Long Uy


Người đăng: Boss

Dịch: vide

(bạn nao vận LÀM ƠN ghi ro nguồn như thế nay gium minh)

Sau khi lao ra khỏi động, Hạ Á thấy nữ vu y Lộ Lộ vẫn uể oải ngồi một đống ở
chỗ cũ thi hắn đi nhanh tới, khong noi gi ma trực tiếp đem nữ vu y đang suy
yếu xốc một cai rồi vac len vai.

Nữ vu y từ đầu tới cuối cũng khong giay dụa chut nao, nang chỉ dung một loại
anh mắt cổ quai nhin Hạ Á, sau khi để mặc cho hắn đem minh vac len xong thi Lộ
Lộ mới thấp giọng thở dai, nhẹ nhang noi ben tai Hạ Á : "Cac ngươi... thất
bại?"

"Ừm." Hạ Á cũng khong muốn noi nhiều.

Ben tai hắn vọng lại một tiếng thở dai khe khẽ, thanh am Lộ Lộ luc nay giống
như đang cười khổ: "Ta sớm đa đoan vậy. Thanh Xa qua cường đại. Ta từ đầu tới
giờ cũng khong dam om chut kỳ vọng nao."

"Giữ mạng con sống chạy thoat mới dai dong tiếp đi." Hạ Á phong nhanh vọt tới
bai song rồi ngay tức thi quăng người nhảy vao trong nước, đứng ở chỗ nước cạn
chỉ ngập tới phần eo, quay đầu lại quat: "A Đạt, nhanh len, giờ cần Tị thủy
chau của ngươi rồi! Chung ta phải lập tức rời khỏi chỗ nay!"

A Đạt cung những người khac đều nhanh chong chạy vọt tới bờ song. Luc nay đam
rắn to nhỏ lau nhau tren mặt đất ở đay cũng đa bắt đầu thức tỉnh, hẳn la thuốc
me của Lộ Lộ cũng đa sắp hết hiệu lực. A Đạt lấy ra Tị thủy chau, đoan người
lại lần nữa gắt gao tụ tập chung quanh hắn. Tị thủy chau tach ra một khong
gian dưới mặt song để mọi người lần nữa gian nan di chuyển trong thong đạo
lạnh lẽo u am sau trong lan nước, mặc du đa tận lực đẩy nhanh tốc độ nhưng
trải qua thời gian uống nửa chen tra thi cả đoan cũng mới chỉ đi được khoảng
nửa quang đường ma thoi.

Bỗng nhien trong luc đo, dong nước từ phia sau truyền đến một trận chấn động
kịch liệt!

Chỉ trong chớp mắt thế nước đa ao ao xo tới chỗ bọn họ, chỉ nghe oanh một
tiếng thi khong gian do Tị thủy chau tạo ra đa bị sức nước mạnh mẽ dồn dập ep
tới meo mo! Sức nước khủng khiếp khong mất nhiều thời gian để đem khong gian
của Tị thủy chau đanh cho tan tac, sau đo dong nước như triều cường manh liệt
ập vao rồi hung hăng tho bạo đem cả đoan người cuốn phăng đi.

Hạ Á một tay om chặt nữ vu y tren vai, tay khac ra sức xải nước... mặc du hắn
vừa rồi cũng ăn trọn một ngụm nước khiến suýt nữa bị sặc chết, nhưng noi cho
cung thi Dế nhũi của chung ta cũng la một ga co lương tam, trong hoan cảnh nay
ma vẫn khong buong bỏ nữ vu y tren vai.

Dong nước hung tan đem khong it người đập thẳng canh vao vach tường của thong
đạo, nhất thời lại co them hai người Trat Khố bị va đập tới mũi mồm xi mau
khiến nước tran vao trong hệ ho hấp, khong lau sau đa khong con nhuc nhich!

Tuy mọi người đa cố hết sức nương theo dong nước để bơi tiếp ra phia ngoai
nhưng sức nước qua mạnh khiến rất it người con co thể giữ được thăng bằng,
phần lớn chỉ co thể để mặc cho than thể của minh bị dong nước cuốn đi, cả
người tựa như bị hung hăng nem về phia trước. Luc nay, Hạ Á thậm chi cảm thấy
minh thật giống như một chu ca nhỏ bị một cơn lốc voi rồng cuốn lấy.

