Dưới Lòng Đất!


Người đăng: Boss

Hạ Á gật đầu, hắn xoay num đến vị tri 'trăng khuyết'.

Lần nay cửa mở, ben trong vẫn la một cai khoang nhỏ trống rỗng như cũ.

Hạ Á cang sốt ruột, hắn thử lien tiếp sau lần, lần nao khi cửa mở cũng chỉ la
một khong gian khep kin, nhỏ hẹp va trống rỗng chẳng co gi cả!

"Thế nay la sao?"

Đa đi đến cuối đường, tốn biết bao cong sức mới mở được canh cửa khốn kiếp nay
nhưng ben trong lại chỉ la một căn phong nhỏ trống trơn?!

Ý của Liou Liou la đay khong thể la một cai kho vi căn phong kia qua nhỏ, mỗi
bề chỉ chừng một thước, chẳng chứa được gi. Vả lại đi cả quang đường dai như
vậy thi nha kho hẳn la phải rất quan trọng, khong thể chỉ la một căn phong nhỏ
xiu!

"Va quan trọng nhất la bọn người của Galin đa biến đi đau?!" Hạ Á sốt ruột, đi
qua đi lại.

"Binh tĩnh đi, nhoc!" Giọng Dora lại vang len trong đầu hắn. "Tỉnh tao lại va
dung cai đầu ma suy nghĩ chut đi! Nong nảy luc nay chẳng ich gi!"

Suy nghĩ!...
Hạ Á hit một hơi thật dai.

Thoi được… Trước tien ta giả sử… À, khong phải giả sử nữa ma la chắc chắn!
Chắn chắn đay la một cong trinh của bọn địa tinh thời xa xưa. Bọn chung lại la
một chủng tộc co nền văn minh rất cao…

Lối đi… Canh cửa… Co lẽ… Ben trong cửa cũng khong đơn giản như chung ta tưởng!
Hay la đay chinh la một ma phap truyền tống trận?! Một thiết bị dung để vận
chuyển người va vật?

Hạ Á chợt động tam, hắn nhin thẳng Tatara: "Tatara, ngươi la ma phap sư vậy co
biết gi về ma phap trận khong? Ma phap truyền tống trận?"

Tatara sang mắt len: "A! Rất co thể… Co lẽ căn phong nhỏ trong đo la một ma
phap trận! Sau khi ngươi vao va cửa đong lại thi ma phap trận nay sẽ khởi động
va chuyển ngươi sang một nơi khac! Nhưng thưa ong chủ, ta cũng khong hiểu biết
nhiều về ma phap trận vi đay la một lĩnh vực ma chỉ những ma phap sư cao cấp
mới co thể nắm được. Ma phap trận đoi hỏi phải hiểu rất sau về ma phap, phải
tinh thong it nhất la vai hệ ma phap khac nhau, phải nắm vững việc bai xich va
dung hợp của cac loại ma phap… thế mới thực hiện được kỹ thuật cao cấp nay. Ta
chỉ biết la để xay dựng được ma phap trận cần phải cung cấp cho no rất nhiều
ma lực, hơn nữa thao tac cũng rất tinh vi, lại them…" Noi đến đay, vẻ mặt
Tatara trở nen đau khổ: "Co một điều ma ta khong thể hiểu nổi la tất cả cac
loại ma phap đều co tinh bai xich rất cao với kim loại nhưng canh cửa nay lại
được lam từ tinh thiết! Ma tinh thiết la kim loại tinh tuy nhất… Thế nen
chuyện nay về mặt lý luận của ma phap thi hoan toan khong thể xẩy ra!"

Dừng một chut, Tatara noi them: "Tuy nhien về suy đoan của ngai, rằng đay la
một truyền tống trận, thi ta thấy rất co lý. Co lẽ…"

"Chung ta hay tự vao đo thử nghiệm xem sao!" Hạ Á thở dai.

Hắn đứng thẳng người len, nhin vao mắt mọi người, suy nghĩ cẩn thận một luc
rồi noi: "Chung ta khong thể vao hết được. Co trời mới biết chuyện gi sẽ xẩy
ra. Nếu vao hết ma ra khong được thi mọi người đều bị giam hết ben trong! Ta
cần phải co người ở lại ben ngoai, nếu vạn nhất xảy ra chuyện thi cũng con cơ
hội để cứu những người kia! Đay la cơ hội sống con!"

