Hai Con Đường.


Người đăng: Boss

"Á! Quai quỉ!"

Tiếp theo tiếng thet mắng đầy hoảng hốt, một chiếc xe ngựa, đang xieu vẹo lăn
banh tren con đường gập ghềnh, đa đổ ập xuống vi trục xe khong chịu nổi sức
nặng ma no phải mang.

Thung xe đập xuống đường đanh ầm một tiếng, con ngựa keo xe lập tức ren len va
quỵ gối chan trước xuống đến bật mong.

Binh linh của những chiếc xe sau kinh ho len va nhanh chong nhảy xuống khỏi
chỗ ngồi.

Trước sau nem chặt những xe la xe nen chiếc xe đổ nay lập tức gay un tắc…

Đay la quận Awes ở phia đong bắc của đế đo Aosiji Liya, một trong những khu
hanh chinh it ỏi con chịu sự lanh đạo trực tiếp của trung ương.

Quận Awes la một vung co nhiều nui, dư thừa củi đốt.

Con đường dẫn thẳng tới Đế đo nay đi quanh cac sườn nui, vốn đa hơi gập ghềnh,
hơn nữa lại vừa chịu một trận mưa to nen lại cang trở nen lầy lội kho đi. Trận
mưa nay con lam cho con đường binh thường đa xấu nay lại con tắc ở mấy chỗ bị
sạt lở.

Vao luc nay, một đơn vị quan đội đang hanh quan keo dai đến mấy dặm tren con
đường hẹp nay.

Dựa theo cờ xi va trang phục của đoan quan thi đơn vị nay ngoai quan phong vệ
bản địa của quận Awes thi con co quan phong vệ của it nhất la ba quận nữa. Tất
lien hợp thanh một quan đoan hỗn hợp co quan số len đến tren hai vạn.

Tuy đa hết sức giảm nhẹ trang phục để hanh quan nhưng với qui mo tren hai vạn
quan thi quan nhu mang theo cũng hề it ỏi, đường lại kho đi nen tốc độ của họ
cũng khong thể nhanh được.

Binh đoan hỗn hợp nay lại chỉ toan la bộ binh nen đa bắt đầu hỗn loạn.

Một vien sĩ quan thet len thật to nhằm chỉ huy đam binh linh khieng chiếc xe
đổ vứt sang một ben đường nhưng luc nay đa số họ đa qua mệt mỏi đến khong chịu
nổi nen mặc cho vien sĩ quan ra sức quat thao cũng khong đạt kết quả gi.

Phần lớn binh sĩ tren mặt đầy bun va mồ hoi, hai mắt thất thần, chẳng con chut
sức lực nao.

Ở phia sau hang quan lại dậy len tiếng ồn ao, vai kỵ binh cỡi mấy con chiến
ma, vẹt đam linh sang hai ben, tiến đến.

Một trung nien với dang người cao lớn nhảy xuống khỏi ngựa. Du khắp nơi đều
lầy lội nhưng ao giap tren người hắn vẫn sang choang va rực rỡ anh vang, chỉ
co mai toc la dinh bệt tren tran vi bị ướt. Một vết sẹo lớn gần như chia khuon
mặt sắt đa của hắn lam đoi.

Đam linh chung quanh lập tức yen lặng hẳn. Hiển nhien la co nhiều người đa
nhận ra ga trung nien nay từ bộ khải giap tren người va tướng mạo của hắn.

Adelike quat to: "Cac binh sĩ, đa xảy ra chuyện gi?"

Vien sĩ quan luc trước, tran đa toat mồ hoi, vừa nghe xong đa non nong quat
len theo bản năng: "Khong lien quan gi đến ngươi! Chung ta đang vội!"

Khi quay người lại, nhận ra Adelike đang uy nghiem đứng đo, hắn lập tức biến
sắc thở dồn: "A… Đại nhan! Ta khong nghĩ la ngai…"

"Lam tốt lắm, chang trai!" Adelike bước nhanh đến, bất chấp bun đất bắn đầy
len giay. Hắn vỗ mạnh vao vai vien sĩ quan rồi xoay người nhảy len thung xe,
nhin đam binh linh đờ đẫn, đầy vẻ mỏi mệt đang chen chuc ở chung quanh.

Adelike bỗng cười len ha hả. Tiếng cười của hắn tran đầy nội lực vang ra rất
xa khiến mọi người đều im phăng phắc.

"Cac chang trai của ta! Những chiến sĩ của ta! Cac ngươi đều biết ta la
Adelike! La tướng quan của cac ngươi! La quan vụ pho đại thần!

