Vận May.


Người đăng: Boss

Dịch va bien tập: thuyhiubi

Cả bốn người đều ha to miệng thở dốc như ca ra khỏi nước. Họ ra sức thở, khuon
mặt nhăn nhum meo mo, gan xanh nổi đầy tren cổ va tran, miệng ha to nhưng
khong một am thanh nao phat ra được.

Hạ Á vẫn nghe được tiếng thet gọi của Dora nhưng so với những tiếng sấm nổ
vang ben tai - do ý thức hắn khong khống chế được ma sinh ra trong tam tri -
thi tiếng gọi của Dora qua mong manh.

Con bọ cạp hinh người chậm rai tiến về phia Hạ Á. Cai bong to lớn của no đa
trum len người hắn, cai đuoi va than hinh no dương cao. Con bọ cạp dung chan
trước hất cay cời lo của Hạ Á văng tuốt vao rừng rồi mới cong người, dung cai
đuoi - to đung, nhọn hoắt va con mang theo một lan khi lạnh - bổ thẳng vao
ngực Hạ Á!

Một tiếng va chạm choi tai vang len, cai đuoi dai đam vao giữa ngực Hạ Á, hắn
lập tức het lớn một tiếng. Sức mạnh của cu bổ đuoi nay qua lớn khiến cả người
hắn bị ep sau vao trong đất. Hạ Á thấy minh như bị một con tuấn ma giẫm mạnh
vao ngực để vọt qua, ap lực trước ngực qua lớn khiến hắn nghe ro tiếng gay
răng rắc của xương sườn. Đau!... Mắt hắn tối sầm, bị kich thich bởi cơn đau dữ
dội, hắn cuối cung cũng thoat khỏi sự troi buộc của đon Tam linh phong bạo nen
đa het to len!

May cho hắn, trước ngực hắn đa được che chở bởi một lop vảy rồng của Dora. Cu
đam của đuoi con bọ cạp tuy rất mạnh nhưng cũng khong xuyen thủng được vảy
rồng, chỉ lam hắn phun ra một bụm mau tươi.

Con bọ cạp khổng lồ dường như cũng rất tức giận vi cu đam nay khong chọc thủng
được Hạ Á, ngược lại no con bị đau vi dung sức qua mạnh khiến muốn trẹo cả
đuoi đi. Kết quả nay khiến no vừa căm tức vừa quai lạ nen no lui lại hai bước,
dung cang gắp Hạ Á len. Hai cai mũi nhọn hoắt tren cai cang đam xuyen qua đui
Hạ Á rồi nang cả người hắn len trước mặt con quai vật. Hạ Á vo cung đau đớn,
hắn run rẩy cả người, long toc dựng ngược nhưng trong tri lại cang them sang
suốt. Hắn miệng đầy mau, hai tay ra sức đẩy mạnh vao cai cang, cố sức thoat
ra.

Con quai vật đa nang bổng Hạ Á len, cả người hắn đa nằm gọn trong hai cai
cang, tưởng chừng như no chỉ kẹp một cai sẽ cắt hắn ra lam hai thi phia sau,
trong rừng lại truyền đến một tiếng rit ki quai.

Cung với tiếng rit choi tai co thể lam người ta ngất xỉu nay la một cai bong
mau xam phong ra từ đam rừng rậm. No đam bổ vao lưng con bọ cạp, dương mong
vuốt chụp xuống lưng con nay rồi ha to miệng ra hung hăng cắn xe.

Con bọ cạp bị tấn cong đột ngột cũng thoang giật minh, cuối cung no mở cang
ra, hất Hạ Á văng tuốt ra xa. Khi Hạ Á nặng nề rơi xuống đất, sự troi buộc
trong tam tri hắn đa hoan toan mất đi khiến hắn tỉnh tao hoan toan. Du rằng
phải chịu đau đớn vo cung, hai vết thương tren đui vẫn đang đổ mau nhưng hắn
cũng cố xoay người lại va giật cả minh vi cảnh tượng trước mắt.

