241- Hạ: Trở Mặt.


Người đăng: Boss

Dịch: A Bon

(bạn nao vận LÀM ƠN ghi ro nguồn như thế nay gium minh)

Tiếng chao cuối cung của A Đạt khiến toan than Hạ Á nhất thời cứng ngắc như ở
trong hầm băng!

Đoa Lạp? Đoa Lạp?

Hắn biết… Đoa Lạp ẩn than tren người ta?!

"Ngươi...?!", mới noi được nhieu đo thi toan than Hạ Á đa mềm nhũn khuỵu
xuống, đầu gối vang len tiếng ken kẹt ghe răng. Hắn nghiến răng rit lớn:


  • A Đạt! Ngươi... ngươi… ngươi…!

Khoe miệng A Đạt khẽ nhếch len nở một nụ cười vo cung gian xảo:


  • Hạ Á, thật sự ta khong muốn hại ngươi, nhưng ta vốn khong ngờ rằng Đoa Lạp
    lại ẩn than tren người ngươi.

Mặt Hạ Á đỏ bừng, luc nay hắn bị ep tới đầu cũng gục xuống rồi.


  • Ngươi...lam sao ngươi biết?!


  • Ngươi quen rồi sao? Ở trong huyệt động của đại xa…


Noi tới đay thi cổ họng A Đạt phat ra tiếng hừ hừ, lạnh lẽo noi:


  • Luc đo ta con chưa noi ra thi ngươi đa ho len ten của con rắn Đạt Mạn Đức
    Lạp Tư. Ta nhớ ro la chưa hề nhắc tới ten của no với ngươi ma.

Hạ Á giận dữ.

Hai mắt hắn toe lửa. Đột nhien cả người hắn nga nhao len mặt đất mặc cho trần
nha rơi xuống. Hạ Á nhanh nhẹn cong người, rut ra mấy thanh trường mau bằng
tinh thiết vừa lấy được cắm nhanh xuống đất. May la những thanh trường mau nay
chuyen chế tac cho viễn cổ Địa Tinh sử dụng, chiều dai kha ngắn nen sau khi
cắm xuống đất thi vừa khit giữa khoảng cach trần lối đi với mặt đất, nếu như
dai hơn một chut thi cũng đừng hong cắm xuống để chống đỡ được. Đồ vật toan bộ
được luyện từ thiết tinh cứng tới cỡ nao chứ… chỉ nghe mấy tiếng ken ket thi
trần nha đa khong rơi xuống nữa.

Hạ Á nhanh nhẹn bo ra phia ngoai nhưng tấm chắn ở cuối lối đi đa hạ xuống gần
như chỉ con cach mặt đất nửa thước ma thoi.

A Đạt ben ngoai nhin nỗ lực của Hạ Á thi lắc đầu noi:


  • Ngươi khong thoat được đau, ta đa tinh toan cẩn thận rồi.

Ngay luc hắn noi xong thi Hạ Á đa lết ra đến sat miệng cống, nhưng tấm chắn
cũng chỉ con cach mặt đất ba mươi phan nữa ma thoi.

Hạ Á vẫn con đang ở phia trong, du co tiếp tục bo ra thi cũng khong kịp nữa
rồi. Đột nhien ngay luc đo sắc mặt Hạ Á trở nen dữ tợn, cười ngạo nghễ:


  • Con rồng chết tiệt, dam hại lao tử! Theo ta cung chết đi.

Hạ Á tuy khong con kịp để lăn ra ngoai nhưng lại đột nhien vươn tay ra, rut
thắt lưng quăng mạnh ra ngoai, chuẩn xac quấn lấy mắt ca chan A Đạt. Thet lớn
một tiếng, Hạ Á lấy hết sức giật thắt lưng lại.

Hạ Á mạnh cỡ nao chứ.. A Đạt het thảm một tiếng, bị keo nga sấp xuống bị keo
sềnh sệch qua khỏi tấm chắn.

Tấm chắn hạ xuống, gần như xướt qua chop mũi A Đạt.

"Rầm!"

Rốt cuộc tấm chắn chạm vao mặt đất, bụi đất xung quanh bốc len mu mịt.

Ben ngoai tấm chắn, đam ngườiTrat Khố hoan toan sợ ngay người.

