Động Rắn - Trung


Người đăng: Boss

Dịch: vide

(bạn nao vận LÀM ƠN ghi ro nguồn như thế nay gium minh)

Nghỉ ngơi ước chừng hai canh giờ thi Hạ Á đứng dậy tuyen bố mọi người chuẩn bị
tiếp tục hanh động.

"Chung ta co người dẫn đường mới." Hạ Á chỉ vao A Đạt: "Hắn co thể dẫn chung
ta tới chỗ Thanh Xa."

A Đạt đứng ben cạnh Hạ Á, sắc mặt binh tĩnh, khong them để ý những anh mắt
nghi hoặc của đam người Trat Khố nem tới ma trực tiếp dung tiếng Trat Khố lạnh
lung noi: "Ta khong định lang phi thời gian đi giải thich nghi vấn trong long
cac ngươi, ta chỉ cam đoan rằng ta co thể giup cac ngươi tim được tới chỗ con
rắn kia, ta biết no ở chỗ nao. Cho nen nếu co vấn đề gi khac thi chờ chung ta
sau khi ra ngoai mới thảo luận lại đi."

Dat Lam khong noi gi ma liếc nhin nữ vu y, Liễu Liễu nhin chằm chằm A Đạt một
hồi mới gật gật đầu: "Được, cứ như vậy đi!"

"Trước tien, mọi người đem đồ đạc tren người sửa sang lại một chut đa! Đem tất
cả đồ kim loại vứt lại hết! Toan bộ vứt lại!" Đay chủ yếu la Hạ Á noi với đam
người Dat Lam.

Chuyện nay cũng khong co ai phản đối, bởi vi Liễu Liễu đa co nhắc nhở đam
người Dat Lam rằng nếu tren người co mang theo kim loại thi ở khu vực nay sẽ
gặp sự tấn cong của đan Phệ Kim nghĩ. Hơn nữa chỉ cần la con ở trong rừng thi
người Trat Khố chắc chắn sẽ khong thiếu vũ khi, rất nhanh sau đo mọi người đa
tước ra được một đống mau gỗ, thậm chi Dat Lam con kiếm về mấy khối đa hinh
tấm sắc cạnh từ bai song rồi dung day thừng cột chặt vao một đầu của con gỗ để
chế ra mấy cay riu đa.

Đợi tới khi nem toan bộ đồ kim loại vao trong long song thi mọi người lại đợi
them trong chốc lat.

Rốt cục, tới khi bước qua canh giờ thứ ba thi từ đỉnh chop ben tren huyệt động
hiện len một mảng hồng quang. Mảng hồng quang nay nhanh chong tụ lại tại khối
thủy tinh cầu thật lớn nọ, sau đo thủy tinh cầu tỏa bừng len anh sang rực rỡ,
giống như một quả cầu lửa hừng hực bung chay để đem cả hầm ngầm chiếu sang
rọi!

"Tốt lắm! Hiện trời đa sang! Chung ta xuất phat thoi, phương hướng la xuyen
qua sườn ngọn nui kia." Hạ Á chỉ về phia trước, vừa nhin theo hướng tay hắn
chỉ thi mọi người lập tức biến sắc.

"Khong cần lo lắng, hiện ở trong nay xem như la ban ngay rồi, tập tinh của Phệ
Kim nghĩ chinh la sẽ khong rời ổ trong điều kiện co anh sang ban ngay trừ phi
co đồ vật kim loại thu hut. Chỉ cần chung ta đem đồ kim loại tren người vứt
sạch thi kể cả đi đến dưới sườn nui cũng sẽ khong gặp phải chung nhao ra đau.
Đương nhien trừ phi chinh ngươi nhảy xổ vao trong ổ kiến, khặc khặc khặc!"

Hạ Á ra vẻ dũng cảm cười to vai tiếng.

Tối qua hắn vừa mới cứu mạng cả đam người Trat Khố của Dat Lam cho nen tất cả
mọi người đối với hắn quả thực co vai phần hảo cảm, dưới dự cổ vũ của Hạ Á thi
đam người Trat Khố nay cũng cố moi ra được mấy phần dũng khi, to giọng cổ vũ
lẫn nhau vai cau rồi nhất loạt xuất phat.

