Bí Mật Của Atae.


Người đăng: Boss

"Tập trung toan quan, tất cả mọi người, kể cả phu khuan vac va binh chủng phụ
trợ, ngay cả đầu bếp va bọn chăn ngựa cũng khong để lại một ai! Chung ta phải
bước đến đau chắc đến đo để tiến về Đế đo! Khong thể chạy u đến đo như cho nha
co tang được!"

Quyết định cuối cung của Ruhr la thế.

Hắn hit vao một hơi, nhin vao mắt hoang tử rồi noi chậm rai:

"Ta phải lam vậy thoi. Đừng quen ta chỉ co một binh đoan trong tay, vả lại qua
cuộc chiến tranh trước đay binh đoan mười ba đến giờ cũng chưa khoi phục được
trạng thai cao nhất, hiện giờ sức chiến đấu cao lắm chỉ được sau thanh ma
thoi.

Hơn nữa ta chỉ co hai vạn người! Nghe thi nhiều nhưng phải nhớ la chung ta
phải đi xuyen qua hai quan khu của địch! Kẻ địch co lẽ cũng đa biết được biến
cố ở Đế đo rồi, hơn nữa, du chung ta đi mau đến mấy cũng khong thể nhanh hơn
tốc độ truyền tin. Thế nen ta khong thể mạo hiểm tiến nhanh được vi nếu bọn
phản loạn chặn đường chung ta thi với một lượng it ỏi quan nhu, ta chỉ co thể
chiến đấu nhiều nhất la hai trận la sẽ lam vao tinh trạng khong co tiếp tế va
tiếp viện!!

Quan trọng hơn nữa la…

Chung ta la kỵ binh! Hay nhớ điều đo!! Nếu kẻ địch ngăn trở chung ta bằng
tường thanh vững chắc thi kỵ binh cũng khong thể huc đầu vao tường để pha
thanh được!! Dung chỉ hai kỳ đoan để tiến nhanh thật qua mạo hiểm! Chung ta co
thể bị kẻ địch chặn đường va bao vay, dẫn đến toan quan bị diệt!

Garcia, vị hoang tử nay hiện giờ đa trở lại với hinh dang ban đầu - quan phục
tren người sạch boong, khong một nếp nhăn, cai đủ cac cuc ao, rau toc chỉnh tề
- nhin Ruhr với vẻ binh tĩnh: "Đo la ý của ngai sao, tướng quan?! Ngai co
nhiều kinh nghiệm hơn so với ta. Ta tin vao ngai!"

Ruhr gục gặc đầu: "Chung ta phải tập trung binh lực ma thẳng tiến… Nếu chia
quan ra, bọn địa phương quan co thể con co tam tư chống lại chung ta nhưng với
một binh đoan kỵ binh Luodeliya hoan hảo thi ta nghĩ bọn chung cũng phải đắn
đo rất nhiều! Hừ bọn chung tuy la cung phe nhưng cũng đều co tinh toan rieng
tư, khong dại gi mạo hiểm đối chiến với chung ta để tổn thất lực lượng nặng nề
rồi mất đi địa vị của minh trong phe phai của chung. Do đo chung ta như một
ban tay, phải nắm chặt thanh một đấm ma đấm tới để uy hiếp bọn chung, khong
cho chung chut cơ hội nao để lợi dụng! Ta dam chắc đến hơn phan nửa la chung
ta sẽ binh an đến được Đế đo!"

Cac học giả ngay sau khi nghien cứu sự kiện trọng đại nay của Đế quốc đa co
nhiều đanh gia hết sức khac nhau về hiện tượng thu vị nay:

Tướng quan Ruhr, vốn nổi tiếng về trốn chạy va tốc độ hanh quan, khi nắm trong
tay một binh đoan kỵ binh tinh nhuệ nhất va co lực cơ động cao nhất của Đế
quốc lại bỏ đi ý định tiến nhanh ma tập trung binh lực, đi đến đau chắc đến đo
nhằm tiến về cứu lấy Đế đo.

Con một vị tướng dũng manh, chắc chắn va tinh tế như Adelike tướng quan lại
lanh đạo một binh đoan o hợp, vứt bỏ mọi thứ nặng nề, chạy nhanh như đien về
đo.

Hiện tượng nay trở thanh đề tai thảo luận nhiệt liệt cho cac chuyen gia nghien
cứu lịch sử quan sự sau nay.

