Tam Bội Tốc - Long Thứ


Người đăng: Boss

Dịch: vide

(bạn nao vận LÀM ƠN ghi ro nguồn như thế nay gium minh)

Ngồi thảm bay phi trối chết tới cửa ra ben kia của huyệt động, luc cả ba hạ
xuống thi lại thấy đam người Trat Khố vẫn con chờ trước lối đi. Hạ Á nhảy phoc
xuống thảm bay giận giữ quat: "Khốn nạn! Sao cac ngươi vẫn con ở chỗ nay hả?"

Nữ vu y Lộ Lộ luc nay vẫn đang được hai ten chiến sĩ Trat Khố đỡ giup, nang
nghe vậy thi lạnh lung nhin Hạ Á: "Người Trat Khố, khong co truyền thống bỏ
lại đồng đội."

Hạ Á hừ một tiếng: "Đừng lảm nhảm, chạy mau! Chung ta thất bại!"

Tiếng rống từ phia sau vọng lại cang luc cang gần, than thể cao lớn của Đạt
Mạn Đức Lạp Tư đa hiện ra trong tầm mắt mọi người, can lướt qua đam cay cối ma
tới.

"Mau ra khỏi đay! Từ đay chạy nhanh ra ngoai rồi lừa dẫn no tới cai chỗ vực
sau co nham thạch nong chảy phia trước đi!"

Đoan người lại lần nữa theo thong đạo khi trước chạy ra ngoai, thong đạo nay
cũng khong lớn cho lắm, so với than hinh của Đạt Mạn Đức Lạp Tư vẫn nhỏ hơn
một chut nen co lẽ cũng co thể lam no chậm lại phần nao.

Gần tới cuối thong đạo, đoan người lại lần nữa trong thấy cai địa phương co ma
phap trận khi trước, Hạ Á bỗng het lớn: "Từ từ! Mọi người mau nhặt lại vũ khi
của minh đi đa! Lat nữa con phải liều mạng!"

Luc trước bởi mối đe dọa từ đan kiến ma tất cả mọi người đều đa bỏ lại cac
loại vũ khi kim loại tại đay, giờ phut nay khi họ chạy ngược trở ra thi đống
vũ khi đo vẫn con nằm chỏng chơ tại chỗ. Hạ Á bước vai bước đem Tụ khiếu cung
cung với ống đựng Pha giap tiễn của minh nhặt lại, cũng đem cả cay dao găm nạm
vang đut vao ống quần, luc nay hắn mới vung tay len: "Đi mau! Con kia qua khỏe
nen cai thong đạo cũ nay hẳn khong chịu nổi lau đau!"

Hạ Á vừa mới dứt lời thi cả đam nghe "Ầm..." một tiếng vọng ra từ trong thong
đạo! Nhất thời gạch đa vụn từ tren trần lả tả rơi xuống, ma vach tường của
huyệt động cũng xuất hiện mấy vết rạn vỡ!

"Mau mau mau!" Hạ Á cao giọng het.

Luc nay Đạt Mạn Đức Lạp Tư đang lien tục nhồi than hinh vĩ đại của no vao
thong đạo, khi thấy được ben trong thong đạo bắt đầu sụp đổ kem theo từng tảng
đa ngay một lớn rơi xuống thi tiếng gầm của no cang luc cang trở nen dữ tợn.
Thong đạo nay sụp đổ so với dự đoan của Hạ Á con nhanh hơn! Cai con rắn khỉ
gio nay qua khỏe so với qui định!

Hạ Á hướng về phia sau liếc mắt một cai, chỉ thấy một cai đầu rắn thật lớn đa
hung hăng "Chọc" vao trong thong đạo, tuy rằng than thể khổng lồ con chưa tiến
vao nhưng sự va đập mạnh mẽ từ ben ngoai cũng đa đủ để khiến thong đạo run len
chằm chặp!

Theo tiếng cười cuồng vọng của Đạt Mạn Đức Lạp Tư, cai đầu của no nhich sau
vao phia trong từng chut từng chut một...

