Tể Tướng Của Đế Quốc


Người đăng: Boss

Dịch va bien tập: thuyhiubi

Sallen Boni Rome ung dung đứng trước một binh hoa bằng đồng xanh đặt tren một
cai ban bong loang. Trong binh đang cắm một canh hoa giả, canh va la của no
được lam từ vang rong con canh hoa được lam bằng những la bạc mỏng được nhuộm
mau - kỹ thuật nhuộm nay rất tinh vi - để co được mau đỏ tươi của hoa tường
vi. Nhụy hoa ben trong la do những vien đa qui mau đỏ được khảm vao.

"Rất đẹp! Du la đồ giả nhưng đung la rất đẹp!"

Sallen Boni nhẹ nhang lấy một cai kinh lup. Nhin qua cai kinh lup, con mắt của
hắn trở nen to lớn một cach kỳ lạ. Hắn đi quanh ban một vong, cẩn thận xem xet
cai tac phẩm nghệ thuật nay dưới mọi goc độ. Sau đo hắn bỏ cai kinh lup xuống,
thần sắc thoải mai, hỏi: "Tốt lắm, ta muốn mua. Gia bao nhieu?"

Đứng trong phong la một người đan ong mập mạp, co vẻ như hơi mất tự nhien. Mặc
du hắn la nha buon chau bau lớn nhất ở đế đo nhưng hiện thời bộ dạng hắn đầy
vẻ cung kinh. Hắn đặt một tay len ngực, đầu cui thấp, những lời noi vuốt đuoi
va ca ngợi đầy vẻ xu nịnh tuon ra ao ao từ miệng hắn, khong ngừng.

"Ôi chao, đại nhan ton kinh, quả nhien ngai co con mắt tinh đời! Đay chinh la
mon đồ tốt ma ta phải bon ba cả năm ở phương đong để tim cho ngai. Ngai xem
những hoa văn tren lớp đồng xanh nay, chinh la từ thời cổ đại. No vẽ những tổ
vật của những vương triều xa xưa, tưởng như đa thất truyền. Ta đa nhờ đến mấy
chuyen gia về văn hoa để giam định no. Mon đồ nay co tuổi it nhất la đa ngoai
4000 năm. Hơn nữa theo như những hoa văn vẽ tổ vật chỉ ra thi chủ nhan đầu
tien của chiếc binh hoa nay la một vị vương giả với huyết thống cao qui. Con
nếu căn cứ vao hang loạt tai liệu lịch sử quan trọng khac thi ta co rất nhiều
chứng cứ để cho rằng chủ nhan của chiếc binh hoa nay đều la những người giau
sang tột bậc!

Noi tới đay nha buon chau bau mập mạp nay xoa xoa cai tran đầy mồ hoi rồi mới
noi tiếp, thật cẩn trọng: "Chỗ thiếu sot duy nhất của no la tren cai quai ben
trai co bị mẻ một chut! Ma ngai cũng khong cần quan tam tới no, vi ngược lại,
chinh chỗ mẻ nay, mới chứng tỏ gia trị lịch sử lau đời của no. Ngai xem! Đung
la đồ tốt ma!"

"Cho ta cai gia của ngươi đi!" Sallen Boni sắc mặt lạnh lung, hắn cầm một
vuong khăn lụa nhẹ nhang lau qua chiếc kinh lup rồi nhiu may noi: "Ngươi biết
la thời gian của ta vo cung qui gia nen chớ co lang phi!"

"Một vạn đồng vang!" Ga nha buon chau bau noi ra mấy tiếng.

Sallen Boni lập tức nhiu may, trong mắt hắn hiện len một net diễu cợt: "Một
vạn đồng vang! Thưa tien sinh, ta nghĩ ngai biết rất ro gia trị thực của mon
đồ nay, dường như ngai đa noi len gấp hơn năm lần! Chẳng lẽ ngai định noi
thach với ta?"

Tren tran ga nha buon, mồ hoi lại cang toat ra nhiều them, hắn cố tươi cười,
tren mặt hắn, những khối thịt mỡ đun lại với nhau thanh từng lớp: "Đại nhan,
ta nao dam thế. Nhưng ngai biết ma trong giới sưu tầm co một cau chan lý -
Bảo vật phải ở trong tay qui nhan!"

"Ta nhắc lại lần nữa: Thời gian của ta vo cung qui gia!" Sallen Boni chỉ noi
gọn một cau.

