241- Trung: Trở Mặt.


Người đăng: Boss

Dịch: A Bon

(bạn nao vận LÀM ƠN ghi ro nguồn như thế nay gium minh)

Noi đoạn A Đạt lại nhắm chặt đoi mắt, giữ nguyen bộ dạng trấn định. Tiếng oanh
động từ ben dưới khong ngừng vọng len, thỉnh thoảng con xen lẫn tiếng rống đầy
phẫn nộ của Đạt Mạn Đức Lạp Tư, trong đo con co chut mui vị thống khổ. Hiển
nhien cho du no co cường đại tới đau đi nữa thi bị mấy chục tảng đa tren ngan
can nhet đầy lối đi thay nhau trut xuống hon hit cũng lam cho no ăn khong
tieu.

Nhưng Hạ Á biết chắc rằng Đạt Mạn Đức Lạp Tư sẽ khong bị mấy tảng đa thế nay
đe chết. Mặc du no cũng co chut đau khổ ăn khong tieu nhưng chả mấy ma se đuổi
theo tiếp.

Đợi them một lat thi Hạ Á sốt ruột qua ma quat lớn:


  • A Đạt!!!

"Sao cứ nhặng len mai thế?!", rốt cuộc A Đạt cũng mở mắt ra, bất man hừ lạnh:


  • Chẳng lẽ ngươi khong biết luc tinh toan cần phải hết sức giữ binh tĩnh sao
    chứ? Chẳng may ta tinh sai vị tri luc nay thi tất cả đều đi tong hết!

Nhưng sau đo A Đạt van giơ tay ra chỉ len phia tren:


  • Theo tinh toan của ta thi hẳn chung ta đa đi len được năm sau trăm met. Chỉ
    cần ngươi vận toan lực đanh chỗ nay thủng một lỗ thi mọi người sẽ co thể ra
    ngoai qua lối đo rồi.

Trong long Hạ Á lo lắng, cố gắng bo len, một tay dao găm một tay hỏa xoa, đem
hai thứ đo luan phien cắm vao tren vach tường, toan lực bo tới vị tri A Đạt
vừa chỉ…


  • La chỗ nay hả? Đanh vỡ no la được sao?

"Nếu như ta tinh toan khong sai thi hẳn la…", A Đạt con chưa noi hết cau thi
Hạ Á đa cầm hỏa xoa vung len.

Một tiếng nổ thật lớn vang len, hỏa xoa tạc vao thạch bich toe lửa ra, đa vụn
văng ra tan loạn, đon nay của Hạ Á đa đục ra được một cai ranh sau khoảng ba
bốn met. Bỗng ngay khi Hạ Á con chưa kịp rut hỏa xoa ra thi đa nghe thấy ở ben
trong truyền một trang i ung, một dong nước chảy xiết cuồn cuộn trao ra.

May la tay con lại của Hạ Á vẫn nắm chắc con dao găm đang cắm vao vach tường
ngập tới chuoi nen mặc du dong nước kia ao ạt trao ra hung han xo vao than thể
hong hất văng hắn ra ngoai nhưng Hạ Á vẫn khong bị rơi xuống. Thế nước tuy
manh liệt nhưng hiển nhien do lượng nước ben trong co hạn nen tốc độ nhanh
chong giảm dần.

Du vậy, những người ở dưới đang đứng tren trường mau cũng bị một phen hoảng
hồn, vai người may nhờ đồng bạn ben cạnh tum lại chứ khong thi đa rơi xuống
rồi.

Hạ Á chờ cho nước ở ben trong chảy sạch mới ngoac miệng chửi ầm len:


  • Con mẹ may đo A Đạt, suýt nữa hại chết lao tử rồi! Tại sao ben trong lại co
    nước tran ra hả, thiếu chut nữa ta rớt mẹ no xuống no rồi!?

A Đạt cười lạnh hừ nhẹ:


  • Ai bảo ngươi lanh cha lanh chanh lam gi, ta con chưa noi xong thi ngươi đa
    ra tay rồi.

Rốt cuộc Hạ Á đanh nghiến răng nuốt cục tức, nhanh chong bo vao ben trong lỗ
thủng.

