Tấn Chức


Người đăng: Boss

Bien: A La

Khi một chi tan đội tham bao kỵ binh trở lại nơi dừng chan của binh đoan kỵ
binh thứ mười ba, luc nay tren mặt mọi người mới lộ ra một tia thoải mai.

Quan tinh vừa mang về hiển nhien được tham bao đội trưởng trinh len, con Hạ Á
được Khải Văn mang về than vệ đội.

Nhin nhom tham bao kỵ binh yen lặng đi về phia doanh trại, lại cung nhau trải
qua chiến đấu, trong long Hạ Á bỗng nhien cảm thấy co chut cảm xuc -- hai ngay
nay chạy đi rồi chạy về, tren đường cơ hồ tất cả mọi người khong noi lời nao,
một ngọn lửa vo hinh trong long Hạ Á đa chay sạch, hơn nữa con như muốn bung
nổ.

Thấy nhom kỵ binh tham bao kia rời đi, Hạ Á nhin bong dang vị đội trưởng
kia...

Hắn bỗng nhien cảm thấy minh thật may mắn.

Ít nhất, lao gia hỏa chết la ở tren giường, chinh minh con co thể tự tay mai
tang cho hắn. Ma vị đội trưởng nay - con của hắn hy sinh -- vi nắm chặt thời
gian chạy về, bọn họ thậm chi khong co thời gian vui lấp thi thể!

Hạ Á va Khải Văn đều khong co được thời gian nghỉ ngơi, bọn họ vừa ở đội than
vệ phục mệnh trở lại lều trại, hai người con chưa kịp cởi bỏ ao giap tren
người, ben ngoai đa co người tới truyền lời: Tướng quan muốn gặp bọn họ, ngay
bay giờ!

Lần thứ hai đi vao lều lớn của A Đức Lý Khắc tướng quan, Hạ Á lập tức cảm giac
được khong khi khac thường ben trong. Ở cửa lều lớn, số lượng đội than vệ than
binh đang lam nhiệm vụ gia tăng gấp đoi, tren mặt mọi người đều tran ngập một
loại cac xuc khẩn trương trước cuộc chiến.

Trong luc chờ đợi thong tri, Hạ Á cung Khải Văn đứng ở ngoai lều lớn, từ xa đa
nghe thấy được thanh am keu la phẫn nộ từ trong lều trại truyền đến, hiển
nhien la một trận đấu khẩu kịch liệt.

Sau một lat, vai vị tướng lanh từ trong đại trướng đi ra, Hạ Á nhận ra một
người trong đo, trước đa từng thấy qua, la ngan phat trung nien han tử đệ tam
kỳ đoan chưởng kỳ quan Ba Đặc Lặc. Ma vai người khac hẳn cũng đều la những
tướng lanh thuộc kỵ binh binh đoan mười ba.

Khi bảy, tam người bước ra, thần sắc mỗi người đều khac nhau, co người lộ thần
tinh au lo, co người lộ vẻ thờ ơ, co người hai mắt đỏ rực, tran đầy tức giận.
Khi bọn họ đi tới, Khải Văn lập tức keo Hạ Á lui một chut, cui đầu hanh lễ.

Chờ khi những người nay đi xa, thấy tren mặt Hạ Á lộ vẻ nghi hoặc, Khải Văn
mới noi: "Nhất định la hội nghị trước cuộc chiến, mấy kỳ đoan hẳn lại vi
chuyện tranh đoạt vị tri quan tien phong ma nghị luận -- đay la chuyện rất
binh thường. Xem thần sắc Ba Đặc Lặc chưởng kỳ quan đại nhan, đại khai quan
tien phong lần nay hẳn la rơi vao tay của hắn."

Trong lều, ở tren tường, bản đồ đa biến thanh một bức tranh đủ mau sắc, một it
ký hiệu quan sự rậm rạp bị đanh dấu ở cac khu, hơn nữa những ký hiệu nay con
bị vẽ loạn thanh cac loại mau sắc khac nhau.

Hạ Á vừa nhin thấy tấm bản đồ nay hoan toan bị thay đổi, bỗng nhien ngay ngẩn
cả người, theo bản năng liền nhin vai lần...

