tức khắc sẽ co người thứ hai, người thứ ba... người thứ
mười, thứ một trăm...

Vo ngựa đem người Ô Đin giẫm len thanh thịt nat, huyết nhục bay tứ tung, tren
chiến trường khắp nơi đầy rẫy thay người Ô Đin chết thảm.

So với đội trọng giap kỵ binh xuyen thấu, ben ngoai A Đức Lý Khắc đich than
suất lĩnh kỵ binh giap nhẹ con cơ động hơn, bọn họ vo cung linh hoạt, lien tục
biến hoa đội hinh, từng lớp từng lớp xong vao trận thế đa hỗn loạn của người Ô
Đin "tước" rụng từng tầng từng tầng một, cứ nơi nao kỵ binh băng qua thi đều
lưu lại phia sau những tiến ren la thảm thiết.

Sự tan tac một khi hiện ra, liền khong thể ngăn cản, người Ô Đin luc bại trận
cũng đien cuồng như khi xung phong, như thủy triều hỗn loạn lui trở về, A Đức
Lý Khắc tướng quan dẫn theo kỵ binh chạy quanh hai vong ở tren chiến trường,
thu gặt cũng đủ nhiều tanh mạng người Ô Đin, thậm chi lần cuối cung cơ hồ suýt
vọt tới miệng sơn cốc, mới bị lan mưa ten từ tren hai ben sơn cốc vai xuống
đẩy lui.

Nhin tan quan Ô Đin tan tac lui vao sơn cốc, A Đức Lý Khắc cũng khong co tham
đuổi giết nữa, hắn mang theo kỵ binh kieu ngạo chạy một vong ngang sơn cốc,
sau đo giữa lan mưa ten rải khắp nơi của địch nhan mới quay đầu lại.

Tren chiến trường, người Ô Đin it nhất bỏ lại hơn hai ngan thi thể, ma số bị
thương chưa chết cũng it nhất la dăm ba trăm người.

Ở xa xa tren sườn nui, Kha Kha Lan ngồi tren một cai ghế bọc da, lạnh lung
nhin những tiếng keu gao tang toc phat ra tren chiến trường. Sắc mặt của hắn
vẫn lạnh lung, co vẻ như đối với lần thảm bại nay khong hề co lấy một tia xuc
động, thậm chi ngay cả anh mắt của hắn cũng chỉ co sự lạnh lẽo.

Vị điện hạ cao quý người Ô Đin nay nhin đội kỵ binh của A Đức Lý Khắc chậm rai
lui về phia sau, hắn luc nay mới thở dai như chẳng co việc gi xảy ra vậy.

"Ai... Xem ra chỉ co kỵ binh mới co thể đối pho với kỵ binh được? Ừm, co lẽ
nếu phụ hoang bệ hạ vĩ đại co thể để cho ta thống soai một quan đoan tinh nhuệ
như của ga Heisiting kia, ta sẽ chắc chắn đanh bại được đội quan thep của
người Byzantine. Co điều hiện tại thi..."

Hắn xoay người lại, khong hề nhin đến thảm trạng tren chiến trường, lại ngược
lại nghenh nghenh khoe miệng, tren mặt lộ ra ý cười am nhu: "Hiện tại thi...
may ma ta khong cần phải mang theo quan đoan hỗn tạp nay đi liều mạng với A
Đức Lý Khắc. Hừ... Byzantine hung sư? Chi bằng để lại cho Heisiting đi."


Tren chiến trường, người Ô Đin cuối cung đa bị linh Byzantine giết chết, bọn
họ hưng phấn giơ vũ khi trong tay len, ra sức go vao tấm khien, nhiệt tinh
phat ra từng trang từng trang hoan ho cung với ho het.

A Đức Lý Khắc mang binh trở về, chưa kịp xuống ngựa đa lại xoay người nhin
chằm chằm về phia sơn cốc xa xa một lat.