Nơi nay la một cai cống nước, nước đa rut hết... sau khi bo vao Hạ Á moc từ
tren người ra một sợi day thừng, nem một đầu xuống dưới rồi gọi:


  • Bam theo sợi day bo len, nhanh một chut!

Ở phia cuối cống nước co một cai nắp kim loại, Hạ Á dung sức đẩy no ra sau đo
dẫn đầu leo len. Nơi nay nhin như một gian phong, khong gian rộng rai… từng
người một lục tục chui len sau hắn.

Tới khi cả đoan người chui ra hết khỏi cống nước thi nữ vu y Lộ Lộ đốt sang
phap trượng len chiếu sang cả gian phong, mọi người cuối cung cũng nhin ro
xung quanh.

Ước chừng Nnơi nay rộng tới vai chục met, tren mặt đất chồng chất từng cai
từng cai rương kim loại hinh tron chất chồng tren mặt đất, ma ở cac goc xung
quanh cũng con co mấy cai khoa kim loại cũng hinh tron chất thanh đống.


  • Ý?!

Hạ Á đảo mắt nhin quanh vai vong, cuối cung thốt len một tiếng đầy kinh ngạc.

Chỗ nay đầy mấy cai rương với khoa bằng kim loại hinh như la…

"Hinh như la một cai lo ren?", Hạ Á bước them vai bước, cầm lấy một khối sắt
vo cung tho nặng nằm trong goc…so với đồng hoặc sắt binh thường cung thể tich
thi no nặng hơn tới mấy lần, cầm trong tay cảm giac giống như la...

"Thiết tinh sao?", Hạ Á cau may.

"Chỉ la ban thanh phẩm…", A Đạt tiến tới, phủi phủi mấy vết bẩn tren người, lơ
đang nhin đồ vật trong tay Hạ Á noi:


  • Nơi nay la xưởng ren, xem ra ta vẫn tinh đung đường.

Nơi nay quả thực la một xưởng ren, bởi vi Hạ Á đa rất nhanh phat hiện ra thứ
đang chu ý.

Ở khắp cac ngoc ngach trong gian phong nay co những gia kim loại khổng lồ,
tren đo chất đầy vũ khi va khoi giap, hiển nhien đo la những sản phẩm đa được
ren hoan thiện.

Hạ Á bước tới tho tay định cầm một cai len xem thử thi mới phat hiện ra rằng
ngon tay chưa chạm đến kệ vũ khi đa đụng phải một tầng mang mỏng trong suốt.
Mang mỏng nay rất kho phat hiện bằng mắt thường, chỉ khi nao đưa tay trực tiếp
tới đo mới cảm giac được. Hạ Á vận lực một chut, dung ngon tay chọc thủng qua,
nhin kỹ lại thi lớp mang nay mềm mại giống như lan da nhưng lại cực ki trơn
bong. Hơn nữa, khi ngon tay chạm vao đo sẽ mơ hồ xuất hiện cảm giac trắng mịn
sền sệt, giống như một loại chất lỏng nao đo.

Ngay sau đo Hạ Á vươn tay dung sức lấy một bộ khoi giap từ tren kệ xuống, chỉ
nhin qua một chut thi trong long hắn đa khẳng định chắc chắn chất liệu của no
chinh la tinh thiết. Khoi giap nay mang tới cho người ta cảm giac cực ki rắn
chắc, thậm chi ngay cả khi Hạ Á thử dung hỏa xoa rọc rọc vai đường cũng chỉ co
thể tạo ra vai vết xước mờ mờ ma thoi, phải biết mặc du hắn khong dung tới Phi
Hồng sat khi nhưng chỉ cần sự sắc ben vo song của hỏa xoa khong thoi thi đa
rất co tinh sat thương rồi.

Nếu noi về độ chắc chắn, khoi giap nay chỉ kem hơn chut xiu so với vảy rồng ma
thoi!

Hắn lại cầm len một thanh mau, nhin hinh dang thi hẳn đay la một loại trường
mau nhưng chiều dai nếu so với với trường mau binh thường thi ngắn hơn. Hẳn la
do tộc Địa Tinh viễn cổ chế tạo vũ khi cho rieng tộc chung no nen dựa vao tầm
voc thấp be của bọn chung ma lam.

