Ám Sát.


Người đăng: Boss

Dịch va bien tập: thuyhiubi

Canh cửa thư phong chợt mở ra va một ten thuộc hạ bước vao... Hắn cẩn thận đặt
một cai ống nhỏ bằng đồng trước mặt El Salvador.

"Thưa đại nhan, đay la tin mật vừa nhận được."

El Salvador nghiem mặt, phẩy tay rồi chờ cho ten thuộc hạ ra ngoai hẳn, hắn
mới mở cai ống nhỏ bằng đồng ra.

Vi kiểu truyền tin nay la do chim ưng đa được huấn luyện mang đến, nếu thư qua
nặng hay qua lớn sẽ ảnh hưởng đến sức mang của chim ưng, do đo mật thư thường
cực kỳ ngắn gọn.

Sau khi mở ra, tren mặt giấy la một day cac con số. El Salvador với tay lấy ra
một quyển sach tren gia sach sau lưng - quyển 'Những yếu lĩnh của bộ binh Đế
quốc' - rồi mở ra. Dựa theo những ki hiệu tren mật thư, hắn tim ra những
trang sach va những cau tương ứng để co được nội dung của bức mật thư.

Gấp sach lại, khoe moi của El Salvador nhếch len một tia cười lạnh. "Hừ! Phải
noi la trung hợp! Vận may vẫn đứng về phia chung ta. Bọn người Odin thật tham
lam. Co điều long tham nay lại vừa giup cho chung ta một việc lớn."

Trong luc đo... "Hay, hay!" Một tiếng thet to hung hậu. Vo ngựa tung bay, một
đoan người ngựa chạy vọt vao trong doanh trại, cuốn theo một cơn gio mạnh.
Luồng gio hất những hạt tuyết li ti vao mặt người chiến sĩ đang đứng cạnh đo
khiến hắn rat cả mặt... Nhưng người chiến sĩ khoi ngo nay vẫn kien tri đứng
thẳng, mắt doi theo đội kỵ sĩ ao đen vừa lướt qua với vẻ sung kinh.

Tren dưới một trăm kỵ sĩ như một dong thep đen tuyền chảy qua, hướng thẳng vao
trong doanh trại.

Doanh trại quan đội nay keo dai lien mien đến mấy dặm, la một điển hinh của
loại doanh trại của một quan đoan hỗn hợp. Phia trước quan doanh la một cai
hao vừa sau vừa rộng rồi đến một bức tường vừa cao vừa dầy.

Một con song nhỏ nằm sat ben trai của doanh trại hơi uốn minh thanh hinh canh
cung. Giờ nay la buổi sớm mai, đang co khong it cac chiến sĩ Odin, than mặc ao
da, tay cầm chuy sắt, pha băng tren mặt song để lấy nước.

Ở đất nước xa xoi tận phương bắc nay, đa gần ba thang nay trời vẫn đầy tuyết,
đất đong thanh băng. Cai lạnh ban đem đa khiến nước tren mặt song đong thanh
một lớp băng vừa dầy vừa cứng. Mặc cho cac chiến sĩ Odin mạnh mẽ kia dung chuy
sắt đập xuống, mặt băng cũng chỉ hiện len vai vệt trăng trắng ma thoi.

Điều nay khiến cho những chiến sĩ đi lấy nước gặp khong it phiền toai. Tuy
nhien người Odin đa qua quen với cuộc sống nay, bọn họ cứ lập thanh từng tổ
hai ba người một, đập vỡ băng đong tren mặt song thanh từng khối lớn rồi cứ
thế cho vao thung gỗ lớn mang về. Sau đo lại đến lượt từng đội kỵ binh đa ra
ngoai luyện tập từ sang sớm quay về, cac chiến sĩ Odin va tuần lộc tụ tập ở bờ
song để uống nước. Cả người va tuần lộc đều mệt, thở hao hển khong ngừng, từ
mũi va miệng lien tục phả ra những lan khi trắng.

Cai thời tiết nay khiến cho người ta lạnh đến nỗi răng đanh vao nhau lập cập
nhưng đối với những người quanh năm sống ở phương bắc như người Odin thi lại
trở thanh quen thuộc. Thậm chi co vai ga đan ong bặm trợn con bỏ cả giap da ra
để lộ tấm than trần, vạm vỡ như da thu, trong cai gia lạnh phương bắc. Họ đứng
ben bờ song cười mắng lẫn nhau rồi vốc từng nắm tuyết lớn cha xat len người
cho đến luc đỏ bừng. Trong khi họ tắm thi vũ khi đang vứt ben cạnh, nao bua
chiến, nao chuy sắt cũng đa sớm đong băng thanh từng lớp trong suốt, họ cũng
chẳng them để ý gi, cứ cầm len rồi lắc nhẹ mấy cai khiến những mảnh băng rơi
xuống rao rao.

