Giáo Sư?


Người đăng: Boss

La chủ tịch Hội nghị Ban tron đỏ, El Salvador biết ro hơn tất cả mọi người
rằng việc am sat Kaweixier khong hề co lien quan gi đến hắn!

Khi việc nay xảy ra, El Salvador đa nghi ngờ ngay rằng đay la một quỷ kế của
cai ten chết tiệt Kaweixier để gia hoạ cho phe quan phiệt nhằm lấy cớ dấy động
chinh biến!

Co điều noi như vậy... Khong khỏi qua ngay thơ sao?!

Hừ! Ai ma tin được la cai lao khốn kiếp Kaweixier đo đa chết thật đay? Cai ten
khốn đo, giờ phut nay nhất định la đang ẩn nau ở một nơi bi mật, cười nham
hiểm va tiếp tục am thầm bay ra hết tro nay đến tro khac!

Chết tiệt... ....

Một khi đa nghĩ đến Kaweixier, El Salvador lập tức toan than phat lạnh.

Đay khong thể la một cuộc chinh biến ngay thơ đến vậy! Chắc chắn la phải co am
mưu! Bằng vao tri tuệ của Kaweixier, tuyệt đối sẽ khong gay nen một cuộc chinh
biến ngay thơ đến thế.

Bởi vi El Salvador cũng biết ro hơn tất cả mọi người rằng nếu như Hoang đế
Kangtuosi dam lam chinh biến thi điều ma hắn chờ đợi chỉ co thể la Hoang tộc
của đế quốc Byzantine sẽ hoan toan bị diệt vong!

Hắn khong thể thắng được! Chắc chắn la khong thắng được!!

Kết cục duy nhất la du co thể tieu diệt toan bộ cac cơ sở quan phiệt ở đế đo
đến khong con một mảy thi chỉ trong vong nửa năm la nhiều nhất, cac nơi sẽ tạo
phản va chon vui luon cả cai đế quốc nay!

Kaweixier nhất định la chưa chết!

El Salvador nghiến răng nhin vao man đem trước mặt.

Hắn nhất định la đa trốn đi ẩn nau ở đau đo để tiếp tục bố tri cac loại am
mưu!

Trong luc đo.

"Khốn kiếp! Khốn kiếp! Khốn kiếp!!!"

Trong hoang cung, vị Hoang đế chi ton của đế quốc đang gao len giận dữ khiến
cho toa đại điện gần như muốn sụp đổ!

"Cac ngươi đều la một lũ ngu xuẩn! Một đam rac rưởi! Một đam hoan toan ngu
ngốc!!"

Kỵ thương đại đế khuon mặt meo mo, sắc mặt đỏ bừng, tức giận đến cực điểm.
Đang co hai vị tướng quan khoi giap tề chỉnh đang qui trước mặt ngai.

Phia trai la Spahn, tướng quan thống lĩnh quan cận vệ ở Đế đo - cũng chinh la
người ma Hạ Á từng gặp qua - chu của một trong Vương thanh tứ tu, cai ga to
con Ni Guer.

Tướng quan Spahn, sắc mặt tai nhợt, mồ hoi từng giọt từng giọt, to như hạt
đậu, lăn dai tren hai ma rồi rơi xuống đất lộp độp nhưng vẫn qui mọp tren mặt
đất khong dam he miệng, du chỉ một tiếng!

Giờ phut nay... Đối với Spahn ma noi, điều hắn lo lắng nhất, khong phải la cơn
giận bừng bừng của hoang đế bệ hạ ma la chuyện nay cuối cung sẽ dẫn đến đau?

La thống lĩnh quan cận vệ của Vương thanh, Spahn biết rất ro việc quan phong
vệ phong toả hoan toan đế đo va phong toả cả Hồng khu la một tin hiệu nguy
hiểm đến mức nao đối với phe quan phiệt!

