Vào Núi.


Người đăng: Boss

Dịch va bien tập: thuyhiubi
"Đang chết!"

Miệng than thở mắng một cau, Shaerba miễn cưỡng dung sức rut chan trai len.

Trong vung rừng nui chết tiệt nay, mặt đất khắp nơi đều được phủ một lớp la
rụng thật day, chồng chất từ năm nay sang năm khac. Khong kể lớp tren cung,
phia dưới đều đa mục nat, hư thối. Khi bước chan len, một cảm giac nhớp nhap
va ghe tởm nổi len từ hỗn hợp la mục mềm mủn va bun nước nhem nhep ben dưới bị
ep vao nhau, thụt xuống ngập ngang mắt ca chan.

Shaerba ra sức rut chan len, cũng cố khong lau đi lớp bun bam tren giay, chỉ
liếc mắt ra phia trước.

Cach hắn khong xa, Hạ Á vẻ mặt binh tĩnh, chan dẫm len lớp bun tren mặt đất đi
tới, bước chan nhẹ nhang, co vẻ ung dung lắm.

Nếu chưa từng bước chan vao vung rừng sau nui thẳm như thế nay thi tuyệt đối
khong thể tưởng tượng nổi co một nơi nao như thế! Việc trước tien phải lam khi
đặt chan đến la phải noi lời tạm biệt với thế giới văn minh!

Đi trong rừng, ngẩng đầu nhin những tan cay to lớn lien tiếp giao nhau che kin
bầu trời khiến cho du đang luc giữa trưa nhưng trong rừng cũng chỉ co thể miễn
cưỡng loe len vai tia nắng. Sự yen lặng trong khu rừng nay thật đang sợ, ngoại
trừ tiếng chim keu đau đo thi đay la một thế giới hoan toan yen tĩnh.

Khong khi ẩm ướt đến kho chịu, chỉ cần đi hơi nhanh một luc đa thấy kho thở
trong ngực, mồ hoi nhớp nhap đầy người khiến cho cảm giac ẩm ướt nhầy nhụa như
bam chặt vao người họ, khong thể tach rời. Trong khong khi ngập mui hoi thối
của la cay mục rữa, cho du đa qua một lớp vải ướt che mặt vẫn xộc thẳng vao
mũi, chậm rai ăn mon than thể họ...

Khu rừng menh mong nay, hung mạnh ma trầm tĩnh như một ngươi khổng lồ thời xa
xưa, che khuất tất cả khiến người ta chỉ cần đặt bước tiến vao đa lập tức
khẳng định sự tồn tại của no.

Từ mui vị, độ ẩm dến cac giac quan như thị giac, vị giac, xuc giac... tất cả
đều nhắc nhở ta đang ở một nơi hoan toan cach biệt với thế giới ben ngoai.

Shaerba cũng khong phải chưa từng tiến vao rừng nui, đi vao rừng được hai
ngay, hắn đa khong con cảm giac gi đặc biệt, lại trở nen như cũ: Luc nghỉ ngơi
thi kiếm củi nhom lửa, lại cẩn thận duy tri mồi lửa, luon luon đi trước, vung
bua mở đường. Nhưng ở phia sau, nơi khong co Shaerba thi khong kể đến 'dế
nhũi', mọi người đều cảm thấy họ như bị lạc trong vung rừng nui tham u nay. À
khong, chinh xac ma noi thi họ cảm thấy như bị khu rừng nay nuốt gọn.

Cay cối chung quanh cũng ngay cang xa lạ. Trong tầm mắt, đại đa số hoa cỏ thực
vật đều la loại họ chưa thấy bao giờ: Từ những loai hoa vo cung xinh đẹp, chỉ
muốn chạm vao đến những bụi gai um tum sắc nhọn đến mức nếu co ai dam xong vao
thi chắc chỉ trong ba bốn bước chan đa rạch mất tren người hắn vai khối thịt
lớn.

Đối với đam linh đanh thue ma noi, nơi nay hiển nhien la một thế giới hoan
toan xa lạ.

Tren đường đi, bọn người Zhaku dường như chỉ dung một anh mắt hao hức nhin
chằm chặp vao đam linh đanh thue, như chờ xem bọn nay sẽ nếm khổ ra sao. Tren
thực tế thi bọn linh đanh thue cũng ăn khong it đau khổ.