Oanh! Lại them một tiếng nổ, hơn một nửa than hinh Đạt Mạn Đức Lạp Tư đa xộc
vao trong thong đạo, than thể cồng kềnh tran qua đem những tảng đa vừa rơi rải
rac từ tren trần xuống toan bộ nghiền thanh những mảnh nhỏ!

"No vao rồi! Chạy mau! !"

Đoan người rung rung dọc theo thong đạo chạy một mạch, nhưng mới chạy được hai
bước thi Hạ Á bỗng phat hiện ra A Đạt ben cạnh đa khong thấy đau cả!

"Bố khỉ! Thằng kia đau? !" Hạ Á nổi giận, quay đầu lại thi thấy A Đạt vẫn đứng
tại chỗ khong nhuc nhich!

Thằng nay nhin qua giống như la chả co ý định chạy trốn, hắn đứng ngẩn ra một
chỗ nhin về mấy canh cửa cach đo khong xa thong đi cac thong đạo khac, nhin
như thằng mất hồn...

Mấy canh cửa đo đều lam bằng thep rong, nằm đo im ỉm khoa chặt cac lối đi. Chỉ
co duy nhất một canh cửa để ngỏ thi chinh la canh cửa đi thong tới huyệt động
co đan Phệ kim nghĩ vừa rồi, canh cửa ma luc nay con rắn kia đang ra sức chen
vao, ma no cũng sắp pha tung khung cửa hẹp ma vao tới nơi rồi... Vậy ma A Đạt
lại đứng như thằng mất hồn ở đo, nhin mấy canh cửa khac đến ngay người...

Hạ Á đien tiết, quay đầu chạy ngược lại, keu to: "A Đạt! Ngươi lam cai quai gi
thế! Khong muốn sống nữa a!"

A Đạt quay đầu lại, het trả lại Hạ Á: "Ngươi chạy trước đi! Ta bỗng nghĩ ra
một cach khac! ! Mau đi! !"

"Cai gi? !"

A Đạt tom lấy canh tay Hạ Á hấp tấp quat: "Nghe nay! Ngươi nghĩ cach đem con
quai nay dụ tới chỗ vực sau như kế hoạch luc nay! Nơi đo co địa hinh thuận lợi
để chặn no lại! Ta cần khoảng 20 phut! Ta cam đoan sau 20 phut nhất định sẽ co
mặt ở đo! Ta co một cach co lẽ co thể chơi xong thằng kia!"

Dứt lời, thằng nay liền chạy vọt đến một canh cửa gần đo, cũng khong biết hắn
may mo kiểu gi ma lat sau chỉ thấy canh cửa nặng nề bằng thep rong nọ chợt mở
ra! A Đạt nhanh nhảu lắc minh chui tọt vao! Sau đo canh cửa nhanh chong khep
lại!

Hạ Á đờ người...

FUCK OFF! Thằng khốn nay sẽ khong lừa lừa bỏ lại cả đoan, một minh trốn đi
chứ? !

Chỉ co điều canh cửa thep đong vao mở ra chỉ trong chớp mắt, nhanh tới mức Hạ
Á căn bản con chả kịp niu A Đạt lại, huống hồ cho du co thể đuổi vao theo thi
hắn cũng khong nỡ bỏ lại đam đồng bọn người Trat Khố.

"Khốn nạn! Con rồng khốn nạn!" Hạ Á cay cu chửi ầm len, lại thấy đầu của Đạt
Mạn Đức Lạp Tư đa gần sat, Hạ Á ben khong dam chậm trễ nữa ma nhanh chong quay
đầu chạy mất dep.

Trong thong đạo dai hun hut, đam người Trat Khố đa sớm chạy một mạch tới cuối
đường, đang đứng chờ ở đo, thấy Hạ Á một minh hổn ha hổn hển chạy lại thi cả
đam khong khỏi co chut ngạc nhien.

"Oa! Lao gia, tien sinh Đạt Nhĩ Văn đau?" Tatara vẻ mặt thảm thiết: "Sẽ khong
đến mức bị con quai kia khợp luon rồi chứ?"

Hạ Á am trầm: "Thằng khốn đo chạy mất rồi! Con mẹ no...!"