May sao, cuối cung trước mắt mọi người cũng ngời sang, dong nước tuy manh liệt
nhưng cũng cuốn mọi người đi với tốc độ hơn xa khi đi trong khong gian của Tị
thủy chau, chỉ thấy một am thanh xối xả vang len thi cả đoan đa bị đưa tới đầu
kia của thong đạo. Long song rộng rai khiến sức nước giảm mạnh, mọi người liền
chật vật lop nga lop ngop cố gắng hướng về phia bờ bơi tới. Luc nay chỉ thấy
từ tren mặt nước nho ra một cai đầu rồi lại một cai đầu nữa, từng cai miệng
chật vật ma tham lam ha hết cỡ ho hấp gấp gap, thậm chi co người gấp tới độ ho
khan một chặp. Nhưng đồng thời, từ tren mặt nước cũng trồi len hai cổ thi thể,
hai người Trat Khố nay chết thật thảm, trong đo một người bị va đầu vao vach
tường trong thong đạo khiến đầu trực tiếp toac ra một lỗ thủng, người con lại
lại bị dong nước vặn gay hong ma chết ngay lập tức.

"Len bờ len bờ! Mau! ! !" A Đạt vậy ma lại la kẻ cuối cung nho len từ mặt
nước, hắn chật vật ho khan đồng thời ra sức gấp gap rống to. Hạ Á vac nữ vu y
Lộ Lộ len bờ, giao cho hai chiến sĩ Trat Khố rồi mới het lớn: "Mọi người hướng
phia rừng cay rậm rạp lui lại! Mau mau mau! ! Mau! !". Hắn mới vừa noi xong
thi nghe "Oanh!"... một tiếng, lập tức mọi người đều ro rang cảm thấy mặt đất
dưới chan chấn động!

Tiếng nổ vang đanh gọn cung cảm giac mặt đất chấn động khong hề nghi ngờ gi
đều đến từ hướng thong đạo dưới nước luc nay!

"No sắp tới! Mau mau mau! !" Hạ Á ho to, đem Tatara vẫn con đang cố gắng bi
bom nửa bơi nửa lội xach len, trực tiếp dung sức nem ma phap sư đang thương
của chung ta rơi bịch một cai len bờ.

"Hạ Á, ngươi muốn lợi dụng đan Phệ kim nghĩ nay hả?" A Đạt tất tả lội đến ben
cạnh Hạ Á hỏi, Hạ Á xốc nach đỡ hắn vọt nhanh tới tren bờ, sau khi buong hắn
ra mới trừng mắt noi: "Chẳng lẽ ngươi con co chieu nao khac sao?"

"Được rồi!" A Đạt cũng dung sức vuốt một cai khuon mặt tong tỏng nước: "Hoặc
la bị Thanh xa giết chết, hoặc la bị đan kiến cắn chết, du sao cũng chả khac
gi nhau, liều thoi!"

Oanh!

Lại một am thanh đanh gọn như tiếng set đanh rền len! Cả huyệt động ầm ầm rung
chuyển, vach tường ở ben kia của con song cũng rạn nứt toang ra, ầm ầm rớt
xuống một lượng lớn đa vụn...!

Dong nước bắt đầu kịch liệt cuộn song, từng mảng bọt nước cực lớn soi len tung
toe, ung ục ung ục giống như con song đang bị đun nong len vậy!

Rốt cục, theo một tiếng nổ ầm vang thi mặt nước bỗng trao len sủi bọt trắng
xoa, tiếp đo la một tiếng rống giận mang theo vo cung vo tận cuồng bạo vụt
vang len xe nat khoảng khong rồi tan nhẫn đập cho mang nhĩ mọi người rung len
như đe nhỏ trước cơn song dữ, một cai đầu mau đen cực lớn từ dưới nước ngoc
ra! !

"No tới! !" Hạ Á rống to.