Hắn đa từng ra vẻ muốn phản đối nhưng khi thấy anh mắt hung ac của Hoang đế,
Spahn lập tức ngậm miệng. Hắn biết ro, nếu minh dam he miệng phản đối- du chỉ
một tiếng! - thi kết cục chinh la bị hoang đế lệnh cho Ngự lam quan giết chết
ngay tại chỗ rồi sau đo tim một người khac thay vao vị tri của minh!

Đay la một hanh động đien cuồng! Hoan toan đien cuồng! Hơn nữa la tự sat!

"Cả đam đều la rac rưởi! Ngu ngốc!!" Vị Hoang đế gia trong đầy vẻ đau buồn, vẻ
mặt ngai nhăn nhum vi đau khổ va mệt mỏi. "Phục kich giết chết Kaweixier ma
lại dung quan giới! Khốn kiếp! Dung nỏ của quan đội! Loại người co khả năng
dung nỏ của quan đội để giết người ngay tren đường phố của Aosiji Liya đong
lắm sao? Dấu vết ranh ranh như vậy ma cac ngươi lại khong tim ra?!"

Spahn run rẩy cả người, đầu cui xuống cang thấp.

"Con ngươi nữa, Junker! Cũng la đồ rac rưởi!" Kangtuosi đại đế trừng mắt nhin
người thứ hai cũng đang qui gối trước mặt ngai, thủ lĩnh của Ám dạ ngự lam,
Junker. Ngai cất giọng lạnh lung: "Ta đa cảnh cao ngươi rồi! Một khi chung ta
bắt đầu hanh động thi nhiệm vụ trọng đại nhất của ngươi la bảo vệ Kaweixier
cho tốt! Ta cần hắn! Đế quốc cần hắn! Chung ta cần hắn sống! Thế nhưng giờ đay
hắn đa chết! Ngươi xem, kế hoạch của chung ta lam sao tiến hanh được đay?!"

Junker ngẩng đầu len, sắc mặt lạnh lung: "Bệ hạ, ta nguyện lấy cai chết để đền
tội!"

"Hỗn lao! Cực kỳ hỗn lao!" Kangtuosi đại đế bỗng nhien bước tới, đa luon một
đa vao bả vai Junker. Junker bị ăn một đa nga nhao tren mặt đất nhưng vẫn binh
tĩnh đứng dậy rồi qui xuống chỗ cũ, anh mắt khong hề bất man ma vẫn đầy vẻ ay
nay vi phạm lỗi.

Ngươi chết sao được! Một trăm Junker nha ngươi cũng khong sanh được với
Kaweixier! Ngươi cho du chết đến một trăm mạng cũng khong đủ đền tội!

Khốn nạn! Ta bay giờ cần ngươi sống! Phải sống để lam việc cho ta! Lam việc!
Ngươi nếu con noi cai giọng đo một lần nữa thi nen tự tim lấy một chỗ nao đo
ma chết quach đi! Đừng ở trước mặt ta!!"

Junker cắn chặt răng, ngẩng đầu len: "Junker nguyện ý vi bệ hạ tan xương nat
thịt!"

Vị Hoang đế gia cắn răng, than hinh rung len mấy cai, chậm chạp lui về phia
sau từng bước một, rồi nặng nề ngồi phịch xuống chiếc ghế dựa của ngai, lồng
ngực nhấp nho len xuống, thở hao hển.

Cuối cung thi… sau một luc thật lau, trong mắt Kangtuosi đại đế hiện len một
tia quyết đoan. "Hay hạ lệnh… Tiến vao Hồng khu truy bắt những kẻ tinh nghi!"

Những lời nay như rit len từ sau hai ham răng nghiến chặt, mỗi một chữ đều vo
cung sắt mau!

Vừa nghe xong cau nay, tướng quan Spahn lập tức biến hẳn sắc mặt!

Chẳng lẽ... Thật sự phải đi đến bước nay!!

Hắn hiểu rất ro, sự tinh phat triển đến nay cũng con co thể cứu van được nhưng
một khi phai binh tiến vao hồng khu, thi chinh la tin hiệu cuối cung!

Chinh thức tuyen chiến!!
Con sau đo?
Sau đo thi chuyện gi sẽ xẩy ra?

