Mai Táng.


Người đăng: Boss

Dịch va bien tập: thuyhiubi

Một cột sang mau đỏ bung len, bắn thẳng vao đầu của Răng To, con quai vật nay
đang ha to miệng gầm ru nen chum tia sang bắn luon vao miệng no! Hang loạt am
thanh thật lớn, ro rang la từ trong cơ thể Răng To truyền ra, nghe như tiếng
rang đậu trong chảo ở nha hang ma Hạ Á vẫn nghe, cứ lach tach khong ngừng.

Trong nhay mắt, than hinh của Răng To như phinh to len rồi lập tức trở lại như
cũ nhưng lớp vỏ ngoai day cui va đen bong như một bộ giap của Răng To bỗng
nhien hiện đầy những vết rạn nứt. Từ những khe hở của cac vết nứt nay mơ hồ lộ
ra những tia sang đỏ.

Cuối cung la một tiếng nổ ầm vang! Một cột sang mau đỏ bắn ra từ phia đuoi của
Răng To! Vụ nổ dữ dội khiến hai chan sau dai ngueu ngoao của no bay luon ra
sau cung với một phần than thể! Phia sau than của no biến thanh một lỗ thủng
to, thật đang sợ. Co thể noi đến một phần tư cơ thể của no đa bị vụ nổ pha
bay! Mất hai chan sau, Răng To khong đứng thẳng được nữa, no lung lay một hồi
rồi đổ ầm cai than hinh khổng lồ của no xuống mặt đất, mặc cho sau chan con
lại quều quao đến mấy cũng khong thể đứng len nổi.

Miệng no đa như muốn rớt ra. Hai cai răng to lớn thi một đa bị cột sang mau đỏ
đanh rơi xuống đất luc chui vao miệng no, con một cũng đa lặc lia sắp rụng.
Cặp mắt đang sợ, ghe tởm kia cũng co một con ngươi bị đẩy gồ cao hẳn len đến
hơn phan nửa như muốn rớt ra ngoai.

Răng To ra sức gầm thet, am thanh đầy đau đớn va giận dữ, khong con vẻ hung
trang như trước ma lại gần như chỉ con chut hơi tan.

Hạ Á ở đang kia từ từ buong thong hai tay, thở hổn hển một hồi rồi nga ngửa ra
sau, nằm tren mặt đất. Một lat sau, hắn oẹ ra một bung mau. Tren người hắn,
những chỗ da thịt lộ ra, nhanh chong hiện len những đốm mau li ti!!

Một cảm giac mệt mỏi ập đến, Hạ Á cảm thấy tất cả sức lực va tinh thần đều bị
đon tấn cong vừa rồi hut cạn. Hắn nằm tren mặt đất như đa chết rồi, ngay cả sự
đau đớn cũng chỉ lờ mờ cảm thấy. Hạ Á cố gắng nhuc nhich người, định noi gi đo
thi Răng To bỗng gao len một tiếng, quay cai đầu đầy thương tich về phia hắn,
ha miệng phun ra một voi chất keo! Hạ Á trung phải đam keo nay lập tức dinh
luon trong đo, hết cục cựa!

Răng To lắc lư tấm than tan mấy cai, phia sau người no khong ngừng tuon ra một
thứ chất dịch gi đo co mau sắc ki quặc, lại co cả nội tạng linh tinh...

Than hinh khổng lồ tuy khong đứng vững nhưng vẫn cố tiến len phia trước, tạo
thanh một vệt đầy kinh tởm tren mặt đất.

"Tatara! Mau len!" Hạ Á mấp may moi, thở dồn.

Tatara, mồ hoi toat ra như tắm, mặt trắng bệch như tờ giấy, cuối cung cũng
tung cai quầng sang trong tay len. Ba đoạn xương nhỏ với ba mau khac nhau xoay
tron thật nhanh tren đỉnh đầu hắn. Tatara ngam nga thật nhanh cau thần chu
trong miệng...

Nhưng sau đo Răng To bỗng lam một việc ma khong ai co thể ngờ tới!

No quay đầu lại, dung chiếc răng con lại cắt phăng than người nặng nề của no
ra khỏi cai đầu!!

Cai đầu rơi tren mặt đất, lăn long loc, khong ngờ vẫn chưa chịu chết ma lại cứ
nhich dần đến Hạ Á từng chut một! Thể tich phần phải điều khiển đa nhỏ đi
nhiều nen vận tốc cũng tăng rất nhiều! Con mắt con lại của no nhin chằm chặp
vao Hạ Á đầy oan độc!

No muốn giết minh! Du chết no cũng quyết giết minh!

Ý nghĩ đo xuất hiện ngay lập tức trong đầu Hạ Á. Con quai vật nay quyết cung
minh đồng quy ư tận!

"Hay!!!!!"

Tatara bỗng nhien quat một tiếng, trong số ba đoạn xương với ba mau khac nhau
đang xoay thật nhanh tren đầu hắn bỗng co một đoạn bắn ra! Đoạn mau xanh!
Nhưng net mặt Tatara đột nhien biến sắc, đầy vẻ cổ quai. Hắn kinh ho một
tiếng: "Á!"