Ga nha buon rốt cuộc khong dam vong vo nữa ma noi luon: "La thế nay: Thang
trước ta mới mở một cửa hang chau bau va được ba tước đại nhan Dafou đến đặt
một cai vong cổ bằng kim cương, thế nhưng sau đo ten thuộc hạ ngu xuẩn của ta
lại lam sai đi một chut... Thế la cai vong đo khong thể giao đung hạn được.
Khi ta đưa ra phương an bồi thường thi ba tước đại nhan khong hai long ma đoi
phải bồi thường bằng ba mươi phần trăm của cong ty. Ta nghĩ nếu chỉ vi một cai
vong cổ kim cương ma phải bồi thường đến vậy thi cao qua cho nen..."

"Cho nen ngươi mời ta giup đỡ? Bằng cai binh hoa bằng đồng xanh nay?" Sallen
Boni nở nụ cười khinh miệt. "Ta lại nghe khong giống như ngươi noi, rằng Ba
tước phu nhan đưa vật liệu cho ngươi lam một cai vong cổ theo yeu cầu, trong
đo co loại thủy lan quý gia do một ma phap sư đa tặng cho ba ta lam lễ vật.
Thế nhưng ngươi lại lam mất của người ta! Hay la ngươi khong lam mất ma đớp
luon! Hả?"

Ga nha buon ho khan hai tiếng: "Đại nhan, ta mang danh dự thương nhan của ta
ra noi rằng người hầu của ta đa lam mất vật đo. Du ta đa trừng phạt no rất
nặng nhưng ba tước đại nhan cũng khong tha thứ cho ta..."

"Thoi đuợc!" Sallen Boni thở dai. "Ta cũng khong muốn biết sự thật lam gi. Con
về ba tước Dafou, ta sẽ đi gặp hắn noi chuyện..."

Hắn noi xong cầm cai binh hoa len xem xet cẩn thận một hồi rồi bỗng nhien cười
noi: "Ta lấy cai binh hoa nay. Cứ theo gia ngươi noi la một vạn đồng vang. À,
ma sẵn tiện hỏi luon: Ngươi đồng ý cho trả gop khong? Ngươi biết ma, ta đau
phải quan tham, lương bổng cũng chỉ co hạn."

"Mọi người đều biết rằng ngai co nhan cach cao thượng!" Ga nha buon chau bau
nhanh nhảu tan them. "Đương nhien, trả gop cũng khong thanh vấn đề!"

Hắn lập tức lấy từ trong ngực ra mấy tờ văn kiện, dung thai độ cung kinh đặt
chung len ban.

"Đay la mấy thứ giấy tờ, co kết quả giam định của cac chuyen gia về cai binh
hoa nay - tất cả đều co chữ ký của họ ben dưới - để chứng tỏ gia trị của no.
Con cuối cung la giấy tờ của ngai đay. Ngai chỉ cần ký ten vao ben dưới nay la
co thể co được thứ nay một cach hợp phap!" Hắn thậm chi chẳng đả động gi tới
những chi tiết về chuyện tiền bạc.

Giấy tờ nhanh chong được ký. Dĩ nhien khong phải la do chinh Sallen Boni ma la
bởi quản gia của hắn.

Ga buon chau bau như đa trut được ganh nặng, hit vao một hơi dai. Sau khi từ
biệt, khi người hầu đưa mũ va ao khoac tới, hắn cầm lấy mũ, ap vao ngực va cui
người xuống: "Vo cung biết ơn ngai. Ánh mắt ngai thật tinh tường, thưa tể
tướng đại nhan. Ngai la một nha sưu tầm phi thường xuất sắc!"

Noi xong ga mới chao va ra về.
Tể tướng đại nhan!

Đung vậy, Sallen Boni la đương nhiệm tể tướng của đế quốc Byzantine.

Vị tể tướng của đế quốc nay mới vừa ăn sinh nhật lần thứ sau mươi ba ngay hom
qua.

Hắn được sinh ra trong gia đinh thuộc dong họ Rome, dong họ nổi tiếng va giau
co nhất ở đế quốc Byzantine. Hắn la vị tể tướng thứ sau trong lịch sử của gia
tộc nay, chỉ co điều đang tiếc la Sallen Boni cũng la vị tể tướng nhục nha
nhất trong số sau vị của dong họ Rome.

Khong, thậm chi trong suốt lịch sử của đế quốc Byzantine thi hắn la vị tể
tướng hữu danh vo thực nhất.

'Đồ thừa SaBo' la biệt hiệu dan gian tặng cho vị tể tướng của đế quốc nay.
Thực tế thi chinh tể tướng đại nhan cũng biết hắn co cai ngoại hiệu ma khong
it qui tộc gọi sau lưng như vậy va hắn cũng thich dung no để gọi chinh minh!