Trong mắt người Byzantine ở phương nam, những con người bặm trợn nay thật đung
la một lũ người man rợ thuở hồng hoang.

Trong khung cảnh như vậy ở bờ song thi từ xa trong quan doanh lại truyền đến
một hồi ken trầm hung kem theo những tiếng nghe như tiếng leng keng va tiếng
trống. Những am thanh nay truyền đến lập tức khiến cho tất cả cac chiến sĩ
Odin đều rung động.

"Heisiting đa trở lại! Heisiting đa trở lại!!"

Trời sinh người Odin co bản tinh da man va tho lỗ, khong cau nệ lễ tiết, cũng
khong xem thứ bậc cao thấp la quan trọng. Cho du la một ten linh hạng bet cũng
co thể gọi thẳng ten của tướng quan ma khong kieng kị gi. Mọi người cũng theo
thoi quen được truyền lại từ lau nay, khong hề cho la co gi bất kinh.

Đối với người Odin trời sinh đa bặm trợn va hao phong thi chỉ cần ton kinh
trong long la đủ, chẳng cần thiết phải khiem tốn ngoai miệng.

Đội kỵ binh đen tuyền đo đi đến đau la nơi đo dậy len tiếng hoan ho:
"Heisiting đa trở lại!", ngay cả những chiến sĩ ở tit tren cao của đai quan
sat cũng phải bỏ net nghiem cẩn ma nổi trống reo ho.

Đội kỵ binh đen đo chạy thẳng sau vao trong doanh trại. Khi đến tận một khu
lều trại dầy dặc thi kỵ sĩ đi đầu bỗng thet len một tiếng dai, giật cương
khiến con ngựa nhấc hẳn hai chan trước, đứng thẳng như người, cất tiếng hi len
khong dứt. Những kỵ sĩ con lại đang phi ngựa rầm rập cũng đột ngột dừng hẳn
lại, người ngựa đều thẳng tắp như được đong đinh tren mặt đất.

Khong it những chiến sĩ Odin, minh khoac ao da, vay quanh lấy họ. Cac kỵ sĩ
nhấc những con thu săn được đang đặt tren yen vứt bừa xuống đất, mặc cho những
chiến sĩ nay nhấc chung len mang về.

Kỵ sĩ đi đi đầu xoay người xuống ngựa, nhẹ nhang nhấc mũ giap tren đầu ra, để
lộ một khuon mặt... Khong phải vị vo thần của người Odin - Heisiting - thi con
ai vao đay?!

Tren mặt của Heisiting phủ đầy sương trắng, la mồ hoi vừa toat ra đa bị đong
lại dưới những cơn gio lạnh, long mi hắn cũng một mau trắng xoa. Hắn cười to
một tiếng, nhấc tay lau qua khuon mặt rồi cầm lấy ngọn chiến thương ba mũi
đang dắt ben yen, bước đến trước cửa một gian lều lớn, dung sức đam xuống.
"Phịch!" một tiếng, bun đất văng tung toe, ngọn thương ba mũi đa đam ngập vao
trong đất đến một phần ba.

Một chiến sĩ Odin với than thể hung trang như một con gấu bước đến trước mặt
hắn, dung cả hai tay giup hắn cởi chiếc ao choang da xuống. Heisiting cười ha
hả: "Hom nay vận may thật khong tệ, cho ta được một con gấu tuyết! - 1 Con vật
nay chạy trốn nhanh thật! Bao hại ta phải đuổi theo cả mười dặm mới bắt được.
Nếu ta khong vi tham bộ long hoan hảo của no ma quyết bắt sống cho được thi
chắc đa kịp về ăn sang rồi!"

Quả nhien sau tiếng thet to của Heisiting, hai ga kỵ binh đa chạy ra, tay nang
một tấm chăn day - 2. Bị troi cuộn tron ben trong la một con gấu, trắng muốt
từ đầu đến chan, vẫn đang nhe nanh trợn mắt gầm gao.

"Heisiting dũng cảm! Heisiting vo dũng!!" Chung quanh lại bung len tiếng hoan
ho.

Heisiting cười ha hả, noi với người chiến sĩ hung trang kia: "Mang ngựa của ta
xuống, cho no ăn uống đầy đủ rồi tắm rửa sạch sẽ cho no một chut. No đa chạy
suốt đem trong thời tiết quai quỉ nay đến va cả mồ hoi, đừng để no bị cảm
lạnh."

Noi xong hắn bước vao trong gian lều lớn giữa những tiếng hoan ho.

Gian lều nay thực giống như một căn phong lớn. Chung quanh la ba mươi sau cay
cột gỗ tho, noc va vach lều đều được lợp va phủ bằng da thu thật day, loại da
tuần lộc va da trau đa được thuộc kỹ, khong sợ mưa tuyết.

