Người đăng: Boss
Bien: A La
Tatara cảm thấy được, chinh minh nhất định la đắc tội với chi cao thần, hoặc
la đa bị nguyền rủa ...
Chắc khong phải chứ... Hồi tưởng một chut, chinh minh ngoại trừ việc ham hại
bằng hữu, lừa gạt, thiếu tiền khong trả, con co hao sắc tham lam ra thi cũng
khong co lỗi lớn gi đặc biệt a.
A ... Ngoai ra, khi con đang học tập ma phap ở giao hội, theo lệ phải cầu
nguyện vao mỗi buổi sang sớm thi thường thường trốn hoặc ngủ ga ngủ gật...
Nhưng ngay cả như thế, vận mệnh bi thảm như thế cũng khong nen dừng ở tren đầu
Tatara đại nhan ta chứ!
Thần linh ơi! Ta la ma phap sư a! Chinh la chức nghiệp cao quý nhất tren đại
lục, ma phap sư a!!
Mặc du luc trước vi trốn nợ ma lưu lạc đến Da Hỏa Nguyen hoang da nay, nhưng
sau khi vị điện hạ cao quý xinh đẹp chuộc minh từ trong tay ten tiểu hung ac
hại dan hại nước kia, Tatara đa cho rằng vận mệnh bi thảm của minh đến đay la
chấm dứt.
Hắn cũng biết than phận của vị điện hạ Ngả Đức Lam nay rất cao quý! Một ten
nhất cấp ma phap sư thấp kem như minh, co thể đi theo ben người vị điện hạ
nay, cho du khong thể noi trước la tiền đồ vo lượng, nhưng sau nay it nhất sau
nay về vấn đề ăn uống cũng khong phải lo a!
Đang tiếc, tinh toan của Tatara lại khong thanh hiện thực.
Kẻ đang thương cũng khong co ý định cho Tatara đi theo minh. Tren thực tế, kẻ
đang thương biết sau khi trở về, vận mệnh của minh con khong biết sẽ như thế
nao, nang sao co thể để Tatara đi theo minh? Huống hồ, thời điểm luc ấy mang
Tatara đi, nang chỉ đơn thuần la muốn tranh để cho hắn lam lộ ra than phận
đich thực của minh.
Ma khi mang theo Tatara ở tren đường, kẻ đang thương liền bức hắn dung ma phap
phat ra một lời thề độc. Một lời thề khế ước mặc du thấp kem, nhưng lại mang
theo ma phap thuộc tinh, đủ để cho miệng hắn khong thể noi ra.
Cho nen, khi về tới Da Hỏa trấn, kẻ đang thương để Tatara lại, cho hắn tự mưu
sinh.
Đương nhien, kẻ đang thương thiện lương cũng khong bạc đai vị ma phap sư nay.
Du sao cũng đa cung nhau trải qua hoạn nạn, trước khi đi, kẻ đang thương cũng
bảo kỵ sĩ Kỳ Phổ cho hắn một it tiền. Mặc du khong tinh la nhiều lắm, nhưng
một trăm kim tệ cũng cũng đủ để vị ma phap sư nay tieu dung trong một thời
gian dai.
Hơn nữa, kẻ đang thương con thực khờ dại cho rằng, đay xem như la nang lam một
việc thiện. Du sao, xem như đa trả lại tự do cho vị ma phap sư nay ...
Nhưng kẻ đang thương sai lầm rồi!
Người như Tatara, bản than khong hề co kỹ năng tự bảo vệ minh, ma phap của hắn
lại qua mức thấp kem, ở cai loại địa phương đầy người hung tan như Da Hỏa trấn
nay, khong thể nghi ngờ la đem một con de beo vao hang soi.
Cang khong hay ho chinh la, con de beo nay tren người con co một trăm kim tệ,
một số tiền lam cho người ta phải đỏ mắt!
Vi thế, Tatara thảm!
Để cho ma phap sư tức giận chinh la, hắn gặp được những ten ac on lần trước
cướp boc hắn. Lần trước, chinh la bọn người kia đều lấy hết y phục tren người
hắn, nem hắn ra ngoai cửa thanh.
Kết quả khong nghĩ tới đưa len cửa con de beo nay, lại con mang theo một số
tiền của phi nghĩa!
Nhom ac on rất vui vẻ, vui long nhận chut thu hoạch ngoai ý liệu nay. Ma vị ma
phap sư đang thương, lại bị bắt cởi hết quần ao nem vao goc tường thanh - Vi
co chut thiện tam, lần nay đam ac on để lại cho vị ma phap sư bộ nội y.
Kẻ đang thương đại khai la khong nghĩ tới cai tam rất tốt của minh, lại ngược
lại lam cho ma phap sư gặp phải vận mệnh bi thảm như thế a.
Nếu... Nếu Da Hỏa trấn khong bị quan đội chiếm cứ, thi Tatara con co thể lại
tự ban minh một lần. Nếu được trở thanh kẻ lam thue trong một thương đội, lấy
bổn sự biết chữ viết của hắn, it nhất sẽ co thể la một người lam cong tac văn
hoa a, cũng co thể được ấm no.
Nhưng cai bi thảm nay đi tiếp cai bi thảm khac, Tatara cũng giống Hạ Á, đều
rơi vao trường hợp bị binh linh cưỡng bức gia nhập quan đội! Thảm hại hơn
chinh la, ma phap sư đang thương cũng khong co than thủ cường han như Hạ Á.
Hắn cũng co ý đồ muốn chạy trốn, nhưng sau khi đa trung mấy trận đon roi, vị
ma phap sư liền trở nen ngoan ngoan hơn.
Hắn bị nhet vao dan phu doanh, được vinh dự trở thanh một ga cu li, vi
Byzantine đế quốc chống cự kẻ địch xam lược ma yen lặng cống hiến...