Hạ Á trong long cực kỳ ức chế, nếu sớm biết thằng kia co thể mở ra những canh
cửa khac thi hẳn mọi người sẽ cung theo hắn trốn ra theo đường khac rồi! Khong
như bay giờ phải chạy ngược lại theo đường cũ, tinh đi tinh lại thi chinh la
một cai đường chết a!

Hiện chỗ nay đung la lối vao của cai "Khu tieu bản cơ thể sống" khi trước,
trước mắt trải ra một ranh vực sau rộng lớn vo cung, phia dưới một đoạn la
thac nước đổ ầm ầm, ma dưới đo một đoạn kha xa lại la cả một dong song nham
thạch nong chảy đang sợ!

Vấn đề luc nay la vốn nơi đay nguyen bản co một cay cầu, nhưng giờ cay cầu nay
đa hoan toan sụp đổ đi mất... hiện bị cả một khoảng rộng vực sau như vậy chắn
trước mặt khiến Hạ Á hết sức buồn bực, bất đắc dĩ đanh phải keu Tatara lấy
thảm bay ra dung.

Thảm bay ganh nhiều người như vậy nen luc bay len khong khỏi thất tha thất
thểu, bất qua cũng may ma rốt cục khong bị rớt xuống, sau đo thi mọi người
cũng hữu kinh vo hiểm đap được xuống bờ đối diện của vực sau.

"Tập hợp lại!" Hạ Á ho hao khi thế: "Chung ta dừng tại đay xem xem co thể liều
với no một phen hay khong!"

Tất cả mọi người đều ro rang, tuy phia trước con co một đoạn thong đạo nữa,
nhưng cuối cung thi cũng vẫn la đường cụt ma thoi! Cuối đường chinh la một
canh cửa to bằng thep rong, luc trước sở dĩ co thể đi vao la vi co một tấm
khien ke vao đo nen lọt lại một khoảng hở... nhưng hiện giờ canh cửa đo đa
khep chặt lại rồi nen cho du đoan người co tiếp tục chạy them thi cũng tới đo
la hết ma thoi.

"Lao gia, co khi con quai kia khong co khả năng bay. Long vực rộng như vậy,
chắc no khong qua được chứ?" Tatara lảm nhảm cầu may.

Lời nay của Tatara khiến mọi người khong khỏi om chut tam lý chờ mong, nhưng
Hạ Á lại tỉnh tao đoan thầm: con rắn quai vật kia lợi hại như vậy, chỉ co một
cai vực sau chỉ sợ ngăn khong nổi no rồi.

Rốt cục, từ sau trong thong đạo đối diện lại truyền đến một tiếng nổ rền vang!
Lần nay thanh am dồn dập vọng tới cực kỳ lien tục, rất nhanh sau đo thi than
hinh đen thui khổng lồ nọ đa hiện ra trong tầm mắt mọi người, cai đầu thật lớn
ngoe nguẩy vươn loạn đem thong đạo huc cho vỡ toac ra. Liền đo cai đầu kia
mang theo tiếng rit gao choi tai tho ra khỏi cửa thong đạo, than thể kềnh cang
tuy vẫn nằm trong thong đạo nhưng cai cổ dai đa vươn dai ra, ngỏng len để nang
cai đầu xấu xi từ tren cao nhin xuống đoan người ở bờ ben kia.

Cach một long vực rộng, cặp mắt rắn mang theo những tia nhin ac độc chăm chăm
soi về phia nhom Hạ Á.

"Sao? Khong chạy tiếp sao? Đam con mồi be nhỏ của ta?"

Thanh am cay độc ung ung như song lớn vỗ vao mang nhĩ mọi người, đoan người
lại lần nữa thấy như ngan vạn mũi kim cham vao tai minh, một cơn lạnh lẽo thấu
xương dựng ngược toc gay dang len.

"Lui lại! Lui lại! !" Hạ Á dang rộng sải tay ep mọi người lui về phia cửa
thong đạo từng chut một.

Con quai ngoac mồm cười cuồng ngạo, vươn cao đầu từ tren cao nhin xuống đam
người nhỏ be ben bờ đối diện.