Trong lều, tren mặt đất được phủ hơn mười tấm da, long thật day, mềm mại va ấm
ap, một chut hơi lạnh cũng khong co. Hai ben lều đặt sau dĩa đen, được cham
đầy mỡ tuần lộc loại tốt nhất, lại con được hoa them hương liệu khiến cho đen
lửa sang ngời nhưng lại khong hề co một chut khoi đen nao.

Bước vao lều liền thấy ấm ap hẳn len. Khoảng một chục người cởi trần, lộ ra
tấm than hung trang, qua qua lại lại. Họ giup Heisiting cởi bỏ ao giap tren
người, thay bằng một tấm ao choang đen rồi giup hắn xoa mai toc đang rối tung
ra, lại co người dang len một cai chen bằng vang, ben trong chứa đầy mau tuần
lộc con nong hổi. Heisiting nhấc chen, uống một hơi cạn sạch. Mau tuần lộc vừa
qua khỏi miệng, lập tức một luồng khi nong từ bụng bung len xua tan hoan toan
cai lạnh ben ngoai.

Một lat sau, từ ben ngoai bước vao lều hơn mười vị tướng lanh với khải giap đủ
mau, sau đo lại co mấy ga người hầu đầu trọc loc bước vao để bay ra cac tấm
đệm. Mọi người tuy tiện ngồi xuống chung quanh rồi im lặng nhin Heisiting, chờ
lệnh từ vị thủ lĩnh của minh.

Heisiting đứng ở kia, toc tai tan loạn, chiếc ao khoac bằng da được phanh ra,
để lộ lồng ngực rắn chắc. So với mười mấy vị tướng quan Odin trước mặt, người
nao người nấy đều cao lớn vạm vỡ thi Heisiting thấp va ốm hơn rất nhiều. Co
điều tất cả những người nay đều dung một anh mắt sung kinh va thần phục nhin
Heisiting khiến hắn khong nhịn được, trong long nổi len một cỗ hao khi.

Đay la quan đoan của ta!

"Chỉnh quan đa được một thang, cac ngươi nghỉ ngơi như vậy đủ chưa?" Heisiting
nhấp nhay mắt, cười nhẹ.

Cac tướng ben dưới lập tức nhao nhao cả len:

"Đủ rồi! Đủ qua rồi!"

"Đung, cả thang nay xương cốt đều muốn đong băng, nếu khong được nhuc nhich
vai cai thi chỉ sợ sẽ đong thanh đa!"

"Ngay qua ngay chỉ biết ăn uống no đủ, thực la buồn muốn chết! Heisiting, ngai
dẫn chung ta đi chem giết thoi!"

"Đung vậy, Hắc kỳ quan chung ta chỉ ba ngay khong được chem giết đa thấy ngứa
ngay khắp người! Ha ha ha!"

"Cứ thế nay mai thi chung ta phat ốm mất, con ra bộ dang gi nữa!!"

Nhin bọn thuộc hạ đang hăng hai kich động, Heisiting cười cười tỏ ý hai long
rồi đột ngột đưa tay, cắt ngang sự ồn ao đo. Tất cả mọi người đều im bặt nhin
chăm chăm vao hắn... Đợi lệnh.

"Tốt! Nếu đa thấy đủ thi cũng nen nhuc nhich một chut thoi!" Ánh mắt Heisiting
dần dần tỏ ra sắc ben như một mũi dao, hắn nhếch miệng cười lạnh. "Ở mai trong
cảnh băng tuyết nay, thật chẳng co gi hứng thu! Cac ngươi co dam đi săn với ta
khong?!"

Săn? Săn thu sao?!

Tất cả mọi người đều ngơ ngac chưa hiểu gi.

"Heisiting, sao chung ta lại đi săn? Hay la đanh len đai nguyen phương bắc của
bọn da nhan đi? Họăc la đanh sang phia tay thu phục bọn man rợ ở đo?"

"Khong phải những việc đo!" Heisiting gắt len, anh mắt hắn lại lam cho mọi
người im bặt.

"Hướng bắc, hướng tay đều la băng tuyết ngập cả trời đất. Tuyết dầy đến nỗi
tuần lộc của ta cũng chịu khong đi được! Gio lạnh đến nỗi nứt cả da mặt, lộ cả
thịt ra! Thở ra một hơi đa đong lại thanh băng... Những nơi đo co gi thu vị
đau?!"

Ánh mắt mọi người ben dưới đều sang bừng len.

"Về phương nam!!" Heisiting cao giọng noi ra đap an. "Phương nam ấm ap, đất
đai mềm mại, tuần lộc của chung ta co thể chạy băng băng, bọn người yếu ớt kem
cỏi Byzantine chinh la con mồi của người Odin chung ta!! Cac ngươi co dam đi
săn với ta một cuộc hay khong?!"

Hướng nam?! Byzantine?!

