Mục Tiêu: Đồ Xà .


Người đăng: Boss

"…" Dolly ngơ ngac nhin Atae đang nằm tren mặt đất. "Thật vậy hả Atae?"

Atae mấp may miệng nhưng khi nhin thấy anh mắt long lanh của Dolly, thiếu nien
Zhaku nay lại nhắm mắt lại.

"Ta du khong la người Zhaku, cũng khong phải la con của nui rừng vĩ đại như
cac ngươi…" Giọng Hạ Á co vẻ diễu cợt. "nhưng cũng khong phải la người ngoai,
loại dốt đặc về rừng nui đau! Ngươi hiểu chứ?! Từ nhỏ ta đa sống trong nui
rồi! Thế nen… Ngươi lừa ta dễ vậy sao?"

Hạ Á nhẹ nhang đưa tay ra ngăn Dolly lại, tay kia tum lấy ao da của Atae nhấc
hắn len, đưa mũi hắn sat vao mũi minh rồi trừng mắt nhin vao mắt hắn.

"Hai ngay nay ta đa nghi rồi nhưng vi khong phải la người Zhaku nen cũng chưa
hiểu ngươi muốn lam gi nhưng may thay đến hom nay cuối cung thi ta đa biết
ro!"

Hắn dừng lại một chut rồi noi tiếp: "Thứ nhất, ngươi cứ dắt chung ta đi long
vong! Nếu la người khac thi chắc đa bị ngươi lừa thật rồi! Từ ngay thứ hai,
khi vượt qua con song nhỏ kia, theo lời ngươi thi chung ta đa tiến vao khu vực
hoang da nhưng thực tế sau đo la ngươi chỉ dắt chung ta đi theo hinh dich dắc,
du đi mất đến bốn ngay nhưng tinh theo đường thẳng thi chỉ xa khoảng vai chục
dặm thoi! Đung khong?!"

"Ta… Ta phải đi tim thứ ngươi cần! Nếu đa tim kiếm thi khong thể đi thẳng được
ma phải tim chung quanh chứ." Atae đưa ra một lý do để giải thich.

"Đung! Ban đầu ta cũng nghĩ vậy!" Net cười tren mặt Hạ Á trở nen lạnh lẽo. "Ta
cũng cho la vi phải tim Ma vẫn hương dụ nen phải vong vo như vậy! Thế nhưng
tinh cờ ta lại phat hiện ra tro bịp của ngươi!" Noi xong Hạ Á lại xoa mạnh vao
cổ minh hai cai rồi mới hừ một tiếng, noi tiếp: "Từ khi bắt đầu tiến vao khu
vực hoang da, thứ thuốc chống con trung ma ngươi cho chung ta dung đa khong
con tac dụng gi! Ban đầu ta con cảm thấy ki quai: Tại sao lũ con trung ở đay
qua lợi hại, cho du đa xoa len người thứ nước thuốc chống con trung rồi ma vẫn
khong ăn thua gi! Nhưng giờ ta đa ro, thứ nước ngươi đưa cho chung ta khong
phải la thuốc đuổi con trung! Vi chẳng may la chu ngươi, Arab, đa từng đi cung
với ta một thời gian va cũng đa từng chỉ cho ta it nhất ba loại hoa cỏ ma chỉ
cần vo nat chung, lấy dịch xoa len người la sẽ xua hết được đam con trung đang
ghet đo! Nhưng thứ ngươi cho chung ta dung khong phải la loại nao trong cả ba
thứ noi tren!"

Hạ Á noi tới đay lại liếc qua Atae: "Đừng noi với ta la nước thuốc của ngươi
xai tốt nữa nhe! Nhớ tối hom trước ta co hỏi chuyện ngươi khong? Ngươi đa noi
đam cay thuốc đo chỉ co ở những khu rừng phia nam con phia bắc nay lại khong
co! Thế nhưng đang tiếc la khi ta đuổi theo đam ga rừng sang nay lại thấy được
mấy cay thuốc xua con trung đo đến bao nhieu lần! Chung chẳng co gi kho tim cả
ma co nhiều, rất nhiều! Ngươi la đứa con của nui rừng sao lại phạm phải sai
lầm sơ đẳng như vậy được chứ?!"

"Được rồi!" Atae vẫn gan cổ len cai: "Cho la ta sai lầm về vụ thuốc xua con
trung đi thi sao nao? Ngươi chỉ co thể noi la ta bản lĩnh thấp kem về mặt nay
ma thoi chứ sao lại noi ta lừa bịp ngươi? Chứng cứ đau?"

"Co hai chứng cứ!"