Aosiji Liya sẽ mau chảy thanh song, cac cơ sở của phe quan phiệt sẽ bị tận
diệt!

Sau nữa thi sao?

Toan bộ phe quan phiệt ở cac nơi sẽ nổi loạn, ngọn lửa chiến tranh sẽ thieu
rụi cả Đế quốc!

"Bệ… Bệ hạ…" Spahn thấy giọng noi của minh như lạc hẳn đi nhưng khi ngẩng đầu
len, lập tức hắn nhận ngay anh mắt của Kangtuosi đại đế.

Đay la một anh mắt đầy thuc ep va bắt buộc!

No vo cung đien cuồng, dữ dội va quyết liệt, hơn nữa lại… Khong cach nao lay
chuyển!

Khi thấy anh mắt nay, Spahn hoan toan minh bạch, bất kể hắn noi ra điều gi
cũng vo ich! Hắn cũng tin rằng nếu hắn dam phản đối thi Hoang đế sẽ lập tức hạ
lệnh cho Junker, đang ở ben cạnh, giết chết hắn ngay tức khắc!

"Thưa bệ hạ, ta tuan mệnh!"

Tướng quan Spahn đứng len nhin vị Hoang đế gia rồi cui người xuống thật sau,
thi lễ.

"Ta nguyện trung thanh với Đế quốc, du sống hay chết! Nguyện trung thanh với
Bệ hạ!"

Kangtuosi đại đế nhin nhin Spahn, hit vao một hơi: "Ta sẽ nhớ kỹ long trung
thanh của ngươi va Đế quốc cũng sẽ nhớ kỹ long trung thanh của ngươi, tướng
quan Spahn!"

Spahn khong noi them tiếng nao, hắn chỉ hit một hơi thật sau, giữ chặt tấm ao
choang - đang khoac ben ngoai bộ giap tren người - trong tay rồi xoay người
bước ra ngoai.

Hắn biết ro minh khong con lựa chọn nao khac.

Co lẽ hắn đa từng yếu đuối, cũng co lẽ hắn đa từng thoả hiệp nhưng trong giờ
phut nay, hắn khong con gi khac để lựa chọn! La một quan nhan của Đế quốc lại
la một sĩ quan Ưng hệ được Hoang đế tin nhiệm cho thống lĩnh quan đội ở Vương
thanh. Lựa chọn cuối cung của hắn chỉ co thể la tiếp tục trung thanh cho đến
giay phut sau cung, du biết ro cai chết đang ở trước mặt!

"Bệ hạ, co cần ta theo doi hắn khong?"

Chờ cho Spahn ra ngoai hẳn, Junker thoang nhin về phia cửa. "Tuớng quan Spahn
dường như hơi thiếu kien quyết, ta co thể theo doi hắn. Nếu hắn tỏ ra dao động
thi ta sẽ giết hắn ngay…"

"Khong cần, ta tin vao sự trung thanh của hắn!" Kangtuosi sắc mặt lạnh lung.
"Junker, ngươi cứ lo lam tốt việc của ngươi. Ta mong rằng ngươi khong để ta
phải thất vọng them lần nữa."

Vị Hoang đế gia ngồi đo, thở hao hển. Việc đưa ra mệnh lệnh vừa rồi dường như
đa khiến cho ngai hao tổn khong it khi lực.

"Ngươi hẳn la biết chung ta đang sắp đối mặt với thứ gi?!" Kangtuosi đại đế
nhếch miệng cười. "Đoi mắt của ngươi, ta cần đoi mắt của ngươi nhin thẳng vao
El Salvador! Cai thằng khốn đo hẳn la đang tim cach trốn chạy! Ta muốn thấy
đầu hắn được đặt ở trước mặt ta!"

Junker yen lặng đứng len, sau đo cũng thi lễ rồi xoay người đi ra ngoai.

Khi Junker đi tới cửa, Kangtuosi đại đế mới bỗng nhien mở miệng noi một cau.