Nay... Hinh như la bản đồ ký hiệu quan sự? Hắn nhớ ro ở tang thư của lao gia
hỏa co chuyen mon giảng thuật qua mấy thứ nay. Trước đay, Hạ Á cũng từng được
nhin qua vai lần, con từng lấy một tờ bản đồ Da Hỏa nguyen vẽ bậy ký hiệu len.

n, ký hiệu hinh lập phương đại biểu nơi dừng chan của ben ta, ký hiệu hinh
tron đại biểu phương tiện hậu cần, những net but dai mau đen đại biểu tuyến
vận chuyển của hậu cần.

Con tất cả hinh tam giac đại biểu cac đồi nui cao thấp, hinh bầu dục đại biểu
nơi co địa thế trũng. Ở tren bức bản đồ, co một it khu vực ký hiệu chiếc la cờ
nhỏ mau xanh biếc, đại biểu đo la khu vực an toan.

Ma một it nơi vẽ hinh cai chỉa (tựa như cai dĩa), đại biểu nơi đo la nơi từng
co những cuộc giao thủ, xung đột quy mo nhỏ với địch nhan.

Hạ Á nhin khong khỏi co chut xuất thần, cho đến khi Khải Văn ở ben cạnh keo
keo hắn, hắn mới hồi phục tinh thần lại. Hạ Á ngẩng đầu, liền thấy A Đức Lý
Khắc tướng quan đang dung một loại anh mắt hứng thu đanh gia chinh minh.

Vị tướng quan ương ngạnh nay thần tinh hồng quang, cai tran co một chut mồ
hoi, trong tay hắn cầm một thanh kiếm bằng hoang kim, chuoi kiếm co hinh tựa
như một thanh phi đao nhỏ, tuy ý đem trang giấy rất day cắt thanh từng mảnh
nhỏ.

Hắn nhin Hạ Á một hồi, động tac trong tay cũng khong dừng lại trong, thậm chi
con lam cho Hạ Á cảm giac được da đầu co chut run len. Luc đo, A Đức Lý Khắc
tướng quan mới thu hồi anh mắt dọa người kia.

"Ngươi hiểu những ký hiệu quan sự tren bản đồ sao?" A Đức Lý Khắc hỏi.

Hạ Á do dự một chut, sau đo noi: "Nhận thức một it." Ở ben cạnh, Khải Văn to
mo nghieng đầu nhin Hạ Á. Hạ Á hit vao một hơi: "Tren bức thư ta từng xem co
mấy thứ nay."

"Tốt lắm." A Đức Lý Khắc gật gật đầu, nhặt len một mảnh but than đưa cho Hạ Á,
noi: "Ở tren bản đồ, chỉ ra địa điểm nhom người cac ngươi phat sinh xung đột
với đam người Ô Đin cho ta xem."

Hạ Á cầm but chi, khong chut do dự, đi đến bản đồ tim được địa điểm chuẩn xac,
sau đo ở tren đo vẽ một ký hiệu hinh cai chỉa, suy nghĩ một chut, ở ben cạnh
lại đanh dấu ký hiệu một vong tron nhỏ... Hanh động cuối cung lam cho anh mắt
A Đức Lý Khắc lộ ra một sự vừa long.

Ký hiệu cuối cung ma Hạ Á vẽ len, ở trong ký hiệu quan sự của Byzantine đại
biểu cho địa điểm địch nhan co trinh sat, theo doi.

"Xem ra ngươi thật sự biết mấy thứ nay." A Đức Lý Khắc cười cười. Hắn thu hồi
anh mắt, đưa tay lấy một chiếc chủy thủ tren ban, sắc mặt nghiem tuc: "Lần
nay, kết quả hanh động cac ngươi ra ngoai ta đa biết. Lam khong tồi..."

Ánh mắt của hắn nhin chằm chằm Hạ Á: "Một minh ngươi xử lý sau ten Ô Đin băng
nguyen thu liệp giả?"

"... La năm." Hạ Á suy nghĩ một chut, ngữ khi rất thản nhien: "Ta giết chết
năm, một ten bị ta đả thương, sau đo la Khải Văn giết chết."

Tướng quan gật gật đầu. Hắn đứng len vong qua cai ban, đi tới trước mặt Hạ Á.
Vị tướng quan ương ngạnh nay co dang người rất khoi ngo, khi đứng ở Hạ Á trước
mặt, Hạ Á cũng cảm giac trước mắt minh khong phải một con người, ma la một con
hung sư -- Sư Vương!