Mọi người ở ben cạnh, khong kể Hạ Á va Tatara, thi con lại vị nữ vu y Liou
Liou va mười chiến sĩ dung giao. Galin va mấy chiến sĩ dung bua đa biến mất
sau canh cửa rồi. Vấn đề hiện nay la Liou Liou phải đi với hắn va Tatara vi
chỉ co nang la biết tiếng Byzantine.

"Liou Liou, ngươi phải đi với ta vi nếu khong ta sẽ khong thể trao đổi với
những người Zhaku khac được!" Hạ Á thở dai, hắn bắt đầu hối hận vi đa để Atae
quay về.

"Lưu lại hai người, con những người khac cung đi với chung ta!"

Hạ Á Liou Liou ban bạc chốc lat rồi quyết định như vậy. Liou Liou lấy ra một
cai đồng hồ cat để tinh thời gian.

"Lật qua lại ba lần la tương đương với một canh giờ của người Byzantine" Liou
Liou giải thich như vậy.

Phần con lại thi rất đơn giản. Nếu như sau canh cửa đung la một truyền tống
trận thi mọi người con phải dung đến canh cửa nay để về.

"Hai ngươi đứng đay để giữ cửa. Ta cần cac ngươi cứ mỗi canh giờ lại mở cửa
một lần. Nhớ la vặn cai num nay đến vị tri 'trăng đỏ'. Đừng lam sai nhe! Mỗi
canh giờ lại mở cửa một lần!"

Hạ Á, thong qua Liou Liou, ra lệnh cho hai chiến sĩ Zhaku được lưu lại.

Ngay sau đo Hạ Á xoay cai num đến vị tri 'trăng đỏ' một lần nữa. Khi canh cửa
mở ra, hắn la người đầu tien bước vao, khong hề do dự. Theo sau hắn la Tatara
va vị nữ vu y cung với tam chiến sĩ dung giao. Mười mấy người đứng chen chuc
nhau trong căn phong hẹp.

Khi canh cửa khep lại, tren mặt ai cũng lộ ra vẻ khẩn trương, ngoại trừ Liou
Liou vi tren mặt nang mang chiếc mặt nạ quỉ. Tuy nhien anh mắt lấp loang của
nang cũng cho thấy chut it lo lắng trong long.

Cuối cung khi cửa đa đong hoan toan thi đột nhien họ thấy dưới chan như hơi
rung động. Việc nay xẩy ra chỉ trong vai nhịp thở. Mọi người đều co một cảm
giac ki diệu, ro rang họ đang đứng trong căn phong nhỏ nay nhưng lại thấy như…

"Ông chủ, ta thấy hơi choang vang…" Mặt của Tatara trắng hẳn ra.

Hạ Á cũng thấy như hắn đang…Bay!

Hắn vừa định mở miệng noi chuyện thi cửa đa mở ra!

Ngay lập tức co người keu len. Hạ Á khoat tay: "Im nao!"

Khi cửa đa mở ra hết…
"Ra! Ra mau!"

Hạ Á cũng bước ra trước tien. Khi mọi người đa ra hết, nhờ anh sang từ cay gậy
phep của vị nữ vu y ma họ nhin thấy chung quanh nơi nay, khong it người đều vo
ý thức ma co cung một hanh động: Thở ra một hơi dai!

"Ngươi…Trời đất!"
"Thủ lĩnh, ta hỏi được hết rồi!"

Một người đan ong chạy ao vao quan rượu, tren người hắn mặc một bộ giap da, mồ
hoi dầu tươm đầy đầu, net mặt đầy vẻ kieu dũng, ben hong con đeo một thanh ma
đao.

Hắn vừa đặt chan vao quan đa la lớn, mục tieu của hắn ro rang la bọn người
ngồi ở cai ban tit trong goc xa của quan.

Buổi sang, khach trong quan rất it. Ở sau quầy, ga Chột, trum đầu bằng một cai
khăn của bọn cướp biển, đang dung khăn lau một chen rượu. Sau khi lau xong cai
chen ga lại ha miệng, gỡ ra một chiếc răng vang va dung khăn lau đi lau lại
rồi gắn trả vao miệng. Hắn bất man lau bau một cau, mắt nhin nhin đam người
kia.