Con vật vừa lao len lưng con bọ cạp ma cắn xe đien cuồng kia co một than đầy
vẩy cứng mau xam, than hinh tuy to lớn nhưng so với con bọ cạp kia thi chưa
bằng phan nửa, ro rang la kem thế hơn hẳn. Nanh vuốt sắc ben của no cũng chẳng
ăn thua gi với lớp giap ngoai cứng rắn của con bọ cạp, mong vuốt chỉ tạo thanh
những vết mờ tren lớp giap đen con răng nanh thi chỉ phi cong khi tap len đo
ngoai việc tạo nen những am thanh sột soạt.

Hạ Á nhận ra chinh la một con ki đa thật lớn đa cứu mạng hắn: Con ki đa sấm,
thu cưỡi của ga cao thủ Zhaku - Arab!

Luc trước, khi chiến đấu với lũ ki đa kịch độc con vật nay đa bị thương va
được Arab thả đi. Từ khi toan bộ đam người Zhaku bị giết, no chưa hề xuất
hiện. Hạ Á cũng nghĩ la no đa chết, khong ngờ no lại đột nhien xuất hiện đung
vao luc nay.

Con ki đa sấm ha miệng rit len - với khả năng thien phu, tiếng rit của no cũng
la một dạng ma phap cong kich bằng am thanh, co thể khiến đối phương sợ hai,
thậm chi hon me - nhưng đối với con bọ cạp nay cũng khong co tac dụng mấy ma
chỉ khiến no them giận dữ!

Cuối cung con bọ cạp hơi xoay người chạy đến đam cay cối trong rừng rồi vọt
thẳng len, bam vao một than cay lớn rồi nhanh chong lộn ngược người, phong
xuống đất khiến cho con ki đa cũng văng ra khỏi lưng no. Con ki đa sấm rơi
xuống đất keu len đau đớn. Khong đợi cho con ki đa kịp đứng len, con bọ cạp đa
xoay lại tấn cong, no dung cặp cang to lớn kẹp lấy con ki đa rồi bổ cai đuoi
từ tren cao xuống, đam thủng người con nay.

Con ki đa sấm rống len một tiếng the thảm, ha miệng phun ra một voi mau, than
thể yếu ớt giẫy dụa mấy cai. Cai đuoi của con bọ cạp khong chỉ đam thủng than
no ma con ghim chặt no tren mặt đất. Con bọ cạp vung cang xả tới cắt lia hai
chan trước của con ki đa, mau bắn tung toe. Con ki đa giay dụa ngay cang yếu
dần, miệng he ra, từ trong miệng trao ra một đống bọt mau.

"Ngươi... Mẹ kiếp! Con chờ gi nữa?!" Tiếng Dora gao len trong đầu Hạ Á.

Hạ Á con đang ngay ra vi sợ thi bị Dora gao len khiến hắn tỉnh ra. Mắt thấy
con ki đa sấm đa bị giết hại, du chỗ xương gẫy đau đến mức lam hắn muốn nga
xuống nhưng Hạ Á vẫn cố gắng chồm dậy. Tay hắn đang sờ soạng chung quanh bỗng
quơ được một thanh kim loại dai, chẳng biết la thứ gi nữa nhưng hắn vẫn nắm
chặt trong tay. Hạ Á loạng choạng lui lại mấy bước rồi gầm len một tiếng, xong
vao tấn cong con bọ cạp khổng lồ kia.

Người hắn đang ở giữa khong trung, hai tay vung cao, một vầng sang đỏ từ trong
mắt hắn phat ra trum len nửa than tren. Con bọ cạp khổng lồ dường như cũng cảm
thấy được cong kich của Hạ Á nen buong con ki đa ra, xoay người lại. Nhưng vi
đuoi no con vướng trong người con ki đa con đang giay dụa nen nhất thời no
chưa rut đuoi ra được ma chỉ dung cai cang định kẹp lấy Hạ Á con đang lơ lửng
tren khong.

Hai mắt Hạ Á luc nay toat ra hao quang mau đỏ như lửa. Ở giữa khong trung, khi
cặp cang vung đến, hắn bỗng như một con ca, uốn gập minh lại, thoat khỏi đon
tấn cong của con bọ cạp!

