Sản Phẩm Thất Bại.


Người đăng: Boss

Dịch: Tạ Ram

(bạn nao vận LÀM ƠN ghi ro nguồn như thế nay gium minh)

Đạt Mạn Đức Lạp Tư tiến đến trước mặt hai người, thần sắc cực kỳ điềm tĩnh,
phảng phất sự tức giận luc trước chỉ như cơn gio mới thoảng qua ma thoi. Luc
nay hắn chắp tay say lưng nhan nha, than hinh chẳng biết từ khi nao đa khoac
len người một chiếc cai ao choang mau xam tro, thần sắc tự nhien, khi chất
toat len sự ưu nha, phảng phất giống như loại khi chất đặc thu ma chỉ rieng
Tinh Linh mới sở hữu vậy.

"Xem ra cac ngươi đang gặp phiền toai?", anh mắt Đạt Mạn Đức Lạp Tư lướt qua
Hạ Á va A Đạt một lượt rồi nhin thoang qua canh cửa đằng sau họ, hỏi: "Cac
ngươi bị kẹt ở đay sao?"

Phi! Hạ Á hung hăng nhổ toẹt một bai nước bọt, trợn mắt hung hăng nhin A Đạt.
Trong long hắn bay giờ khong chut nao sợ hai bởi Đoa Lạp đa noi cho hắn biết
rằng chỉ cần co Sinh mạng cộng hưởng thi Đạt Mạn Đức Lạp Tư căn bản la khong
thể giết nổi hắn.

Hừ, vấn đề bay giờ cần xử lý la cai thằng khốn nạn chết dẫm A Đạt mới phải. Hạ
Á nhin chằm chằm A Đạt, nhưng coi moi thằng nay cũng chả khẩn trương chut nao,
giống như chịu trận rồi vậy, buong xuoi hai tay, bộ dang khong hề đề phong lấy
nửa ti.

-Thu vị!

Đoi mắt Đạt Mạn Đức Lạp Tư quet tới quet lui hai người, cuối cung anh mắt rơi
vao A Đạt thốt len:

-Một con rồng trong lốt người? Ta rất hiếu kỳ nha, than la một thanh vien của Long tộc kieu ngạo, ha cớ gi ngươi lại chịu đem linh hồn vo cung cao quý của minh vao nau trong cai thể xac của loại sinh vật ti tiện kia chứ?

A Đạt chỉ nhe nhẹ thở dai khong đap.

-Con ngươi nữa, so với cai con rồng nhỏ đội lốt người kia ngươi lại cang lam cho ta to mo hơn.

Khi Đạt Mạn Đức Lạp Tư nhin về phia Hạ Á, đoi mắt trong suốt của hắn bỗng sang
ngời nhưng trong đo mơ hồ lại tỏa ra sự lạnh lẻo.

-Ngươi ro rang khong phải Long tộc, nhưng sao lại mang hơi thở của rồng? Hừ, nửa người nửa rồng sao? Buồn cười!.

"Muốn đanh thi đanh! Cứ lải nhải quang quac như mấy con vịt giời mai thế?", Hạ
Á tay một tay cầm khien một tay cầm hỏa xoa, hướng Mạn Đước Lạp Tư trợn mắt
quat:


  • Ông đếch sợ may đau nha!

  • Đương nhien la ngươi khong sợ rồi!

Đạt Mạn Đức Lạp Tư dường như xem thấu tam tư của Hạ Á, cười lạnh noi:


  • Ngươi co thể đanh cắp sinh mệnh lực của ta đung khong? Thế nen ngươi cho
    rằng ta khong dam giết ngươi! Co phải vậy khong?

"Khong sai!", Hạ Á cũng dong dạc mặt day thừa nhận, hắn đap: "Qua lắm thi chết
cả đoi la cung!"

Đạt Mạn Đức Lạp Tư nhếch moi cười, cai vẻ mỉm cười nơi khoe miệng của hắn từ
từ cong len khiến trong long Hạ Á sinh ra một tia bất an...

Đột nhien, một tay của Đức Lạp Tư giơ len, ngon trỏ vươn ra chỉ về phia Hạ Á,
đầu ngon tay của hắn đột nhien bắn ra một luồng sang nhỏ, chỉ nhay mắt đa
xuyen qua tấm chắn Hạ Á đang cầm tren tay ma đụng vao bộ ngực của hắn, một
tiếng bịch vang len… Hạ Á ren một tiếng đau đớn, lui về sau mấy bước, bộ ngực
phụt ra một voi mau tươi. Luồng sang nọ vừa trực tiếp xuyen qua than thể của
Hạ Á! Khong những trước ngực phụt ra một voi mau ma sau lưng Hạ Á cũng đa toe
toet mau tươi. Hạ Á lien tục lui về sau mấy bước liền, trước mắt tối sầm đi vi
đau đớn, lồng ngực đau rat, đoi tay lả đi, tấm khien cung hỏa xoa rơi leng
keng xuống mặt đất, hắn cơ hồ ngay lập tức khuỵu ập xuống, hai tay chống tren
mặt đất thở hồng hộc.