Đay quả la một cai đầu rắn qua lớn! Lớn đến khong tin nổi! Lớn tới mức nhin
vao con rắn cai con mẹ gi ma rắn nữa... phải noi la đầu rồng mới đung! Keo dọc
theo hai ben cai đầu thuon dai la hai hang gai nhọn tua tủa! Giữa mỗi hai cai
gai lại co một mang da mỏng lam nhiệm vụ lien kết khiến cai đầu nay cang nhin
cang... con mẹ no giống rồng qua đi mất! Nhất la từ trong hai cai lỗ mũi to tổ
bố lại con đang phi phi phun ra từng đợt từng đợt khi đặc mau đen...

Miệng ngoac to như cả cai bồn mau, răng nanh ben nhọn hơi cong lại... khong
thể khong noi hinh dang thằng nay so với trong tưởng tượng của Hạ Á con to hơn
nhiều!

"FUCK OFF! Con mẹ no quả thực rồng con hơn cả rồng! So với Đoa Lạp con to hơn
nữa! !" Hạ Á phi nhanh lui về phia sau, ức chế la lối.

Oanh! !

Cai đầu rất nhanh liền nhin thẳng vao Hạ Á, sau đo bỗng nhien vươn cổ tựa như
đang cố hết sức vung vẫy nhưng vẫn con bị mắc kẹt một chỗ, liền sau đo từ dưới
mặt nước cung với trong vach nui truyền đến một tiếng rền vang như sấm rền.

"No bị kẹt rồi! Than thể của no vẫn con bị mắc trong long song, chung ta chạy
mau thoi! Mau mau mau...! !" Hạ Á mang theo mọi người chạy thục mạng hướng về
phia khu vực co cay cối rậm rạp... Ma khi bọn họ chỉ mới vừa rời khỏi bai đất
ven song thi bỗng cảm thấy ở phia sau cuồng phong gao thet, khong khi chợt trở
nen nong bỏng vo cung, quay đầu lại chỉ cai đầu rắn to kia đang mở rộng miệng
phun ra một luồng khi đen kịt... Khi luồng khi tạc trung len bai song thi chỉ
cần dung mắt thường cũng co thể thấy được cả bai song trong chớp mắt đa bị
nhuộm đen si, ngay cả một vai tảng đa lớn nằm rải rac trong khu vực nay khi bị
luồng khi lan tới cũng đều hoa thanh bột phấn!

"Mẹ kiếp! Cai eo gi thế!"
"Long tức."

A Đạt cung Hạ Á song vai chạy trối chết, giờ giọng của thằng nay đa cực kỳ uể
oải: "No quả thực đa đạt tới trạng thai cơ thể hoan mỹ! Sau khi trải qua chin
lần lột da thi chắc chắn no đa tiến hoa tới trạng thai cao cấp nhất, đung la
đa co thể phun khi giống long tộc chung ta rồi!".

Hạ Á lại chửi đổng một tiếng.

Đoan người hoảng sợ chạy trối chết, ở trong đam cay cối một đường chạy như
đien, luc nay tất cả mọi người đều dồn sức vắt gio len cổ ma chạy, ma xa xa
phia sau lại vọng lại them một tiếng nổ vang đanh gọn giống như cả huyệt động
đa vỡ toac ra rồi tựa lưỡi hai đoi mạng của tử thần vụt qua khong gian phủ
xuống tren đầu đoan người!

Sau khi chứng kiến man phun khi luc nay của cai đầu rắn to nọ thi từng người
đều hiểu, kể cả đam dũng sĩ Trat Khố co gan to bằng trời đi nữa cũng khong dam
co một chut ý nghĩ nao trong đầu la quay lại đối mặt chứ đừng noi tới lam thịt
con quai vật kia.

"Tới triền nui rồi! !" Hạ Á luc nay đa chạy vọt len dẫn đầu đoan, mắt hắn đa
lờ mờ thấy được triền nui bị đam Phệ kim nghĩ chiếm cứ. Đợi tới khi thấy ro
từng đụn từng đụn tổ kiến đun len tren mặt đất thi rốt cục Hạ Á mới lấy lại
chut tinh thần.