"Vu!" một cai, Hạ Á đa om chầm lấy than con bọ cạp rồi khong kịp suy nghĩ, đam
luon thanh kim loại đang nắm trong tay vao nơi gần nhất!

Hạ Á, đa tới đường cung, gầm len: "Long... Thứ...!"

Đay la lần đầu tien hắn dung đến tuyệt chieu nay ma khong co cay cời lo trong
tay! Long Thứ vừa được xuất ra, tức thi sức lực toan than của hắn cuồn cuộn đổ
vao thanh kim loại trong tay như nước thủy triều. Trong nhay mắt một quầng
sang đỏ như mau đổ dồn về đoi tay hắn!

Thanh kim loại đam vao than con bọ cạp hơi khựng lại một chut nhưng rồi lớp
giap mau đen cứng rắn bảo vệ mặt ngoai của con quai vật đa bị vầng sang đỏ rực
mau mau tren tay hắn lam cho mềm nhũn đi như đa bị ăn mon rồi thủng một lỗ.
Ánh sang đỏ chỉ hơi nhạt đi một chut rồi lại bung len, ao ạt tuon vao lỗ thủng
vừa được tạo ra.

Hạ Á, một tay giữ chặt than bọ cạp, vẻ mặt quyết liệt, dữ tợn như một con quỉ,
tay kia nắm chặt thanh kim loại đang dần dần tan ra dưới tac dụng của Long Thứ
ma hắn khong hề hay biết! Thanh kim loại trong tay hắn tan chảy ra như một cay
gậy tuyết gặp lửa, trở thanh một dong chảy đỏ ửng như lửa đổ vao trong than
thể con quai vật.

"Bịch!" Cuối cung Hạ Á cũng đa kiệt sức, buong minh nga xuống mặt đất. Hắn lập
tức thấy con bọ cạp khổng lồ kia lien tục lui về phia sau, cai đầu đang sợ của
no ha rộng miệng gao ru phat ra những am thanh đau đớn, choi tai. m thanh nay
ngay cang nhỏ dần... Từ tren lưng no bỗng xuất hiện một khối lớn mau đen, ngay
cang phinh to như một cai bong bong rồi nổ tung! "Ầm!" một tiếng dữ dội, một
man sương hồng bung ra manh liệt, mau thịt bắn tứ tung, than thể con bọ cạp bị
pha nat.

Tren lưng no co một lỗ thủng toang hoac, đường kinh đến cả thước, từng cuộn
lớn chất lỏng từ ben trong tuon ra. Con quai vật khổng lồ rống len tuyệt vọng,
rồi tiếng rống trở thanh tiếng nức nở nhỏ dần. Than thể vĩ đại của no lảo đảo
vai cai, cố gắng lui lại được mấy bước rồi đổ ầm xuống đất, cuộn lại thanh một
đống. Chung quanh dần dần trở nen yen lặng hoan toan.

Hạ Á sức lực đa cạn, mắt mờ dần đi rồi cũng mất đi ý thức, rơi hẳn vao bong
tối.

Đến khi hắn tỉnh lại được thi thấy tren mặt minh như bị ướt vi nước. Đầu oc mơ
hồ khiến hắn tưởng la mưa, nước mưa rơi tren mặt hắn. Theo bản năng hắn định
giơ tay lau đi nhưng vừa nhấc tay len, than hinh thoang động, hắn đa thấy đau
nhoi đến nỗi phải vo thức keu len một tiếng thảm thiết: "Á!".

Cai đau nay khiến hắn tỉnh dần len. Hạ Á miễn cưỡng mở to đoi mắt thi lại bị
choi bởi anh mặt trời tren đầu nen lại nhắm lại. Sau khi hắn đa nhắm mắt thi
lại cảm thấy được một cai bong che len mặt. Hắn mở mắt lần nữa thi mới thấy
được ro rang cảnh vật trước mặt.

Một canh la lớn che tren đầu hắn để chặn anh mặt trời, con người cầm canh la
nay chinh la Tatara, ten ma phap sư hầu cận đang khinh của hắn.