Hạ Á hit vao một hơi: "Hom nay ta cố ý qua lại trong cac bụi rậm để lam gi
ngươi đoan xem? Noi cho ngươi biết luon nhe! Ta tim rắn! Đung vậy! Va ta cũng
tim được chung! Ngươi biết ta phat hiện ra điều gi khong? Ta phat hiện ra du
ta tim được rắn nhưng chung lại khong sợ ta! Ta tha hồ đi ngang qua chung ma
chung khong buồn phản ứng lại! Nhất định la do tac dụng ki diệu của thứ nước
thuốc ngươi cho ta dung để đuổi con trung! Hai ngay nay chung ta xoa thứ nước
thuốc đo khong phải để đuổi con trung ma la để khong bị rắn cắn! Đung khong?!
Khong bị rắn cắn?... Ta nghĩ tới nghĩ lui một hồi mới nhớ ra la co một thứ hoa
cỏ rất được loai rắn yeu thich!"

Atae ha hốc miệng ra.

Hạ Á nhin hắn một cai rồi noi tiếp: "Thứ hai la ta phat hiện ra ngươi để lại
ki hiệu tren đường đi! Ngươi lam rất kheo, khong ngốc đến nỗi vạch ra ki hiệu
tren vỏ cay hay để lại thứ gi để đanh dấu nhưng… Hừ! Đao của ngươi co vấn đề!"

Hắn nhặt thanh đao của Atae len rồi dung mũi ngửi lưỡi đao một chut, lập tức
hắn sang mắt len: "Ha ha! Cai gi đay? Nước quả trộn mật ong, đung khong? Thật
la thong minh! Ngươi đi trước phạt cay, phạt gai mở đường nen lưỡi đao của
ngươi để lại hỗn hợp nước quả va mật ong dọc đường đi khiến cho những con ong
hoang da vốn co rất nhiều ở đay sẽ bị dẫn dụ đến thanh một biển chỉ đường của
tự nhien!"

Atae cuối cung cũng thở dai, hắn giương mắt nhin Hạ Á đăm đăm va noi giọng cay
đắng: "Ta cong nhận ngươi hiểu rất ro nui rừng, khong như bọn người ngoai kia.
Ngươi noi đung, la nước quả va mật ong nhưng con them nước bọt của một loại
rắn nữa. No toả ra một mui, tuy mũi chung ta khong ngửi thấy nhưng lại hấp dẫn
bọn con trung."

"Ôi, ngươi thừa nhận rồi!" Hạ Á cười: "Thế thi hay noi cho ta biết ngươi chỉ
đường cho ai? Ngươi lưu lại những dấu hiệu nay dọc đường cho ai theo doi chung
ta?"

Nghe hai người noi chuyện, Dolly ở ben cạnh sợ đến ngay cả người ra, nang mở
to đoi mắt nhin họ rồi bỗng nhien het len: "Atae, ngươi lam vậy thật sao? Tại
sao? Tại sao ngươi lại lam vậy?"

Atae thở dai, thiếu nien nay quay lại nhin Dolly, hơi do dự: "Dolly, ta cũng
khong co ý xấu, những chuyện nay đều la theo lệnh của đại tu trưởng. Đem trước
khi chung ta khởi hanh, đại tu trưởng gọi ta một minh đến gặp ngai. Ta đa nhan
danh chu ta ma thề sẽ lam những việc nay vi đại tu trưởng. Lẽ ra ngươi đừng
nen len đến đay mới đung!"

Dolly he miệng, sững sờ mất một luc. Atae nhin sang Hạ Á, noi: "Tien sinh, xin
ngươi thả ta xuống, những việc nay cũng khong phải do ta, ta…"

Hạ Á buong tay, thả Atae xuống, dung tay phủi quần ao cho hắn, cười nhạt:
"Đừng sợ, ta sẽ khong lam hại ngươi. Vi chu ngươi, Arab, đa hi sinh mạng hắn
để cứu ta nen ta con mắc nợ hắn! Chỉ cần ngươi noi thực với ta thi ta cũng
chẳng trach tội ngươi.

Ánh mắt thiếu nien Zhaku lộ vẻ phan van, hắn hết nuốt nước bọt lại nhin sang
Dolly, do dự mai rồi cuối cung thở dai, noi: "Thoi được! Tien sinh, cac ngươi
đung la đến đay vi thanh xa phải khong? Đại tu trưởng cho ta biết cac ngươi
đến để giup người Zhaku chung ta. Cac ngươi la bạn của chung ta, giup chung ta
đối pho với thanh xa, đung khong?"

"Noi thực với ngươi, ta đa hứa với chu ngươi điều nay." Hạ Á trịnh trọng gật
đầu, anh mắt rất kien định: "Vi chu ngươi, ta sẽ hết sức cố gắng."