Luc đi trong rừng cay cũng khong gian nan lắm nhưng khi tới gần sườn của ngọn
nui kia thi mọi người vẫn co chut khẩn trương, ngay cả kẻ được cho la co la
gan lớn nhất như Hạ Á ma sắc mặt cũng nhịn khong được co chut khac thường. Luc
nay khong ngờ A Đạt lại thanh thật đi ở đầu đoan người, xem ra thằng nay quả
thật co nắm chắc.

Khi đang vong qua sườn nui thi mọi người thấy được một cảnh khiến cho toc gay
con người ta phải bắt tay nhau ma dựng ngược hết cả len!

Chỗ vach nui cao tới mấy chục thước nay khong ngờ toan bộ lại la một cai ổ
kiến vĩ đại, Hạ Á thậm chi con ngờ rằng co khi cả ngọn nui nay đều đa bị đan
kiến đục rỗng rồi ấy chứ!

Tren mặt ngoai của sườn nui co thể dễ dang thấy được từng đống từng đống cac ụ
đất trồi len khỏi mặt đất. Mỗi một ụ đất đều cao tới hơn hai thước, ma cả bề
mặt sườn nui thi cứ khoảng vai chục bước chan la lại co một ụ như vậy.

Theo sự nhắc nhở của Hạ Á, mọi người đều hết sức chu ý để khong lam kinh động
mấy ụ đất nay khi đi qua, lại cang khong được tay may chạm vao chung. Thậm chi
mỗi người đều theo bản năng ma bước ngắn lại ron ra ron ren.

Tới khi an toan vượt qua được sườn nui nọ thi tất cả mọi người khong hẹn ma
cung thở phao nhẹ nhom, ngay chinh Hạ Á cũng khong ngoại lệ.

Xuyen qua rừng cay đi tới phia ben kia của huyệt động thi thấy vach nui nơi
nay bong loang giống như thủy tinh, thỉnh thoảng hắt len những tia sang phản
chiếu long lanh gợi cho người ta lien tưởng tới một mặt hồ lăn tăn gợn song
dưới nắng chiều lấp lanh.

Ngay phia dưới vach nui nay la một cai thong đạo! Chỉ tiếc rằng thong đạo nay
cũng đa bị pha hủy, vo số đa tảng khong hiểu vi lý do gi sụp xuống đa phủ kin
thong đạo khong chừa lại một khe hở nao.

"Lam sao đi tiếp đay?" Hạ Á nhin về phia A Đạt hỏi.

"Dưới nước." A Đạt quả quyết noi: "Ở chỗ nay thong đạo tuy rằng đa bị pha
hỏng, nhưng đừng co bỏ qua con song trong huyệt động nay đấy! Chẳng lẽ ngươi
khong biết sao? Con song nay la co dong chảy, bởi vi nếu la nước lặng ma noi
thi trải qua thời gian cả vạn năm lại cộng them nơi nay mỗi ba canh giờ một sẽ
dẫn phat hỏa nguyen tố trong nham thạch ngầm nong chảy để chiếu sang thi hẳn
con song đa sớm bị nướng kho queo mất rồi! Để con song co thể bảo tri trạng
thai nay qua vạn năm ma khong kho cạn thi chỉ co một cach giải thich duy nhất
la dong chảy của no phải lưu động. Ở dưới nước chắc chắn la co một mạch nước
ngầm."