Ánh mắt A Đức Lý Khắc sang ngời, nhin Hạ Á: "Ngẩng đầu len, đứng vững!"

Sau đo, tướng quan dung ban tay to tho rap đặt tren vai Hạ Á, đem một khỏa huy
chương đeo trước ngực của Hạ Á: "Đay la quan ham của ngươi."

Ngữ khi của hắn rất nghiem tuc: "Nguyen bản ngươi hẳn la một binh nhi. Bất qua
xet thấy biểu hiện của ngươi trong nhiệm vụ lần nay, giết chết năm ten Ô Đin,
căn cứ đế quốc phap, ta tăng ngươi len thanh quan sĩ."

Mai huy chương nay chinh la một tấm hắc thiết được mai bong, thoang co chut
nho ra. Hạ Á nguyen bản cũng khong qua để ý đến điều nay, bất qua vừa nhin
thấy tấm hắc thiết nay, lại chợt nhớ tới đội trưởng tham bao -- đứa con đa
chết của hắn, giống như đeo chinh la loại huy chương nay.

"Ta hy vọng ngươi hiểu được một chut, ở đay loại huy chương nay đại biểu vinh
quang, mau tươi, hy sinh..." Thanh am A Đức Lý Khắc lạnh lung, uy nghiem: "Mặt
khac, ngươi đa giết chết năm ten địch nhan, dựa theo đế quốc phap, ngươi co
thể đạt được một tấm huan chương hắc thiết dũng khi. Chỗ quan phap sẽ trinh
bao len, rất nhanh sẽ gửi đến tay ngươi."

Noi đến đay, hắn bỗng nhien quay đầu nhin nhin Khải Văn: "Khải Văn, ngươi nhập
ngũ bao lau thi lấy được mai huan chương dũng khi đầu tien?"

Khải Văn phảng phất co chut lam kho, bắt,cấu,cao trảo đầu mới cười khổ noi:
"Nhớ khong ro, bất qua hẳn la sau một năm a..."

"Cap! Xem ra tiểu tử mới tới nay so với ngươi con lợi hại hơn!"

A Đức Lý Khắc noi xong, đi trở về cai ban noi: "Khải Văn, mang tiểu tử nay đi
lĩnh chiến ma mới. Con co, từ hom nay trở đi, đội than vệ mặc trang bị kỵ
binh!"

Khải Văn anh mắt lập tức sang ngời: "Tướng quan, chẳng lẽ chung ta sẽ tiến
cong?"

A Đức Lý Khắc liếc mắt nhin Khải Văn một cai, anh mắt tựa cười ma khong phải
cười. Khải Văn lập tức hiểu ý, hưng phấn đến mức ngực đập lien hồi, liền loi
keo Hạ Á con đang ngẩn người chạy mất.

Ra lều trại, Hạ Á mới nhớ tới việc phải hỏi Khải Văn cai huan chương dũng khi
la chuyện gi xảy ra.

Căn cứ Khải Văn giải thich, một binh linh đế quốc, nếu như co thể ở tren chiến
trường giết địch vượt qua năm người, như vậy la co thể đạt được một quả huan
chương dũng khi. Mai huan chương nay cũng trở thanh vật tich lũy để sau nay
thăng cấp.

Hắc thiết dũng khi huan chương la cấp cho chiến sĩ binh thường khong co quan
chức. Ma một khi thăng cấp thanh quan quan, sẽ khong thể đạt được loại huan
chương nay nữa.

Trừ lần đo ra, hắc thiết huan chương dũng khi con co một chỗ tốt đặc thu: Pham
la đạt được loại huan chương nay, sau khi lao binh xuất ngũ, cả đời co thể
miễn tất cả thu nhập từ thuế nộp cho đế quốc.

Hạ Á nghe xong, trong long co chut khong đung -- hắn vốn sinh hoạt tại Da Hỏa
trấn, cũng khong phải người của đế quốc nen cũng khong cần nộp bất cứ thứ thuế
gi.

Khải Văn loi keo Hạ Á trở lại lều trại, lộ vẻ rất hưng phấn. Hắn hưng phấn, lý
do rất đơn giản:

"Đội than vệ rất it được trang bị như kỵ binh. Nếu tướng quan hạ mệnh lệnh
nay, như vậy rất hiển nhien... Chung ta sắp co một trận đanh lớn!"