Ga Chột co lý do để bất man: Mới sang sớm ga đa bị dựng dậy bởi tiếng đập cửa
ầm ĩ. Binh thường ga khong ban buổi sang. Thoi quen nay của ga bất cứ ai trong
Da Hoả trấn cũng biết nhưng đam người nay ro rang la từ nơi khac đến. Căn cứ
vao trang phục của họ thi hoặc họ la một đội linh đanh thue mới đến, hoặc la
một đam ma tặc đến Da Hoả trấn để do la tin tức…

Hừ, linh đanh thue hay ma tặc, bất kể la loại nao thi Da Hoả trấn cũng khong
thiếu! Nhưng khi thấy đồng vang ma bọn người nay nem ra thi ga Chột liền mở
cửa cho bọn họ vao uống rượu.

Bọn người lạ nay chi xai rất rộng rai. Cai ten mới xong vao nay hiển nhien la
mới nghe được tin tức gi nen mới quay về.

Đam người trong ban lập tức ho reo ầm ĩ, lại co kẻ cười noi: "Ha ha! Ngươi đến
chậm qua khiến thủ lĩnh sốt cả ruột!"

"Đung vậy! Thủ lĩnh đa hỏi đến tam lần sao ngươi chưa quay về!"

Cả đam con đang cười noi ồn ao thi một tiếng quat ồm ồm vang len: "Im hết đi
cho ta!"

Một dang người hung trang lập tức đứng len. Khi thế oai phong lẫm liệt của hắn
so với đam đan ong dũng manh chung quanh chẳng khac chi hạc đứng giữa bầy ga!

Cai ten khốn nay… Đung rồi! Nang chẳng phải ai xa lạ, chinh la vị 'Manh nam
đại tỷ' - Nội Nội!

Nội Nội nhin qua đam thủ hạ rồi bất giac lại nhin chằm chằm vao ga Chột đang
bận rộn ở sau quầy rượu sau đo mới cau may noi: "Do hỏi được gi rồi? Noi luon
ra đi, đừng noi nhảm nữa!"

Cai ten vừa chạy về, trước tien cầm ngay một chen rượu tren ban, cũng chẳng
cần biết của ai, uống liền một hơi rồi mới thở phao, cười noi: "Thủ lĩnh! Xem
ra ý trung nhan của ngai co danh tiếng rất lớn trong Da Hoả trấn nay đo!"

Hắn đang cười chợt nhận ra anh mắt khong hai long của Nội Nội ben khong dam lỗ
mang nữa ma noi tiếp với vẻ nghiem chỉnh: "Trong Da Hoả trấn co khong it người
biết tới ten hắn! Xem ra hắn sinh trưởng ở đay. Trước đay khong lau, hắn đa
từng lấy từ đay một số lớn linh đanh thue rồi cung họ đi vao Da Hoả nguyen.
Chinh la luc chung ta gặp hắn trước đay."

"Toan la tin cũ rich!" Nội Nội lắc đầu. "Những điều nay chung ta biết cả rồi,
vả lại cũng đa gặp được hắn tren Da Hoả nguyen. Điều ta cần biết la hắn rốt
cuộc đa về hay chưa? Tại sao đa lau ma vẫn khong co tin gi của hắn?"

"Khong biết!" Cai ten đi hỏi tin kia lắc đầu: "Hắn va đoan linh đanh thue đều
chưa quay về. Tuy nhien trước đay mấy hom lại co mấy ten khốn kiếp mang theo
một đam tu binh quay về nhưng chung chỉ đi ngang qua đay để đến quận Moll.
Chắc chắn la hắn va đội quan của hắn chưa về! Ta đa đi khắp cac nơi ma bọn
linh đanh thue hay tập trung trong trấn để hỏi. Tin nay khong sai đau."

Nội Nội nhiu chặt đoi may.

Đa lau như vậy rồi ma vẫn chưa quay về, khong biết hắn co gặp phải chuyện
phiền phức gi khong?

"Co tin noi la bọn họ muốn tới lanh địa của địa tinh nen phải đi qua Da Hoả
nguyen. Ta nghĩ hắn cũng khong gặp chuyện gi xấu đau. Lũ địa tinh kia chỉ bắt
nạt được kẻ yếu thoi. Bọn họ la một đoan lớn, co nhiều linh đanh thue theo hộ
tống đến vậy. Lũ địa tinh chỉ nghe tiếng thoi đa lo chạy cho xa rồi!" Han tử
kia thấy vẻ mặt lo lắng của Nội Nội liền khẩn trương an ủi mấy cau.