Ta biết mọi người đều rất mệt mỏi! Tren thực tế, ngay cả ta cũng mệt đến chết
gục mất! Nếu nơi nay ma co một cai giường va them một chiếc gối nữa thi ta sẽ
ngủ mất trước khi đếm được đến mười! Cho du đich than Hoang đế đến đa vao mong
ta cũng khong đanh thức được! Ha ha!"

Nghe đến những lời cuối, bọn linh chung quanh cũng khong kim nổi ma bật cười
to.

"Ai cũng mệt muốn chết! Bay giờ cho du co những co nang xinh đẹp thoat y 100%
trước mặt cac ngươi cũng chỉ sợ cac ngươi cũng chẳng co sức ma lam gi được,
đung khong?! Tốt lắm, ta muốn noi với cac ngươi một điều khiến cho chung ta ai
cũng phấn chấn hẳn len! Phia trước chung ta… Đung! Chỉ ngay trước mắt chung ta
thoi! Chỉ cần vượt qua triền nui trước mặt la chung ta đến được binh nguyen!
Ai co thể noi cho ta biết ở đo co gi khong? Hả?!"

Adelike, hai mắt lấp loang như co điện, nhin lướt qua những người ben cạnh rồi
chỉ vao vien sĩ quan kia: "Ngươi noi xem!"

"La… la Đế đo… la Aosiji Liya, thưa đại nhan!" Vien sĩ quan khẩn trương, lắp
bắp trả lời.

"Đung vậy! La đế đo! La Aosiji Liya!" Adelike lớn tiếng quat: "Ngươi biết co
gi đang chờ chung ta ở đo khong?"

"Ơ... La quan lệnh… la mệnh lệnh của Bệ hạ, con co…"

"Bậy bạ! Toan la thứ vo nghĩa!" Adelike vừa cười vừa mắng một cau rồi đạp một
cu mạnh vao vien sĩ quan. Hắn het len trong anh mắt nghi hoặc của mọi người
chung quanh:

"Ông đay mặc xac cai thứ quan lệnh gi gi kia! Cũng như cai lệnh triệu tập *
của Bệ hạ! Nhưng ta co thể noi với cac ngươi rằng ở Aosiji Liya co thứ ma cac
ngươi đang mong muốn! Co trang phục kho rao! Co giường ngủ ấm ap! Co canh thịt
nong hổi! Lại con co những đồng vang lấp lanh nữa! Hơn nữa, ta cam đoan… Những
co nang ở Aosiji Liya con 'bốc' hơn cac ngươi tưởng tượng rất nhiều!!

Bay giờ hay noi cho ta biết: Cac ngươi co muốn ăn canh thịt khong?"

"Muốn!" Tiếng trả lời ở chung quanh vẫn con yếu xiu.

"Mẹ no! Trả lời lớn len cho ta xem nao! Du ong đay cũng chưa ăn trưa nhưng
giọng ta con to hơn cac ngươi nhiều!

Noi cho ta biết! Cac ngươi co muốn những đồng vang rực rỡ đổ đầy tren mặt ban
của hoang cung để khao thưởng chung ta khong?"

"Muốn!" Tiếng trả lời đa lớn hơn rất nhiều.

"Con nữa! Cac ngươi co muốn ngủ với những co nương nong bỏng của Aosiji Liya
khong?!"

"Muốn!!!" Tiếng ho la đột nhien trở nen vang dội! Khong it binh sĩ con cả gan
đứng trong đam đong gao len: "Tướng quan! Đo la mộng ước của ta đo!...
Muốn!... Muốn!... Ha ha!"

"Được! Vậy hay ra sức lam việc cho ta!! Trước tien la dẹp cai xe ngựa nay đi!
Sau đo thi nhanh chan tiến len! Adelike ta hứa với cac ngươi, khi tới được Đế
đo sẽ thực hiện toan bộ những gi ta đa noi!!"

Adelike nhảy xuống khỏi chiếc xe ngựa trong tiếng reo ho tở mở va khong khi
phấn chấn của quan sĩ. Hắn vung tay ho len một tiếng, lập tức đam binh linh ua
vao như một đan kiến, lập tức nhấc bổng chiếc xe đổ vứt sang ben đường!

Adelike bước ra khỏi đam đong - với vo số quan sĩ đang hoan ho hắn - tay hắn
lien tục vỗ vai hết người nay đến người khac rồi lại len ngựa, tiến len phia
trước cung với đam sĩ quan tuy tung.

"Đại nhan… Những lời ngai vừa noi… dường như hơi khong phu hợp với than phận
của…"

Một ten sĩ quan phụ ta cẩn thận nhắc hắn.