Cac tướng lanh Odin đang ở trong lều đều sợ đến ngay người.

Đanh Byzantine ở phương nam? Đung la một chủ ý me người nhưng cuộc săn nay
khong thể la chuyện nhỏ!

Đế quốc Odin co cấu truc kha rời rạc, du xưng la đế quốc nhưng trong nội bộ
con khong it khu vực vẫn tồn tại hinh thức bộ tộc, thậm chi ở những địa phương
xa xoi con co vai bộ tộc man rợ khong tuan phục sự cai trị của Thần hoang.

Do vậy trong đế quốc Odin, đoi khi một đội quan bỗng nhien tự ý tiến quan ra
ngoai đi săn - chem giết - cũng la do cac đời Thần hoang trước đa cho phep
những hanh vi như vậy.

Nhưng nếu la ở phương nam thi khong chỉ đơn giản la một cuộc săn ma la phat
động chiến tranh giữa hai Đế quốc!

"Sợ sao?" Heisiting nhướng mắt, cười lạnh, nhin mọi người. "Ai trong cac ngươi
sợ thi lăn ra khỏi lều của ta rồi quẩy goi về thanh Odin luon! Hắc kỳ quan của
ta khong co chỗ cho kẻ khiếp nhược!"

Hắn vừa noi xong thi ben dưới cac tướng lanh Odin lập tức ồn ao hẳn len.

"Sợ gi chứ! Chung ta nao phải kẻ khiếp nhược! Người Odin sao lại sợ bọn cừu
nhan Byzantine được!"

"Đung vậy! Heisiting! Ngai đừng xem thường chung ta! Chung ta khong hề khiếp
nhược!"

Cuối cung co người noi to: "Heisiting! Chung ta khong phải kẻ hen nhat! Nhưng
nếu la đi săn ở phương nam thi phải co lệnh của Bệ hạ, khong thể tự tiện phat
động chiến tranh!"

Heisiting cười ha hả rồi đột nhien xoay nhanh người lại, bước đến trước một
chiếc an (ban dai va hẹp), lấy từ đo len một thứ rồi quay đầu lại, nem no len
mặt đất.

Khi thứ đo rơi vao mắt mọi người, lập tức lam họ nin bặt.

Đay la một tấm kim bai to cỡ long ban tay, mặt tren co hinh một cai đầu gấu
đang ha miệng nhe nanh, lấp lanh dưới anh lửa trong lều.

"Kim bai của Bệ hạ!" Heisiting hừ một tiếng rồi quat lớn "Đay la kim bai của
Bệ hạ! Ta vừa nhận được hom qua! Bệ hạ đa ra lệnh cho chung ta... Hướng
nam!!!"

Lần nay khong con nghi ngại gi nữa! Trong lều lập tức dậy len tiếng hoan ho ầm
ĩ. "Hướng nam! Hướng nam!! Hướng nam!!!" Lẫn trong tiếng hoan ho con co tiếng
quat thao của cac tướng lanh Odin. "Giết chết kẻ thu Byzantine, đoạt lấy ao
giap va ngựa của chung!!"

Đang nhin mọi người reo ho hoan ho, Heisiting bỗng nhien cất tay, vỗ xuống an
khiến mọi người im lặng va trở nen nghiem nghị.

"Ba ngay!!"

Heisiting thần tinh linh hoạt sắc ben. "Ta chỉ cho cac ngươi ba ngay!! Ba ngay
sau, vao luc giữa trưa, tuần lộc phải được ăn no, vũ khi phải sẵn sang để chem
giết!! Lần nay chung ta phải đi săn thu! Khong cần mang trang bị nặng chỉ quần
ao nhẹ ma xuất phat. Khi giết được bọn người Byzantine ở phương nam thi lo gi
thiếu trang bị nặng nữa! Ba ngay sau vao luc giữa trưa, toan quan xuất phat,
tiến về phương nam! Đến luc đo kẻ nao lui về sau, lập tức chem đầu, beu trước
cột cờ!"

Tất cả cac tướng lanh Odin trong lều đều đứng nghiem, chờ Heisiting noi xong
thi cả mười mấy người đồng loạt ho to: "Hướng nam!!"

Trong luc đo, Kekelan từ cửa sau bước vao, hắn liếc mắt một cai, lập tức co
hai ten vo sĩ khep ngay cửa lại rồi hạ một tấm man che bằng da day xuống.

Vị quý nhan người Odin vừa cao lớn, anh tuấn lại vừa co chut am nhu kia, trong
giờ phut nay, thần tinh u am, bước vao trong đại sảnh của chinh minh, ngồi
phịch xuống một chiếc ghế lớn. Hắn quơ tay nhấc cay thụ cầm len, nhẹ nhang
chơi vai nốt nhạc nhưng do tam tư khong yen, rốt cục "Keng!" một tiếng, đứt
mất một sợi day đan. Kekelan sắc mặt lại cang kho coi hơn, hắn ngẩng đầu nhin
một người đang ở trong phong.