"Nhanh nhanh! Mọi người tản ra! Nhanh tiến len! !"... Hạ Á vừa dứt lời thi
ngay lập tức từ phia sau bỗng truyền đến một tiếng nổ kinh thien động địa...
tiếng vỡ vụn thật lớn kem theo một trang rống giận ung ung như sấm nổ vang
vọng khắp huyệt động!

Hạ Á cung A Đạt liếc thoang nhau một cai, con chưa kịp noi gi thi Tatara đa om
cai bản mặt ăn may dĩ vang la toang len: "Khong xong! Con quai kia thoat ra
rồi! !"

"Tatara!" Hạ Á om ghi lấy ma phap sư quat: "Đừng chạy! Ngươi ở lại cung ta để
ngăn con quai kia!"

"Á!" Ma phap sư vừa nghe thế thi chut nữa đa vai đai ra quần, sắc mặt tai
nhợt, hai chan mềm nhũn, chỉ ti nữa thi đa lăn quay ra đất.

"Bố khỉ! Ngươi mau tỉnh ra cho ong!" Hạ Á tum lấy cổ Tatara noi vội: "Ta cần
ngăn cai con quai kia một chut! Bằng khong no ma đuổi tới thi cả đam đến trứng
giai cũng chả con ấy chứ! Phệ kim nghĩ la hy vọng duy nhất rồi! Ta cần ngươi
giup! Chỉ co ngươi mới điều khiển được cai thảm khỉ gio kia thoi! Chung ta lừa
đam kiến tới chỗ no rồi len thảm bay đi ngay! ! !"

Tatara sợ đến nỗi hồn via len may chả nghe được chữ nao, chỉ run rẩy lắp ba
lắp bắp: "A... a a... ta... ta... ta... phải ở lại?"

"Đừng lảm nhảm nữa, đem thảm ra mau! !"

Tatara xem ra quả thật đa gửi toan bộ hồn via vao may gio, luc lấy ra thảm bay
thi phải đọc chu ngữ tới ba lần mới thanh cong - ma vốn chu ngữ nay cũng chả
kho khăn gi, chỉ la cai gi "Merlin đại nhan vĩ đại"... linh tinh gi gi đo ma
thoi.

Hạ Á tuy dừng lại, nhưng đam người Trat Khố vẫn theo lệnh của hắn nhanh chong
vượt qua triền nui rời đi trước, Hạ Á nhin A Đạt ben cạnh hỏi: "Ngươi khong
chạy sao?"... A Đạt hừ một tiếng: "Nếu khong thể ngăn no lại thi cả đam chung
ta cũng chết chắc. Cho nen chạy khay hong kỳ thật cũng chả co gi khac nhau.
Huống hồ ta than la cự long, nếu đang cung với đam tom tep chạy thục mạng ma
bị giết thi chả bằng..."

"Rồi rồi rồi, đừng co xổ mấy cai thứ ton nghiem cao quý nhảm nhi cho ma của
ngươi với ta nữa...." Hạ Á khong kien nhẫn xua xua tay, hắn hung hăng rut hỏa
xoa từ đai lưng ra, nắm chặt trong tay suy nghĩ một lat.

Từ đằng sau, xa xa lại vọng lại một tiếng rống rung trời! Lần nay kem theo
tiếng rống con co them một cổ cảm giac ap bach vo hinh!

Cảm giac ap bach nọ phả vao mặt, lực lượng hung hậu mạnh mẽ tới mức khiến cho
Hạ Á khong tự chủ được ma toan than căng thẳng, trong long nhất thời sinh ra
một chut nản long cung sợ hai đến độ chỉ thiếu chut nữa đa khong thể khống chế
được ma tiến vao trạng thai vận dụng Phi hồng sat khi.