Nội Nội lắc đầu: "Con tin tức gi khac khong?"

Ga đi lấy tin cười cười: "Tin về ý trung nhan của ngai thi khong nhưng lại co
khong it chuyện thu vị về nội tinh đế quốc Byzantine. Gần đay nhất đa xẩy ra
chuyện rất lớn! Nghe noi Hoang đế va cac tổng đốc quan khu đa bắt đầu chống
đối nhau. Tổng đốc Armenia đa dấy binh, quan của hắn đa tiến sat bien giới cac
khu vực trực thuộc đế đo, đối mặt với quan đội trung ương của đế quốc đang bảo
vệ Aosiji Liya! Hơn nữa con co khong it tổng đốc ở cac nơi cũng đa khởi binh,
thậm chi co vai tổng đốc con cho quan tấn cong cac quận chung quanh… Sự việc
lần nay đung la khong nhỏ đau!"

Nội Nội hừ một tiếng, vẻ mặt khinh thường: "Ta khong quan tam đến đế quốc
Byzantine! Chung ta đang ở Da Hoả nguyen, chuyện ở Byzantine chẳng dinh dang
gi đến chung ta cả. Ta chỉ muốn biết chuyện của Hạ Á… Cai ten nay cuối cung
khong biết đa chạy đến tận đau rồi?"

Ở đang xa, sau quầy rượu, ga Chột khi nghe thấy hai tiếng "Hạ Á", được thốt ra
từ bọn người kia, chợt ngay ra mất một luc. Ga bất giac hướng con mắt bịt da
về phia họ. Tuy vậy ga cũng chẳng len tiếng, lại lập tức cui đầu tiếp tục lau
cai chen rượu trong tay.

Vừa luc đo bỗng nhien cửa quan bị đẩy ra va một cơn gio từ ngoai cuốn vao cung
với một bong người đang chậm rai bước qua canh cửa.

Ga Chột ngửng đầu len va ngay lập tức phải sửng sốt.

Người đang đi vao la một phụ nữ với chiếc ao choang đen quấn quanh người phủ
đầy bụi, tren giay cũng bun đất lấm lem, hiển nhien la đa bon ba một quang
đường dai.

Người phụ nữ nay co mai toc mau tim, vo cung bắt mắt. Dang người can đối va
cao lớn như ẩn như hiện sau lớp ao choang của nang lập tức khiến cho ga Chột,
vi la đan ong, khong nhịn được phải dan mắt vao đo.

Co điều sau khi ga thấy được thứ ma nang đeo tren lưng thi lập tức cẩn thận
thu ngay anh mắt lại!

Người phụ nữ nay đeo sau lưng một cay cung rất lớn, ga Chột đa ở Da Hoả trấn
nhiều năm, thấy qua vo số vo sĩ nhưng chưa hề thấy người nao dung một cay cung
lớn đến vậy. Canh cung con được mai ben, hiển nhien khong phải để trang tri ma
la để dung khi cận chiến! Mau sắc của day cung cho thấy no cũng khong phải
loại thong thường. Do đo để giương được cay cung nay nhất định phải rất mạnh.

Người co thể dung thứ vũ khi lạ lung nay hiển nhien phải la cao thủ!

Ga Chột lập tức tỏ vẻ hiếu khach: "Xin mời ngai vao, thưa qui khach. Ngai dung
vai chen chứ?"

Khi ga nhin thấy mặt của đối phương lập tức ngẩn ngơ. Tren mặt người phụ nữ
nay mang một chiếc mặt nạ sắt che mất nửa khuon mặt. Nửa kia lộ ra một lan da
trắng non, mịn mang với vẻ đẹp dịu dang, hiển nhien la một trang tuyệt sắc.

Đang tiếc một khuon mặt đẹp như vậy ma lại che đi mất một nửa.

Ga Chột thầm tiếc rẻ, thở dai.
"Thức ăn, Đồ uống. Phải nong nhe."

Nang bước đến trước quầy, đặt mạnh xuống đo một đồng vang. Ga Chột liếc qua
liền hơi sững sờ vi đay khong phải la tiền Byzantine ma la tiền Odin!