Rồi Hạ Á phat hiện một điều khiến hắn kinh ngạc tột độ: tốc độ vết thương tren
ngực hắn khep hết sức chậm chạp! Vốn khi nay Hạ Á đanh sống đanh chết với Mạn
Đức Lạp Tư thi du bị thương nặng mấy đi nữa cũng chỉ trong chốc lat la vết
thương đa khep lại hoan toan. Nhưng hiện cai lổ thủng mau tươi đang chảy ồ ồ
trước ngực hắn kia đang khep lại chậm hơn trước tới ba bốn lần! Nhin Hạ Á đang
rạp người dưới đất, thanh am của Đạt Mạn Đức Lạp Tư nhẹ nhang vang len:


  • Hiện ngươi co con nghĩ rằng ta khong giết nổi ngươi nữa khong?

Hạ Á muốn đap lại nhưng hắn noi khong nổi nữa rồi, bộ ngực đang đau đớn kịch
liệt cơ hồ khiến ho hấp của hắn tắc nghẹn. Hạ Á luc nay chỉ co thể ra sức
chống đở khong để minh ngất đi, qua một luc lau sau thi vết thương đang đau
đớn kịch liệt kia mới từ từ giảm bớt chut xiu. "Đay… đay la….", rốt cuộc Hạ Á
cũng co thể noi chuyện được, hắn ngẩng đầu, giật minh nhin Đức Lạp Tư hỏi.

Chẳng lẽ thằng nay co thể lam trai với quy tắc sinh mệnh cộng hưởng? Lam trai
với quy luật tự nhien?

"Ngươi rất ngạc nhien sao?", Đạt Mạn Lạp Tư mỉm cười, lại tiếp tục giơ tay
len, bắn ra một luồng sang khac đanh len người Hạ Á, lần nay hất văng hắn ra
xa mấy thước, giống hệt như một con ca mắc cạn lăn long lốc vai vong, con chưa
ngồi dậy nổi thi Ha Á đa "ộc" một cai, miệng phun ra một bung mau.


  • Ngươi nhất định rất kỳ quai la vi sao cai tro xiếc đanh cắp sinh mệnh của
    ta lại mất tac dụng hả?

Đạt Mạn Đức Lạp Tư chậm rai đi đến ben người Hạ Á, giơ chan đạp len ngực hắn,
ban chan đạp xuống khiến ngực Hạ Á lom vao một khoảng, hắn keu len một tiếng
đau đớn, trong miệng lại phụt ra một bung mau nữa.

Nụ cười của Đạt Mạn Đức Lạp Tư cang ngay cang dữ tợn, nhưng thanh am của no
lại tựa hồ như mỗi luc một mềm mỏng hơn:


  • Ngươi đa ăn cắp bao nhieu sinh mệnh lực của ta rồi hả? Sinh vật ti tiện,
    ngươi nghĩ xem ta co nen bop chết ngươi giống như bop chết một con kiến khong
    đay?

Hạ Á bị thương trầm trọng hai nơi, lại bị đối phương giẫm len bộ ngực, khi lực
của thằng kia quả thật rất lớn… mặc du Hạ Á liều chết dung hai tay đỡ lấy ban
chan của Đức Lạp Tư đang đạp xuống nhưng xương cốt bộ ngực hắn vẫn cứ bị
nghiến răng rắc, mau tươi nơi khoe miệng vẫn chảy xuoi…

Rốt cuộc, một tia hồng quang xuất hiện trong đoi mắt Hạ Á, hắn het lớn một
tiếng! Đạt Mạn Đức Lạp Tư bỗng cảm thấy khi lực đối phương tăng vọt len tới
gấp hơn mười lần, đem chan của hắn hất văng ra! Than thể của Hạ Á trượt tren
mặt đất mấy bước, bật người ao len, tay nắm thanh quyền nhao tới! Dưới tac
dụng của Phi Hồng Sat Khi thi vo luận la khi lực hay la độ nhạy ben của Hạ Á
cũng đều tăng len bội phần, một quyền đanh tới, mặc du Đạt Mạn Đức Lạp Tư rất
nhanh tranh đi nhưng vẫn bị quyền phong suýt nữa đanh trung mặt… Một quyền đấm
vao khoảng khong, Hạ Á liền lăn một vong tren đất, nhanh chong chụp lấy hỏa
xoa, vặn người chem tới. Hắn đa liều mạng rồi, hỏa xoa rất nhanh tỏa rực hồng
quang, chieu nối chieu tựa cuồng phong bạo vũ manh liệt cong về phia Đạt Mạn
Đức Lạp Tư. Than hinh Đạt Mạn Đức Lạp Tư luc nay lại tựa như hồ điệp xuyen hoa
nhẹ nhang vờn quanh những luồng hồng quang, vừa ne tranh hắn vừa cười lạnh
lien tục. Hạ Á tấn cong đien cuồng như manh hổ bị dồn vao chan tường nhưng
tiếng cười của Mạn Đức Lạp Tư lại vẫn khong ngừng truyền vao tai hắn, thậm chi
con mang mui vị đua cợt.