"Long uy!", trong giọng noi binh tĩnh của A Đạt co mang theo chut kieng kị:
"Thằng quai kia quả thật đa tiến hoa hoan toan, cơ hồ co được tất cả năng lực
của long tộc rồi, ngay cả long uy cũng đa nắm giữ nữa."

m thanh ầm ầm từ xa ngay cang gần, luc nay chỉ thấy một đoan khi đen hung hậu
quet đến, rồi sau đo cả ba người đều trợn tron đoi mắt... Một than hinh đen si
cực lớn hiện ra trong tầm mắt! Con rắn chết tiệt, than hinh của no con la rắn
cai mẹ gi ma rắn nữa chứ? Than rắn cơ hồ to tới mức co thể sanh ngang với một
toa nha cao tầng! Than hinh dai dằng dặc tới mức Hạ Á cũng con chưa thấy ro no
dai tới đau nữa, chỉ thấy cả than rắn to uỵch kia đang phi nhanh tới chỗ ba
người, dọc theo đường no đi qua la một mảng nui long đất lở, nao la cay to rồi
thi đa tảng đều bị no nghiền ap thanh những mảnh vụn nhỏ! !

Đường no đi qua giống như một chiếc dao cạo rau sắc ben đem cả mảnh đồi nhỏ cỏ
đen cạo ra một mảnh trắng như bong bưởi! !(đoạn nay ong chem cấm đứa nao kiểm
duyệt cắt nha... he he he...)

Hạ Á thấy thằng quai kia xong tới gần thi bỗng nhướng may, đột ngột quay đầu
lại nhin thoang qua đoan người Trat Khố đang vắt gio chạy thốt len: "Khong
xong! Bọn họ chạy qua chậm! Xem như la dẫn đam kiến đến thi chỉ sợ ngay cả bọn
họ cũng dinh đon lay! Mẹ kiếp!" Chửi tục xong, tren mặt Hạ Á bỗng toat len một
tia cương quyết, hướng tới phia trước chạy vội đi.

"Ngươi lam gi thế!"

"Ta thử keo no lại một chut." Hạ Á quay đầu lại nhe răng cười nham nhở.

Than hinh hung vĩ như cả toa nui nhỏ của Đạt Mạn Đức Lạp Tư mặc du ở trong
rừng nhưng cũng giống như tren đất bằng can quet tiến đến, Hạ Á phi than nhảy
mấy cai đa tới trước mặt no. Dế nhũi của chung ta khi vọt tới ước chừng chỉ
con trăm bước la đụng vao no thi khựng lại, hỏa xoa nhoang len đem một cay đại
thụ cạnh đo chặt đứt ngang, gầm nhẹ một tiếng dung hai tay sải rộng om lấy
than cay, than cay to ước chừng phải tới ba bốn người om mới hết nen Hạ Á chỉ
co thể dung sức đem mười đầu ngon tay bấu sau vao vỏ cay mới miễn cưỡng giơ
len nổi, rồi trong mắt hắn loe len một đoan anh sang hồng, Phi hồng sat khi ao
ao bộc phat dữ dội!

Ho to một tiếng, Hạ Á toan than vận lực, cả than cay lớn bị hắn nem mạnh ra!

Than hinh con hang khủng kia to tổ bố nen thật ra cũng chả cần nhắm nhiếc lam
gi cho mệt...chỉ nghe oanh một tiếng, than cay đa chuẩn xac dịu dang hon vao
đầu no!

Đon nay Hạ Á dung Phi hồng sat khi tận lực nem ra nen cơ hồ đa co thể so sức
cong pha với đấu khi của một ga vo sĩ cấp chin! Đon đanh manh liệt như vậy
khiến cho du ngay cả la Đạt Mạn Đức Lạp Tư cũng bị đanh cho lệch mặt đi một
chut, nhưng chỉ sau đo no đa quay đầu lại hung ac nhin thẳng vao Hạ Á!

"Nay nay! Thằng to xac! Ông may ở đay nay! May chắc đầu to anh mắt như quả nho
nen cố ma nhin cho cận loi ra đi nha, ong may ở đay nay! Co giỏi xong vao chơi
tay bo!" Hạ Á đứng một chỗ nhảy loi choi, hai tay khua khoắng khieu khich Đạt
Mạn Đức Lạp Tư, thằng kia nhin chằm chằm Hạ Á một hồi thi bỗng rụt đầu lại một
chut, ha toac cai miệng ra... Hạ Á vừa thấy thế thi nhất thời giật nảy minh,
bỗng nhien hấp tấp xe toanh ao ngực đem miếng vảy rồng giấu trong ngực moi ra
cầm chắc.