Ro rang vị khach nay từ đế quốc Odin ma đến.

Tuy nhien ở Da Hoả trấn tiền vang của Odin cũng khong hiếm.

Ga Chột cầm ngay lấy, đưa vao miệng cắn thử rồi tỏ ra hớn hở: "Ngai yen tam, ở
đay co toan thứ tốt nhất. Sang nay vừa co canh thịt rất ngon, la thịt de hầm
nhừ. Cam đoan ngai sẽ vừa long."

Người phụ nữ nay, khong nghi ngờ gi, dĩ nhien la Weiya!

Weiya hit một hơi thật sau, thoang nhin ga Chột ở phia sau quầy, hạ giọng noi:
"Trong trấn lam sao mua được ngựa? Ngựa của ta đa mệt nhoai. Ta cần hai con
khoai ma thật tốt. Tiền khong thanh vấn đề, mua được trước trưa nay la tốt
nhất."

Ga Chột ngẩn người ra, cười khổ noi: "Chuyện nay… Chợ ban ngựa ở gần cổng
thanh, thưa ngai."

"Ta biết!" Weiya hừ một tiếng."Nhưng hom nay khong họp chợ, ta biết chợ ban
ngựa ba ngay mới họp một lần nhưng ta khong chờ được. Ta muốn đi ngay hom
nay!" Vừa noi, nang vừa đặt them một đồng vang nữa len quầy.

Con mắt duy nhất của ga Chột sang bừng len, hắn nhanh chong chộp lấy đồng vang
nhet vao người: "Ngai gặp may rồi, thưa nữ sĩ, trong chuồng ngựa của ta vừa
vặn co hai con vừa co được thang trước từ hai ten linh đanh thue thiếu tiền
thua bạc. Tuy nhien chung khong thể chuộc lại được nữa vi hai ga xui xẻo đo
nghe noi đa chết khi gặp phải ma tặc tren đường theo hộ vệ một thương đội đi
đến Odin. Ta đang lo khong biết phải lam sao với hai con ngựa, chung khiến ta
tốn khong it lương thực."

Ga chột lập tức đưa Weiya đi thẳng vao sau trong quan, ven len một cai rem để
tiến vao nha sau. Khi đi ngang cai ban trong cung, anh mắt lạnh lung của Weiya
đảo qua bọn người Nội Nội. Ánh mắt lăng lệ của nang khiến Nội Nội cũng phải
kinh động.

Vai ten ma tặc, thấy trang phục lạ ki của Weiya va bước đi khập khiễng của
nang, đang lớn gan muốn mở miệng huýt sao hoặc buong lời treu chọc nhưng Nội
Nội đa khoat tay:

"Cam miệng!"

Nội Nội chăm chu nhin theo Weiya đến khi nang khuất sau bức rem mới lạnh lung
nhin mấy ten thuộc hạ noi: "Cẩn thận đo! Người phụ nữ nay la một cao thủ lợi
hại! Chớ gay phiền toai vo ich."

Weiya theo ga Chột vao nha trong đến chuồng ngựa. Ga khong noi dối, trong
chuồng đung la co hai con ngựa nhưng Weiya vừa nhin qua đa nhiu may ra vẻ
khong vừa ý.

Đay la hai con ngựa binh thường đa xếp loại tồi, hơn nữa lại co một con đa gia
khu.

Nhưng ga Chột cũng phải chịu vi hai con ngựa nay la tiền gan nợ thua bạc của
hai ten linh đanh thue binh thường. Ai ma đoi hỏi hai kẻ như vậy co được ngựa
tốt cơ chứ?!

Nhưng Weiya nhin sang chuồng ngựa ben kia lập tức sang mắt len: "Mấy con kia
la của ai?"

Ga Chột ngẩn người ra. Khi hiểu được ý nang, hắn ben noi với vẻ kho khăn: "Mấy
con nay la của mấy vị khach trong kia!"

Weiya gật đầu. Mấy con ngựa nay thấy ngay la loại chiến ma khong tồi.

Khi Nội Nội va mấy ten ma tặc thủ hạ đang ăn uống thi Weiya bước vao. Nang
khập khiễng bước đến trước ban của họ rồi đứng đo với vẻ lạnh lung.