Hạ Á chem một hơi mười bảy mười tam nhat, nhưng tất cả đều rơi vao khong khi.
Phải biết rằng khi Hạ Á bộc phat Phi Hồng Sat Khi thi khong chỉ co lực lượng
của hắn gia tăng ma ngay cả lực cảm ứng cũng tăng len vo cung mạnh mẽ! Tinh
thần lực tăng vọt dẫn tới việc cảm ứng động tac của địch thủ cũng sẽ theo đo
tăng cực cao! Thế nhưng, Hạ Á cong kich kem theo Phi Hồng Sat Khi cả hơn chục
nhat chem nay ma đối phương cũng toan bộ ne hết. Chuyện như vậy xưa nay hắn
chưa từng gặp phải.

Trong long Hạ Á mặc du vo cung khiếp sợ, nhưng hắn vốn la một kẻ cứng đầu nen
thet lớn một tiếng tiếp tục vung len hỏa xoa, trong nhay mắt tren than hỏa xoa
lại bộc phat hồng quang rực rỡ. A Đạt vẫn đang ngồi một ben thấy động tac kia
của Hạ Á, khong khỏi bật thốt len một tiếng "Di", anh mắt hơi rung động, cau
may lẩm bẩm: "Long Thứ? Hừ, Đoa Lạp, ngươi dạy cho hắn cả chieu nay a?"

Đoanh! Một tiếng nổ lớn vang len, theo đo la một luồng hồng quang xe gio phong
ra từ hỏa xoa của Hạ Á! Luồng hồng quang tựa một cột sang tho to phong ra từ
chinh diện, nhưng than hinh Đat Mạn Đức Lạp Tư bỗng trong nhay mắt mờ đi, hồng
quang bắn trực tiếp vao người hắn thế nhưng trong khoảnh khắc đo than hinh của
hắn cũng nhoe dần rồi hoa thanh một lan tan ảnh, "soạt" một cai biến mất. Nổ
mạnh, lực lượng của Long Thứ oanh vọt ra xa, đem cả bồn nước ben trong san ren
nổ thanh bụi phấn. Bồn nước to lớn bị nổ thanh vo số mảnh vụn, theo kinh khi
ma bắn ra tứ phia giống như vừa một cơn mưa đa vậy. Hạ Á đanh xong một chieu
Long Thứ nay thi sắc mặt lập tức trắng bệch, đứng tại chổ thở hồng hộc, cuối
cung chống đỡ khong nổi lại khuỵu gối đất.

Khi Hạ Á đang gục người xuống thi khong khi ben cạnh hắn đột nhien bop meo,
than ảnh Đạt Mạn Đức Lạp Tư vụt hiện ra, ban đầu chỉ la một đạo tan ảnh nhưng
rất nhanh đa hiện len ro rang…

Một tay bop chặt cổ họng Hạ Á, Đạt Mạn Đức Lạp Tư cười lạnh một tiếng xach Hạ
Á len, hỏa xoa lại một lần nữa rơi leng keng tren mặt đất. Đạt Mạn Đức Lạp Tư
đem Hạ Á nhấc len cao, mặt du hai tay Hạ Á cố gắng đẩy ra ban tay đang bop
chặt vao cổ minh, nhưng giờ phut nay khi lực của hắn đa tieu hao hầu như khong
con, lấy đau ra để chống trả lại đay?


  • Thi ra la vậy, một chieu vừa rồi của ngươi uy lực quả thật rất được, nhưng
    hinh như số lần ngươi sử dụng chỉ co hạn a… Nhưng trước kia ngươi đanh với ta
    lau như thế chỉ la do co thể khong ngừng đanh cắp tanh mạng lực của ta tới bổ
    sung phải khong? Hiện tại cai tro trộm cắp đo của ngươi bị hạn chế rồi thi xem
    ra thực lực thật sự của ngươi cũng yếu như chuột ma thoi!

"La… vi sao…?", cổ họng Hạ Á bị bop chặt, khuon mặt đỏ như gấc chin, cố nặn ra
một cau từ miệng…

"Tại sao ư?", tay con lại của Đạt Mạn Đức Lạp Tư nhẹ nhang sờ sờ khuon mặt của
no, đap: "Mặc du ta cũng khong ro la tại sao, nhưng ta đoan… đại khai la do
hinh thai hiện giờ của ta! Hừ, xem ra cai tro ăn cắp của ngươi chỉ hiệu quả
khi ta la rắn thoi, phải chứ?"

Hạ Á luc nay tuy thần tri co chut mơ hồ, ho hấp khong thong lam đầu oc của hắn
cũng co chut mụ mị, nhưng vừa nghe lời nay xong thi hắn cũng đa ro rang.

Rắn… Sinh Mệnh Cộng Hưởng… Đung rồi! Nhất định la như thế! Bản than minh co
thể chia sẻ tanh mạng lực của Mạn Đức Lạp Tư chinh la bởi hắn đang ở dạng than
rắn. Ở than rắn la luc hắn gần giống rồng nhất! Nhưng luc nay no đa thay đổi
hinh thai, biến thanh một Tinh Linh… Sinh mệnh cộng hưởng của minh la căn cứ
vao quan hệ giữa Long Kỵ Sĩ va tọa kỵ của hắn, nhưng bay giờ đối phương đa
biến thanh Tinh Linh nen nen khiến cho Sinh mệnh cộng hưởng cũng vi thế ma bị
ảnh hưởng. Tuy nhien do bản thể của Đạt Mạn Đức Lạp Tư la đại xa nen khế ước
Sinh mệnh cộng hưởng cũng khong hoan toan mất đi, minh vẫn co thể lấy được ma
bổ sung, chỉ co tốc độ bổ sung bị giảm đi đang kể ma thoi! Tốc độ bổ sung căn
bản khong thể bu kịp sự hao tổn.