Con trung trong rừng lớn hơn rất nhiều lần so với ben ngoai. Đam muỗi đem thi
đung la kinh khủng, nhin chung xoay quanh người y hệt một đam chim ruồi! Con
nao con nấy cay kim ở miệng đều dai ngoẵng, ben ngot. Lần đầu tien thấy loại
muỗi to lớn đến thế, đam linh đanh thue đều e sợ rằng nếu minh bị bọn nay đốt
phải, du chỉ một nhat chắc rằng nhũn cả canh tay.

Tren thực tế nỗi sợ nay hoan toan sai! Sự thật cũng rất nhanh được kiểm chứng:
Một ten linh đanh thue say ngủ, lăn ra khỏi cai tui ngủ bằng da day cộp thi
lập tức rống len thảm thiết! Canh tay hắn sưng vu len vi muỗi cắn, to bằng cai
đui heo! Con mỗi ngon tay nhin như cay củ cải!

Nguy hiểm khong chỉ từ bọn muỗi đang ghet đo. Trong khu rừng nay, gần như chỗ
nao cũng co thể lam cho người ta mất mạng: Như mớ day leo xanh mượt mềm mại
kia đang quấn quit tren một than cay nhưng khi co người đi ngang qua, co thể
sẽ đột nhien vọt ra một con rắn xanh biếc! Con rắn khong lớn lắm, than chỉ cỡ
quả trứng ga nhưng khi lực khong nhỏ! Một ten linh đanh thue khong cẩn thận bị
con rắn cuốn lấy, xiết chặt đến nỗi bộ giap da trau tren người hắn cũng phải
biến dạng! Nếu khong nhờ Hạ Á lập tức ứng cứu thi xương cốt hắn chắc cũng đa
nat vụn.

So với lũ linh đanh thue lớ ngớ nay, khi ở trong rừng, biểu hiện của Hạ Á so
với người Zhaku con muốn cao sieu hơn!

Than hinh cao lớn uy dũng của hắn, bước đi trong rừng nhẹ nhang như bao. Khi
hắn tiến len dung bua mở đường thi trong 'dế nhũi' như khong phải người
thường. Biểu hiện của hắn con hơn một cao thủ ma la như một phần của khu rừng.
Uyển chuyển như một con meo rừng phia trước bọn linh đanh thue, hắn chỉ như
ngẫu nhien, chỉ xoay người nhấc tay đa co thể tom được một con rắn trong bụi
cay trước mặt. Con rắn nay hoan toan hoa cung với cay cối chung quanh, từ lan
da xanh biếc cho đến vẻ bất động như một canh cay, gần như khong thể phat hiện
nhưng chẳng biết mắt của 'dế nhũi' tinh anh đến thế nao, tiện tay chộp tới đa
nắm được đuoi của con rắn đang am thầm ẩn nup, khẽ vung tay nhẹ nhang đập chết
no lại dung hai ngon tay cấu vao bụng rắn xe ra rồi nhẹ nhang tho vao trong
moc luon tui mật rắn con đang đầm đia mau bỏ luon vao miệng, rồi con chop chep
miệng đầy vẻ thưởng thức hương vị của no.

Hương vị mật rắn nay, ga linh đanh thue nao cũng đều được nếm qua! Mấy ngay
nay, Hạ Á bắt rắn tren đường nhiều đến nỗi hầu như mỗi ten linh đanh thue đều
ăn qua một cai, mui vị chua đắng bam chặt tren đầu lưỡi keo dai đến mấy ngay,
thật như một cơn ac mộng. Co điều thần kỳ la từ sau khi nuốt mật rắn thi khi
đi ngủ, muỗi khong bam theo nữa, lại cang khong đốt.

Đi sau vao rừng, Hạ Á con ra lệnh cho mọi người khong được đốt lửa nữa, ngay
nao cũng phải ăn lương kho cứng queo. Cũng khong biết hắn học theo ai, rut
trong lum cay ra một đống la hinh dạng quai dị, vừa dai vừa rộng, dung tay vo
nat ra thanh một thứ nước xanh, mui nồng gắt con hơn cả nước ca rốt mấy lần
rồi bắt đam linh đanh thue phải dung thứ nước nay boi len khắp mặt mũi, chan
tay, bất cứ chỗ nao lộ ra ngoai la phải boi tuốt!

Kết quả la đam linh đanh thue ten nao cũng bị cai mui ấy kich thich đến đỏ
mắt, chảy mũi. Mặc du kho chịu thật nhưng từ sau khi boi đam nước la cổ quai
ấy vao thi chẳng những muỗi khong chich nữa ma rắn cũng khong them tấn cong!