"Đồ ngu!" Adelike nhin ga sĩ quan trẻ đang ở ben cạnh nay. ( Bọn sĩ quan phụ
ta quanh hắn đều tốt nghiệp Học viện quan sự của Đế quốc ra!) Hắn hừ một tiếng
rồi hạ giọng noi:

"Ngươi định noi với họ những gi? Sự vinh quang của người quan nhan hay long
trung thanh với Bệ hạ? Hay quan lệnh như sơn? Bọn linh đo phần lớn chỉ la nha
nong mới buong cai cuốc xuống khong lau! Chung con viết khong nổi ten của
minh! Cả đời khong đi khỏi que nha qua một trăm dặm! Thế thi ngươi noi với
chung những điều nghiem trang đo khac gi đanh rắm!"

Hắn hit vao một hơi thật sau va nhin những thanh nien - xuất than từ Học viện
quan sự của Đế quốc - đang ở quanh minh. Bọn họ đều con trẻ, nhiệt huyết soi
trao, giau tinh thần trọng nghĩa va mong muốn đảm nhận những sứ mệnh cao cả
của Đế quốc than yeu, căm ghet những điều ti tiện, trong đầu đầy ắp những lý
tưởng va tinh thần hiến dang.

Vị tướng noi thật nhẹ nhang:

"Cac ngươi nếu con muốn đi theo ta thi hay mở mắt thật to ra ma học hỏi! Trước
tien cac ngươi phải hiểu được quan sĩ của minh! Phải thong cảm với bọn họ thi
mới co đủ tư cach lanh đạo họ được! Hiểu chưa?"

Ánh mắt của Adelike khiến cac sĩ quan trẻ phải cui đầu xuống vi xấu hổ. Mấy
vien sĩ quan - thấy bọn linh chung quanh đang phấn chấn hẳn len - đều thay đổi
sắc mặt va ngẫm nghĩ cẩn thận về cau noi vừa rồi của vị tướng.

Lời hứa của Adelike rất nhanh chong được đam binh linh truyền tai nhau, lan
rộng trong đơn vị khiến cho tốc độ hanh quan nhanh hẳn len. Điều nay cũng lam
bọn sĩ quan ngấm ngầm bội phục.

Adelike hai mắt đỏ ngầu, gan mau nổi đầy trong mắt. La người chỉ huy cao nhất
của binh đoan, suốt ba ngay nay hắn chỉ ngủ được khong qua hai tiếng, lại chỉ
ngủ tren lưng ngựa! Đến bay giờ hắn đa mệt mỏi đến cung cực.

Hắn hiểu ro trach nhiệm tren vai minh nặng nề đến mức nao! Đội quan hỗn tạp
nay, vừa được hắn điều ra từ mấy quận quanh đay, phải nhanh chong tiến được về
Đế đo! Đến Aosiji Liya!

Cơn thịnh nộ lần nay của Bệ hạ khiến cho Đế quốc gần như sụp đổ ma hắn lại cần
phải bảo vệ cho được Đế đo!

Adelike đa dốc hết khả năng của minh để điều động về đay tất cả những đơn vị
tinh nhuệ nhất của quan phong vệ ở cac quận chung quanh nhưng dưới mắt hắn,
đội quan nay khong đủ tư cach nhận hai chữ 'tinh nhuệ'!

Vi quan bộ đa bị bọn quan phiệt khống chế, nhiều năm qua quan phi luon bị
thiếu hụt khiến cho việc trang bị cho quan phong vệ ở cac địa phương khong
được quan tam.

Cai binh đoan hỗn tạp ma hắn đang co trong tay đa gần như la toan bộ quan đội
con co thể dung được ở vung phụ cận của Đế đo.

Hắn đa dung hết mọi biện phap để… lua đam quan sĩ nay - gần như la mục đồng
xach roi lua de vậy! - khong ngừng tiến tới, thế nhưng suốt ba ngay qua họ
cũng chỉ đi được hơn trăm dặm. Tốc độ nay đa la hết mức rồi!

Nhiều khi Adelike cứ nhớ đến luc hắn con la thống soai của binh đoan thep của
Đế quốc - Binh đoan kỵ binh Luodeliya, một đơn vị dũng cảm kien cường va chưa
hề biết sợ hai điều gi.

Hắn tin rằng chỉ cần ra lệnh một tiếng, lập tức binh đoan kỵ binh Luodeliya sẽ
anh dũng xong len.