"Junker! Ta cũng tin tưởng vao long trung thanh của ngươi! Ta chưa bao giờ
hoai nghi về điều nay!"

Khi trong đại điện chỉ con lại một minh Hoang đế… À dĩ nhien con phải co cai
người đan ong luon luon bam theo ngai như bong với hinh đang đứng ở trong goc
kia nữa.

"... Rốt cuộc la ai giết Kaweixier?" Vị Hoang đế gia anh mắt thống khổ vo
cung. Ngai nắm chặt hai tay, mong tay bấm thật sau vao da thịt "Cho du la ai,
ta nhất định phải bao thu cho Kaweixier! Bao thu!!"

Trong khi đo…
"Dairenni, co lẽ, ngươi khong cần…"

Nhin dang người đang đứng ở trước cửa sổ kia, Adeline hắng giọng một tiếng rồi
mới mở miệng.

Dairenni - con gai của Cong tước Minasi, thai tử phi - khi đo mới xoay người
lại, nhin thoang qua Adeline. Nang xem ra co vẻ gầy yếu tiều tụy, cằm đa nhọn
them một it, nhưng cặp mắt tuyệt đẹp kia lại cang khiến cho người đối diện
them me đắm.

Ngay cả một co gai xinh đẹp như Adeline, khi đứng trước nang cũng bất giac tự
cảm thấy hơi xấu hổ.

"Ngươi khong cần khuyen can va an ủi ta." Dairenni mỉm cười noi dịu dang:
"Adeline, ta nghĩ cả ta va ngươi đều hiểu ro tam ý của Bệ hạ."

Adeline nghiến răng thật chặt.

"Ta cho đến luc nay cũng chưa từng thực sự la thai tử phi" Dairenni nhẹ nhang
noi tiếp. "Cho đến nay chồng ta cũng chưa bao giờ xem ta la vợ hắn ma Bệ hạ
cũng khong hề thực sự coi ta la con dau. Ta chỉ la một con cờ, một vật trang
tri ma thoi. Adeline, ngươi hiểu ro hơn ta nhiều về sự tan ac lạnh lung của Bệ
hạ."

Adeline khẽ cắn moi: "Co lẽ chung ta co thể..."

Dairenni bước sang, nhẹ nhang om lấy Adeline, thấp giọng noi: "Đi đi thoi, Hay
rời khỏi nơi nay, rời khỏi Đế đo. Trốn đi cang xa cang tốt. Dong họ Kelunma
toan la một lũ đien, tất cả bọn họ… nhưng ngươi thi khong như thế!

Adeline, ngươi vẫn con tỉnh tao nen khi co cơ hội, ngươi phải trốn đi ngay! Bệ
hạ gay nen cuộc chiến nay khiến ta e rằng cả dong họ Kelunma của ngai sẽ bị
đốt ra tro hết!"

"Ngươi…"

"Bệ hạ đa khong con tin cậy vao cha ta nữa."

Dairenni như đang cười. "Ngươi thấy đo… Binh biến, chinh biến… nhưng Bệ hạ vẫn
khong tin vao cha ta. Co lẽ dong họ Minasi cũng nằm trong danh sach những kẻ
địch của ngai! Tin hiệu đầu tien la Garcia đi xa khỏi Đế đo cũng khong buồn
mang ta theo nữa. Con bay giờ, toan bộ Aosiji Liya đang trong cơn giong bao
nhưng cha ta vẫn phải ngồi nha chờ Hoang đế cho gọi người. Ta cho rằng Bệ hạ
đung la đa khong con tin cha ta nữa."

"Ta… ta khong hiểu. Cong tước Minasi lẽ ra la người đang tin cậy nhất của ngai
mới đung chứ?!"

Dairenni do dự rồi noi thật nhỏ: "Ta… ta đa nghe qua một chuyện: Dường như
cach đay mấy chục năm, giữa ba người - Bệ hạ, cha ta va Kaweixier - đa xảy ra
một chuyện gi đo. Hinh như la cha ta đa co một quyết định sai lầm. Thật ra
quyết định đo la của Hoang đế bệ hạ nhưng sau khi được thực tế chứng minh đo
la sai lầm thi ngai lại trut hết trach nhiệm của sự thất bại đo len đầu cha
ta. Thế nen dong họ Minasi khong con được tin cậy như xưa nữa.