Theo tiếng cười nhạo, cai đầu to đung bỗng hung hăng vươn về phia trước!

"Cong kich! ! !"

Hạ Á cao giọng het, đam người Trat Khố vốn chuẩn bị sẵn nen theo tiếng rống
của hắn thi hơn mười chiến sĩ Trat Khố đang xếp thanh trận thế nửa vong tron
đồng loạt phong hơn mười cay mau dai đầu bịt sắt nhọn xe gio phi về phia
trước!

Đam chiến sĩ Trat Khố mỗi người đều la tinh nhuệ, mau dai đầu bịt sắt nhọn
phong ra đa loe len anh sang... hiển nhien la một loại lực lượng nao đo cung
loại với đấu khi để cong kich!

Vốn hanh động vừa rồi của Đạt Mạn Đức Lạp Tư chỉ để hu dọa la chinh, long vực
rộng lớn khiến cong kich của no căn bản khong tới đam người bờ đối diện... ai
ngờ mới vừa vươn đầu ra khoảng hai mươi thước thi đa hứng trọn hơn mười mũi
mau dai tua tủa hon len khắp mẹt!

Một trang đinh đinh đang đang vang len, đam mau kia vừa chạm vao đầu Đạt Mạn
Đức Lạp Tư thi toan bộ đều bị văng ra tung toe, than thể con quai nay quả
nhien cực kỳ cứng rắn! Hơn mười cay mau dai bắn văng ra toan bộ đều rơi tọt
vao trong vực sau.

Đạt Mạn Đức Lạp Tư sằng sặc cười ngạo nghễ, no ngoac miệng gầm thet: "Đam kiến
hoi nực cười, cong kich của chung bay qua yếu ớt rồi!"

Noi xong, no mở lớn miệng phun ra một luồng sang đen kịt!

"Chạy! ! !"

Hạ Á gao len, mọi người đồng loạt hướng về ben trong thong đạo lui vao, hơi
thở mau đen kia vượt qua vực sau rồi trực tiếp đập vao tren cửa thong đạo!
Đoan người đang nep ở trong thong đạo chợt nghe len một trang tiếng nổ ầm ầm
vang gion gia! Hơi thở nay của Đạt Mạn Đức Lạp Tư mang theo lực phản chấn mạnh
mẽ, cư nhien trực tiếp đem cửa thong đạo đanh sụp tới một nửa! Hinh ảnh như
kiểu trực tiếp từ vach tường ben tren huyệt động "Boc" rời ra một khối! Cửa
vao của thong đạo bị no phun một ngụm nay đa lom sau vao năm sau thước! ! !

"Thấy chưa hả bọn kiến hoi kia, thế nay mới gọi la cong kich chứ! !" Đạt Mạn
Đức Lạp Tư cười vang cuồng ngạo: "Giờ ta bắt đầu giết người đay!"

Noi xong, no bỗng nhien mở ra cai miệng lớn, rồi từ trong miệng chậm rai hiện
len một đam khối khi mau xam kỳ quai!

Chỉ thấy từ trong khối khi loe len vai đốm sang rồi dường như chỉ trong nhay
mắt thi mấy đốm sang nay đa xuất hiện ở ben trong đoan người ben kia bờ vực!

Hạ Á ro rang cảm thấy dường như bản than đang bị một cỗ lực lượng vo hinh đe
nen lại! Loại cảm giac bị troi buộc nay khiến hắn toan than căng thẳng, nhịn
khong được rống lớn một tiếng rồi trong nhay mắt bạo phat ra Phi Hồng sat khi.
Sau đo Hạ Á mới thấy than thể nhẹ đi, theo bản năng hướng về phia sau nhảy lui
lại.

Cung luc đo, bốn năm người Trat Khố ben cạnh đo bỗng nhien tren than mỗi người
xuất hiện một cai quang điểm. Ma theo đo thi Hạ Á chợt nghe được con rắn ở bờ
ben kia nhẹ nhang gầm len một tiếng, rồi than thể của năm người Trat Khố nọ
bỗng nhien khong tự chủ được bị keo ra phia trước, nhẹ nhang bay len lơ lửng,
chỉ một lat đa bay đến khoảng khong tren vực sau!