Oanh!

Từ trong miệng rắn phun ra một đạo cột sang đen kịt nhằm thẳng Hạ Á ma đến!

Hạ Á ra sức bật cả người vọt len, thả minh nhảy đến sau một khối nham thạch,
chỉ kịp nghe thấy ầm vang một tiếng đanh gọn, cột sang đen đa đem hai than đại
thụ đằng trước trực tiếp đập nat bet! Ma khối nham thạch chắn trước hắn cũng
chỉ la thoang cản lại một chut thi đa bị đanh xuyen qua!

May la Hạ Á đa toan than co ruc lại sau mặt của tấm vảy rồng, du vậy thi hắn
cũng chỉ cảm thấy như bị cả một ngọn nui tong thẳng vao người, cả than hinh
nhất thời bị đanh văng ra xa!

Than minh Dế nhũi bị hất tung ra xa hơn mười bước mới hạ canh lăn long lốc
tren mặt đất, tới khi Hạ Á ngoc được đầu len nhin lại thi quần ao tren người
hắn đa tả tơi như sơ mướp, tấm vảy rồng trong tay đa lỗ chỗ những lỗ thủng to
nhỏ đủ cỡ giống như chiếc la bị sau ăn te tua!

Tiện tay đem tấm vảy nem đi, Hạ Á luc nay mới cảm thấy toan than đau nhức kịch
liệt. Tren người hắn từ canh tay tới bắp đui chi chit khong biết bao nhieu
miệng vết thương nham nhở, đay cũng con la dưới trường hợp than thể hắn đa
trải qua mau rồng cải tạo, nếu la người thường chỉ sợ giờ phut nay chắc đa bị
đanh đến kho ma tim nổi cai mong tay mất rồi!

Mới chỉ một chieu, Hạ Á đa bị thương! Trong long Dế nhũi lại cang thắc thỏm
kieng kị, sau đo khi hắn đang miễn cưỡng hit một hơi thật sau cho binh tĩnh
lại thi trong đầu vang len thanh am của Đoa Lạp: " Trong mắt! Nhược điểm duy
nhất của no chinh la trong mắt!"

"Trong mắt..." Hạ Á hit mạnh một hơi, đang muốn dung Phi hồng sat khi thi
triển ra Long thứ thi lại nghe thấy am thanh lo lắng của Đoa Lạp vang len
trong đầu: "Đừng hấp tấp! Long thứ của ngươi chỉ co thể dung một lần nữa ma
thoi! Nếu đanh khong trung trong mắt no thi căn bản cũng chả co tac dụng gi!
Phải đợi tới khi co thời cơ chắc chắn mới được dung ra!"

Hạ Á thầm chửi thề một tiếng, đanh xoay người chạy trốn.

Đạt Mạn Đức Lạp Tư đằng kia bỗng phat ra một tiếng cười cuồng ngạo, từ trong
miệng rắn bỗng phun ra tiếng người: "Ha ha ha! Cai thứ nhỏ be gi đo kia... giờ
lại chạy như vịt thế hả!"

Hạ Á chạy được hơn mười bước mới đứng lại, quay đầu keu toang len: "Con mẹ no!
May chẳng qua chỉ ỷ vao cai xac to hơn ong ma thoi nha! Thằng bo sat chết
tiệt! Ông may ma to được như may thi đa tang cho may mềm như giun!"

Đạt Mạn Đức Lạp Tư phẫn nộ gầm ru một trang, vươn cổ phi nhanh đuổi theo...
Than hinh Hạ Á nhanh nhẹn linh hoạt tựa như một con vượn nhỏ đien cuồng luồn
lach trong rừng cay rậm rạp, lien tục mượn lực bằng cach đạp vao cac than cay
để bật đi, mỗi lần nhảy thi bắn xa tới năm sau thước... Đạt Mạn Đức Lạp Tư
đuổi theo sat nut nhưng hai lần phun khi cũng khong trung được hắn ma ngược
lại đem mảng rừng chung quanh quet ra một khoảng đất trống lớn!