Ngon tay Đạt Mạn Đức Lạp Tư đa bop sau vao cổ của Hạ Á, anh mắt no loe len một
tia sat khi, ngon tay đột ngột bop chặt lại hong tươi sống bop chết Hạ Á.
Nhưng Đạt Mạn Đức Lạp Tư lien tiếp siết hai lần thi ngạc nhien phat hiện ra
rằng cứ hễ lực lượng của no rot vao than thể Hạ Á la đều biến mất vo tung. Đạt
Mạn Đức Lạp Tư am thầm thử ba lần, mỗi lần đều mạnh hơn so với lần trước, thế
nhưng khi lực của no tựa hồ khong giải thich được ma hoan toan biến mất! Nhiều
nhất no cũng chỉ co thể siết chặt cổ của Hạ Á để cho hắn kho thở, nhưng nếu
muốn trực tiếp bop vỡ cổ đối phương thi lại khong thể nao lam được. Trong long
mặc du ngạc nhien nhưng ngoai mặt Đạt Mạn Đức Lạp Tư cũng khong hề biểu lộ mảy
may, bỗng no cười lạnh một tiếng, đem Hạ Á nem xuống đất.

Hạ Á thoat khốn liền ra sức hit thở, ngồi bệt dưới đất xoa nắn cổ minh. Nhưng
ngay sau đo hắn vội ngẩng đầu len, nghi hoặc nhin Đạt Mạn Đức Lạp Tư.


  • Ngươi… sao lại khong giết ta?

Trong long Đạt Mạn Đức Lạp Tư con thấy kỳ quặc hơn Hạ Á cả trăm lần, chẳng qua
no khong hề biểu lộ tren mặt ma chỉ cười lạnh khong noi, nghĩ thầm: "Ông nếu
muốn giết may thi may con sống ma hỏi ong may được sao?". Chẳng qua trong long
no vẫn nghi hoặc tự hỏi: " Sao minh giết khong nổi thằng nay nhỉ?".

Đạt Mạn Đức Lạp Tư khong biết, mặc du no đa biến thanh hinh thai Tinh Linh
nhưng bản thể du sao cũng la loại rắn Đạt Mạn Đức Lạp Tư, mặc du ảnh hưởng của
Sinh mệnh cộng hưởng co yếu mấy đi nữa thi no cũng khong thể giết chết Hạ Á-
người đang cung no cộng hưởng được.

Bất qua, anh mắt của Đạt Mạn Đức Lạp Tư liền rơi vao tren người A Đạt, hung
quang lồ lộ…

A Đạt thở dai, trong long mơ hồ đa đoan được quan hệ quỷ dị giữa Đạt Mạn Đức
Lạp Tư va Hạ Á, bỗng thấy anh mắt Đạt Mạn Đức Lạp Tư nhin về phia minh tran
ngập sat khi thi hắn bỗng nhien cười cười, hỏi:


  • Ngươi muốn giết ta hả?


  • Ngươi đoan xem? Hỡi con rắn nhỏ đang thương kia? Bộ tộc Đạt Mạn Đức Lạp Tư
    của chung ta cung với Long tộc của ngươi nguyen vốn la tử địch a..


Đạt Mạn Đức Lạp Tư cười hip mắt tiến đến gần A Đạt… nhưng A Đạt vẫn như cũ, bộ
dang khong hề phong bị, mặt vẫn nhơn nha nhơn nhơn nhin no tiến tới gần.

"Ngươi khong co ý định phản khang sao?", Đạt Mạn Đức Lạp Tư cười lạnh: "Để cho
ta được thấy thực lực của Long Tộc cac ngươi đi nao! Noi cho ta biết ngươi sẽ
đối pho với ta kiểu gi nao? Co phải sẽ biến về bản thể hay khong? Hừ… hừ…"

"Khong, ta sẽ khong phản khang!", A Đạt thở dai, nhưng mặc du thở dai thi tren
mặt hắn lại dường như mang theo net cợt nhả: "Thực tế ta cũng khong phải la
khong muốn phản khang, ma la đa khong thể phản khang rồi!"

Hắn chỉ vao mũi minh, thốt:


  • Ngươi thấy đấy, ta bay giờ đang ở hinh người. Bởi co chut nguyen nhan nen
    ta đa khong thể biến trở lại bản thể của minh được nữa, cho nen hiện ngoại trừ
    linh hồn la rồng ra thi ta cung con người khong hề khac biệt, ta khong học vũ
    kỹ của nhan loại, cũng khong sử dụng được ma phap của bọn họ. Nếu ngươi muốn
    giết ta thi chỉ cần dung một ngon tay thoi la đủ rồi.