Đung vao luc đo, khi biến cố vĩ đại nay chinh thức khai diễn lam cho toan bộ
đại lục phải rung chuyển đến trời long đất lở, thi ở ngoai bien ải phia bắc,
trong khu rừng rậm menh mong ở phia đong của Da Hoả nguyen, 'dế nhũi' của
chung ta con cứ mai loanh quanh…

"Ngay thứ ba rồi! Atae, ngươi co dắt chung ta đi lầm đường khong đo?!"

'Dế nhũi' hậm hực tat vao mặt minh một cai khiến con muỗi đang đốt hắn phải
tan xương nat thịt. Hắn lầm bầm chửi, tay con dinh một bệt mau.

Thiếu nien Zhaku kia, Atae, thần sắc binh tĩnh, binh tĩnh đến mức gần như am
trầm. Thực tế la hắn chẳng noi cau nao va Hạ Á cũng khong nhận ra được điều gi
tren khuon mặt của thiếu nien nay. Vi người Zhaku co nước da phổ biến la ngăm
đen nen trong mắt Hạ Á họ la một đam 'mặt sắt đen xi'!

Thế nhưng co be Dolly lại khac!

Dọc đường, co be nay - cưỡi tren lưng chu nai mai hoa của nang - cứ riu ra riu
rit hệt như một chu chim Ma tước va thich thu lượn qua lượn lại quanh người Hạ
Á, hết oan giận khong khi trong rừng ẩm ướt, oan giận sự oi bức vao ban ngay
lam nang ra nhiều mồ hoi, oan giận sự lạnh lẽo vao ban đem, oan giận việc lan
da mịn mang của nang bị đầy những vết đốt của bọn muỗi đoi cho đến giận dỗi vi
thức ăn qua kho ăn…

Tuy nhien nang khong phải luc nao cũng oan than, chỉ cần Hạ Á ngẫu nhien noi
với nang mấy cau thi co be đa vui vẻ cười khanh khach. Tiếng cười của nang -
cho du Hạ Á co khong muốn thừa nhận cũng khong được! - rất dễ nghe, trong trẻo
va sống động; no thật tuyệt vời, nghe cứ như tiếng chim hoang oanh hot, trong
khu rừng tăm tối nay.

Nhưng việc tim kiếm Ma vẫn hương dụ vốn ban đầu chỉ định mất khoảng hai hom,
nay đa sang đến ngay thứ ba ma vẫn chẳng co được gi lam cho Hạ Á mất kien
nhẫn. Cứ theo kế hoạch thi ngay từ tối hom trước họ đa co được thứ muốn tim va
quay về bộ lạc để được hưởng thụ rượu trai cay va thuốc la thơm của người
Zhaku rồi sau đo khuan số vang được Đại tu trưởng tặng cho để về nha. Thế ma
đến giờ họ vẫn cứ lẩn quẩn trong rừng *!!!

Cậu thiếu nien Zhaku ten Atae kia ngay cang trầm lặng, ngay nao cũng thế hắn
cứ im lặng đi trước dẫn đường, rất it khi noi chuyện với Hạ Á, thi thoảng mới
noi một hai cau ngắn ngủi vao luc nghỉ ngơi, nhưng cũng chỉ la "Nghỉ đi cho
khoẻ." hoặc "Cẩn thận đấy!" ma thoi.

Hạ Á đa để ý, cứ tới buổi tối, luc nghỉ ngơi, thiếu nien nay lại ngồi một ben,
dung anh mắt kho hiểu nhin đi nhin lại Dolly. Co be nay luc đo thường đang nep
vao người Hạ Á.

Ánh mắt Atae cang luc cang cổ quai va số lần nhin trộm Dolly cũng cang nhiều
them. Đoi khi trong mắt hắn lại lộ ra vẻ đang chờ đợi điều gi va như co gi đo
ay nay trong long.

Thế nen anh mắt hắn cuối cung cũng lam Hạ Á nổi ý hoai nghi.

"Đay la ngay cuối!" Hạ Á rốt cục cũng mở miệng. "Mai la ngay thứ tư rồi! Đến
tối mai, nếu chung ta vẫn tim khong thấy thứ ta muốn thi bỏ quach no đi ma
quay về bộ lạc! Ta đi đa mất bốn ngay, quay về bốn ngay nữa, vị chi la tam!
Chung ta khong thể tiếp tục lang phi thời gian như vậy nữa!"

Hắn nhin Tatara: "Xin lỗi nhe, Tatara, chung ta khong thể cứ ở đay mai được!
Nếu khong tim được, chung ta cũng đanh phải bỏ qua việc đi tim Ma vẫn hương dụ
cho ngươi thoi."