Vị thai tử phi xinh đẹp va dịu dang nay hon nhẹ len tran Adeline một cai. "Rời
khỏi cai lồng son nay đi kẻo khong kịp, Adeline. Tinh thế nay sẽ mau chong
bung nổ! Ta sợ rằng, với mọi người ở Đế đo, ngọc đa gi cũng đều tan nat!"

Dừng một chut, Dairenni hạ thấp giọng xuống, noi: "Quan phong vệ ở cửa thanh
phia tay đa từng la thị vệ của ta nen ta đa sắp xếp để sang mai ngươi co thể
trốn đi qua cửa thanh nay. Vi vậy…"

"Thế con ngươi?!" Adeline mở to hai mắt, hoảng hốt keu len: "Ngươi co thể cung
ta…"

"Ta la thai tử phi, la con gai của dong họ Minasi." Dairenni cười nhợt nhạt.
"La người ma ai cũng trong vao!"

Dừng một chut, Dairenni dịu dang noi: "Ngươi khong phải đa từng noi với ta
ngươi rất thich cai ten khốn Hạ Á Loi Minh kia sao? Hắn đang lam quan trấn thủ
một quận ở phia bắc, ngươi co thể đến tim hắn rồi sau đo hay quen hết ten tuổi
va dong họ của ngươi đi… Hay nghe ta, từ nay về sau hay sống cho tốt nhe!"

Cũng trong khi đo.

Luc Hạ Á tỉnh giấc vao sang sớm va gọi co be Dolly dậy, hắn lập tức hối hận!

Sau khi được nghỉ ngơi một đem va khoẻ khoắn trở lại, Dolly cứ như một chu
chim Ma Tước cứ riu ra riu rit quanh hắn khiến 'dế nhũi' muốn nhức cả đầu!

Ôi!

"Ngươi co thich nụ hoa nay khong? Ta thich nhất la đi tim chung đo, ta thich
mui hương của chung! Ta cũng thich cỡi ngựa nữa, tuy rằng ta rất it được cỡi
ngựa nhưng ta nghe những người từ ben ngoai đến noi cỡi ngựa tren đồng cỏ thi
rất khoai tra. Nhưng cả đời ta cũng chưa hề thấy được đồng cỏ! Lại con biển
nữa, nghe noi biển rộng lớn lắm phải khong? Ngươi đa ngồi thuyền chưa? Loại
thuyền thật la lớn ấy! Nghe noi loại thuyền để đi biển nay co thể chở được mấy
ngan người, cao đến bốn năm tầng, căng buồm len che khuất cả khong trung phải
khong? A, nghe noi tren biển con co hải au nữa, loai chim nay keu suốt ngay.
Ngươi co biết no keu thế nao khong? Cạc cạc cạc hay o o o?"

Hạ Á đien len mất thoi!

Hắn lam sao biết được rốt cục hải au keu thế nao?! Cạc cạc cạc hay o o o?

Hắn chỉ biết la nếu bay giờ hắn co được một sợi day thừng thi hắn sẽ lập tức
treo cổ co be nay len!!

"Nay! Ngươi binh thường cũng noi nhiều dữ vậy hả?" Hạ Á trừng mắt nhin Dolly
chẳng co thiện cảm ti nao.

"Oa! Cuối cung ngươi cũng mở miệng noi với ta!" Dolly keu len đầy sung sướng
với giọng trong trẻo như tiếng chuong ngan.