Weiya đang đứng đo, mai toc mau tim của nang được bui thanh một bui phia sau,
tren người đeo một cay cung lớn thật dai, chỉ mặc một bộ trang phục nhẹ bằng
da, mặt vẫn được che đi phan nửa bởi chiếc mặt nạ thep.

"Ngươi phải đi sao?!" Kekelan nhiu may, vẻ khong hai long.

"Đa qua một trăm ngay rồi!" Giọng Weiya vẫn lanh đạm như cũ, nửa khuon mặt
tuyệt đẹp vẫn khong lộ ra chut tinh cảm nao. "Việc của ta đa xong!"

"Chỉ sợ la chưa xong được!" Kekelan cười lạnh. "Ngươi co biết ta vừa nhận được
tin gi khong?"

Weiya vẫn yen lặng, thậm chi chẳng buồn liếc qua Kekelan.

Kekelan thở dai, thấp giọng noi: "Phụ hoang vĩ đại của ta đa phai đại ca than
mến của ta rời khỏi thanh Odin! Va nếu ta khong đoan sai thi hắn sẽ đến gặp
Heisiting."

Weiya vẫn khong noi gi.

"Ngươi khong hiểu ý ta sao?" Kekelan cười lạnh. "Ta con nhận được tin la phụ
hoang vĩ đại của ta đa cho người mang đi một tấm kim bai! Nếu khong co gi bất
ngờ thi quan đoan của Heisiting sẽ lập tức xuất quan! Ngươi nghĩ xem bọn chung
sẽ đi hướng nao bay giờ?"

Weiya rốt cục cũng mở miệng: "Ta con nhớ la sứ đoan của Odin vừa xuất phat
chưa được mười ngay, hiện nay chắc vẫn đang tren đường đi. Chẳng lẽ người Odin
cac ngươi định một mặt hoa đam, mặt khac lại đưa quan đanh len?"

"Ta cũng khong ro," Kekelan cắn chặt răng. "nhưng lần xuất binh nay, ta khong
hề được biết ti gi! Ngươi hiểu chưa? Phụ hoang vĩ đại của ta khong hề cho ta
gặp mặt, cũng khong cho ta noi cau nao! Quan đoan của ta vẫn đang chỉnh quan ở
phia đong!" Nhưng Weiya vẫn giữ vẻ lanh đạm như cũ.

Kekelan bỗng như nổi giận. "Chẳng lẽ ngươi khong hề lo lắng?!"

"Lo lắng cai gi? Lo rằng Thần hoang đa biết chuyện của ngươi sao? Lo rằng hắn
biết ngươi va bọn ta cau kết với nhau?"

"Hừ!" Kekelan hit một hơi thật sau, rồi co vẻ đa binh tĩnh hơn, tren mặt lại
lộ net tươi cười. "Ta cũng như những người khac, ai cũng biết ro phụ hoang!
Ngai khong hề gia nua lẩm cẩm ti nao. Mọi hoạt động của anh em ta ngai đều
biết rất ro. Nhưng theo truyền thống của người Odin thi ai mạnh hơn la người
đo đung! Vi tranh đoạt vị tri của kẻ mạnh ma phải dung thủ đoạn thi ngai cũng
chẳng trach cứ gi ta. Nhưng lần nay đến với Heisiting... Ta cũng khong muốn
thấy đại ca minh lập được cong lao! Chẳng lẽ cac ngươi khong lo về chuyện
người Byzantine cac ngươi bị đại bại hay sao?"

Weiya bỗng nhien mỉm cười. Khi nang cười, nửa khuon mặt tuyệt đẹp của nang
sang bừng len như một đoa hoa đang nở rộ nhưng anh mắt vẫn lạnh như băng!

"Thực co lỗi với ngai, thưa điện hạ, giao sư ra lệnh cho ta phải bảo vệ cho
ngai được an toan trong một trăm ngay, đến giờ thi nhiệm vụ của ta đa hoan
thanh, vả lại trước đay giao sư cũng đa dặn ta khong cần quan tam đến những
chuyện khac. Cho nen ta sẽ lập tức ra đi." Weiya noi đến đay thi giọng nang
trở nen lạnh lẽo. "Huống chi ta cần gi phải lo lắng cho người Byzantine? Người
Byzantine đong lắm, chết bớt đi thi tốt hơn!"

Trong khi đo...

"Ta chỉ muốn biết, kế hoạch của ngươi lần nay như thế nao?"

Trong ngoi nha cũ của gia tộc Hoa tu lip ở ngoại thanh, cong tước Minasi, với
vẻ mặt am trầm, noi. "Ta hi vọng ngươi hiểu ro chinh minh đang lam gi,
Kaweixier!"