Ma vị ma phap sư vốn hết ăn lại nằm cũng trở thanh ten dễ bị bắt nạt nhất
trong cu li doanh. Thể lực của hắn rất kem cỏi, lam việc luon chậm chạp nhất,
ăn lại khong it chut nao so với người khac, tự nhien trong ba ngay liền bị
binh linh trong coi ra sức đanh đập.
Đương nhien, hắn cũng khong phải khong muốn noi than phận của minh: một ga ma
phap sư cao quý va quang vinh.
Nhưng thực đang tiếc chinh la, lời noi của hắn bị người ta coi la khung đien.
Ma thời điểm khi hắn định thi triển một cai ma phap phủi bụi, ngược lại lại
chọc giận binh linh trong giữ.
"Khao! Dam lấy cat đổ vao lao tử!"
Kết quả, thứ ma ma phap sư nhận được chinh la một trận no đon.
Trước khi gặp được Hạ Á, ma phap sư đang thương đa ở cu li doanh rất nhiều
ngay ...
Nếu noi đến tầng lớp ma phap sư trong đại lục trăm ngan năm qua, ai la người
co vận mệnh bi thảm nhất, chỉ sợ Tatara sẽ đứng vị tri đầu tien!
Than la ma phap sư, vậy ma lại thảm đến loại tinh trạng nay... Chỉ sợ nếu tin
nay lan truyền ra ngoai, toan bộ ma phap sư tren đại lục đều sẽ xấu hổ đến mức
hận khong thể đập đầu ma chết - Đương nhien, trước khi tự đập đầu chết, nhất
định sẽ ra tay trước, giết chết người lam cho họ phải hổ thẹn, Tatara!
Tatara ngồi dưới đất, một vệt ran rụa nước mũi nước mắt kể cho Hạ Á nghe vận
mệnh bi thảm của minh. Niệm tinh cả hai đa trải qua một thời gian kho khăn vất
vả, ngay cả Hạ Á cũng nhịn khong được co chut đồng tinh với vị ma phap sư.
"Được rồi! Ta muốn ten nay!" Hắn xoay người lại, tuyen bố với ten quan beo:
"Ta muốn hắn lam hỗ trợ của ta! Khi nao thi ta co thể mang hắn đi?"
Ten quan quan beo dung một loại anh mắt như đang xem gia suc, nhin kỹ Tatara
một chut -- Hắn gầy đến mức khong co thịt mấy, ở lại cu li doanh cũng la lang
phi lương thực.
Vi thế tham quan lộ ra vẻ tươi cười cung kinh: "Co thể mang đi bất cứ luc nao
- chỉ cần ngai nguyện ý."
Cho nen...
Sau một thời gian, vị ma phap sư lại rơi vao ban tay của Hạ Á.
Thoat ly than phận của một ga cu li, than phận mới của ma phap sư la một ga hỗ
trợ kỵ binh.
... Ách, được rồi, hỗ trợ thi hỗ trợ a, it nhất so với một ten cu li thi hơn
gấp trăm lần a.
Nhưng cau noi đầu tien của Hạ Á lam cho ảo tưởng của ma phap sư liền tan biến.
Dế nhũi cười hi hi, tuyen bố: "Từ giờ trở đi, ngươi lại la tac tac của ta."
Duy nhất đối với việc nay co nghi dị chinh la Khải Văn. Hắn nhin Hạ Á mang ten
gầy yếu, đang thương hề hề đi theo phia sau hai người. Khải Văn nhịn khong
được, quay đầu lại đanh gia ten khả nghi nay - Hắn nhin thế nao cũng đều cảm
thấy tướng mạo ten nay thật sự la đang khinh, lấm la lấm let ...
Hơn nữa, lấy anh mắt chuyen nghiệp của Khải Văn, người kia thật sự khong giống
một hỗ trợ đủ tư cach co thể đảm nhiệm cong tac. Hắn nhin qua co chut giảo
hoạt, lại khong phải loại người co thể chịu khổ nhọc. Hơn nữa than thể gầy
yếu, khong giống người co khả năng lam việc vất vả của một hỗ trợ. Phải biết
rằng, trang bị kỵ binh rất nặng! Ga kia co thể mang vac va lau chui khong?
"Sao ngươi tuyển một ten như vậy." Khải Văn co chut thở dai.
"Hắn la một người ta quen biết đa lau, nhin hắn ở cu li doanh rất đang
thương." Hạ Á tuy ý trả lời.
"Ồ? Hắn trước kia lam cong việc gi? Co bổn sự gi khong?"
Hạ Á suy nghĩ một chut: "À, một ảo thuật gia."
(Ảo thuật ... Ở phia sau, ma phap sư lệ rơi đầy mặt.)
"Ảo thuật co ich lợi gi? Hắn nhin qua giống như khong co khả năng lam việc a.
Hơn nữa... ga nay nhin co chut giảo hoạt." Khải Văn lộ vẻ bất an. Du sao, hỗ
trợ đối với kỵ binh ma noi thi rất trọng yếu.
Hạ Á nhếch miệng cười, trong anh mắt chớp động quang mang cổ quai, hắn trả lời
nghi vấn của Khải Văn:
"Yen tam, hắn sẽ nghe lời ... Dưỡng phụ của ta đa dạy ta một cau: dưới con
bổng xuất ra hiếu tử*! Hắc hắc..."
(Ma phap sư hộc mau... Thần a, xin cho ta cầu nguyện a, xin phu hộ ta...)
dưới con bổng xuất ra hiếu tử: ý noi 1 người co hư đến mấy nhưng dưới sự nhao nặn, dạy bảo thi cũng thanh người ngoan.