Noi xong, A Đạt chỉ vao con song trước mặt: "Dong nước chỗ nay co hai đầu, một
gọi la đầu vao, cai con lại co thể gọi la đầu vao nước. Chung ta đang đứng
trước đầu vao nước, nhưng phải cẩn thận vi theo ta được biết thi phia trong
đầu vao nước nay co một ma phap trận đang vận hanh, nguyen tắc của no la cứ
mỗi ba canh giờ sẽ phat động một loại ma phap để đem nước của một mạch nước
ngầm ben ngoai chảy ngược vao đay để luon luon duy tri lượng nước cố định cho
huyệt động nay. Vao cai luc nước chảy ngược vao ấy thi ap lực của dong chảy
cực kỳ mạnh mẽ, vậy nen chung ta cần phải nhắm đung giờ gian ma dong chảy binh
thường mới co thể lặn xuống nước để đi sang ben kia. À, ta đa tinh qua, đại
khai cần thời gian khoảng một khắc( cỡ 15 phut ) để co thể lặn vượt qua dong
nước ngầm chỗ nay để đến đầu ben kia."

Hạ Á phat cau len: "Một khắc? Bố khỉ! Ngươi coi chung ta la cai gi thế hả? Ca
chắc? Ngươi thấy chung ta co thể lặn dưới nước tới một khắc thời gian ma khong
cần ho hấp sao hả? !"

A Đạt nở nụ cười rạng rỡ, binh thản nhin Hạ Á, lẳng lặng chờ Hạ Á cau gắt
xong, cai thằng đểu cang nay mới lam ra vẻ than thiện noi: "Ngươi cảm thấy
được ta sẽ lam mấy cai chuyện thừa hơi sao? Vi sao ngươi khong nghĩ them một
chut rằng nếu như ta đa co thể đưa ra được thời gian lặn dưới nước chuẩn xac
đến như vậy thi hẳn la ta đa phải tự minh lam thử rồi chứ gi nữa."

"Ừ nhỉ...!", nhất thời anh mắt Hạ Á sang len. Hắn biết rằng cai thằng A Đạt
nay tuy luc trước khi bị biến thanh hinh người thi khong biết trau bo cỡ nao
nhưng it nhất thi hiện giờ no đang ở trong lốt người, hơn nữa con la một cai
lốt người binh thường chả co thực lực gi mấy nữa. Nếu ngay cả thằng nay ma con
co thể lặn xuống nước vượt qua một khắc thời gian thi minh con ngại cai con
khỉ gi nữa.

A Đạt moi từ trong lồng ngực ra một thứ đồ vật gi đo, nhin qua thi thấy đay la
một hạt chau tron xoe nhin giống như một vien ngọc trai nhưng mau sắc đa hơi
vẩn đục, ngắm tới nghia lui cũng chả co gi đặc biệt mấy. Nhưng ngay khi Tatara
vừa nhin thấy thứ nay thi hắn lập tức liền rối rit xuýt xoa: "Tị Thủy chau!
Trời ạ! Đay hẳn la Tị Thủy chau rồi!"

"Thấy chưa, Hạ Á? Đến người hầu của ngươi cũng con co kiến thức hơn so với
ngươi nữa." A Đạt vẫn như cũ bang quơ một cau xỏ xien Hạ Á. Hạ Á căm tức lườm
Tatara một cai, Ma phap sư đang thương của chung ta lập tức rụt cổ lại lắp
bắp: "Cai đo vốn la khi con học tập ở trong Ma phap học viện thi co một bữa
Viện trưởng đại nhan của Ma phap học viện tới giảng bai cho chung ta, hom đo
ong ấy cũng co đem ra cho chung ta xem một bảo bối tượng tự như thế nay! Thứ
nay chinh la Ma phap đạo cụ cao cấp của Thủy hệ !! Ơ ma lạ qua nhỉ, Đạt Nhĩ
Văn tien sinh... cai thứ trong tay ngai sao cung với cai ta nhin thấy năm đo
giống nhau đến thế khong biết, so dai đọ rộng đều y như đuc vậy!"

A Đạt cười cười: "Tatara tien sinh đang yeu ơi, ngươi khong co nhin lầm ti nao
đau... Đay đung la cai quả Tị Thủy chau năm đo ngươi nhin thấy đấy."

Tatara ha hốc mồm ngay ngẩn, lat sau mới nuốt nước bọt lầu bầu: "Sao co thể
như vậy được? Viện trưởng đại nhan đem cai thứ nay nang như trứng, hứng như
sao, lam sao ngươi co thể co được no chứ?"