Tuy vậy nhưng Hạ Á chả thoải mai gi, hắn luc nay chật vật tới cực điểm, hai
lần tranh được đều chỉ trong đường tơ kẽ toc, ma lần thứ hai thi chỉ thiếu
chut hắn đa trung đon may ma cuối cung chỉ co chan trai bị khi đen sướt qua
một it, tuy vậy mặc du cơ thể đa được mau rồng cải tạo nhưng đui trai cũng mau
me be bết... Nhất thời Dế nhũi luc nay liền biến thanh thương binh ca nhắc ca
nhắc, mất hẳn sự linh hoạt để co thể tiếp tục trốn tranh...

"Mau! !" Hạ Á ngẩng đầu hướng phia xa rống lớn một tiếng.

A Đạt cung Tatara luc nay đa chiễm chệ sẵn tren thảm bay, thấy Hạ Á chật vật
ho het thi Tatara liền trong long keu cha gọi mẹ xin lỗi cac cụ tổ tien ma cầm
len một cay giao gỗ đam chiến sĩ Trat Khố bỏ lại, lẩy ba lẩy bẩy chọc vao một
cai ụ tổ kiến rồi hớt hải tum chặt lấy một goc thảm bay ra sức điều khiển no
bay len cao.

Ông o o o o ...! ! !

m thanh rao rao nhất thời khiến cho Tatara của chung ta khoe miệng giật giật
meo sệch!

Chỉ trong chớp mắt thi từ trong đụn đất nọ rồi những đụn đất chung quanh cũng
đien cuồng trao ra từng đan từng đan kiến đen nghịt!

Cai cảnh đan kiến rung rung rời tổ, từ tren thảm bay nhin xuống quả thật khong
khac gi thủy triều dang ồ ạt! Song triều đen nghịt chỉ trong nhay mắt đa từ vo
số ụ đất tran ra, từng con kiến trang kiện hung hăng phat ra những trang tiếng
rin rit hướng chung quanh tản ra! !

Tatara sắc mặt tai met, may ma A Đạt ngồi ben cạnh kịp thời trầm giọng nhắc
nhở hắn: "Mau đi đon Hạ Á, hắn sắp chịu hết nổi rồi!"

Luc nay Hạ Á quả thật cũng sắp chịu hết nổi, sau khi một chan bị thương thi
hắn căn bản đa khong con bao nhieu sức lực để ma chạy tiếp, nếu giờ ma Đạt Mạn
Đức Lạp Tư ở phia sau lại phun khi them một lần nữa thi chắc chắn sẽ trực tiếp
đem hắn hoa thanh bột phấn rồi.

Đạt Mạn Đức Lạp Tư thực đa hướng về phia Hạ Á vươn đầu tới, cả cơ thể to lớn
của no rướn căng len khiến cai miệng chỉ con cach một bước nữa la đa co thể
trực tiếp đem Hạ Á nuốt vao!

Tic tắc đo, thảm bay rit gio vụt qua, Tatara ngồi ở tren thảm dung hai tay hết
sức nắm chắc lấy mep thảm điều khiển, A Đạt vươn tay một cai tum được toc Hạ Á
xach len! Phi thảm rẽ gio ma lướt, cơ hồ từ trong miệng của Đạt Mạn Đức Lạp Tư
xẹt qua! Tatara trong long khong ngừng gao thet xin cac cụ tổ tien phu hộ độ
tri.

Tiếng gio rit gao, khi Hạ Á bị A Đạt dung sức keo len thảm thi Tatara đa cao
giọng phấn khởi ho het rầm len. Thảm bay đa mang được ba người thoat khỏi hiểm
cảnh bay nhanh hướng phia xa lướt đi.

Oanh!

Đan kiến giống như rốt cục nổ bung ra! Một đan lại một đan may đen từ trong
đống đất lý bay vụt ra!

Kiến bay rời tổ!

