Dã Hỏa Trấn Không Có Người Tốt - Hạ


Người đăng: Boss

Dịch Giả: A Tu


  • Chẳng lẽ bộ dạng ta rất giống người xấu sao?

Tatara bỗng nhien co một loại xuc động muốn khoc. Bất qua, ở trước mặt một ten
khất cai, hắn vẫn cố gắng bay ra than phận la ma phap sư lao gia.

Nhin thoang qua than thể cường trang của Hạ Á Loi Minh, hắn đanh bỏ qua ý niệm
dung sức mạnh cướp đoạt trong đầu.


  • Hay la lừa đưa đến một nơi khong ai biết rồi bỏ thuốc me nhỉ?

Tatara hip hip đoi mắt tam giac, ra vẻ rụt re mỉm cười noi:


  • Lời đầu tien xin tự giới thiệu, ta la một ma phap sư.

Hạ Á Loi Minh mờ mịt nhin Tatara, khong hề co phản ứng.

Tatara khong nhin thấy sự sợ hai trong mắt đối phương, tựa hồ người thanh nien
nay nghe được từ "ma phap sư" với từ "một con heo" cũng chả khac gi nhau.

Trầm mặc xấu hổ một lat, Tatara rốt cuộc khong kien nhẫn được nữa, hắn ho khan
một tiếng:


  • Khụ…chẳng lẽ ngươi khong biết ma phap sư la ai sao?


  • Biết.


Hạ Á Loi Minh thanh thật gật gật đầu. Hắn mặc du la người miền nui, nhưng cũng

thường xuyen lui tới Da Hoả trấn, sao khong biết ma phap sư được chứ.


  • Vậy…hiện tại một ma phap sư ton quý đang đứng trước mặt ngươi, chẳng lẽ
    ngươi một chut cũng khong sợ hai sao?

Tatara co chut kinh ngạc, đối mặt với một ma phap sư ma khong đổi sắc, chẳng
lẽ người nay la một cao thủ tham sau khon lường sao?

Nhưng la, nhin dang vẻ, tuổi tac, lại them bộ ao choang rach nat hắn mang tren
người, con co cai đầu bim toc theo phong tục miền nui, nhin kiểu gi cũng chẳng
thấy giống một cao nhan.


  • Bởi vi ngươi khong giống ma phap sư.

Hạ Á Loi Minh noi thực long, hắn tựa hồ co chut ngượng ngung vuốt vuốt cai ot:


  • Ta nghĩ ma phap sư đều co bộ dạng rất tuấn tu.

Tatara:
…. . "
Oan niệm tiếp tục tăng len.

Bị chọt trung chỗ đau, Tatara co chut bốc hoả :


  • Vậy ngươi cho ta la ai?

  • Kẻ lừa đảo.

Hạ Á Loi Minh la một người rất thanh thật, hắn kien quyết trả lời:


  • Dưỡng phụ của ta đa dạy một cau, nếu như tren đường co một người tự nhien
    tỏ ra than thiện hảo hữu mỉm cười với ta, vậy phản ứng đầu tien nen la om chặt
    tui tiền của minh lại.

Sau đo, Hạ Á Loi Minh mỉm cười với Tatara một chut, vẻ mặt hắn vẫn như cũ binh
thản ma thanh khẩn, noi tiếp:


  • Tien sinh lừa đảo ton kinh, ngươi xem, ta la một người ngheo, tren người
    hiện tại ngay cả một đồng tiền cũng khong co. Cho nen, ta nghĩ ngươi khong nen
    lang phi thời gian nữa.

Noi xong, Hạ Á Loi Minh lướt qua ben người Tatara, tỏ vẻ muốn đi.

Gặp quỷ rồi, hắn từ tren nui đi xuống hơn ba mươi dặm, tren đường chỉ co duy
nhất một bụng nước chống đoi, luc đi đến thon trấn, bụng đa soi sung sục, đai
lưng khong biết đa phải thit chặt lại mấy lần. Giờ nay chắc gặp một khuc cay
hắn cũng khong ngần ngại gặm một hồi.

Trong luc nay, việc cần kip nhất la đi kiếm cai ăn, hắn đau con sức lang phi
thời gian với một ten lừa đảo. Nếu như đổi ngay thường, hắn sớm đa một quyền
đập vỡ xương cốt ten lừa đảo nay.

Tatara thấy Hạ Á Loi Minh muốn đi, sốt ruột noi:


  • Nay! Ta thực sự la một ma phap sư! Ngươi muốn như thế nao mới tin tưởng?