"Nếu ta noi la hắn tặng cho ta, ngươi tin hay khong hả?" A Đạt tựa hồ khong
định tiếp tục để ý tới thầy tro Hạ Á nữa ma tới đứng ở ben dong nước, khẽ nhun
vai lam ra một cai kiểu tư thế "Xin mời" rất quý tộc, hắn cười rạng rỡ: "Ai
muốn đi trước với ta nao?"

Phải noi la cai đồ Tị Thủy chau nay mặc du nhin qua chả co gi bắt mắt nhưng
tới khi Hạ Á tận mắt thấy no phat huy tac dụng thi hắn mới thật sự rung động.
Đoan người theo A Đạt nhảy vao trong nước xong căn bản la khong cảm thấy đến
một giọt nước!

Tị Thủy chau ngay khi tiếp xuc với nước thi lập tức như co một cỗ lực lượng vo
hinh lấy A Đạt lam trung tam nở ra chung quanh, sau đo dưới nước xuất hiện một
khong gian đường kinh khoảng năm sau thước khong co tới một phan tử H2O nao
cả! Giống như co một vach tường vo hinh đem dong nước toan bộ chắn ben ngoai.
Hạ Á đứng ben cạnh A Đạt, ở sau trong lan nước hit một hơi thật dai, to mo
nhin chằm chằm chung quanh tới cả nửa ngay.

"Thần kỳ khong?" A Đạt nheo nheo mắt.

". . . Ừ."
"Thich khong?"
". . . À."
"Muốn chứ?" A Đạt thở dai.
". . ., hả?"

A Đạt tươi cười nhin Hạ Á: "Chờ sau khi chung ta rời khỏi đay, ta sẽ đem tặng
no cho ngươi, du sao sau nay ta cũng khong cần thứ nay nữa lam gi."

Hạ Á lập tức cảnh giac nhin thằng kia: "Ngươi muốn chơi cai tro gi đay?"

A Đạt thở dai, bộ dang ra vẻ co chut bất man: "Hạ Á, noi đi noi lại thi dường
như chung ta cũng co thể coi la bạn be cũ. Ngươi cẩn thận ngẫm lại xem xem,
lần trước khi chung ta hợp tac thi ta co hại ngươi chut nao khong nhỉ?"

"Đương nhien la co."

A Đạt hừ lạnh: "Hừ? Hại ngươi? Ta hại ngươi cai gi hả? Ngươi lấy được long
cốt, long lan, con cả long huyết! Ngươi chiếm được nhiều chỗ tốt như vậy chẳng
lẽ khong phải la nhờ ta chỉ điểm sao?"

Hạ Á tắt đai.

Năm sau thước khong gian kho rao chứa gần hai mươi người trong đoan mặc du hơi
co chut chen vai thich canh nhưng cũng miễn cưỡng co chỗ cất bước. Mọi người
gắt gao quay quần chung quanh A Đạt chậm rai bước đi trong lan nước.

Quả nhien đung như lời A Đạt đa noi, dưới mặt nước quả thật co một lối đi theo
mạch nước ngầm, lối đi của mạch nước ngầm vo cung rộng rai, vach tường chung
quanh nhờ dong nước hang năm cọ rửa ma trở nen trơn nhẵn bong loang, tuy rằng
anh sang khong chiếu nổi tới chỗ nay nhưng nhờ nữ vu y Liễu Liễu thắp sang
phap trượng của nang nen hoan toan đủ để anh sang để mọi người đi đường.

Lối đi dưới nước nay vo cung ngoằn ngoeo, quanh co khuc khuỷu, hết đoạn rẽ nay
lại tới đoạn khac, sau khi đi dưới nước khoảng chừng một khắc ( A Đạt tinh
toan thời gian cực kỳ chuẩn xac! ) thi phia trước mọi người đột nhien sang hẳn
len!

vide
02-11-2011, 09:32 PM
Liệp Quốc
Tac giả: Khieu Vũ


Liệp Quốc - Chương #260