'Đồ thừa' la một từ mo tả rất chinh xac tinh cảnh của tể tướng đại nhan.

Ai cũng biết Hoang đế đương nhiệm, Kỵ thương Đại đế Kangtuosi co một tinh cach
dũng manh va cực kỳ cố chấp. Quan trọng nhất la vị bệ hạ nay la một hoang đế
thượng vo, yeu đời sống của một chiến tướng, khong than cận mấy với bọn quan
văn nhưng lại rất thich những vien tướng hay sĩ quan quan đội thuộc Ưng hệ
trong đam quan lại cao cấp. Vậy thi đương nhien...

Nhưng đo cũng khong phải la nguyen nhan quan trọng nhất!

Một tể tướng của đế quốc thường phải la người bổ sung cho những thiếu sot
trong cac mệnh lệnh của hoang đế. Hắn phải cống hiến tri tuệ để giup hoang đế
thống trị đế quốc của minh. Thế nhưng ben cạnh Đại đế Kangtuosi đa co người
lam thay cong việc nay của tể tướng rồi!

Cai ga nay chẳng co quan chức, tước vị gi nhưng nếu so với những vị tể tướng
được hoang đế tin nhiệm trong lịch sử thi gần như mọi quyết định trọng đại của
Hoang đế đế quốc đều co bong dang của hắn trong đo.

Cai ga nay hầu như cướp hết mọi quyền lực của tể tướng hiện nay nhưng chinh
Sallen Boni, vị tể tướng đương nhiệm, cũng chẳng co được biện phap gi.

Bởi vi đo la người ma cả đế đo khong ai dam treu vao.

Kaweixier!

Chinh la cai người ma Hoang đế vo cung tin nhiệm, khiến cho tể tướng Sallen
Boni trở thanh một thứ 'Đồ thừa'!

Hoang đế tuy khong chan ghet gi hắn nhưng chắc chắn la cũng khong tin cậy hắn
được bao nhieu. Khong bao giờ ngai hỏi hắn co quan điểm hay ý kiến gi về những
quyết sach trọng đại lien quan đến đế quốc va ai cũng biết la trong tất cả
những quyết sach trọng đại của quốc gia thi Sallen Boni đại nhan chưa bao giờ
được tham dự để đong gop phần minh!

Mọi quyết định đều được Bệ hạ va Kaweixier, hai người, thực hiện hết ở gian
thư phong nhỏ trong hoang cung cả rồi!

Sallen Boni tồn tại chỉ để co một tac dụng duy nhất la ra mặt ở một số nghi
thức quan trọng để cho ra vẻ co danh hiệu tể tướng ma thoi.

Với cac chỉ dụ thong thường, Hoang đế va Kaweixier cũng đa thương nghị va
quyết định hết rồi mới giao cho hắn thực hiện sao cho thật đung. Hắn khong co
quyền quyết định, thậm chi khong co quyền đề nghị. Hắn chỉ la một kẻ biết nghe
lời va phụ hoạ rồi sau đo ngoan ngoan thực hiện cho tốt, thế thoi.

Co thể thấy lam một tể tướng như vậy thật la vo cung bẽ mặt va cũng chẳng danh
gia gi.

Trong lịch sử của đế quốc, chưa từng co một tể tướng nao bất lực va hen nhat
như Sallen Boni.

Hắn la tể tướng của đế quốc nhưng tren thực tế cac bộ trưởng đại thần cũng
khong ai coi hắn ra gi, ngoai mặt thi vờ ton kinh nhưng lại khinh bỉ sau lưng.

Từ nhiều năm qua Sallen Boni vẫn binh tĩnh vượt qua cai tinh thế quai dị nay.
Hắn chưa từng tranh đoạt thứ gi cho minh, chưa bao giờ muốn đoạt lại quyền
chức của minh ma cứ như rất thoả man với danh hiệu 'Tể tướng', chịu kho lam
một thứ biểu tượng nổi tiếng nhất trong đế quốc.

Tuy nhien, ngoai việc khinh bỉ hắn, điều duy nhất khiến cho mọi người đều thấy
ki quai la cũng từ nhiều năm qua, cả trước mặt va sau lưng, Sallen Boni đều ra
vẻ ton trọng - ton trọng thật sự chứ khong phải giả vờ theo cai kiểu bằng mặt
khong bằng long! - với kẻ thu lớn nhất của hắn: Kaweixier!

Kaweixier cũng đa từng noi một cau Sallen Boni la người co tri tuệ lớn nhất
trong số tất cả cac quan chức của đế quốc!