Kaweixier đang đứng ở trong vườn hoa, hắn khong trả lời cau hỏi của cong tước
Minasi ma lại hơi cui người, nhẹ nhang dung mũi ngửi một bong hoa. "Con của
ngươi lam việc khong tệ, khu hoa vien nay nghe noi la do Roddy chăm soc, chậc,
nhin qua khong ai noi la hoang phế. Nay, giao toa nha nay cho thằng nhoc đo
ngươi khong hối hận chứ?"

Net mặt của cong tước Minasi đầy vẻ mệt mỏi, dường như ong đa gia đi đến hơn
mười tuổi. Ông nhin chằm chằm Kaweixier với vẻ lạnh lung: "Ngươi muốn noi gi?"

"Thưa cong tước đại nhan, ta muốn noi la chẳng lẽ ngai mời ta đến đay chỉ để
hỏi một cau đo thoi sao? Nếu chỉ co vậy, ngai chỉ cần cho người gửi thư cho ta
la được." Kaweixier noi xong, đưa tay vuốt ve đoa hoa rồi mới xoay người, cười
noi: "Sao lại khong co hoa tu lip nhỉ? Nơi nay lẽ ra phải co thật nhiều hoa tu
lip mới đung!"

"Kaweixier!" Cong tước Minasi bỗng nhien nổi giận. "Ngươi la một thằng đien -
ta vẫn thường noi vậy ma - ngươi đung la một thằng đien! Ngươi vẫn thường lam
chuyện đien rồ! Ngươi thich chơi tro nguy hiểm! Nhưng ta phải nhắc ngươi...
Đay la một Đế quốc! Một Đế quốc! Khong phải chỉ la một mon đồ chơi cho ngươi
nhao nặn!! Đay la một Đế quốc!!"

"Ta biết rất ro điều đo!" Kaweixier vẫn binh thản. "Tin ta đi, ta con hiểu ro
cai Đế quốc nay hơn cả ngươi!" Noi xong Kaweixier bỗng nhien lại mỉm cười.
"Thưa cong tước Minasi, ngai thấy ta đang lam gi? Thực tế la trong mấy chục
năm nay, mọi hoạt động, mọi tam tư của ta chỉ dồn vao một việc... Cha, đung
vậy, suốt mấy chục năm, ta chỉ lam duy nhất một việc..."

"Cai gi?" Cong tước Minasi hit vao một hơi.

"Cũng như chung ta, Bệ hạ cũng hiểu... a khong, phải noi la hắn đa sớm hiểu
được điều nay nhưng lại khong dam đối mặt với no. Con việc của ta chỉ la khiến
cho hắn cuối cung phải hạ quyết tam để đối mặt với sự thực nay! Vẻ mặt
Kaweixier nghiem tuc hẳn len, giọng hắn trầm xuống nhưng lại cang linh hoạt,
sắc ben hơn. "Ngai muốn biết chuyện gi? Sự thật sao?"

Cong tước Minasi im lặng... "Đừng... Đừng noi ra nữa!"

"Khong!" Kaweixier lắc đầu. "Sự thực la Đế quốc nay kỳ thật nen diệt vong từ
lau rồi! Khong, phải noi la no PHẢI diệt vong mới đung. Cai chung ta lựa chọn
la no phải kết thuc trong danh dự, sau một hồi oanh liệt hầu co thể đảo ngược
được số mệnh! Con nếu chỉ để sống lay lất thi đang tiếc la Bệ hạ của chung ta
đa khong con muốn thế nữa, ngai muốn co một kết cục ro rang. Đơn giản la như
vậy!"

Cong tước Minasi chấn động cả người, ong loạng choạng, phải quơ tay vịn lấy
một than cay ben cạnh mới miễn cưỡng đứng vững được.

"Cha, đừng vậy chứ, Minasi! Cai kiểu loạng choạng của ngươi khiến họ tưởng ta
đanh ngươi thi sao?!" Kaweixier lạnh lung noi. "Ngươi giật minh thật sao?
Khong, đừng lam vậy! Chẳng qua ngươi cũng như Bệ hạ đa hiểu rất ro chuyện nay
từ lau nhưng lại khong chịu đối mặt với no ma thoi! Kỳ thật ngươi hiểu rất ro,
trường kiếp nạn nay khong thể tranh được, đa tới luc rồi! Thế nen chẳng phải
ngươi đa quyết định luc đo rồi sao? Ngươi đa cho Roddy ra khỏi đế đo, đung
khong? Ta thấy trong long ngươi đa hiểu hết, biết hết nen ngươi mới đem đứa
con trai duy nhất điều đi!"

Những lời của Kaweixier khiến cong tước Minasi im tiếng, khong noi được gi.
Ông chỉ gắt gao nhin chằm chặp Kaweixier nhưng khoe mắt lại khong ngừng run
rẩy.