Ngược lại, khong ngờ Tatara tỏ ra rất rộng lượng! Ga ma phap sư trả lời: "Ta
khong co ý kiến, thưa ong chủ! Du sao thi chung ta cũng phải quay về gặp lại
Meilin đại nhan. Co thể được ở cạnh Meilin đại nhan để học tập thi ai them để
ý đến cai huy chương quen ấy của Hiệp hội Ma phap nữa?! Hừ! Chờ đến luc ma
phap của ta đại thanh, sẽ nghenh ngang trở lại Đế đo xem con ai dam xem thường
ta! Đến luc đo bọn họ dĩ nhien sẽ ngoan ngoan trao cho ta một huy chương ma
phap sư thoi! Khong chừng con la một huy chương vang chỉ danh cho ma phap sư
cao cấp nữa chứ!"

"Được thoi!" Atae trầm lặng cuối cung cũng đưa ra ý kiến của minh. "Nếu cac
ngươi đa muốn thế thi ta cũng chẳng co gi để noi, du sao ta cũng chỉ la người
dẫn đường ma thoi!"

Khi hắn noi những lời nay, khong kim được, lại nhin qua Dolly một luc. Sau đo
chang trai trẻ hit sau vao một hơi, trong anh mắt co vẻ như hơi ay nay nhưng
rồi rốt cục cũng hạ quyết tam: Đanh phải vậy thoi!

Hạ Á liền ghi sau vao long anh mắt bất đắc dĩ nay.

"Cẩn thận đo, nhoc! Ga thiếu nien Zhaku nay co vấn đề!"

Dora trong đầu hắn ben nhắc nhở.

"Hừ! Hừ!" Hạ Á cũng khong co phản ứng gi cho tới ngay hom sau…

Bọn họ ra đi từ luc sang sớm ngay thứ tư. Cả bốn người nối đuoi nhau đi thanh
một hang, theo đung kế hoạch, tiếp tục tiến vao rừng sau bữa điểm tam.

Hạ Á, dang điệu thực nhẹ nhang, tay cầm một cay đao, đi ngay sau Atae, thỉnh
thoảng chạy đến ngắm nghia một gốc cay to hay bẻ một nhanh cỏ - của một bụi cỏ
ngẫu nhien gặp ben đường - đưa vao miệng nhấm nhap, đoi luc lại chạy băng sang
ben vai bước để đuổi theo một chu ga rừng.

Nhưng đến trưa, Hạ Á đột nhien vọt len mấy bước rồi chụp lấy Atae khi hắn đang
vung vẩy con dao trong tay để phat mấy bụi gai tren đường. Hạ Á dung sức rất
mạnh, chỉ với một cai chộp, bả vai Atae đa bị đe thấp hẳn xuống.

Thiếu nien Zhaku nay thấy vai minh đau nhoi như bị kẹp trong một cay kềm sắt,
tay hắn lập tức nhũn ra. Hắn xoay người lại, mặt biến sắc, noi: "Ngươi lam gi
vậy?"

Hạ Á hừ một tiếng, dung sức xo mạnh Atae nga xuống đất rồi tiến len một bước,
khong để hắn kịp phản ứng, dẫm ngay len con dao của Atae. Từ tren cao Hạ Á
nhin xuống thiếu nien nay với anh mắt gắt gao: "Nhoc! Ngươi đang lam tro gi
vậy?!"

"Ta ư?" Thiếu nien Zhaku đảo mắt, lập tức lắc đầu: "Ta khong hiểu gi cả?"

Hạ Á cười nhạt, cui người xuống nhin sau vao mắt Atae rồi nhếch miệng, lộ ra
mấy chiếc răng trắng bong: "Sao? Ngươi khong hiểu a?"

"Nay, cac ngươi lam gi vậy?" Dolly chạy tới vai bước, dắt theo con nai của
nang, đến cạnh Hạ Á, keo keo hắn: " Ngươi lam gi vậy? Sao lại xo nga Atae?"

Hạ Á nen giận, quay đầu nhin thoang qua Dolly: "Im miệng đi co be!" Ánh mắt
hắn qua linh hoạt va sắc ben khiến Dolly sợ hai đến phải lui lại một chut.
Nhưng sau khi nhin thấy Atae nằm tren mặt đất, nang lại cắn răng bước len, nắm
chặt tay Hạ Á, như muốn loi 'dế nhũi' ra.

"Ngươi tranh ra trước đa! Đừng khi dễ Atae, hắn la bạn ta!"

"Bạn sao?" Hạ Á hừ một tiếng: "Người bạn nay của ngươi hiển nhien la co một bi
mật khong muốn ai biết. Người bạn nay của ngươi - cang hiển nhien hơn! - lại
đang dắt chung ta đi long vong!"


Liệp Quốc - Chương #246