Đối với đan Phệ kim nghĩ ma noi thi giờ phut nay mục tieu lớn nhất khong thể
nghi ngờ tự nhien chinh la Đạt Mạn Đức Lạp Tư khổng lồ rồi! Từng tảng lớn kiến
tức thi hướng tới phia than hinh hung vĩ của con quai nay đổ xo tới, giống như
một con song hung dữ đổ ập lại!

Đạt Mạn Đức Lạp Tư chỉ kịp phat ra một tiếng gầm ru, rất nhanh đa bị vo số đan
kiến bau kin!

Từ tren trời, Hạ Á thấy Đạt Mạn Đức Lạp Tư phia dưới đa bị đan kiến bu kin thi
lập tức phat ra một tiếng hoan ho sảng khoai!

"Xong! Con rắn chết tiệt! Để xem may co con nổi ti xương xẩu nao khong!" Hạ Á
cười ha hả như đien.

Nhưng tiếng cười của hắn con chưa hết hơi thi đa tắt ngom! !

Từng mảng từng mảng lớn kiến quả thực đa bau kin người Đạt Mạn Đức Lạp Tư!
Nhưng con rắn chết tiệt kia sau khi quẫy mạnh hai cai thấy khong ăn thua gi
thi liền phat ra một tiếng gầm kinh thien động địa! Tiếng gầm ẩn chứa vo cung
vo tận uy nghiem cung oai vệ!

Nhất thời, cả đan kiến giống như bị dọa son ra quần, phần phật phần phật bỏ
chạy tứ tan ra xung quanh! Ngay cả đam kiến đang hung hăng nhao về phia Đạt
Mạn Đức Lạp Tư cũng đều chợt quay đầu chạy trốn! Đan kiến bỏ chạy cũng nhanh
chong giống như thuỷ triều rut đi, hốt hoảng rời xa Đạt than hinh Mạn Đức Lạp
Tư!

"Long... long uy! Chết tiệt! Ta quen cai nay!" A Đạt sắc mặt tai nhợt kinh ho.

Long uy! Loại năng lực thần kỳ thien phu nay... phong xuất ra uy ap manh liệt
đủ để khiến cho đam kiến ở cấp bậc thấp hơn trong tự nhien nay sinh ra nỗi sợ
bẩm sinh, sau đo chạy tan loạn tứ phia, căn bản khong dam tới gần Đạt Mạn Đức
Lạp Tư! !

Đạt Mạn Đức Lạp Tư rit gao, tren người no mặc du vẫn bị đan kiến để lại một it
dấu vết nhưng hiển nhien đối với than hinh khổng lồ trang kiện của no ma noi
thi vai vết thương nhỏ cũng chỉ như bị muỗi đốt ma thoi.

"Đay la tro khỉ của cac ngươi sao? Mấy miếng thịt nhỏ của ta! Cac ngươi lại
dam định dung mấy con kiến nay tới chơi ta sao? Hừ! Cac ngươi chẳng lẽ khong
hiểu rằng đối với ta ma noi thi cac ngươi kỳ thật cũng chẳng qua chỉ la con
kiến thoi sao!"

"Mẹ no! Liều thoi!" Hạ Á từ trong lồng ngực moc ra một khối tinh thạch lớn,
sau đo hung hăng đich được lắp vao lỗ hổng ở chuoi hỏa xoa của minh.

Hắn vươn người đứng thẳng len tren thảm bay, sau đo chỉ xuống phia dưới: "Đem
ta thả xuống xong rồi cac ngươi chạy mau! Để ong thử cản hắn lại một luc!"

"Khong được!" A Đạt lập tức chem đinh chặt sắt phản đối.

"Khong liều cũng chết!" Hạ Á cả giận het trong gio.

"Ta khong sợ." A Đạt sắc mặt am trầm: "Liều thi cũng vẫn phải liều, ta cũng
khong thich ngồi chờ chết, nhưng chung ta cần tim một chỗ địa hinh thuận lợi
để cho cai thằng kia khong phat huy được hết điểm mạnh của no!"

Hạ Á cung A Đạt liếc nhau thoang qua, cơ hồ đồng thời keu len.

"Cai khe ở chỗ vực sau kia! Chỗ đo co nham thạch nong chảy! !"

vide trốn nợ


Liệp Quốc - Chương #264