Trong tiếng cười cuồng ngạo của Đạt Mạn Đức Lạp Tư, đột nhien cai miệng no
bỗng phat ra một loại thanh am kỳ quai. Mấy người Trat Khố nọ sau khi bị loi
đi thi vẫn đang ở giữa khong trung liều mạng giay dụa la het nhưng hiển nhien
khong mang đến tac dụng chut nao, Hạ Á vốn cũng muốn quay lại keo bọn họ về
nhưng do chậm một bước nen căn bản chụp vao khong khi.

m thanh trong miệng Đạt Mạn Đức Lạp Tư phat ra giống như nhịp theo một loại
tiết tấu kỳ lạ nao đo, chỉ thấy năm người bị bay ra ở giữa khong trung giay
dụa vai cai rồi sau đo phat ra một tiếng ru đau đớn.

Bang bang bang bang phanh!

Năm tiếng vỡ thanh thuy vang len, năm than thể ở giữa khong trung chợt hoa
thanh một đoan huyết vụ, trực tiếp vỡ tung! Đồng thời, năm đoan quang mang
nhan nhạt từ trong than thể năm người nhanh chong bay ra rồi giống như chịu sự
dẫn dắt của một lực lượng nao đo ma nhanh chong bắn thẳng tới chỗ Đạt Mạn Đức
Lạp Tư, con rắn nay ha mồm hut một cai, chỉ nghe vu vu mấy tiếng thi năm cai
quang đoan đa bị no trực tiếp hut vao!

Giữa khong trung, năm cỗ thi thể vốn đa vỡ thanh mau thịt bầy nhầy vo lực rơi
xuống, biến mất trong thac nước dưới vực sau.

Đam người Hạ Á sợ ngay người, nhin chằm chằm Đạt Mạn Đức Lạp Tư đằng xa!

"Mẹ kiếp! Đay la cai loại ma phap gi hả? !" Hạ Á tom lấy Tatara gao len: "Đay
la phap thuật gi hả! !"

Tatara thần sắc chật vật, nhưng anh mắt mờ mịt đa cho thấy la hiển nhien hắn
cũng khong biết.

"Linh hồn nhạc dạo! Một loại cấm chu."

Đoa Lạp trong đầu noi ra đap an, am thanh Đoa Lạp cũng mang theo một tia sợ
hai: "Xong rồi! Đay la cấm chu! Chung ta khong thể nao ngăn cản nổi! Thằng kia
co thể cắn nuốt linh hồn! !"

Cắn nuốt linh hồn? !
Hạ Á sợ đến co cả cổ.

Đoa Lạp hoảng hốt giải thich: "Loại cấm chu nay la một loại đang sợ nhất của
thuật nguyền rủa! No co thể thong qua cắn nuốt linh hồn ma bổ sung sinh mệnh
lực cung lực lượng hao tổn của bản than! Linh hồn nhạc dạo, co thể trực tiếp
khống chế tam linh chung ta rồi biến thanh con rối của no. Vừa rồi ngươi cũng
thấy đấy, một khi bị Linh hồn nhạc dạo của no khống chế thi ngay cả một chut
cơ hội đề phản khang cũng khong co!"

Đạt Mạn Đức Lạp Tư cười sằng sặc: "Mui vị thơm ngon qua đi mất! Ha ha ha ha!
Ta sẽ khong giết chết cac ngươi ngay lập tức đau ma sợ! Cac ngươi chinh la mon
trang miệng tốt nhất sau khi ta tỉnh lại ma! Lại đay đi, mấy mon trang miệng
của ta!"

Noi xong, trong miệng no lại hiện ra một khối khi mau xam.

Sắc mặt Hạ Á bỗng trầm xuống, đột ngột phong nhanh ra ngoai, hắn đứng ở cửa
thong đạo, cong than thao xuống Tụ khiếu cung!

Hạ Á nhanh chong sải một bước rộng, vặn eo, rut ra năm mũi Pha giap tiễn một
luc đặt len tren day cung rồi lập tức vươn vai cuộn lưng giang rộng than hinh,
toan than trở nen hung vĩ sừng sững, anh mắt vụt hoa thanh một mảng mau đỏ!