Ngay lập tức đam ma tặc im bặt rồi ngẩng đầu nhin Weiya với vẻ do hỏi.

Bộp! Một đồng vang được đập len ban.

"Đồng vang nay đủ mua năm con ngựa nhưng ta chỉ lấy hai con!" Weiya lạnh lung
noi.

Nội Nội va đam ma tặc hiểu ngay ý của người phụ nữ nay nhưng khong ai noi gi.
Tất cả đều nhin về thủ lĩnh của họ - Nội Nội.

Nang hừ một tiếng. Nội Nội kieu dũng của chung ta đa thấy bực minh, nang cười
lạnh: "Chung ta khong đi buon ngựa!"

Weiya trầm ngam một chut rồi lại lấy them một mớ tiền vang nữa đặt len ban:
"Đay la gia tối đa của ta đo!"

Hiện giờ tren ban đa co it nhất la hai mươi đồng vang. Số tiền nay đung la
khong nhỏ khi dung để mua ngựa của bất cứ ai. Noi cho cung nếu la loại chiến
ma đa được huấn luyện cũng phải được it nhất la bảy tam con.

Đang tiếc la Weiya lại gặp phải Nội Nội, một đại tiểu thư đầy ca tinh.

"Ta đếm tới mười cho ngươi cầm lấy tiền rồi cut đi!" Nội Nội nhiu may.

Weiya khong thay đổi net mặt: "Ta khong muốn cac ngươi bị thương đau!"

Lời noi nay quả la hết sức can quấy!

Nội Nội hừ một tiếng, sat khi đa nổi len. Một ten ma tặc ben keu len: "Nay co
be, đừng gay phiền phức, ta xem ngươi…"

Ten nay con chưa noi xong, cả người lẫn ghế đa bay tuốt ra ngoai rồi rơi xuống
đanh bịch ở goc phong!

Lần nay cả đam ma tặc đều la ầm len nhưng ten đầu tien đặt tay len chuoi đao
đa bay vu cả người ra ngoai!

Thậm chi chẳng ai thấy được động tac của Weiya!

"Ngừng tay lại hết!" Nội Nội đập ban đanh ầm một tiếng, quat lớn.

Cả đam ma tặc đều ngồi hết xuống, co điều anh mắt mọi người đều lộ vẻ hung dữ
nhin Weiya chằm chằm. Người phụ nữ nay đung la rất quai dị nhưng bọn họ cũng
khong chịu khuất phục. Tất cả bọn họ đều nhin vao đại tiểu thư Nội Nội, thủ
lĩnh của minh, với vẻ hết sức tin tưởng vao thực lực của nang.

"Ta khong muốn nhiều lời." Nội Nội trừng mắt nhin Weiya, nang đặt một thanh
trọng kiếm len ban, tay đặt len vỏ kiếm, cười lạnh: "Ngươi muốn ngựa đung
khong? Nếu thắng được ta thi những con ngựa phia sau kia ngươi tha hồ ma lựa!"

Đam ma tặc kia nghe xong liền lập tức tản ra.

Weiya nhin Nội Nội đăm đăm. Đối thủ trước mặt hiển nhien la co khi thế rất
lớn, du chưa động thủ nhưng hiển nhien la thực lực khong tồi.

Khoe miệng Weiya giật giật, anh mắt thoang nhin ra phia sau: "Đay la lời hứa
của ngươi sao?"

Nội Nội nhấc thanh trọng kiếm len: "Lời ta đa noi nhất định phải giữ đung!"

"Ta muốn con ngựa o va con ngựa hồng!"

Weiya vẫn noi lạnh nhạt nhưng lời của nang lại khiến cho Nội Nội phải giận dữ
bật cười: Con ngựa o chinh la ngựa của nang con con ngựa hồng la của một ten
thủ lĩnh khac, cả hai đều la loại thượng đẳng.

Con mụ mặt sắt nay sao lại can rỡ đến vậy?!

"Ôi, lại sắp đanh nhau rồi!" Ga Chột lập tức trốn vao sau quầy va thở dai.

Đa mở quan rượu ở Da Hoả trấn, nơi dan tinh kieu dũng, cai cảnh chỉ vi một lời
khong hợp đa dẫn đến so đao tỉ kiếm ga thấy đa nhiều. Theo kinh nghiệm, ga ben
cất hết chai lọ tren quầy rồi khom người nup sau quầy rượu, chỉ lo ra con mắt.