Đoạn xương mau xanh tiếp tục xoay tron, lập tức biến thanh một vầng hao quang
mau xanh ngọc bich dịu dang ma ấm ap. Vầng hao quang nay từ từ lan rộng ra,
tuy mau sắc nhạt dần đi nhưng lại bao phủ một phạm vi đến mấy chục thước!

Khi Hạ Á lọt vao trong vầng hao quang mau xanh nay, than thể đang kiệt sức của
hắn bỗng co một cảm giac dễ chịu, như được một dong suối mat rot vao, cả người
đều khoan khoai.

Con ngay đang sau Tatara, Arab, vốn đang qui tren mặt đất ma thở dốc, bỗng
thấy cac vết thương tren người y đột nhien khep miệng, ngừng chảy mau! Y cảm
thấy minh đang từ chỗ hấp hối bỗng lại được rot them sức sống vao người. Arab
hit vao thật sau rồi phat hiện ra một điều bất ngờ: Y đa co thể cử động trở
lại!

"Ngươi đien rồi! Sao vậy?!" Hạ Á chửi ầm len. "Mẹ kiếp, ngươi sử dụng trị liệu
thuật lam gi?! Giết con nhện kia kia!!"

Tatara thần tinh đầy đau khổ: "Ta... ta... ta ta..."

"Ngươi! Ngươi ngươi cai quai gi?!"

"Đừng mắng hắn, khong phải lỗi hắn đau!" m thanh trong đầu của Dora thực nhẹ
nhang: "Tại ta! Ta vẫn chưa noi cho ngươi biết! Nhược điểm lớn nhất khi sử
dụng ma thuật sinh mệnh la chinh bản than ma phap sư khong thể khống chế được
no, chỉ dựa vao xac suất!"

Ặc! Xac suất????
Mẹ kiếp!! Vứt mẹ no đi!!!

Hạ Á mới mắng thầm một cau, bỗng nhien thấy một việc thật kinh khủng khiến hắn
tịt luon!

Bởi vi vầng hao quang mau xanh kia khong chỉ phủ len hắn ma con phủ luon cả
Răng To vao đo!

Răng To vốn chỉ cach Hạ Á hơn mười thước, được luồng hao quang phủ len bỗng
như rất sung sướng, ru len! Dưới anh sang xanh, vết thương đang sợ tren miệng
no dần dần khep lại, du rất it nhưng mau đa khong con chảy ra nữa! Đang sợ
nhất la tren cai đầu tron tron của no bỗng nhien vang len mấy tiếng "Poc!
Poc!" rồi mọc ra mấy cọng rau! Mấy cọng rau nay ngo ngoe một luc thi bỗng
chống xuống đất, nhấc hẳn cai đầu len khỏi mặt đất!

Mấy cai chan nay nhỏ xiu, dường như khong đỡ nổi cai đầu lớn đến vậy!

Nhưng cũng may, chung co số lượng! Một... hai... ba... ... bảy... tam!!! Tam!
Tam cai chan!

Hạ Á sợ đến ngay người ra!

Tam chan?! Con Răng To nay mọc them tam cai chan sao?! No đa tự chặt đi khuc
than của chinh minh, khong ngờ lại mọc ra được them tam cai chan lần nữa! Lại
trở thanh một con nhện... co cai đầu khổng lồ! Du than hinh nhỏ hơn rất nhiều!

Co them tam chan chống đỡ, tốc độ của Răng To nhanh hơn rất nhiều, no chạy
thẳng về phia Hạ Á!

Hạ Á tức giận mắng to: "Mẹ kiếp! Tatara, ngươi lam cai chuyện cho ma gi
vậy?!!! Mau giết no! Giết no!!"

Tatara đa muốn khoc khong ra tiếng, ngồi bệt xuống đất, het to: "Ta khong biết
gi! Lao gia! Ta khống chế ma phap khong được!! No tự chọn trị liệu thuật!! Ma
phap nay chỉ dung một lần đa khiến ta mất hết sức lực!! Ta... ta... ta... hiện
khong thể..."

Quỷ thật!

Hạ Á than thầm trong long, mắt thấy Răng To đa gần như ở ngay trước mặt. Cai
răng to đung, sắc ben như một thanh đao của no đa ở sat ben chan!

Khi Hạ Á đa tuyệt vọng, bỗng từ phia sau hắn vang đến một tiếng gầm giận dữ.
"Choang!" Một thanh giao bằng xương đa ghim trước chan Hạ Á! Arab từ phia sau
đa vọt len, y đứng chắn trước người Hạ Á, canh tay con lại của hắn rut thanh
giao bằng xương vung len, kem theo một tiếng het, đam vao đầu Răng To!

"Phập!" Đầu của Răng To hẳn la khong thể rắn chắc như than của no, vết thương
lại vừa mới khep miệng, lớp vỏ ngoai con qua yếu nen ngọn giao đa bất ngờ
xuyen sau vao trong!

Nhưng Arab cũng keu thảm một tiếng! Thi ra Răng To vẫn cố vung vẩy chiếc răng
to lớn của no. "Xoẹt!" Arab ren len rồi lui lại liền mấy bước, nga ngồi đanh
bịch tren mặt đất, hai tay om lấy bụng dưới, miệng ộc mau tươi.