Thế nhưng hắn cũng biết rất ro rằng hiện giờ bản than minh đang lanh đạo một
đội quan o hợp vừa được gom lại từ ba quận chứ khong phải binh đoan kỵ binh
mười ba, đơn vị tinh nhuệ nhất Đế quốc va tốc độ hanh quan thế nay đa vượt xa
mức huấn luyện gian khổ nhất của đam binh sĩ kia.

Hắn cưỡi ngựa tiến thẳng về phia trước, dọc đường khong ngớt miệng khuyến
khich quan sĩ của minh đến mức khản cả giọng, thậm chi nước bọt hắn phun ra va
nước uống hắn uống vao đều lẩn khuất những sợi mau nhỏ!

"Cho chết thật! Luc nay ma co ga Mập kia ở đay thi tốt biết mấy!" Adelike hạ
giọng chửi một cau.

"Ngai noi gi, thưa tướng quan?" Ten sĩ quan phụ ta ben cạnh nghi hoặc hỏi.

"Ta…" Adelike hit vao một hơi dai rồi nhin thẳng về phia trước. " Ta đang nhớ
đến một người bạn gia, hắn cực giỏi chuyện hanh quan nhanh chong!"

Dĩ nhien la Ruhr khong biết được Adelike đang nhớ đến hắn!

Tren thực tế ga Mập nay cũng đang vo đầu bứt tai với tấm bản đồ trước mặt.

"Mẹ no!" Ruhr hạ giọng chửi thề.

Binh đoan mười ba cũng đang gặp rắc rối. Bọn họ cũng phải tiến ngay về Đế đo
nhưng vấn đề la nơi họ đong quan lại ở qua xa va tren đường về Aosiji Liya con
phải đi xuyen qua hai quận 'đang nằm trong tay địch'!

Cai gọi la 'nằm trong tay địch' chinh la 'thuộc về một quan khu' nao đo!

Cứ như binh thường, tổng đốc quan khu khong hề cong nhien lam phản thi khi đại
quan đi qua, hắn cũng chỉ nhiều nhất la cử một it quan đong dọc đường nhằm
'giam sat' binh đoan của trung ương nay ma thoi.

Thế nhưng hiện nay thi tin tức từ Đế đo đa lan ra… Cho du Ruhr đa nhận được
tin thong qua ma phap trận nhưng cũng khong dam chắc la tổng đốc của cac quan
khu nay co biết được biến cố đa xảy ra ở Đế đo hay chưa. Du sao thi tinh bao
của đam tổng đốc quan phiệt cũng đa được cai cắm ở đo hang chục năm nay, chỉ
sợ một ngọn cỏ lay động cũng khong qua được mắt bọn họ!

Cục diện bay giờ la hoang thất va đam quan phiệt đa hoan toan đối đầu với
nhau, thế thi khi hắn dẫn quan tiến vao địa ban của họ liệu co gặp sự ngăn
chặn quyết liệt của đối phương hay khong?

Sức chiến đấu của binh đoan mười ba tuy rằng hung mạnh nhưng với lộ trinh keo
dai ngan dặm, qua vo số thanh trấn, song ngoi, thậm chi la địa ban quan sự
trọng yếu thi…

"Gấp rut hanh quan với thanh phần tinh nhuệ nhất. Tập trung chiến ma va binh
lực của hai kỳ đoan chủ lực cung với hậu cần vừa đủ cho họ, nhan luc đối
phương chưa kịp phản ứng, nhanh chong tiến thẳng về Đế đo."

Đay la đề nghị của hoang tử Garcia.

Hơn nữa, vị hoang tử nay hiển nhien cũng khong hề ngu ngốc về mặt quan sự. Hắn
đưa ra đề nghị nay sau khi đa can nhắc cẩn thận, thậm chi con tinh toan rất
kỹ: Dưới tinh huống hanh quan gấp, mỗi kỵ binh phải mang theo bao nhieu lương
thực va trang bị nhằm vừa bảo đảm tốc độ hanh quan vừa giữ được sức chiến đấu
để khong gặp nguy hiểm.

Cac tướng lanh va sĩ quan phụ ta trong gian lều đều rất ngạc nhien:

Khong lẽ chỉ ở cạnh Ruhr một thời gian khong lau ma vị hoang tử điện hạ của
chung ta đa học được phong cach hanh sự của vị tướng quan 'Thỏ' nay rồi sao?!

Tuy nhien, điều khiến cho họ cang them kinh ngạc lại chinh la:

Người am hiểu nhất về chuyện hanh quan gấp rut hay noi khac đi la người 'am
hiểu nhất về chuyện trốn chạy' - Ruhr - lại phản đối đề nghị nay, cai đề nghị
phu hợp nhất với phong cach của hắn!


Liệp Quốc - Chương #245