Vao luc nay, một canh cửa nhỏ thong từ quầy rượu vao nha bếp bỗng mở ra. Một
phụ nữ cao lớn bước ra đứng cạnh ga Chột, hỏi: "Chuyện gi vậy?"

Ga chột hơi xoay đầu lại, noi nhỏ: "Con chuyện gi nữa? Muốn đanh nhau!"

Người phụ nữ nay mở to mắt ra nhin. Đay la một mụ sồn sồn đung chuẩn, eo to vi
beo phi, tay chan tho kệch. Mụ mặc một chiếc ao vải tho ngắn, toc rối tung,
nước da ngăm đen tho rap nhưng tren mặt lại hồng hao khoẻ mạnh vi trải qua một
thời gian dai lao động. Tuổi mụ vao khoảng bốn mươi.

Khong nghi ngờ gi nữa, mụ sồn sồn nay đung la ba co Sophia. (Khong nghi ngờ gi
nữa, đung la thim của ta rồi!)

Người phụ nữ nay du nhin đi nhin lại cũng la một phụ nữ hết sức binh thường,
ngay mặt mũi cũng thuộc loại 'khong thể nhận ra trong đam đong'.

Mụ va ga Chột cung ngồi xổm sau quầy rượu nhin vao.

Song phương luc nay đa kiếm bạt cung giương, hết sức căng thẳng.

"Ta thấy bọn họ rất chịu chi, chut nữa chắc sẽ đập đi khong it thứ để chung ta
được nhận bồi thường!" Sophia nhếch mep cười. (À, thim ta lại cười ha hả!)

Đang vừa cười vừa noi, nụ cười tren mặt mụ bỗng cứng lại. Ánh mắt ngạc nhien
của mụ nhin chằm chằm vao Nội Nội, tay cầm trọng kiếm, đang đứng thẳng tắp ở
đang kia!

Chinh xac ma noi thi ba co Sophia nay nhin chằm chằm vao cổ tay Nội Nội!

Tren cổ tay Nội Nội, đang co một chiếc vong tay với hinh dạng đặc biệt!

Chiếc vong nay chinh la nỗi khổ lớn nhất trong long nang! No lại khong cach gi
thao ra được! La chiếc vong tay bị nguyền rủa bởi Meilin!

Luc nay sắc mặt Sophia trở nen cổ quai va anh mắt mụ bỗng nhien tran ngập hứng
thu. "Ôi! Xem nao… Ta co nhin lầm khong? Ta đa nhin thấy cai gi? Thứ nay đa
bao năm rồi chưa hề thấy đo."

Noi xong ba mập sồn sồn nay bỗng nở nụ cười, trong rất vui vẻ.

"Ông chủ, ta khong nhin lầm chứ?!" Tatara mắt mở trừng trừng, miệng ha hốc,
nước miếng ứa ra. Hắn bất giac sờ tay vao miệng: "Ông chủ, ngai veo ta một cai
xem ta co nằm mơ khong?!"

Nhưng chinh Hạ Á cũng chưa kịp hoan hồn!

Tren thực tế, mọi người, kể cả Hạ Á đều đang nin thở nhin chằm chặp vao cảnh
tượng trước mắt vi no qua sức ấn tượng.

Nơi đay la một hang động vĩ đại với cai trần co hinh vom cung cao đến mấy chục
met va diện tich lớn khong thể tả. Ít nhất, theo Hạ Á đa liếc qua, cũng keo
dai cỡ một khu phố!

Ở cạnh một khung cửa lớn la một tấm biển vừa cao vừa rộng. Tấm biển nay hiển
nhien la bằng kim loại, co điều khong hiểu tại sao ma tren mặt hoan toan khong
co một vết rỉ set. Tren tấm biển cũng co những hoa văn ngoằn ngoeo, ro rang la
văn tự của loai địa tinh chết bằm kia.

Những người khac đang rung động vi khung cảnh trước mặt nhưng Hạ Á thi khong!
Mắt hắn nhin đăm đăm vao hang chữ của bọn địa tinh thời xa xưa tren tấm biển
kia. Bởi vi nội dung của no la:

Khu Sang Tạo Thần!!!


Liệp Quốc - Chương #252