Mặt Tatara đầy mồ hoi, một giọt mồ hoi vẫn con đọng tren chop mũi hắn, đong
đưa. Mặt hắn lem luốc từng vệt đen trắng lẫn lộn giữa mồ hoi va bụi bẩn trong
thật tức cười. Đoi mắt đầy vẻ lo sợ.

Ga ma phap sư, một tay giơ canh la che nắng cho Hạ Á, tay kia cầm một cai khăn
ướt ra sức bop cho một it nước nhỏ len mặt Hạ Á. Thấy Hạ Á mở mắt ra, Tatara
lập tức reo len vui mừng: "Cảm tạ thần linh! Ngai thật toan năng! Ông chủ!
Ngai tỉnh rồi!

Biết chắc minh vẫn con sống, Hạ Á mấp may moi noi ra cau đầu tien với giọng
yếu ớt: "Chết tiệt! Ngươi vắt khăn lam nước chảy vao mũi ta..."

Tatara sung sướng hoan ho, hắn nhảy dựng len, vứt cai canh la đi rồi hết sức
đỡ Hạ Á ngồi dậy.

Hạ Á luc nay mới nhận ra bọn hắn vẫn đang ở cạnh khe nui. Trước mặt hắn, cach
khoảng hơn mười thước, la cai xac của con bọ cạp khổng lồ co điều mau đa kho
hết, ben cạnh đo la xac con ki đa sấm.

Nhin sang ben trai, hắn thấy Shaerba va ten linh đanh thue đang nằm dưới hai
gốc cay to. Hắn luc đầu rất lo sợ cho họ nhưng sau đo thấy được ngực Shaerba
vẫn khẽ phập phồng mới nhẹ nhang thở ra.

"Bọn họ khong chết, thưa ong chủ!" Tatara nhin theo anh mắt của Hạ Á, noi
nhanh. "Họ chỉ bị hon me bất tỉnh!"

"Hon me... bất tỉnh..." Hạ Á lập lại rồi cố gượng dậy nhưng di chứng của Long
Thứ đa khiến toan than hắn ra rời. Vả lại hắn chỉ hơi nhuc nhich đa đau thấu
tam can. Quan trọng hơn nữa la lại thấy kho thở do xương sườn đa bị gay, cứ
mỗi lần hit sau vao la ngực lại đau đến cong cả lưng khiến Hạ Á phải nghi ngờ
khong biết chỗ xương sườn bị gay co chọc vao phổi hay khong. Hai vết thương
tren đui hắn, nơi bị đam bởi cai cang của con bọ cạp, cũng đa được băng bo lại
một cach tho thiển, ro rang la bởi Tatara.

Tatara xem ra đa vo cung mệt mỏi, hắn khong ngừng đưa tay chui mồ hoi. Mồ hoi
cũng ướt đẫm ao hắn, cả trước ngực lẫn sau lưng. Một giọt mồ hoi lẫn nước mũi
con đọng tren chop mũi hắn khiến hắn trong vừa đang thương lại vừa buồn cười.

Nhưng ga ma phap sư nay co vẻ vui sướng thực tinh. Hắn om chầm lấy cai đui
khong bị thương của Hạ Á cất tiếng khoc lớn: "Ông chủ ơi! Cuối cung ngai đa
tỉnh lại! Ta quả thực đa rất sợ hai! Cứ ngỡ chỉ mỗi minh ta con sống! Ở cai
nơi quỉ quai nay, nếu ta chỉ co một minh thi chắc la khong sống nổi. Hu hu
hu... May qua, ngai khong chết. Cang may hơn nữa la ngai đa tỉnh lại."

Hạ Á thở dai, gọi: "Tatara!"
Ga ma phap sư khong co phản ứng gi.

Hạ Á chỉ co thể cố sức gọi lớn them một cau nữa.

"Cai gi hả ong chủ?" Ga ma phap sư lại quẹt mũi một lần nữa.

Hạ Á cắn răng noi: "Ngươi quẹt nước mũi vao quần ta kia!"


Liệp Quốc - Chương #223