Hai canh tay Hạ Á cầm lấy trường mau, vận sức bẻ một cai… vốn bằng khi lực của
hắn thi ngay cả mau sắt cũng phải cong oằn nhưng luc nay cay trường mau chỉ
vang len một tiếng vu vu thanh thuy, can mau rung len nhưng lại khong hề cong
ti nao.

"Hang tốt, ha ha ha!", Hạ Á khong chut khach khi đem lại trường mau cắm vao
ống ten sau lưng minh.

Tren kệ co khong it vũ khi, nhưng chủ yếu la binh khi ngắn. Hạ Á thuận tay
nhặt mấy thanh trọng binh khi co thể tich lớn một chut, hắn cầm len một cay
trường chiến phủ nhưng khi cầm trong tay thi cảm giac lại giống như sử dụng
riu ngắn, ngoai ra hắn con tim them được mấy thanh trường mau đều cắm hết ở
ống ten sau lưng. Cuối cung để cho Hạ Á vui mừng chinh la hắn tim được một tấm
thuẫn kha lớn, cao tới gần nửa người hắn, nặng vo cung, hơn nữa ria của no
được mai rất sắc ben… hiển nhien tấm thuẫn nay trong luc chiến đấu khong những
chỉ dung cho phong ngự ma con co thể dung để chem đối phương nữa.

Ha ha, đều la thứ tốt a!

Trước đay, loại vũ khi chế bằng tinh thiết nay cực ki hiếm thấy tren đại lục.
Ngay cả hoang thất du cho co lưu trữ chut it thi cũng chỉ la những thứ vũ khi
dung thiết tinh chế tạo ở phần gay sat thương ma thoi, nếu muốn tim ra một
thanh vũ khi hoan toan được tạo ra từ tinh thiết thi xac suất gần như la mo
kim đay bể. Ma ở chỗ nay thi chung giống như khong đang một xu, bị vứt bừa bai
khắp nơi… Ngay lập tức Hạ Á dung anh mắt tham lam săm soi đống thiết tinh chất
đầy trong goc, nếu như co thể mang những thứ nay ra ngoai rồi tim thợ ren chế
tạo vũ khi thi chẳng phải la đa co được một đống trang bị đỉnh của đỉnh rồi
hay sao?!

"Đừng mơ nữa…", Đoa Lạp ở trong đầu mỉa mai: "Hiện giờ khả năng luyện kim của
loai người so sanh với Địa tinh viễn cỗ thi kem xa lắm. Đừng noi tới việc
ngươi căn bản khong co cach nao mang những mon nay ra ngoai, du co đem ra được
thi cũng khong cach nao luyện chế nổi thanh phẩm cả."

Nghe vậy, mặt Hạ Á thộn ra nhưng ngay sau đo thở dai tiếc nuối, sờ sờ mấy cay
trường mau bằng tinh thiết sau lưng noi:


  • Được rồi, thu hoạch được mấy mon nay cũng đa khong tệ rồi.

"Xong chưa hả? Nhin chan rồi thi nhanh chong len đường thoi!", A Đạt đứng ở
đằng xa lạnh lung nhin Hạ Á đang tiếc rẻ, hờ hững nhắc: "Đừng quen phia sau
con co đứa đang đuổi theo."

Hạ Á xoay người lại noi:
- Được rồi! Chung ta mau đi thoi.

Cửa lớn của xưởng ren hiện ra ngay trước mắt, hơn nữa mặc du canh cửa nay đong
lại nhưng no khong phải được chế tạo bằng thiết tinh ma chỉ la cửa đa binh
thương nen ai nấy đều thấy may mắn.

"Khong co gi lạ cả!", A Đạt thản nhien noi: "Loại xưởng ren như ở đay đối với
những Địa Tinh kiến tạo khu nay ma noi thi khong phải la loại địa phương đặc
biệt trọng yếu nen hiển nhien khong cần phải hao phi thiết tinh để chế tạo
cửa. Theo tinh toan của ta thi chỗ nay ban đầu hẳn thuộc về một đội Địa Tinh
bảo vệ, ma xưởng ren chỉ la nơi những binh linh của đội tiến hanh thay đổi
trang bị vũ khi bị hư hỏng. Địa phương khong trọng yếu nen đương nhien mức độ
phong ngự cũng khong qua nghiem mật."