Chung ta co thể lý giải la những lời nay chỉ la lời của người thắng đối với kẻ
bại, nhưng co thật la như vậy khong?

Co lẽ con một chi tiết nữa ma mọi người vẫn xem nhẹ.

Sallen Boni năm nay sau mươi ba tuổi nhưng đa lam tể tướng trong suốt hai mươi
hai năm!

Hai mươi hai năm lam tể tướng!

Trong số sau vị tể tướng của dong họ Rome, chẳng ai lam được lau như vậy!

Thậm chi xet trong toan bộ cac tể tướng ở mọi triều đại của lịch sử đế quốc
Byzantine, đảm nhiệm chức tể tướng trong suốt hai mươi hai năm thi hắn đa được
xếp ở vị tri thứ hai, chỉ sau một vị tể tướng thời xa xưa đa ngồi ở vị tri đo
được hai mươi lăm năm!

Do đo chung ta hoan toan co thể tin tưởng - nếu xet đến tuổi tac, sức khoẻ của
hắn hiện giờ va cai cach như chẳng muốn gi hơn nữa của hắn từ trước đến nay -
rằng hắn co thể pha vỡ kỷ lục nay trong tương lai!

Người ta cang ngạc nhien hơn nữa la trong hai mươi hai năm đo, khong ngờ hắn
va Kaweixier chưa bao giờ phat sinh mau thuẫn với nhau! Đối với kẻ đa ranh
ranh la cướp đoạt hết quyền thế của hắn, Sallen Boni chưa bao giờ tỏ ra co
địch ý ro rệt.

Khong, hắn đương nhien khong phải bằng hữu của Kaweixier.

Va cai loại như lao Kaweixier nay cũng khong co bằng hữu.

Thế nhưng tể tướng đại nhan, trong cả một thời gian dai như thế khong hề co
chut nao ra vẻ chống cự lại Kaweixier.

Tren thực tế cach đay hai mươi hai năm, sau khi vị tể tướng cũ bị ốm chết,
Hoang đế đa chọn Sallen Boni, luc ấy mới co bốn ,ươi mốt tuổi, lam tể tướng
mới vi ba nguyen nhan:

Thứ nhất: Hắn xuất than từ dong họ Rome, xet về lý lịch va tư cach cũng đủ để
nhận chức vị nay.

Nguyen nhan thứ hai la dong họ Rome từ xưa đến nay khong bao giờ co chuyện đối
nghịch với hoang đế, xet về mặt trung thanh, Sallen Boni chẳng co gi phải dị
nghị.

Con về nguyen nhan thứ ba lại cang đơn giản va ro rang: Bởi vi hắn cũng biết
nghe lời.

Hoang đế la một người cường ngạnh, ngai chỉ khiem tốn trước mặt Kaweixier, do
đo ngai cũng chẳng cần một tể tướng chan chinh!

Thế thi Sallen Boni chinh la người thich hợp nhất để lựa chọn!

Tren thực tế, trong suốt hai mươi hai năm, hắn sắm vai một biểu tượng đung la
khong tồi ti nao, trong cac hội nghị trọng đại về quốc sự, hắn binh thường sẽ
khong co đề nghị cũng như ý kiến nao gay tranh cai.

Bởi hắn biết 'vang lời' va phối hợp nen Hoang đế du khong tin cậy gi hắn nhưng
lại dung tung đủ để cho hắn lợi dụng than phận ma kiếm chac. Cho du hắn co
nhận chut đỉnh hối lộ thi Hoang đế cũng khong chỉ trich gi.

Ngai cũng chẳng trong cậy gi vao hắn ngoai chuyện sắm vai tể tướng cho đẹp.
Ngoai ra, nếu khong kể chuyện hắn chẳng đếm xỉa gi đến chuyện quốc sự thi
những việc khac, hoang đế sai gi hắn lam nấy. Vi thế, ngai cũng co phần hơi
nuong chiều hắn.

Hắn chỉ co một thu chơi lớn nhất trong đời la sưu tầm cổ vật.

Ma cai thu sưu tầm cổ vật nay thi đung la hao tốn.

Tiễn ga nha buon chau bau ra tận cửa, Sallen Boni được người hầu thay cho hắn
một cai ao choang rộng rai va thoải mai. Sau đo quản gia của hắn, một người đa
theo phục vụ hắn suốt bốn mươi năm đưa cho hắn một phần danh sach lễ vật.

Đay la những lễ vật ma người ta đưa tới hom qua, nhan ngay sinh nhật của tể
tướng.

"Thật la mỉa mai phải khong? Quản gia than mến của ta."