Phi Hồng sat khi cuồn cuộn vận chuyển, nhất thời lực lượng bang bạc từ trong
than thể hắn soi trao!

Hạ Á thở hắt ra, dung sức keo Tụ khiếu cung, đem cay cung bảo bối nay căng ra
hết cỡ tựa như trăng tron, rồi dường như con chưa thấy đủ, hắn đột nhien vặn
eo them một chut rồi theo nương theo đa đo ma đem sức lực toan than tụ lại tại
hai canh tay, bỗng chốc cổ tay vừa lật, đem day cung lại keo ra them một chut!
!

Tụ khiếu cung nhất thời phat ra một trang tiếng răng rắc thanh thuy, cả canh
cung run rẩy! ! !

Hạ Á lại vẫn chưa hai long, giờ phut nay mặt hắn đa đỏ tia như ga chọi, khoe
mắt cũng đang run nhe nhẹ, chỗ đầu ngon tay nắm day cung đa bị cứa đứt toe ra
mau tươi đầm đia! Hắn rang hit sau một hơi... gan ở hai canh tay chợt gồ hẳn
len, cổ tay lại lật đem day cung keo gian ra them vai phần, cuối cung Hạ Á con
rang vươn thẳng lưng để tụ thế!

Năm mũi Pha giap tiễn tề tụ tren day cung nhất thời rực sang tựa như đang bị
nung chảy, Phi Hồng sat khi nở rộ quanh than ten, liền thấy đầu mũi ten đa lập
loe tỏa sang như năm vi sao mau mau! ! !

Luc nay Hạ Á giống như om một vầng trăng tron đỏ rực trong long! !

Lat sau...
Oanh! ! !

Lấy than thể Hạ Á lam trung tam, hồng quang nở rộ hinh thanh một chiếc lồng
rực rỡ đỏ thắm. Lực lượng toan than được Hạ Á dốc hết vao Tụ khiếu cung, rồi
theo một tiếng gầm của hắn, than cung vang len tiếng rit gio lảnh lot rồi oanh
len một trang rống giận choi tai!

Tiếng day cung bung ra quả thật tựa như một con cự long đang soi sục gầm gừ!
Chỉ nghe một tiếng nổ đanh gọn vỡ tung ra, hồng quang bạo phat!

Theo tiếng nổ, năm mũi ten nhọn hoa thanh năm dải sang mau đỏ xe toang hang
động mịt mờ!

Phi Hồng sat khi mạnh mẻ, Tụ khiếu cung cứng cỏi, hơn nữa Hạ Á lại con đem hết
toan lực keo day cung căng ra hơn cực hạn them hai vong nen đa đem lực lượng
phat huy đỉnh của đỉnh! !

Man cung man huyền tam bội tốc xạ! ! (Căng cung căng day bắn gấp 3 vận tốc)

Năm dải sang mau đỏ xe toang khong gian vut bay, cơ hồ chỉ một cai nhay mắt đa
bắn thủng tan khối khi mau xam khủng bố nọ, lại tiếp tục vẽ len năm đường
thẳng rực rỡ như kẻ chỉ trực tiếp găm vao tren đầu của Đạt Mạn Đức Lạp Tư.

Cả cai đầu hung vĩ của Đạt Mạn Đức Lạp Tư trong phut chốc đa bị hồng quang bao
phủ, rồi co năm chỗ quang mang bỗng nở rộ, Pha giap tiễn bằng hợp kim cứng cỏi
vậy ma trực tiếp nổ tung, ngay cả than hinh Đạt Mạn Đức Lạp Tư cứng cỏi la thế
ma cũng khong chịu nổi đon nay, nhất thời toac ra năm lỗ mau.

Cả phần đầu run len chằm chặp, Đạt Mạn Đức Lạp Tư phẫn nộ gầm ru một trang,
cai đầu cực lớn bị sức nổ ep tới bắn văng về phia sau rồi nện thật mạnh len
tren vach tường, nhất thời cả toa huyệt động oanh động tựa như trời long đất
lở, mặt đất cung cac vach tường vọng ra những tiếng vụn vỡ răng rắc!