Dừng lại một chut A Đạt lại noi:


  • Co điều căn cứ những gi ta biết thi hiện giờ co một vấn đề.

Hắn chỉ chỉ tay vao cai cửa đa noi:


  • Mở canh cửa nay thi khong kho, nhưng đừng quen kiến tạo nơi nay la Địa Tinh

  • một chủng tộc thong minh phi thường. Một khi dung ngoại lực mạnh mẽ pha vỡ
    phiến cửa đa nay hẳn sẽ kich hoạt cơ quan phong ngự. Ta nghĩ khong ai ở đay
    quen được lối đi co bẫy đa lăn luc trước chứ?!

Hạ Á gật gật đầu. A Đạt tiếp tục noi ra suy đoan của hắn:


  • Hẳn cơ quan nơi nay khong phải dung để giết người nhưng sẽ phải co đủ lực
    phong ngự nhất định để ngăn địch nhan tiến vao trong.

Hắn lại lam động tac chỉ về phia sau canh cửa:


  • Đằng sau canh cửa nay co một cai ranh ngầm để đề phong trường hợp xấu nhất
    thi sẽ co một tấm chắn rơi xuống, hoan toan khoa kin nơi nay. Ma cai mon đồ
    chơi kia khong phải như cửa đa nay, no được chế tac hoan toan bằng tinh thiết,
    vo luận la sức nặng hay độ day chung ta cũng khong tai nao pha hủy nổi, cho
    nen...

"Cho nen cai gi hả?", Hạ Á nhin A Đạt hỏi với giọng gấp gap.

"Khi lực ngươi co được bao nhieu?", A Đạt nhin Hạ Á, anh mắt của hắn khiến dễ
nhũi trong long sinh ra một tia bất an.


  • Hạ Á, ngươi tối đa co thể đỡ được bao nhieu can?

Hạ Á trầm mặc gật đầu…. Hạ Á quay đầu lại nhin thoang qua mọi người ở sau
lưng, ai nấy thần sắc vo cung nghiem tuc, hắn noi:


  • Chuẩn bị xong cả chưa? Một khi ta đanh vỡ cửa đa nay thi mọi người lập tức
    chạy ra ngoai với tốc độ nhanh nhất. Du co chuyện gi xảy ra cũng khong được
    quay đầu lại! Nhất định phải nhanh, nhanh hết mức! Ro chưa?!

Lời noi của Hạ Á được nữ vu y Lộ Lộ dịch qua tiếng Trat Khố cho cả đoan, tất
cả đều nghiem tuc gật đầu.


  • Vậy được, bắt đầu thoi!

Hạ Á vận sức vao eo, hit một hơi thật sau rồi giơ len hỏa xoa, thet vang một
tiếng.

Tia lửa toe ra trong một mảnh hồng quang, hỏa xoa đanh len cửa đa rầm một
tiếng khiến cửa đa hoan toan nat bấy, phia trước lập tức xuất hiện một lối đi
rộng rai.

"Mau! Mau!!!", Hạ Á rống lớn tức thi.

Mọi người chạy vọt ra như bầy ong vỡ tổ, nhưng mới được một bước thi đa thấy
trần động phia tren lối đi ap xuống với tốc độ cực nhanh. Vốn trần nha cach
mặt đất hơn ba met nhưng khi mọi người mới chạy được năm sau bước thi no gần
như đa ap xuống con cach co hai met.

Ma lối đi nay thi dai hơn mười met.

Cang khiến mọi người ức chế hơn nữa la phia cuối lối cũng lại co một cai miệng
cống cũng đang từ từ hạ xuống.

Luc nay nếu Hạ Á ich kỷ một chut thi bằng vao thể chất của hắn, cố nhảy ra xa
mười met thi cũng chỉ trong tich tắc ma thoi, hoan toan co thể một minh thoat
than, nhưng đam người ở đay thi sợ rằng sẽ bị đe bẹp di rồi.