"Tướng quan, đam người Ô Đin nay quả thực khong chịu nổi một kich, kem xa quan
đội của ten suc sinh Heisiting." Tac Tay Á đi tới ben cạnh A Đức Lý Khắc,
người kia toan than la mau, tren vai con lộ ra mấy khối thịt nat, rau quai non
đa nhuộm thanh mau đỏ, hắn trong miệng phun nhiệt khi, anh mắt tran đầy hưng
phấn.

Mắt thấy A Đức Lý Khắc cũng khong noi lời nao, chỉ gắt gao nhin chằm chằm vao
cai sơn cốc kia, Tac Tay Á nhịn khong được lớn tiếng noi: "Chung ta trực tiếp
xong vao đi thoi! Đam người Ô Đin nay sức chiến đấu so với chung ta quả thực
la..."

A Đức Lý Khắc rốt cục thu hồi anh mắt, trừng mắt nhin Tac Tay Á một cai, anh
mắt uy nghiem khiến cho Tac Tay Á lập tức ngậm miệng lại.

"Xếp thanh hang... Chung ta... Lui về phia sau mười dặm!!"

"Cai gi?!" Tac Tay Á ngay ngẩn cả người! Hắn lập tức bất man keu len: "Vi sao?
Chung ta vừa đanh cho mấy thằng nhai con Ô Đin phải chạy về sơn cốc, thế ma
con phải..."

A Đức Lý Khắc cười lạnh một tiếng, chỉ chỉ mặt sau cốc khẩu: "Ngươi khong nhin
thấy sao? Ngươi chẳng lẽ khong cảm thấy được, miệng sơn cốc nay la một cai
miệng rộng chỉ chờ cho chung ta tiến vao ben trong thoi sao?"

Hắn kien định lắc lắc đầu: "Chung ta lui về phia sau! Sơn cốc địa hinh hẹp,
bất lợi đối với kỵ binh chung ta! Đừng quen Ba Đặc Lặc đa mắc mưu như thế nao!
Hom nay đam người Ô Đin đo ro rang la tới để chịu chết, thu hồn chiến sĩ cực
mạnh của bọn họ cũng khong hề lộ diện, nếu khong ma noi, ngươi nghĩ rằng chung
ta sẽ thắng được nhẹ nhang như vậy sao!"

"..." Tac Tay Á cắn chặt răng.

"Lui về phia sau mười dặm! Xem xem bọn người kia co dam đi ra hay khong! Chỉ
cần la ở ngoai sơn cốc, địa hinh trống trải bằng phẳng, chung ta Luodeliya kỵ
binh sẽ khong sợ bất cứ đối thủ nao!" Noi xong, anh mắt uy nghiem đảo qua Tac
Tay Á, A Đức Lý Khắc lạnh lung noi: "Chấp hanh mệnh lệnh!"

(Ben trong kia, người Ô Đin hẳn la sẽ khong đi ra... Trận chiến vừa rồi chỉ la
lợi dụng một hồi thắng lợi để đề cao sĩ khi, cũng để cho đam người Ô Đin đo
nếm thử chut lợi hại, để chung biết rằng tiện nghi của chung ta khong phải dễ
ma chiếm như vậy. Đay bất qua chỉ la trận đanh thử đầu tien, kế tiếp mới la
chan chinh giao phong. Co điều... Nhanh quan đội của người Ô Đin trước mắt
nay, nếu bọn họ khong xong ra ma noi... Như vậy... Mục đich của bọn họ la...)

A Đức Lý Khắc long may gắt gao nhiu vao một chỗ, bỗng nhien trong anh mắt hiện
len một tia phong mang.

"Người đau! Keu linh lien lạc lại đay!"


Cach chiến trường mấy trăm dặm, trong lều Hạ Á trong tay cầm hỏa xoa gắt gao
chọc vao khối huyết sắc tinh thạch kia.

Noi thực ra, dế nhũi trong long co chut khong yen - Rồng a! Đay chinh la rồng
a!