"Ngươi hiểu ro, ta cũng hiểu ro." Kaweixier như mỉm cười. "Chuyện nay thực ra
đa phải xảy ra từ cach đay mấy chục năm trước, khi toa nha nay con co chủ.
Chung ta đa từng co cơ hội để kết thuc no để co được kết quả như hom nay...
nhưng chung ta đa khong lam như vậy ma lại chọn cach để cho Đế quốc nay tiếp
tục sống lay lất. Nhưng đến nay thi kết cục nay đa tới rồi! Đa vai chục năm
qua, Kangtuosi bệ hạ vẫn khong thanh cong. Sự thật đa chứng minh rằng sự lựa
chọn của chung ta ngay ấy la sai lầm. Giờ thi kết cục ấy đa đến, cho du ngươi
muốn hay khong.

Vi vậy, thưa cong tước Minasi đại nhan - người ma hơn mười năm qua Kaweixier
nay đa xem la bằng hữu - đay la lần cuối cung ta gặp ngươi ở nơi nay. Từ hom
nay trở đi, ta sẽ khong đặt chan trở lại nơi nay, du chỉ một bước, va ngươi...
tốt nhất cũng nen như vậy! Vi hiện nay nơi nay đa thuộc về chủ của no!"

Nhin Kaweixier xoay người định đi, cong tước Minasi bỗng run giọng noi:
"Khoan! Từ từ đa."

Kaweixier dừng bước nhưng cũng khong quay lại.

"Ngươi... nắm chắc được mấy phần?"

Kaweixier vẫn khong quay đầu lại, hắn trả lời với giọng lạnh lung: "Nắm chắc?
Khong! Ta chả nắm chắc được phần nao! Nhưng du sao thi chung ta cũng đa thua
sạch từ mấy chục năm trước rồi! Co thể lay lất đến giờ thi du co thắng hay
thua chung ta cũng chẳng mất mat gi, đung khong?! À ma Bệ hạ ngay từ đầu đa
cho rằng ta thua rồi! Minasi, Bệ hạ con hiểu được như vậy, lẽ nao ngươi lại
khong hiểu?!"

Nhin theo Kaweixier đi ra cửa, cong tước Minasi bỗng nhien như đa bị mất hết
khi lực! Ông đứng đo, thấp giọng thi thao mới chinh minh:

"Ta phải giết hắn! Ta phải giết hắn! Lẽ ra ta phải giết thằng đien nay từ mấy
chục năm trước!"

Một luc sau, một chiếc xe ngựa mộc mạc chậm rai chạy len chiếc cầu lớn. Khi no
đi qua Khải hoan mon, đam vệ binh nơi đay cũng khong dam ngăn trở, chỉ cung
kinh tranh ra nhường đường cho chiếc xe ngựa nay từ từ đi qua.

Chiếc xe nay chẳng co gi để người ta phải chu ý, thậm chi ngựa keo xe cũng chỉ
la loại binh thường nhưng bọn vệ binh ở cổng thanh vẫn nhận ra no va thực tế
la khong it người ở Đế đo cũng vậy!

Bởi vi ai cũng biết chủ nhan của chiếc xe ngựa nay la người ma cả Đế đo khong
ai dam treu vao - ga sat tinh co độc đo - Kaweixier!

Kaweixier lười biếng ngồi dựa vao thung xe, tren đầu gối vẫn phủ một cai chăn
như mọi khi, hinh như đang nhắm mắt dưỡng thần.

Đanh xe ngựa la một lao bộc đa theo hắn lau năm, xe chạy cực kỳ ổn định.

Sau khi vao thanh, khi đang đi tren một con đường khong rộng lắm, chiếc xe
ngựa bỗng chạy chậm lại rồi từ từ dừng hẳn.

"Sao vậy?" Đang ngồi trong xe, Kaweixier mở mắt ra.

"Thưa ong chủ, ở phia truớc co hai chiếc xe ngựa đụng nhau khiến đường bị kẹt,
sợ la chung ta phải đi đường vong để về!" Người đanh xe trả lời từ ben ngoai.

Kaweixier trong mắt bỗng lộ vẻ tươi cười, hắn lập tức lắc lắc đầu. "Ôi! Thật
sự la... Thật sự la..."

Bay giờ thi tren đường đa kẹt cứng, ngay phia trước la hai chiếc xe ngựa đang
quấn vao nhau, gay cả banh xe, chẳng nhuc nhich gi được, hai ga đanh xe cũng
xong vao nhau chửi bới ỏm tỏi, lại con người bu lại xem vong trong vong ngoai.

Ngay sau đo, mấy canh cửa sổ của những toa nha ở hai ben đường bỗng nhien mở
ra. Từ ben trong khung cửa sổ xuất hiện mấy cay nỏ rất tinh xảo, nhắm thẳng
vao cỗ xe của Kaweixier đang ở giữa đường!