Hạ Á chạy được mấy bước thi trong long ro rang, lấy chiều dai lối đi so với
tốc độ trần nha ap xuống thi mọi người ở chỗ nay chắc chắn khong thể nao thoat
nổi.

Giờ phut nay hắn đa chạy được một phần ba quang đường thi bỗng het lớn:


  • Đừng ngừng lại, mọi người chạy mau!

Vừa het, Hạ Á trụ lại vươn hai canh tay len đỡ lấy trần nha đang ap xuống.
Nhất thời ap lực khủng khiếp đe xuống khiến hai đầu gối Hạ Á run rẩy, cỡ nay
đau phải chỉ nghin can. Với đại lực sĩ thien phu dị thường như Hạ Á ma suýt ti
nữa đa ngay lập tức khuỵu xuống. Gầm vang một tiếng, Phi Hồng sat khi trong
nhay mắt bộc phat ra, Hạ Á hit một hơi sau… nhất thời toan bộ da thịt tăng
vọt, xương cốt ma sat canh cach.

"Yaaaa!!!"

Hạ Á rống lớn một tiếng… cả khối trần nha to lớn đang ap xuống nhất thời bị
chặn lại. Mặc du khong phải no được chế tạo bằng thiết tinh nhưng cũng được
lam bằng sắt rong đa qua chu luyện. Luc nay nhờ Hạ Á gồng người đỡ lấy trần
hang ma mọi người nhan cơ hội nhanh chong chạy qua.

Mặc du trần của lối đi bị chặn lại nhưng cai tấm chắn ở phia cuối kia lại vẫn
khong ngừng hạ dần xuống.

Từng người từng người Trat Khố một chạy lach ra ngoai, nữ vu y Lộ Lộ nằm sấp
xuống ở cửa ra nhin Hạ Á het lớn:


  • Nay, ngươi mau ra đay! Mau len!

Luc nay Hạ Á đa cảm thấy như than thể khong thuộc về minh nữa rồi, co điều
trần lối đi vẫn đang khong ngừng gay ap lực len người hắn, hai trong mắt hắn
đa la một mảng đỏ ngầu, than thể khong ngừng run rẩy cang ngay cang thấp. Hạ Á
đa bị ep tới nỗi lưng bụng khong thể thẳng được nữa, hắn nghiến răng nhich tới
trước hai bước, chỉ vậy ma đa gần như muốn đổ rạp xuống… Hạ Á thở dai một hơi
khong dam cử động nữa.

Luc nay, A Đạt đa chạy tới ben cửa ra của lối đi, tấm chắn cũng đa hạ xuống
chỉ con cach mặt đất hơn một thước ma thoi.

Hạ Á trợn mắt nhin tất cả mọi người đang chạy ra ngoai, bỗng nhien đụng phải
anh mắt của A Đạt thi thấy hắn quăng cho minh một nụ cười quỷ dị.

Trong đầu Hạ Á đột nhien xuất hiện một ý nghĩ đang sợ!

"A Đạt chơi ta?!"

Hắn noi rằng sau canh cửa co một tấm chắn nhưng chưa hề nhắc tới sẽ co một lối
đi, cang khong đề cập tới chuyện trần của lối đi sẽ ap xuống. Ma với chiều dai
của thong đạo thi căn bản khong thể nao chạy ra được, cho nen hắn đoan chắc ta
nhất định phải đi tới chống đỡ. Ma như vậy thi minh khong thể nao thoat ra
nổi.

Rốt cuộc thi Hạ Á cũng hiểu được nụ cười quỷ dị cuối cung của A Đạt.

Hắn quay đầu lại rống len:
- A Đạt………….!!!

A Đạt đứng ben ngoai tấm chắn chỉ cach Hạ Á chừng năm sau met, bỗng nhien mở
miệng cảm than:


  • Chao tạm biệt! Hẹn gặp lại… Đoa Lạp!

vide
12-03-2012, 07:16 PM
Liệp Quốc
Tac giả: Khieu Vũ


Liệp Quốc - Chương #269