Nghe hắn thản nhien noi vậy, Đạt Mạn Đức Lạp Tư cũng ngẩn cả người:


  • Ngươi… Ngươi nguyện ý chết?

"Dĩ nhien khong!", A Đạt cười lạnh đap: "Co ai nguyện ý tim chết đau? Nhưng ta
tin rằng ngươi sẽ khong giết ta!"

"Ha ha ha ha…" Đạt Mạn Đức Lạp Tư cười một trang rồi đap:


  • Khong giết ngươi sao? Be rắn vui tinh qua! Ngươi dựa vao đau ma dam noi thế
    hả? Giết chết một con rồng đối với Đạt Mạn Đức Lạp Tư ma noi chinh la no la
    một sự sung sướng khong thể chối từ!

A Đạt ngẩng đầu, nhin thẳng vao cặp mắt đối phương đap:


  • Ta vẫn con chưa thanh nien, chưa tới hai trăm tuổi… hơn nữa ta con co thể
    đang hoang noi cho ngươi biết rằng luc ta con ở hinh rồng thi ta ở trong cả
    tộc la một con rồng nhỏ ưu tu nhất. Vậy nen…

Khoe mắt Đạt Mạn Đức Lạp Tư khẽ giật, thốt len:


  • Ngươi muốn noi cai gi hả?

A Đạt cười, hắn vẫn nhin thẳng vao Đạt Mạn Đức Lạp Tư như cũ thong thả noi:


  • Ta nghĩ rằng ngươi cũng đa thoang nghe qua một truyền thuyết của Long tộc
    ta, ta la một thanh vien co tiềm lực ưu tu nhất bộ tộc nen đa từng được chọn
    để đon nhận Long Thần Chuc Phuc! Long Thần vĩ đại đa ban cho ta một năng lực
    hết sức thần kỳ…

Long Thần Chuc Phuc, truyền thuyết nay than la Đạt Mạn Đức Lạp Tư - tử địch
của Long Tộc thi đương nhien mỗi thanh vien của loai nay cũng đều biết ro. Cho
nen vừa mới nghe A Đạt noi xong thi tran của Đạt Mạn Đức Lạp Tư liền nhăn lại,
vặn hỏi:


  • Ngươi noi ngươi nhận được Long Thần chuc phuc?


  • Đung!
    Sắc mặt A Đạt binh tĩnh đap:


  • Long Thần ban cho ta một năng lực rất thần kỳ, kẻ nao giết hại ta sẽ phải
    chịu sự phản phệ! Bất kỳ kẻ nao giết ta đều bị mất đi một nửa lực lượng, một
    nửa sinh mệnh lực, ma lực, sức mạnh cơ thể...toan bộ đều giảm một nửa. Hơn nữa
    thực lực sẽ mai mai dừng lại ở đo!


Đạt Mạn Đức Lạp Tư cả người ngẩn ra, ban tay đa chuẩn bị đưa ra cũng khong tự
chủ được ma rụt về.


  • Ngươi rất mạnh, thậm chi co thể noi rằng ngươi la một con Đat Mạn Đức Lạp
    Tư mạnh nhất ma ta đa từng thấy! Bởi ngươi lam được đều ma khong co con Đạt
    Mạn Đức Lạp Tư nao lam được - lột da chin lần! Cho nen co thể noi rằng thực
    lực của ngươi đa co thể sanh ngang với thanh vien mạnh nhất của Long Tộc!

A Đạt thở dai, noi tiếp:


  • Nhưng than la một Đạt Mạn Đức Lạp Tư mạnh nhất từ trước đến nay, ngươi dam
    nguyện ý đanh đổi VĨNH VIỄN một nửa thực lực của minh để giết ta sao?

Phảng phất như lơ đang, A Đạt cố tinh đem hai chữ "VĨNH VIỄN" nhấn mạnh.

Quả nhien sự lưỡng lự trong đoi mắt Đạt Mạn Đức Lạp Tư cang luc cang đậm.


  • Thằng khốn nay đang lừa đảo…

Thanh am khinh thường của Đoa Lạp vang len trong đầu của Hạ Á.

Đung thế, cai chuc phuc gi gi kia la thật.

Thậm chi lực lượng ma Long Thần ban cho hắn cũng la thật - Bất kỳ kẻ đầu tien
nao hại hắn đều bị mất đi một nửa lực lượng, một nửa sinh mệnh lực, ma lực,
sức mạnh cơ thể...toan bộ đều giảm một nửa. Hơn nữa thực lực sẽ mai mai dừng
lại ở đo!

Nhưng vấn đề la… Kẻ thứ nhất hại A Đạt.. đa co - chinh la Đoa Lạp. Đoa Lạp
cũng vi thế ma bị lời nguyền phản phệ, thanh ra hỏng bet.

Cai Long Thần Chuc Phuc của A Đạt đa dung một lần nen đa thanh vo dụng. Thằng
A Đạt chết tiệt nay chỉ thuần tuy la đang hu dọa Đạt Mạn Đức Lạp Tư ma thoi.