Một cu bắn nay của Hạ Á cơ hồ đa đem sức lực toan than của hắn rut sạch đi
khong con chut nao. Luc nay hai tay Hạ Á buong lỏng, đem Tụ khiếu cung thả
xuống đất, than thể lảo đảo một chặp, cuối cung hắn phải mạnh mẽ dung sức cắn
khoe moi một chut, sau đo nhanh chong rut ra hỏa xoa. Hạ Á hai tay nắm chặt
hỏa xa, trong miệng rống len một tiếng gầm tựa da thu!

Phi Hồng sat khi lại một lần nữa cuộn trao! Lần nay tren can hỏa xoa đa được
gắn vao vien tinh thể kỳ lạ kia, nhất thời quang mang mau đỏ trở nen cực kỳ
choi mắt, Hạ Á đứng thẳng tắp trước cửa động, cả người giống như một cay cột
rừng rực lửa!

Mạnh mẽ phat động Phi Hồng sat khi, lại dưới trạng thai kiệt lực nen tiếng gầm
ru trong miệng Hạ Á rất nhanh liền toat ra vẻ đau đớn, cơn đau xoắn cuộn từ
sau trong oc khien hắn cảm thấy như đầu minh đang vỡ vụn ra từng mảnh! Lực
lượng đien cuồng lại dũng manh soi len trong than thể, nhưng lần nay mũi va
tai hắn đa rỉ ra mau tươi, toc gay cũng thấm ra từng giọt huyết chau! Toan
than rỉ mau nhất thời khiến lan da hắn trở nen xanh let! Từng mảng từng mảng
mau tươi nhuộm quần ao hắn ướt sũng!

"Tatara! ! !"

Hạ Á het lớn một tiếng khiến Tatara giật bắn người. Than minh Hạ Á chợt loe
len rồi hiện ra ben cạnh Tatara: "Thảm! !"

Hắn phong len tren thảm bay, sau đo Tatara nhanh chong niệm len chu ngữ, tấm
thảm chở hai người phi len, nhanh chong lao về phia Đạt Mạn Đức Lạp Tư.

Hạ Á đứng ở tren thảm bay, Phi Hồng sat khi rừng rực tỏa hao quang choi mắt,
Tatara ngồi ben cạnh hắn chỉ cảm thấy toan than bị ep tới khong thể động đậy,
đanh nỗ lực tum chặt lấy một goc phi thảm ma run lập cập.

Thảm bay rất nhanh đa bay đến khoảng khong ben tren long vực sau, dần tiếp cận
Đạt Mạn Đức Lạp Tư. Giờ phut nay cai đầu của con rắn đa ngoi len trở lại, vừa
rồi ăn trọn một kich kia của Tụ khiếu cung đa khiến đầu no co năm chỗ nở hoa.
Luc nay trong anh mắt Đạt Mạn Đức Lạp Tư đang toat ra lửa giận đien cuồng,
ngoac to miệng rit gao, tiếng rit mang theo một đoan cuồng phong suýt chut nữa
đa đem thảm bay đang tiếp cận trực tiếp thổi văng đi.

Hạ Á đứng tren thảm, hai tay nắm chặt hỏa xoa, khong đợi đến khi thảm bay tiếp
cận bờ ben kia thi đa quat len một tiếng choi tai!

Được lắp tinh thể khiến hồng quang tren hỏa xoa so với binh thường đậm đặc hơn
gấp mấy lần co dư! Hạ Á trong tay giống như đang cầm một dải lửa trời, tung
người nhảy vọt len, ở giữa khong trung vặn người rồi cung với hỏa xoa được nắm
chắc trong tay, toan than giống như một dải sao chổi xẹt qua khong trung, trực
tiếp đanh vao than hinh Đạt Mạn Đức Lạp Tư! !

Oanh! ! !