Nếu con rồng nay thật sự khong chết ma noi... thi... thi minh va no co thu rất
lớn!!

Lột da rut gan... Lại con lấy mau tắm rửa...

Quan trọng nhất la, luc trước con rồng nay trổ thần uy đa để lại một ấn tượng
khắc sau trong long Hạ Á! Nếu con rồng nay khong chết ma noi, bay giờ quay lại
trả thu minh, Hạ Á tuy rằng luon luon rất tự tin, nhưng ma cũng khong dam tự
đại đến mức nghĩ minh co thể một minh đấu lại với một con rồng.

Hắn nắm lấy hỏa xoa, anh mắt gấp gap nhin chằm chằm vao tảng đa kia, trong
long quyết định chủ ý, mặc kệ con rồng kia trốn vao trong nay như thế nao, nếu
no dam... Lao tử trước tien sẽ đem tảng đa kia đập vỡ!

Rốt cục, trong đầu cai thanh am lạnh lung kia lại vang len, mang theo một tia
khinh thường mơ hồ.

"Hừ, sinh vật cấp thấp ti tiện, cac ngươi lam sao co thể hiểu được sinh mệnh
ao nghĩa của sinh vật cấp cao!"

Hạ Á trong đầu ý niệm lướt qua vong vo mấy vong, con mắt vừa động, lớn gan
cười to ba tiếng: "Ha ha ha ha! Ngươi cho du la con rồng kia thi thế nao?
Ngươi đa bị giết chết! Hiện tại đại khai chỉ la hồn phach noi chuyện cung với
ta a! Ngươi khi con sống lao tử con khong sợ, sau khi đa chết, ta chẳng lẽ lại
sợ một cai quỷ hồn sao!?"

Hắn một tay nắm lấy vien tinh thạch, hỏa xoa đặt ở phia tren, cắn răng quat:
"Noi! Ngươi bam theo đại gia la co dụng ý ac độc gi? A, đung rồi! Luc trước
ngươi chui vao tảng đa kia la muốn trốn đi, co phải khong? Hừ!! Đừng cho la ta
sẽ sợ ngươi! Ta nghe noi, co một số ma phap bảo thạch tuy rằng co thể tạm thời
cất giữ linh hồn, nhưng chỉ cần đem bảo thạch hủy diệt, linh hồn sẽ khong co
chỗ dựa vao, rất nhanh sẽ hồn phi phach tan - hồn via len may!!"

Trầm mặc một lat, trong đầu cai thanh am kia chậm rai vang len.

"Ngươi co thể giết ta... Nhưng ma ngươi khong muốn học 'Phi hồng sat khi'
sao?"

Một cau noi kia khiến cho Hạ Á ngay dại, tay nắm hỏa xoa của hắn quả nhien
khong tự chủ được lơi lỏng: "Ngươi, ngươi co Phi hồng sat khi?"

"...Ta khong co." Thanh am kia trả lời.

Dế nhũi nổi giận, hắn trợn tron mắt, hung hăng nhổ một bai: "Mẹ no! Ngươi dam
đua giỡn ta! Bổn đại gia hận nhất kẻ dam đua giỡn ta!"

Trong long hắn run len, tay nang hỏa xoa, như muốn đem tảng đa kia chem đứt -
Tuy rằng khối đa thần kỳ nay vỡ vụn cũng co chut đang tiếc, nhưng du sao con
rồng ben trong nay cung minh lại co tham cừu đại hận a! Co trời mới biết con
rồng nay co thể thần thong quảng đại nao, co bản lĩnh ở trong tảng đa khoi
phục thực lực hay khong - Nếu phải mạo hiểm, chi bằng trước tien đem no hoan
toan xử lý luon!

Đung luc chem hỏa xoa xuống, trong đầu thanh am lạnh lung kia lại truyền đến.

"Ta tuy rằng khong co, nhưng ta co thể dạy ngươi."


Liệp Quốc - Chương #78