Hơn nữa cang khiến Hạ Á bội phục sat đất chinh la luc thằng A Đạt nay lừa
người thi vẻ mặt hắn quả thật tự nhien tới khong thể tự nhien hơn được nữa,
khong co biểu lộ ra một ti bối rối, khẩn trương nao cả!

Thằng khốn nay đung la nhan tai lừa đảo trời sanh.

"Ta… ta lam sao biết khong phải la ngươi vi bảo vệ tanh mạng ma lường gạt ta?"
Đạt Mạn Đức Lạp Tư cui đầu nhin chằm chằm A Đạt, anh mắt của no cang luc cang
nguy hiểm, ngon tay đa vươn ra chỉ chực đam xuyen qua lỗ mũi A Đạt.

"Đung la ngươi khong chắc." Thần sắc A Đạt vẫn trấn định, khong vi thế ma lộ
ra bất kỳ sơ hở nao noi nhẹ nhang: "Co lẽ ta đang noi dối ngươi, nhưng nếu
ngươi muốn chứng thực thi rất đơn giản, đich than ngươi tới thử một cai la
biết liền thoi."

Noi xong hắn cố ý dừng lại một chut, khoe miệng lộ ra một nụ cười tươi roi,
bắt đầu noi tiếp: "Ta biết ngươi ghet ta,hận ta… ngươi cần một chỗ để xả cơn
giận trong long. Nhưng ta tin rằng ngươi cũng rất ro rang rằng đối với một kẻ
thực lực đa vo cung cường đại như ngươi thi ta chẳng qua la một con rắn vo hại
ma thoi, thậm chi chỉ như một con kiến hoi trong mắt. Thế nhưng ngươi co
nguyện ý vi một con kiến hoi như ta ma mạo hiểm chịu tổn thấtVĨNH VIỄN một nửa
thực lực của ngươi khong chứ?"

Đạt Mạn Đức Lạp Tư trầm mặc, sat khi trong anh mắt của hắn từ từ rut đi từng
chut từng chut một.

Sat khi rut đi nhưng anh mắt của Đạt Mạn Đức Lạp Tư cang ngay cang trợn lồi
len vi giận dữ.

Trầy da troc vảy mai mới bắt được hai thằng khốn nạn nay ma lại khong thể giết
nổi đứa nao hay sao? Tinh thế như vậy khiến Mạn Đạt Đức Lạp Tư quả thật la
nuốt khong troi.

Hai mắt hip lại, anh mắt hiểm độc lien tục đảo qua đảo lại tren than hai
người, bỗng Đạt Mạn Đức Lạp Tư cười lạnh một tiếng:

"Được lắm, ta khong giết cac ngươi nữa." Thanh am tran ngập sự ac độc vang
len:"Nhưng… hoan nghenh cac ngươi trở thanh tu binh của ta… Hai con mồi be nhỏ
ơi! Từ giờ trở đi, tương lai của cac ngươi chinh la cai gọi la - "Sự giam giữ
vĩnh hằng". Trong những năm thang vo tận sau nay, cac ngươi sẽ phải đối mặt
với hanh hạ va sỉ nhục của ta từng ngay từng ngay."

Noi đoạn no liền nhin vao Hạ Á: "Tỷ như thằng ăn trộm khốn khiếp ngươi, ta sẽ
khong giết ngươi, nhưng hang ngay ta sẽ chặt vai cai xương của ngươi! Sau đo
sẽ để cho ngươi ngay ngay tỉ mỉ gặm nhấm cai tư vị thống khổ kia! No sẽ la bạn
đồng hanh trong cả cuộc sống sau nay của ngươi. Ta rất to mo nha, ngươi co thể
chịu được cai tư vị đo trong bao lau đay hả? À ma đung rồi nhỉ, ta chut xiu
nữa đa quen mất… ngươi khong chết được… Ha ha ha.."

Noi xong no liền đi tới, đem Hạ Á vứt xuống mặt đất.

Hạ Á bị thương nặng ở hai chỗ, hắn gần như đa ngất đi, nhưng may nhờ một một
tia tanh mạng nguyen tố yếu ớt cứ lien tục bổ sung nen hắn vẫn miễn cưỡng giữ
vững được sự tỉnh tao.

Hắn nhẫn nại chịu đựng thống khổ, nghiến răng nhin chằm chằm Đạt Mạn Đức Lạp
Tư.

"Bay giờ cac ngươi đi theo ta, sau nay chỗ nay chinh la "nha" của cac ngươi
rồi, hỡi hai ten tu binh be nhỏ của ta." Đạt Mạn Đức Lạp Tư nở một nụ cười vo
cung ta ac.

Đạt Mạn Đức Lạp Tư nay hiển nhien la hết sức tinh tường đối với Sang Thần khu.
Ở trong xưởng ren, no dễ dang tim được một lối đi ở cống nước dưới đống phế
tich, rồi no chỉ vao lối đi ra lệnh cho hai người nhảy xuống.

Hạ Á trước khi đi vẫn khong quen cầm theo hỏa xoa va cai khien thiết tinh,
thậm chi con cầm them một thanh đoản đao đang treo tren kệ, loại đoản đao ma
đam Địa Tinh sử dụng đối với Hạ Á thi cũng chỉ giống như một loại dao găm ma
thoi.