"Ta thich lắm! Ta thich học tiếng Byzantine lắm! Giao sư noi muốn học một ngon
ngữ nao thi phải noi no thật nhiều mới được! Thế nen ta mới phải noi nhiều như
vậy! Đang tiếc la trong bộ lạc, rất it người noi được thứ tiếng của cac ngươi
nen ta lại cang phải noi nhiều hơn!! Chỉ co cha ta la noi tiếng Byzantine giỏi
hơn ta thoi! Nghe sư phụ ta noi đo la một ngon ngữ đung chuẩn qui tộc. Kỳ lạ
thật, tiếng Byzantine thoi ma cũng chia ra đến mấy loại! Sư phụ ta noi chung
chỉ khac nhau ở… ở cai gi nhỉ? A! Đung rồi! Ở khẩu am! No gọi la khẩu am, đung
khong?"

Hạ Á rất muốn tim được cai ten giao sư dạy tiếng Byzantine của Dolly để bop
chết ten khốn nay!

Thế nen hắn hỏi với vẻ mặt am trầm: "Cha, giao sư dạy tiếng Byzantine cho
ngươi la ai?"

"Giao sư la người rất lợi hại nha." Dolly cười noi. "Ông ấy cực kỳ đẹp trai va
quan trọng hơn cả la khong hề gia đi ti nao! Ông ấy mấy năm mới đến với chung
ta một lần, mỗi lần ở lại khoảng nửa năm nhưng khong bao giờ ở đến mua he cả,
luon luon ra đi trước mua he… Tiếng Byzantine của phụ than va của ta đều la do
giao sư dạy cả. Ông ấy con được cha ta phong lam tế tự danh dự nữa đo! Ông ấy
biết rất nhiều thứ! Ông ấy dạy ta lấy la cay xếp thanh động vật để keo bay len
trời gọi la diều. Ông ấy con kể cho ta nghe thế giới nay rất rộng lớn, phia
ngoai kia la đại lục, la thế giới của cac ngươi.

Rồi xa hơn la đại dương, trong đo lại co cac quốc gia khac, co vương quốc
Lantis. Ở đo người ta bắn cung rất giỏi, đung rồi, ngươi đa gặp qua người
Lantis chưa? Tai nghệ bắn cung của họ rất lợi hại, đung khong? Co giỏi hơn
người Zhaku chung ta khong?"

Mặt Hạ Á sầm hẳn xuống. "Nếu co cơ hội, ta rất muốn gặp được vị giao sư nay!"

Đung vậy, 'dế nhũi' chỉ muốn bẻ gay cổ hắn thoi!

"Nhất định la co cơ hội!" Dolly cười sung sướng. "Giao sư cũng lau rồi chưa
đến đay, chắc la cũng sắp đến rồi đo." Nang lại vui vẻ noi tiếp. "Giao sư co
một mai toc dai mau vang, vang ong luon nhe. Du ta hơi khong thich nhưng ong
ấy noi những người ở ben ngoai ai cũng thich toc vang. À, giao sư rất cao nha,
cao xấp xỉ với ngươi đo nhưng ong ấy cũng giống ngươi, khong thich noi nhiều."

Noi tới đay, Dolly như chợt nhớ ra, nang cười noi: "A, đung rồi, Ông ấy co một
cai ten rất ki lạ! Ten ong ta la… Darwin."

Hạ Á sững sờ, hắn mở to hai mắt. "Khoan! Ngươi noi hắn ten gi?"

"Darwin! Cha, đung la như vậy." Dolly lập lại thật chậm them lần nữa. "Ten nay
thật lạ, đung khong? Kỳ thật ta thấy những người ở ben ngoai như cac ngươi co
ten thật la ki lạ va lại phức tạp nữa chứ!"

Sau đo Dolly con riu ra riu rit noi những gi gi nữa nhưng Hạ Á đa khong nghe
thấy được…

Darwin?
Darwin!!

Đan ong, toc dai, mau vang ong, rất đẹp trai, khong thich noi chuyện va ten la
Darwin?!

Hạ Á sững cả người.

Chinh minh đa biết co một người, xảo diệu thay, phu hợp với tất cả những điều
kiện nay. Chắc đung la ten khốn đo rồi!!

Darwin?!
"Hừ!"

Trong đầu, truyền đến tiếng hừ của Dora, thật dữ dội!


Liệp Quốc - Chương #240