Hồng quang tren hỏa xoa thượng trực tiếp xỏ xuyen qua da Đạt Mạn Đức Lạp Tư
cắm tới! Lập tức hỏa xoa sắc ben đam thẳng theo vao, trực tiếp xuyen qua lớp
da kien cố dẻo dai của Đạt Mạn Đức Lạp Tư, một vung vảy rắn quanh đo cũng bị
đập nat bet!

Hạ Á hai tay ghi chắc hỏa xoa, nhat đam nay của hắn cơ hồ ghim hỏa xoa vao lut
tới tận chuoi! Hồng quang manh liệt bộc phat khiến vết đam trong nhay mắt vỡ
toac ra một miệng vết thương thật lớn! Hạ Á dồn sức nặng toan than nghiến răng
đem hỏa xoa đien cuồng cắm xuống, luc nay sự sắc ben vo kien bất tồi của hỏa
xoa được phat huy tới mức tận cung, cang luc cang xẻ sau vao than rắn!

Một chuỗi am thanh thanh thuy gion gia vang len, hỏa xoa trực tiếp cắt ra tren
than rắn một hố sau phải tới ba thước. ! ! !

Lỗ thủng nay ở ngay phia dưới của cai đầu Đạt Mạn Đức Lạp Tư, mau rắn tanh hoi
văng tung toe nhuộm đẫm toan than Hạ Á. Đạt Mạn Đức Lạp Tư trung một đon
nghiem trọng nay, đau tới mức cả than hinh nhất thời oằn xuống, phat ra một
tiếng tru thống khổ. Than minh Hạ Á ở giữa khong trung ra sức uốn eo, cả người
lại nhảy vọt len, thuận thế rut ra hỏa xoa, hạ xuống tren lưng con rắn! Hắn
vừa rơi xuống thi nga quỵ, hai đầu gối đập mạnh len than rắn, canh cach hai
tiếng, Hạ Á đau tới tối tăm mặt mũi, thi ra tren vảy rắn vốn co những cay gai
lởm chởm khiến hai đầu gối hắn nhất thời bị cắt phọt mau tươi đầm đia, cảm
giac tựa như đầu gối đa bị cắt nat hoan toan!

Hạ Á quỳ sụp một chỗ, toan than thấm đẫm mau tươi, cũng khong phan biệt được
la mau của hắn hay la mau của Đạt Mạn Đức Lạp Tư nữa, hắn kien cường nang tay
giơ hỏa xoa len cao, thet lớn một tiếng, lần nay hồng quang bao quanh than hắn
trong nhay thu lại ngưng tụ tren hỏa xoa.

"Long... Thứ! ! ! !"
Oanh! !

Hồng quang xỏ xuyen qua than hinh, hỏa xoa lại một lần nữa mạnh mẽ cắm vao
tren lưng rắn.

Đạt Mạn Đức Lạp Tư vốn đang giay dụa sắp ngẩng cao đầu hong phản kich, nhưng
khi một kich cuối cung nay của Hạ Á nện tren lưng nhất thời khiến cho no giống
như bị một cỗ lực lượng vo hinh trực tiếp ep tới lại lần nữa gục đầu xuống!
Tren lưng no luc nay một đoan hồng quang bạo liệt dữ dội, dữ dội tới mức khiến
cho huyết nhục của no văng tứ tung, từng tảng lớn vảy rắn, da rắn, thịt rắn
rồi co cả xương rắn văng khắp nơi! !

Tần số song am thanh của tiếng Đạt Mạn Đức Lạp Tư gầm ru lần nay phải cao gấp
ba lần trước! Cả than hinh hung vĩ giống như cũng khong thể chịu nổi lực lượng
khủng khiếp của cu đanh, chỉ nghe oanh một tiếng đa nện sầm vao tren mặt đất!
! Quay đầu nhin lại tren lưng Đạt Mạn Đức Lạp Tư, chỗ vết thương vừa bị một
kich Long Thứ toan lực của Hạ Á kia đa rộng ngoac đến nỗi cả than rắn cơ hồ co
một phần tư khối lượng toan than bị đanh văng ra rồi! !

vide got banned
03-03-2012, 09:57 AM
Liệp Quốc
Tac giả: Khieu Vũ


Liệp Quốc - Chương #265