Đạt Mạn Đức Lạp Tư cũng chẳng them để ý, khong ngăn cản Hạ Á cầm theo những vũ
khi kia.

Đi vao lối ngầm chừng một dặm, Đạt Mạn Đức Lạp Tư đanh vỡ một vach tường rồi
mang theo hai người đi sang một cai động khac.

Động nay giống như một kho hang khổng lồ, sau khi đi vao thi thấy vo số khoang
thạch cơ hồ chồng chất cao như nui. Hạ Á cẩn thận phan biệt một luc lau nhưng
tới khi được A Đạt giải thich cho mới biết những cai khoang thạch nay thật ra
chinh la thủy tinh ma cầu bị hao hết ma lực ma thoi.

Thủy tinh cầu chất đống như nui, nhin sơ quả thật rất hung vĩ, cho du ma lực
đa tieu hao gần như khong con nhưng no vẫn la một loại thủy tinh rất co gia
trị, hơn nữa chỉ cần truyền đầy ma lực vao thi chung no lại sẽ thanh một loại
đồ vật để chứa đựng ma lực hảo hạng.

Đạt Mạn Đức Lạp Tư rất nhah tim ra một canh cửa lớn ở một phia khac của cai
"kho" nay, Hạ Á thấy hắn dễ dang xoay xoay chuyển chuyển một vai thứ tren vach
tường, canh cửa liền mở ra, đằng sau no lại la một lối đi thong tới một cay
cầu đa dẫn sau vao trong nữa.

"Chung ta sắp về tới nha… Hoan nghenh cac ngươi ghe thăm "phong ngủ" của ta.."
Đạt Mạn Đức Lạp Tư đang đi tuốt ở phia trước quay đầu lại cười lạnh noi.

Cai gọi la "phong ngủ" của hắn tren thực tế la một cai động khep kin chỉ co
một lối vao.

Đi vao trong động, lập tức co thể nhin một cai bồn to, cai bồn giống như nửa
cai ao tron được lam toan bộ bằng thủy tinh, chung quanh co bốn cai ranh dẫn
nước nối với bốn cai ao nhỏ hơn ở bốn goc.

Tren mỗi ao nước co chụp một cai lồng trong suốt cực lớn, nhin qua co chut
tương tự với cai lồng kinh dung để chứa cac"Tieu bản" ma Hạ Á đa từng thấy
trước đay.

Nhưng Hạ Á rất nhanh đa phat hiện co vai chỗ khac biệt.

Bốn cai lồng ở chung quanh hoan toan khong tổn hại gi, nhưng cai bồn lớn nhất
ở giữa thi cai chụp lồng cũng đa vỡ mất rồi. Một lổ thủng to đung giống như đa
bị pha xỡ từ ben trong đập vao mắt Hạ Á. Ngoai ra, ở cac vach của cai động
rộng lớn nay con dinh đầy những chất dịch nhầy nhầy mau xanh biếc giống như
chất nhầy tren mấy đống trứng rắn luc trước vậy.

Loại chất nhầy trong suốt nay nhin quả thật qua mức buồn non rồi, Hạ Á khong
nhịn được nhiu tit long may lại lạnh lung thốt: "Đay la phong ngủ của ngươi
hả? Đạt Mạn Đức Lạp Tư nay… Ngươi cũng nen giữ vệ sinh cac nhan một chut chứ,
nơi nay vừa bẩn vừa thối, ta mới ngửi một lat ma đa muốn chết ngạt rồi đay!"

Lời che của Hạ Á cũng chả khiến cho Đạt Mạn Đức Lạp Tư tức giận chut nao, no
chỉ cười lạnh nhin hắn đap:


  • À.. xem ra ngươi khong thich chỗ nay… Nhưng rồi ngươi sẽ thich no thoi, vi
    cai chỗ vừa bẩn vừa thối nay chinh la nơi ma ngươi sẽ sống nốt quang đời con
    lại của minh.

Luc nay bỗng dưng A Đạt nhẹ nhang keo keo Hạ Á một cai. Hạ Á hừ một tiếng, tức
giận trợn mắt nhin lại, hắn vẫn chưa quen chuyện thằng khốn nay chơi minh luc
nay.

"Ngươi con chưa biết nơi nay la chỗ nao sao hả, Hạ Á?", A Đạt cười khổ, chỉ
chỉ vao mấy cai bồn khổng lồ trong động:"Chẳng lẽ ngươi quen đay la khu nao
sao?"

Hạ Á giật minh, kềm chế lửa giận A Đạt đang chay trong long minh, ngẫm nghĩ
một luc...

Viễn cổ Địa Tinh… Sang Thần Khu…

Hắn bổng hiểu ra điều gi đo, vội nhin A Đạt, A Đạt cũng đang nhin hắn.