Dừng một chut, hắn cười noi: "Tốt lắm, bay giờ ta mang ngươi đi lĩnh chiến ma
của ngươi, rốt cục khong con bị ngươi tra tấn nhờ vả đoi ngựa a."

Sau khi đa trải qua một hồi chiến đấu, thai độ của Khải Văn đối với Hạ Á đa
than thiết rất nhiều. Rất hiển nhien, hắn đa bắt đầu coi Hạ Á la chiến hữu.

"Ngươi trở thanh quan sĩ, cũng khong tinh la "Chinh binh" ! Noi như vậy vi ở
trong quan đội, binh nhi cũng chỉ co thể đảm đương la binh sĩ phụ trợ thoi, ma
chỉ co trở thanh chinh binh mới co thể la một chiến binh chan chinh. Chung ta
ở đay la bộ đội kỵ binh, yeu cầu để trở thanh chinh binh so với binh đoan bộ
binh phải nghiem ngặt hơn rất nhiều. Hiện tại ngươi co thể lĩnh được hai con
chiến ma, hai con chiến ma nay đều la tọa kỵ của ngươi. Đồng thời con co trang
bị kỵ binh của, rồi ao giap, khien, trường thương..."

Noi đến đay, Khải Văn bỗng nhien dừng bước, vỗ đầu: "A! Ta thiếu chut nữa quen
một chuyện trọng yếu."

"Chuyện gi?" Hạ Á co chut nghi hoặc.

"Hỗ trợ của ngươi!" Khải Văn cười cười: "Ngươi bay giờ la một kỵ binh chinh
thức, một kỵ binh chinh thức đều sẽ co trang bị hỗ trợ. Ma than la đội than vệ
than binh của tướng quan, chung ta co một đai ngộ đặc thu, đo la co thể tim
một ga hỗ trợ. Nếu la ở những kỳ đoan dưới, thi vai ten kỵ binh sẽ co chung
một ten hỗ trợ."

"Hỗ trợ? Đo la cai gi?" Hạ Á hiển nhien đối với loại vấn đề chi tiết trong
quan đội thi hiểu biết rất co hạn.

Khải Văn nhiu may: "Ngay cả bản đồ quan sự ngươi cũng co thể đọc, nhưng lại
khong biết về cai nay?"

Hắn nhẫn nại giải thich: "Ngươi thấy ta chứ? Quan chức hiện tại của ta la kỵ
trưởng, ta co được ba con chiến ma, hai bộ ao giap, vũ khi, khien, chế phục...
Nếu như vậy, tất nhien la phải co người phụ trach chăm soc chiến ma của ta,
cho ngựa ăn, tắm cho ngựa, con co lau chui ao giap va vũ khi... Những việc vặt
nay đương nhien la phải co người lam! Chung ta đương nhien khong thể tự minh
đi lam những việc ấy. Nếu khong, chỉ rieng việc chiếu cố ba con chiến ma la đủ
để ta mỗi ngay khong thể lam những việc khac được."

Dừng một chut, hắn cười noi: "Hỗ trợ, chinh la tuy tung của ngươi, ngươi phụ
tranh đanh giặc… Con lại, nếu co chuyện gi đều giao pho cho người phụ trợ,
thậm chi nếu ngươi bị thương, người hỗ trợ con phải phụ trach chiếu cố cho
ngươi."

Hắn vỗ vỗ vai Hạ Á, sau đo đi về phia trước, vừa đi vừa lớn tiếng noi: "Đi
thoi, trước tien ta mang ngươi đi dan phu doanh, chọn lựa một người thich hợp
-- Đầu tien, dựa theo truyền thống của quan đội chung ta, hỗ trợ kỵ binh, phi
dụng la chinh ngươi tự bỏ tiền trả! Du sao quan lương của ngươi đa khong con
thấp, hoan toan co thể thue được một ga hỗ trợ ."

Noi đến đay, Hạ Á mới chợt nhớ tới một chuyện trọng yếu, hắn nhanh chong đuổi
theo Khải Văn, noi: "Uy! Quan lương hiện tại của ta la bao nhieu -- Ách, lĩnh
ở nơi nao?"


Liệp Quốc - Chương #62