Răng To, bị ngọn giao đam trung ghim chặt tren mặt đất, tha hồ cho no gao
thet, ra sức quơ quao tam cai chan mới mọc, cũng khong dậy nổi. Chỗ bị giao
đam tuon mau khong ngừng, sức lực của no nhanh chong cạn kiệt, tiếng keu của
no nhỏ dần rồi tắt hẳn!

Hạ Á cố sức nhuc nhich nhưng khong thể! Hắn bị dinh chặt vao lớp keo, hơn nữa
lại vừa mới dung Long Thứ nen đa kiệt sức.

Arab nằm xuống ben cạnh Hạ Á. Ga cao thủ Zhaku nay đang hấp hối!

Hạ Á thấy rất ro vết thương ở bụng Arab! Bụng y như bị rach toang, du y co cố
sức dung tay bịt lại nhưng vết thương qua lớn, từng bụm ruột ben trong cứ phoi
ra hết loạt nay đến loạt khac.

Arab thở dốc, hơi thở rất yếu, mũi miệng đều trao mau, nhin Hạ Á đăm đăm.

"Nay! Ta... thật ra... cũng đoan được... việc... xa nữ nhờ ngươi... Ngươi...
nhất định phải..."

Hạ Á ngẩn ngơ nghe hắn noi.

"Ta... xa nữ muốn ta... bảo vệ ngươi... đến... đến bộ lạc." Arab bị mau dồn
len, noi đứt từng quang nhưng vẫn cố noi nốt cau cuối:

"Vận mệnh của bộ tộc người Zhaku... nhờ ngươi... Kinh mong... ... ..."

Arab noi đến đay thi khong gượng được nữa, anh mắt mờ hẳn, thở ra một hơi dai
rồi ngưng hẳn.

Hạ Á bị dinh trong lớp keo vừa lạnh vừa tanh hoi, chỉ biết nhin Arab ra đi.
Con Tatara, sau khi phat ra ma phap sinh mệnh, cũng chẳng động đậy nổi. Thể
trạng của hắn con tệ hơn cả Hạ Á!

Một hồi lau sau, đam keo do con nhện phun ra dần dần kho đi, trở thanh một lớp
tinh thể vừa cứng vừa don.

Người thoat ra đầu tien la Shaerba. Hắn ra sức gao thet, cựa quậy, thoat than
ra khỏi đống tinh thể kho don kia rồi rống len hai tiếng, đi lại mấy bước,
nhặt len một it vũ khi đa hỏng, đập tan những chất con dinh tren người đồng
bọn rồi cung họ nang Hạ Á len.

Hiện thời Hạ Á đa ngất đi sau khi sử dụng đến tuyệt chieu Long Thứ với vien đa
ma Kaweixier đa tặng. Nen nhớ la lần hắn sử dụng chieu nay ở đế đo đa phải hon
me mất một đem! Lần nay ngất đi cũng kha lau, it ra cũng phải mấy tiếng. Vừa
tỉnh lại Hạ Á đa gao len: "Arab! Cai ten nay!!! Ngươi..."

"Hạ Á!" Shaerba nghiến răng thật chặt, nhin 'dế nhũi' đăm đăm, trầm giọng noi:
"Hắn chết rồi!"

Hạ Á lặng cả người. Hắn đẩy luon Shaerba ra, đứng len bước qua chỗ Tatara, cho
ten nay một đa rồi nổi giận noi: "Ten khốn kiếp nay! Ma phap của ngươi la cai
cho gi! Thật la vo dụng!!" Tatara chẳng noi nen lời, mặt đầy vẻ van xin.
Shaerba chạy vội lại keo Hạ Á ra: "Khong vo ich đau! Cũng tốt cho thương thế
của ngươi lắm đo!"

Hạ Á đỏ cả mặt len, giận dữ nhin Tatara một hồi rồi thở dai.

"Bọn người Zhaku đung la hảo han!" Shaerba thấp giọng noi: "Họ chết cả rồi!"

Hạ Á "A!" một tiếng rồi nhin Shaerba va ba ten linh đanh thue con lại.

Bấy giờ tren mặt đất khắp nơi đều đầy những thi thể của bọn ki đa va của Răng
To. Con thi thể của những người trong đoan đa được Shaerba va đồng bọn gom lại
từ trước khi Hạ Á tỉnh lại.

"Chung ta cung mai tang cho họ." Hạ Á suy nghĩ một luc rồi noi, đồng thời bước
đến nơi đặt thi thể của mọi người.

Xac Arab được xếp trước tien, đam ruột của y đa được Shaerba thu về, nhet lại
vao bụng rồi băng lại bằng một tấm vải. Khuon mặt đa được chui sạch nhưng mắt
y vẫn chưa nhắm lại, co vẻ như chưa cam chịu.

"Theo tục lệ của người Zhaku." Hạ Á thấp giọng. "Cởi hết trang phục của bọn họ
ra rồi hay mai tang."


Liệp Quốc - Chương #215