"Thằng nay…" Hạ Á giảm thanh am của minh thấp nhất thốt: "Chẳng lẽ thằng nay
lại la…Cho du một con Đạt Mạn Đức Lạp Tư hoan mỹ với chin lần lột xac cũng
khong thể co khả năng thay đổi hinh dang, cang khong thể biến được thanh hinh
dạng Địa Tinh hay Tinh Linh…"

A Đạt lắc đầu, đoi mắt của hắn dan vao mấy cai bồn va chiếc lồng đa bị pha vỡ
phần tren, đap: "Chắc thế… Con Đạt Mạn Đức Lạp Tư trước mặt chung ta cũng
khong phải la một con thuần chủng."

"Ngươi noi khong sai, con rắn nhỏ đang thương ạ…", Đạt Mạn Đức Lạp Tư bỗng
nhien quay đầu lại thốt len: "Ta hiện tại đa bắt đầu tin tưởng lời ngươi noi
rồi, ngươi đung la một thanh vien nổi bật trong Long Tộc. Bởi ngươi quả la rất
thong minh."

No chỉ vao cai lồng bị tổn hại đang chụp tren cai bồn ở giữa noi: "Ta vốn được
sinh ra ở đo. Cho nen ta chắc chắn khong phải la một con rắn được ra đời một
cach tự nhien ma la… bị chế tạo ra!"

Chế tạo ra? Hạ Á nghe được cau nay thi sắc mặt trở nen vo cung cổ quai.. Viễn
cổ Địa Tinh… Sang Thần Khu… Chế tạo sinh vật… Co thể tạo nen một Đạt Mạn Đức
Lạp Tư cường đại sanh ngang Long Tộc, chin lần lột da… Một Đạt Mạn Đức Lạp Tư
mạnh nhất… Kỹ năng vượt ra ngoai phạm tru của chủng tộc no… Mang bốn loại hinh
thai…

Tập trung tất cả cac loại nguyen tố, lập tức khiến Hạ Á nghĩ tới một khả năng
lớn nhất:

Chẵng lẽ… thằng Đạt Mạn Đức Lạp Tư nay chinh la "Thần" ma Viễn cổ Địa Tinh chế
tạo ra sao? Du sao nếu xet về thực lực ma noi thi một con Đạt Mạn Đức Lạp Tư
lột da chin lần la đa co được sức mạnh vo cung cường đại rồi.

Như vậy, đap an nay cũng rất co thể a! Ho hấp của Hạ Á bắt đầu trở nen dồn
dập, tim đập thinh thịch, hắn len len nhin Đạt Mạn Đức Lạp Tư với anh mắt vo
cung cổ quai.

Thần? La Thần do Địa Tinh sang tạo ra? La cai thứ đang đứng trước mắt hắn sao?

"Ngu ngốc, no khong phải…!"

Trong đầu Hạ Á, Đoa Lạp cười lạnh một tiếng…

"No khong phải…!" m thanh trầm thấp của Đoa Lạp lại vang len: "Ngươi co thấy
cai lồng kia bị pha kiểu gi khong hả? Hiển nhien la khong phải do mở ra binh
thường ma la bị mạnh mẽ pha vỡ! Chung ta đa xem cuốn nhật ký của Viễn cổ Địa
Tinh thi vao thời khắc cuối cung, bọn họ đa chủ động đanh thức cai "Thần" kia!
Ma cai chụp kia hiển nhien khong phải được mở ra binh thường ma la bị cai thứ
nao đo ở ben trong pha vỡ hong chui ra ngoai. Cho nen con Đạt Mạn Đức Lạp Tư
nay cũng chưa chắc đa la "Thần" do Địa Tinh sang tạo nen!"

Dừng lại một chut thi Đoa Lạp lại noi tiếp: "No co lẽ la sinh vật do Địa Tinh
chế tạo ra, thậm chi cũng co thể coi như la "Thần" rồi. Tuy cũng được chế tạo
ra nhưng chắc no cũng khong phải la một thanh phẩm, qua nửa rằng no chỉ la một
sản phẩm thất bại ma thoi…"

Sản phẩm thất bại? Hạ Á nhếch mep nở một nụ cười cổ quai.

Một sản phẩm thất bại ma đa cường đại tới vậy? Như thế thi một "Thần" thanh
phẩm sẽ lợi hại đến mức nao chứ?

"Ta đung la được chế tạo ra ở đay!"Thanh am binh tĩnh của Đạt Mạn Đức Lạp Tư
vẫn vang len: "Ta khong co cha mẹ, khong co đồng loại. Khi tỉnh lại thi ta đa
phat hiện ra minh đang nằm trong cai chụp đo rồi, hơn nữa quanh đay cũng khong
hề con một bong người nao khac, ta chui từ cai lồng đo ra ngoai. Nhưng trong
cả cai khu động dưới long đất nay cũng khong tồn tại một sinh linh nao la đồng
loại của ta cả…"

Hắn nhẹ nhang xoay người đối mặt với Hạ Á va A Đạt, noi: "Cac ngươi co thể gọi
ta la Đạt Mạn Đức Lạp Tư vi đay quả thật chinh la chủng tộc của ta, nhưng ta
cũng khong phải chỉ la một Đạt Mạn Đức Lạp Tư thuần chủng, kể từ khi tỉnh lại
thi ta đa biết rằng trong than thể minh con chảy xuoi ba loại huyết thống của
ba loai khac nữa."


Liệp Quốc - Chương #271