Tiếng bật nỏ bị lẫn trong tiếng ồn ao. "Băng! Băng!" mấy tiếng, mấy mũi ten
bắn thẳng vao thung xe. Tuy nhien thung xe du trong chỉ như mấy miếng van gỗ
binh thường nhưng lại chắc chắn hơn rất nhiều khiến mấy mũi ten lập tức văng
ra. Người đanh xe biến sắc, quat lớn: "Ông chủ! Co thich khach!!" rồi nhảy
dựng len, than hinh gia nua của hắn đột nhien đứng thẳng len; hắn rung cổ tay
một cai, cay roi ngựa trở nen thẳng tắp, đanh thẳng vao hai mũi ten đang vut
tới. "Bốp! Bốp!' hai tiếng, hai mũi ten đa gay thanh mấy đoạn!

Khong ngờ một kẻ trong gia nua như người đanh xe lại co thực lực đến vậy!

"Ông chủ! Đừng ra ngoai!" Lao đanh xe het lớn một tiếng rồi nhảy len noc xe,
cay roi trong tay mua tit thanh một vong tron. Lại nghe them mấy tiếng lộp bộp
lien tiếp, đa co mấy mũi ten nữa bị hắn đanh rơi.

Đột nhien từ phia sau, một bong người lao xuống, đầu trum kin bởi một chiếc mũ
da mau đen. Hắn đap xuống noc xe, vung thanh trường kiếm sang ngời tấn cong
lao đanh xe. Lao đanh xe het lớn một tiếng, cũng vung roi đanh sang. Hai người
lập tức giằng co với nhau. ga trum đầu vo cong rất dũng manh, trường kiếm như
một vầng hao quang chặt đứt chiếc roi ngựa thanh nhiều mảnh nhỏ! Lao đanh xe
vẫn vung quyền xong vao. Hai người đanh nhau, cung rơi xuống khỏi xe.

Tiếp theo bỗng nghe đanh bung một tiếng! Một mũi ten nỏ thật lớn bắn tới. m
thanh nay chỉ co thể phat ra từ một chiếc xe nỏ của quan đội!

"Ầm!" một tiếng, ten nỏ bắn trung thung xe lam no vỡ toang ra khiến Kaweixier
ở ben trong khong con chỗ nao ẩn than được nữa!

Lại một người nữa nhảy len noc xe, giương một cay cung dai nhắm thẳng vao
Kaweixier. Người nay cũng trum kin đầu bằng một chiếc mũ da, cay cung dai được
keo căng thanh một hinh tron, đầu mũi ten lấp lanh anh bạc!

Veo!

Sau tiếng rit gio, mũi ten bạc đa bắn tới trước mặt Kaweixier rồi ghim thẳng
vao ngực hắn!

"Xoạt!"

Mũi ten bạc đam vao ngực Kaweixier, xuyen qua than người hắn rồi ghim chặt
người được Hoang đế của Đế quốc tin nhiệm nhất vao tấm van của thung xe!

Kaweixier như ngồi dựa vao vach xe, mặt tai nhợt. Hắn nang tay cầm mũi ten
trước ngực, từ đo mau đang bắn ra dữ dội nhưng mặt hắn khong hề co một net đau
đớn nao. Hắn khep hờ mi mắt, nhin mũi ten trước ngực, bỗng nhien lại nở nụ
cười:

"Cha, đung la... một ý tồi tệ! Lại đi am sat!"

Rồi hắn lập tức nhắm hai mắt lại.

Kẻ tam phuc, người được Hoang đế Đế quốc tin nhiệm nhất va cũng la người được
cho la tể tướng thực sự của Đế quốc - Kaweixier- đa bị am sat ngay tren đường
phố của Đế đo Aosiji Liya!

Cai tin nay như một trận cuồng phong, quet qua toan bộ đại lục chỉ trong nhay
mắt!

Trong khi toan bộ đại lục đang ở vao thời điểm đầy giong tố đo, 'dế nhũi' của
chung ta con ở tit trong rừng sau, tay củi tay bua.

"Doc tổ! Doc tổ!" Meilin đứng ben cạnh hắn, cười lạnh. "Nếu ngươi co thể dung
bua đẽo ra một đoa hoa cuc thi ta mới tin vao chuyện của ngươi!"


  • 1 Chỗ nay bản Han Việt ghi la 'nhất đầu tuyết chước', thuyhiubi tra mai
    khong biết la con gi nen chọn con gấu!


  • 2 Chỗ nay bản Han Việt ghi la 'nhất trương thiểm tử', thuyhiubi mạn phep
    chọn la tấm chăn!


Mong được sự chỉ giao của cac bậc cao nhan! Hic!


Liệp Quốc - Chương #230