Mọi chuyện phat sinh qua nhanh chong! Đặc biệt nhất la luc cuối cung, khi đo A
Đạt gục xuống phia dưới cửa noi chuyện với Hạ Á thi hai người dung ngon ngữ
Byzantine nen phần lớn người Trat Khố đều nghe khong hiểu, ngoại trừ hai người
la Tatara va Nữ Vu y.

Nhưng vấn đề la sau khi Tatara chạy ra thi hắn khong đứng gần miệng cống, ma
nữ vu y Lộ Lộ lại khong phản ứng kịp.

Hạ Á đột nhien keo A Đạt vao phia trong, tấm chắn hạ xuống, tất cả mọi người
hoan toan ngay dại.

Bỗng nhien Tatara nhảy len, đien cuồng gao lớn:


  • A! Lam sao bay giờ?! Lam sao bay giờ a?!

Nữ vu y Lộ Lộ khong mất binh tĩnh, nang đột nhien het to mấy tiếng nhao tới
tấm chắn liều mạng đanh đấm, lại đien cuồng lục lọi xung quanh.

Sắc mặt Tatara đa hoan toan trắng bệch, thấy Hạ Á bị kẹt lại ở ben trong thi
ma phap sư run rẩy thet to:


  • Khong được! Phải nghĩ biện phap cứu lao gia ra bằng được! Toi rồi! Đời ta
    xong rồi! Nếu lao gia chết trong đo thi ta co vac xac về cũng chết mất thoi!
    Shaerba sẽ giết ta! A Phất Loi Tạp Đặc sẽ lam thịt ta! Bọn họ đều sẽ khong tha
    cho ta! Ngay cả Meilin đại nhan cũng sẽ giết ta! A?! Meilin...Meilin đại
    nhan…!

Hắn keu la một hồi thi bỗng nhien im bặt, đứng tại chỗ, thần sắc cổ quai, hai
con ngươi trong đoi mắt ti hi đảo loạn xạ.

"Meilin, Meilin đại nhan vĩ đại?!"

Hắn đứng tại chỗ lẩm bẩm mấy cau rồi nhanh chong lấy thảm bay do Meilin tặng
ra. Tấm thảm cỡ chiếc khăn tay được hắn vung ra liền biến lớn. Đột nhien
Tatara giống như len cơn đien cướp lấy cay chủy thủ của một chiến sĩ Trat Khố
ben cạnh, vừa đam vừa rạch len tấm thảm.

Mấy tiếng rẹt rẹt vang len, tấm thảm bay đa hoan toan bị hắn cắt thanh vo số
mảnh vụn.


  • Meilin đại nhan! Meilin đại nhan!

Mặt Tatara hằm hằm vo cung đien cuồng. Mấy người ở ben cạnh đều ngẩn người,
khong ro ma phap sư đang lam cai gi nữa... thảm bay thi mọi người đều đa thấy
qua nhưng giờ thấy Tatara đem cai bảo bối nay ra hủy diệt một cach đien cuồng
như vậy thi cũng đờ người kho hiểu.

Tấm chắn rơi xuống chặn mất miệng cống. Trần nha mặc du bị mấy cay trường mau
chống đỡ nhưng hẳn cũng khong chống đỡ được lau. Du sao đi nữa thi một khi tấm
chắn đa khep xuống thi muốn thoat ra ngoai chỉ la chuyện trong mơ ma thoi.

Luc nay sắc mặt Hạ Á cũng hết sức phẫn nộ, đưa tay bop cổ họng A Đạt gầm gừ:


  • Con rồng cho chết, lao tử giết ngươi trước.

A Đạt khong hề phản khang, đoi mắt lạnh lung nhin Hạ Á mặc cho tay hắn chộp
lấy cổ họng minh, đột nhien thở dai:


  • Ngươi định giết ta sao?!
    Hạ Á mặt đầy sat khi quat:


  • Con mẹ may, may chơi tao thi sao tao khong giết may chứ hả?!


A Đạt lạnh lung mở miệng:
- Rất cong bằng, ra tay đi.

Luc nay, một tiếng "Rắc" vang len bao hiệu một thanh trường mau đa bị bẻ gay.
Áp lực của trần lối qua lớn nen du la trường mau tinh thiết cũng khong thể
chống đỡ được lau. Ba thanh trường mau đa bị gay mất một thanh, tấm trần lối
đi lại bắt đầu co dấu hiệu rục rịch.