Sallen Boni cầm danh sach lễ vật xem qua một luc, kem theo con co một xấp thư
chuc mừng. Bức nao bức nấy cũng đầy giọng điệu nhiệt tinh. Nhưng co trời mới
biết, mấy ten viết những lời nay co gọi hắn la 'Đồ thừa' ở sau lưng khong?

Ga quản gia khong noi gi, chỉ im lặng dang len từng phong thư một để mời Tể
tướng xem qua.

Cứ theo phep lịch sự trong giới thượng lưu thi tể tướng phải lựa ra trong xấp
thư chuc mừng đo một vai bức của những nhan vật trọng yếu, đang để cho hắn xem
trọng, rồi tự tay viết một bức thư hồi am va cảm tạ.

"Khong, quản gia của ta ơi, ta noi mỉa mai ở đay khong phải la chuyện bọn
chung noi xấu sau lưng ta thế nao." Sallen Boni bĩu moi. Du đa sau mươi ba
tuổi nhưng răng lao vẫn con hoan hảo, hắn cười một cach cổ quai va noi: "Ta
biết hết bọn chung noi gi sau lưng ta! Hừ! Nao la cai thứ 'Đồ thừa', nao la
khong đang mặt tể tướng, nao la tể tướng gi ma chỉ biết ăn tiền, chỉ biết ngồi
nha hoa giải những tranh cai giữa bọn nha buon chau bau với đam qui tộc nhỏ...
Hừ! Chung tưởng ta khong biết sao?! Nhưng ta khong quan tam những chuyện đo,
quản gia than mến của ta, du chỉ một chut cũng khong!"

Tể tướng đại nhan noi tới đay lại lấy ra tiếp một phong thư nữa, lần nay anh
mắt hắn thoang thay đổi khi xem cai ten tren bi thư, khoe miệng hắn lại lộ ra
một net cười quai dị.

"Ta noi mỉa mai đay la: Ở cai tuổi của một lao gia như ta thi sinh nhật thật
ra khong phải la chuyện để ăn mừng, đung khong? Ta đa sau mươi ba tuổi, them
một lần sinh nhật la bước gần them một bước đến chỗ chết, thế thi tại sao mọi
người cứ vẫn phải coi đay la chuyện đang phải ăn mừng? Mừng cai gi? Mừng chinh
minh ngay cang gần cai chết sao? Mừng tuổi thọ minh bớt đi một tuổi a?!"

Tuy nhien, khi noi đến đay thi nụ cười của Tể tướng đại nhan cang nở rộ:

"Xem nay, vẫn con co người hiểu ý ta. Hay xem phong thư nay viết thế nao?
Khong phải la những lời chuc tụng nham chan, cũng khong la vẻ kinh trọng mỉa
mai! No viết rằng: 'Thấy cai chết ngay cang đến gần khiến ta cang them chan
nản. Ta biết rằng thấy cuộc sống ngay cang ngắn đi đung la một điều đau buồn
nhưng vẫn hi vọng ngai biết tận hưởng những ngay con lại.' Ha ha! Một lời chuc
mừng tuyệt diệu! Xem ra tren thế giới nay khong phải khong con người thong
minh!"

Tể tướng đại nhan cầm la thư, net cười tren mặt cang luc cang ro rệt.

"Ký ten ben dưới la... Ý! La tien sinh Kaweixier đang kinh! Cha!"

Tể tướng đại nhan dường như tam tinh đang rất vui vẻ. Hắn lập tức lấy một cay
but viết thật nhanh một bức thư hồi am. Nội dung thư rất ngắn gọn va cũng kỳ
quai như vậy. Hơn nữa xem ra chẳng ăn nhập gi cả.

"Tien sinh Kaweixier ton kinh, cảm ơn ngai đa gửi thư chuc mừng.

Ta muốn noi rằng ta vẫn khong thich cai ten khốn kia của ngai!"

Sau khi ký ten minh. Tể tướng đại nhan đưa thư cho ga quản gia. "Cho người đi
gửi ngay bay giờ, nhanh, thật nhanh."

Ga quản gia cũng chẳng noi gi cả. Tren thực tế, tinh cach của hắn cũng giống
với ngai tể tướng đại nhan: Dường như khong bao giờ biết tranh luận la gi!

Thư được người hầu mang đi rồi. Thật khong ngờ, chỉ trong chưa đến một tiếng,
đa co hồi am từ Kaweixier.

Nội dung hồi am của hắn cang đơn giản hơn, chỉ vẻn vẹn một cau:

"Thưa tể tướng đại nhan ton kinh: Ta cũng vậy!"


Liệp Quốc - Chương #227