  • Tin tưởng ngươi?


Hạ Á Loi Minh chớp con mắt, do dự một chut, sau đo lam một bộ dang trung hậu
đap:


  • Trừ phi…trừ phi ngươi biểu diễn một chut ma phap.

-... Được rồi!

Tatara suýt nữa tức giận đến hộc mau, bất qua vi khối thượng đặng ma phap tinh
kia, hắn vẫn cố gắng đe nen tức giận, đem Hạ Á Loi Minh keo đến ven đường,
dung lưng minh chặn anh mắt của người qua đường, vương một ngon tay:


  • Đay! Ngươi xem cho ro vao!

Noi xong, miệng hắn thi thầm niệm vai cau gi đo, giương tay len, một đam bụi
phấn từ trong long ban tay hắn bay ra bam tren người Hạ Á Loi Minh.

Đo chinh la một đam bụi đất.

Hạ Á Loi Minh nhin ao choang bị dinh bụi đất, bất man noi:


  • Đay la ma phap gi vậy.

  • Dương trần thuật!

Tatara kieu ngạo nang cằm len, đay chinh la ma phap hắn am hiểu nhất, cũng la
phap thuật thấp nhất của thổ hệ ma phap, lợi dụng ma phap tạo ra bụi đất,
trong thời điểm tac chiến co thể me hoặc tầm mắt của địch nhan, cai nay cũng
tương tự như khi đanh nhau bất thần tung voi bột ra vậy.

Hạ Á Loi Minh co chut thất vọng, cũng co chut khinh thường:


  • Cai nay cũng khong thể chứng minh được ngươi la ma phap a.

Ánh mắt hắn tran ngập hoai nghi nhin Tatara, dung sức lắc đầu noi:


  • Ta trước kia từng chứng kiến một đoan xiếc cũng co người lam được như
    ngươi, thậm chi con thu vị hơn. Trong đo con co người từ trong mũi lấy ra một
    con thỏ nữa kia.

"Ặc, đoan xiếc"
Lấy thỏ từ trong mũi!

Chết tiệt, ten hỗn đản nay coi ta la cai gi?

Tatara cảm thấy minh sắp hộc mau đến nơi rồi.


  • Hơn nữa…noi khong chừng, bụi đất nay la của người giấu trong tui ao từ
    trước đo.

Hạ Á Loi Minh khong co hảo ý nhin ống tay ao rộng thung thinh của Tatara.
Tatara mang tren người chinh la một kiệng thượng đẳng da bao, vi phối hợp với
tượng trưng than phận của ma phap sư, ao choang được lam rộng thung thinh, tay
ao cũng co vai tầng vải cuốn.


  • Hỗn đản! Ta lam sao co thể lam chuyện đo được.

Tatara cảm thấy chinh minh bị vũ nhục.


  • Trừ phi…ngươi để ta kiểm tra một chut y phục của ngươi, nhin xem ben trong
    co giấu vật gi hay khong?

Hạ Á Loi Minh vẻ mặt thực thanh khẩn noi.


  • …được rồi!

Tatara sắc mặt đỏ len, hắn cảm thấy chinh minh đa bị sỉ nhục rất lớn! Thậm chi
trong nhay mắt, suýt nữa đa quen luon cả vien đa tren cổ của Hạ Á Loi Minh.

Vui cai gi chứ! Ta đường đường la một cai ma phap sư, khong ngờ lại bị tiểu tử
nay coi la ảo thuật gia!!

Ma than phận ma phap sư, bay giờ đa la thứ đang gia nhất tren người Tatara.

Hắn oan giận nem cho Hạ Á Loi Minh kiện ao bao da trong tay:


  • Ngươi xem đi! Nhin xem ta co giấu thứ gi ben trong khong? Hừ!

Hạ Á Loi Minh nhận ao choang, lập tức cẩn thận xem xet. Hắn phi thường cẩn
thận, sờ soạng từ tay ao đến cổ ao, thậm chi cả ben trong ao cũng tho tay vao
bop bop vai cai mới thoi.

Kiểm tra xong một lần, Hạ Á Loi Minh thuận tiện ham hồ đap:


  • n, cai ao choang nay của ngươi tựa hồ cũng khong it tiền a.


  • Đương nhien! Cai nay chinh la mua từ cửa hang ở vương đo, gia sau cai ngan
    tệ đấy!


No chinh la la da gấu thượng đẳng! Quần ao như vậy mới co thể xứng đang với
than phận ma phap sư cao quý chứ!