Atae thở phao, yen tam: "Đại tu trưởng cũng cho ta biết như vậy nhưng ngai
khong noi gi trước mặt ngươi vi một nguyen nhan đặc biệt: Ngai đa cho ta biết,
trong bộ lạc của chung ta khong hề thống nhất được ý kiến về chuyện thanh xa!
Do đo ngai khong thể ra quyết định gi trước mặt ngươi, hơn nữa con một số
nguyen nhan khac khiến ngai cang khong thể tuyen bố trước bộ lạc."

Hạ Á gật gật đầu: "Một số nguyen nhan?"

"Ngươi khong ro, trong bộ tộc chung ta đung la đại tu trưởng đứng đầu thật
nhưng co rất nhiều việc ngai phải hỏi ý kiến của đại tế tự. Đại tế tự nắm
quyền cung tế va tien tri trong bộ tộc chung ta. Quan trọng hơn nữa, quyền lực
của đại tế tự lại lien quan đến thanh xa. Trong chuyện thanh xa, thai độ của
đại tu trưởng va đại tế tự khac nhau hoan toan!"

Hạ Á va Tatara đưa mắt nhin nhau như trao đổi một chut rồi mới noi tiếp: "Ý
ngươi la đại tế tự của bộ tộc cac ngươi phản đối việc động tới thanh xa?"

"Ý của đại tế tự la chung ta phải tiếp tục phục tung thanh xa!" Cau trả lời
nay khiến cho Hạ Á phải kinh ngạc vi được thốt ra từ miệng Dolly. Co be nay,
vẻ mặt giận dữ, lớn tiếng noi tiếp: "Ta chan ghet cai ga nay, suốt ngay len
len lut lut! Hắn chỉ tinh cho rieng hắn thoi vi nếu thanh xa tồn tại thi hắn
mới co được địa vị như bay giờ! Tế tự dinh chặt với thanh xa, hắn nghe lệnh no
răm rắp, chỉ biết dương mắt xem chị em chung ta bị con quai vật khổng lồ đo ăn
thịt!"

Dolly phẫn nộ cũng bởi nguyen nhan la đa sắp đến kỳ tuyển chọn xa nữ va nang
la một trong những người bị hại.

"Nếu cong khai ra quyết định trong bộ tộc hoặc cứ thẳng thắn ma…" Atae hạ
giọng noi: "Đại tu trưởng lo rằng đại tế tự sẽ phản đối, khong chừng lại co am
mưu gi sau lưng chung ta. Do vậy chung ta chỉ co thể lam như khi đi săn thu
vậy, khong thể khiến con mồi kinh động ma phải đi vong quanh, tim cơ hội để
đến gần một cach lặng lẽ…"

"Hiểu rồi. Thế nen khi chung ta muốn vao rừng tim Ma vẫn hương dụ, đại tu
trưởng lập tức vui vẻ đồng ý nhưng thật ra la tạo cơ hội để ngươi dẫn chung ta
vao rừng, sau đo…" Hạ Á bỗng trợn mắt len. "Cac ngươi khong định dẫn chung ta
tới ngay trước mặt thanh xa rồi mời chung ta giết no đấy chứ?"

"Cứ theo mua thi giờ la luc no đang hon me, cũng la cơ hội tốt nhất." Atae
nghiến răng. "Đo khong phải la mục đich của cac ngươi khi đến đay sao? Ngươi
đa hứa rồi ma?! Vả lại chung ta cũng khong để cac ngươi phải lam việc một
minh! Đại tu trưởng cũng đa ngầm phai đi một đội chiến sĩ tinh nhuệ nhất bộ
tộc. Bọn họ rời khỏi bộ tộc với danh nghĩa đi săn để rồi sẽ gặp lại chung ta
trong rừng thẳm. Ta lưu lại dấu vết dọc đường la để những chiến sĩ kia co thể
tim được chung ta va tập trung lại ở một nơi, cung lập thanh một đội, rồi đi
giết chết con quai vật đo giải cứu cho bộ tộc chung ta!"

Hạ Á thở dai, anh mắt nhin Atae cũng trở nen khach khi hơn nhiều: "Ngươi dắt
ta đi vong vo hai ngay đường la vi lý do đo? Sao khong cho ta biết sớm một
chut?"

"Chỉ vi Dolly!" Atae chỉ co nước cười khổ. "Đay la một việc rất nguy hiểm
nhưng Dolly bỗng nhien lại trốn theo chung ta, lam ảnh hưởng đến kế hoạch nay!
Ta đa khuyen nang quay về nhưng nang khong chịu! Mang nang theo lại qua nguy
hiểm nen hai ngay nay ta cứ do dự mai!"


Liệp Quốc - Chương #247