Trong long Hạ Á chần chừ, bỗng nhien buong lỏng ban tay đang siết cổ A Đạt ra,
quay đầu lại ra sức bo tới. Bo được hai bước thi hắn xoay người nắm chặt day
thắt lưng keo A Đạt tiến tới.

Lại một tiếng ken ket nữa vang len, chỉ con lại một thanh trường mau cuối
cung.

Hạ Á vận toan bộ chut khi lực con lại, thet lớn một tiếng, than thể gần như ap
tren mặt đất nhắm tới khoảng trống cach đo hai thước, ra sức lăn một vong. Một
lần nữa thoat khỏi lối đi trở về lại xưởng ren.

Hắn khong đứng len ngay ma dung sức giật mạnh thắt lưng keo A Đạt ra theo.

Tiếng rầm rầm vang len choi tai, lối đi đa hoan toan bị lấp kin.

Hai người thở hồng hộc một lat thi A Đạt mới ngồi dậy hỏi:


  • Ngươi khong giết ta nữa a?

Hạ Á hừ lạnh, anh mắt băng lanh nhin A Đạt:


  • Giết ngươi thi dễ, co điều lao tử khong muốn chon xac ở chỗ nay. Ngươi vốn
    biết ro về địa phương nay, vậy tốt nhất đưa ra cho ta một phương phap xử li
    đi. Bằng khong...

Thần sắc A Đạt đầy khinh thường:


  • Ta khong noi ngươi sẽ lập tức ra tay, con noi ra thi sau khi thoat khỏi đay
    cũng bị ngươi giết. Kết quả co khac gi nhau sao?


  • Sống lau them được phut nao tốt phut đo!


Hạ Á nghiến răng gằn giọng:


  • Ta đếm tới ba, nếu ngươi con khong noi ta sẽ ra tay. Một....hai…!


  • Được rồi.


A Đạt đứng len, phủi phủi bụi tren người, sắc mặt binh thản:


  • Ngươi noi khong sai, sống được luc nao hay luc đo, nhưng ma hiện tại ta bo
    tay...

Hạ Á cũng đứng dậy, giọng rit len:
- Cai gi?

Sắc mặt A Đạt cợt nhả, ngon tay chỉ chỉ về phia sau lưng Hạ Á noi:


  • Ngươi quen rồi sao, chung ta con một ong bạn đang đuổi đằng sau nữa!

Hạ Á quay phắt lại… đầu kia của xưởng ren chỗ cống nước bị mở ra đang xuất
hiện một than ảnh chầm chậm bước tới.

Đoi canh tay bam vao miệng cống xuất hiện đầu tien, ngay sau đo một than thể
mềm mại thon dai chui ra. Dang người thon dai thanh lịch xuất hiện, than thể
vặn vẹo uốn eo một hồi, mai toc xoa dai lộ ra một đoi tai thật dai.

Nơi nay vốn tối tăm nhưng đoi mắt của than hinh kia lại tỏa ra anh sang nhan
nhạt chiếu sang. Tướng mạo nhin qua thi phải noi la hoan hảo, khuon mặt anh
tuấn giống như một tac phẩm điều khắc hoan mỹ, du đem so sanh với vẻ bo trai
của A Đạt thi cũng khong hề thua kem.

Mấu chốt nhất la toan than người nay cũng toat len một loại cảm giac can đối
đến hoan mỹ, voc người thon dai gần như đạt đến tỷ lệ hoan hảo nhất, cộng them
khuon mặt tuấn mỹ va đoi lỗ tai dai đặc sắc.


  • Hắc hắc, đam con mồi be nhỏ của ta, xem ra cac ngươi chạy khong nhanh mấy
    nhỉ?!

No nhin Hạ Á va A Đạt cười khẩy, nụ cười tuấn mỹ kia lại ẩn giấu mui vị độc
ac.

Đoi mắt Hạ Á trợn tron ngơ ngac:
- Ngươi… Đạt Mạn Đức Lạp Tư?!

Đạt Mạn Đức Lạp Tư từng bước từng bước chậm rai đi tới:


  • Hắc hắc, giờ mới nhận ra sao? Sinh vật ti tiện đang thương... hiện trước
    mắt cac ngươi chinh la hinh thai thứ ba của ta - Tinh Linh.

vide
13-03-2012, 08:46 PM
Liệp Quốc
Tac giả: Khieu Vũ


Liệp Quốc - Chương #270