Tatara căm tức trả lời. Ki thật hắn noi dối, da gấu đau ma da gấu. Tuy đung la
mua ở cửa hang vương đo, nhưng cũng chỉ co ba cai ngan tệ thoi.

Hạ Á Loi Minh nghe xong, tren mặt bất động thanh sắc, trong anh mắt lại hiện
len một tia dị sắc.

Hắn ngẩng đầu len, dung anh mắt vo hại nhin Tatara:


  • Ta xem xong rồi. n…khong thể khong noi, ngai đich xac khong phải la một kẻ
    lừa đảo giảo hoạt.


  • Đương nhien!
    Tatara cố gắng ưỡn ngực len noi.
    Hạ Á Loi Minh nhếch miệng cười hi hi:


  • Bất qua, ngươi lại la một kẻ lừa đảo ngu xuẩn.


Vừa dứt lời, Hạ Á Loi Minh bỗng nhien om cai ao da thượng đẳng của Tatara,
quay đầu bỏ chạy.

Hắn chạy trốn như bay, chỉ một lat sau, liền chui vao một cai hẻm nhỏ ở ven
đường.

Tatara sửng sờ ở đương trường, cả người hinh như choang vang, mở to hai mắt
ngay

ngốc một hồi lau, sau đo mới đột nhien rống giận một tiếng:


  • Co người cướp đoạt quần ao của ta!!!

Chờ đến luc hắn truy đến ngo nhỏ, con đau thấy bong dang của Hạ Á Loi Minh
nữa!!!

Hạ Á Loi Minh du sao cũng la người địa phương, Da Hoả trấn nay, hắn đa đi hơn
mười năm rồi, Tatara cai ten ngốc nay sao co thể so sanh được.

Một hơi chạy hết hai con đường, xac định khong co ai đuổi theo. Hạ Á Loi Minh
dừng bước, đứng dưới cay đại thụ ven đường thở hổn hển một luc, sau đo lại sờ
sờ cai ao choang thượng đẳng trong tay.


  • Vận khi thật tốt, mới tiến len trấn liền gặp ngay được ten ngốc lừa đảo từ
    ben ngoai đến. Hom nay co cơm trưa rồi.

Hạ Á Loi Minh tren mặt lộ ra vẻ mỉm cười, sau đo om ao da, đi đến một cửa hang
gần nhất.

Trong chốc lat, cai ao choang liền biến thanh mấy cai đồng tiền, sau đo ở một
cai tiểu điếm lại biến thanh mấy cai banh nhan thịt, rồi mấy cai banh nhan
thịt cũng rất nhanh troi vao bụng của Hạ Á Loi Minh.

Vỗ vỗ cai bụng đa khong con keu to nữa, Hạ Á Loi Minh thich ý thở dai.

Ai, đang tiếc a, ở cai loại địa phương vo chinh phủ như Da Hoả trấn, những ten
ngốc như vừa rồi cũng rất kho gặp a.


  • Hiện tại, bụng đa no, nen đi tim việc lam thoi.

Hạ Á Loi Minh ngẩng đầu hướng chợ đen đi tới.

Đay la lần gặp gỡ đầu tien của Hạ Á Loi Minh va Tatara.

Nếu như dựa theo cach noi hoa lệ của người hat rong thi hẳn phải hinh dung thế
nay:


  • Năm đo ngay đo thang đo, đại lục vương giả tương lai Hạ Á đa gặp gỡ đệ nhất
    bộ hạ trung thanh trong tương lai của hắn, Tatara đại nhan. Hạ Á vương vĩ đại
    đa phat ra khi thế vương giả vo cung khiến than thể Tatara rung len, lam vao
    thần phục, liền thề từ nay về sau cả đời đi theo Hạ Á vương, du chết cũng
    khong sờn! Banh xe lịch sử, tiếp tục khong ngừng lăn về phia trước…

Nhưng ma, sự thực xảy ra cung vời trong truyền thuyết kể lại co chut khac
biệt.

Giờ phut nay, Tatara của chung ta đich thực than thể đang run len, nhưng khong
phải vi thần phục hoặc la cảm động, ma la…

Tức giận!!!!


  • Tiểu tử hỗn đản, đừng để ta gặp lại ngươi!!!

Tatara cả mặt đều xanh, phẫn nộ nhổ ra một ngụm nước bọt:


  • Da Hoả trấn thực khong co người tốt a!!


Liệp Quốc - Chương #3