Mới vừa tối qua Hạ Á đa chửi cho một ten linh đanh thue dam đi lung tung một
trận. Đại khai ten nọ ham đi đường bằng nen định rẽ ra khỏi đoan định đi chệch
sang ben khoảng chục bước, nơi co một khoảnh đất bằng phẳng lại co vẻ chắc
chắn, khiến Hạ Á phải vọt tới, tum lấy hắn nem ra sau rồi nghiem mặt quat mọi
người nhin xem chuyện sắp xảy ra trước mắt. Hắn rut luon kiếm của ten linh nay
rồi nem đến một tổ kiến nhỏ tren khoảnh đất bằng kia. Lập tức đam linh đanh
thue chung quanh đều lớn tiếng la hoảng vi một đan kiến lớn đa từ trong tổ
kiến ua ra như nước triều dang.

Đam kiến mau đỏ lập tức bu đầy tren kiếm, chỉ trong chốc lat, thanh kiếm sắc
ben, sang choang đa bị ăn mon loang lổ, lại cỏn thủng khong it lỗ!

"Khi nay nếu ngươi ma bước vao đo thi bay giờ chỉ con la bộ xương!" Hạ Á lạnh
lung cảnh cao ten linh đanh thue. "Nếu khong muốn chết thi phải cứ theo ta ma
lam, khong được cai! Nhớ cho kỹ, nơi nay nguy hiểm hơn cac ngươi tưởng tượng
nhiều lắm!"

Lời cảnh cao nay co tac dụng ngay lập tức, bọn linh đanh thue sợ phat khiếp,
nghe lời răm rắp, nhất mực đi theo phia sau Hạ Á, chỉ hận khong thể bước đung
theo dấu chan hắn ma thoi! Nhất la Tatara, hắn gần như bam sat Hạ Á ma tiến.

Nhất cử nhất động của Hạ Á đều khong qua khỏi mắt của người Zhaku, dần dần vẻ
hao hức chờ xem bọn Hạ Á gặp hoạ cũng biến mất, thay vao đo họ đều co chung
một cai nhin với hắn:

Ten thủ lĩnh nhan loại nay nghe noi la quan lớn trong quan đội, đung la khong
giống với những ten thương gia họ thường gặp nhưng cũng chẳng co vẻ gi la một
quan lớn của loai người. Hắn so với những tay cao thủ cả đời lăn lộn trong
rừng con muốn lao luyện hơn!

"Ngươi thật chẳng giống con người!" Cai ga Zhaku ten Arab thừa luc nghỉ ngơi
ben noi với Hạ Á, vẻ cảm khai. "Cho ngươi khoac một bộ ao da thu, boi len mặt
mấy vệt mau thi đung la người Zhaku rồi!" Lời nay nghe cứ như khen ngợi nhưng
Hạ Á lại nghiem sắc mặt, lạnh lung nhin Arab. Ánh mắt lạnh lẽo của hắn khiến
Arab thấy sởn cả gai ốc.

Cai nhin của Hạ Á khiến Arab nhớ tới hồi con trẻ, lần đầu tien đi săn một minh
đa khong cẩn thận để rơi vao lưới của một con nhện độc to lớn. Khi con nhện
khổng lồ đo từ tren tấm lưới bo dần về phia y, anh mắt của no cũng gần như của
Hạ Á bay giờ!

Cho đến bay giờ, y vẫn nhớ như in con quai vật độc địa, to bằng cả một người
lớn đang nhin y với anh mắt hung tợn. Luc đo y đa cố sống cố chết giay dụa
cuối cung mới thoat khỏi tấm mạng nhện đo nhưng cũng bị ham răng to lớn của
con nhện cắn xuyen qua người, để lại tren bụng hắn một vết sẹo đến giờ. Lần đo
y phải nằm liệt giường mất khoảng hai thang mới khỏi.

Mắt Hạ Á nhin hắn bay giờ ro rang đang co thứ sat khi như vậy! Bị anh mắt sắc
nhọn đo nhin chằm chặp, Arab khong noi nen lời, dường như bụng dạ hắn đang bị
phơi ra hết!.

"Ta khong phải thằng ngốc." Hạ Á bỗng nhien buong ra một cau. "Nhưng để thể
hiện thanh ý hợp tac nen ta mới nhịn tới bay giờ!" 'Dế nhũi' noi với anh mắt
tan nhẫn. "Ta biết ngay khi chung ta tiến vao vung rừng nui, ngươi đa am thầm
cử hai ten thuộc hạ về trước để bao tin cho bộ lạc. Nen mấy ngay nay tuy chung
ta ngay nao cũng đi tới nhưng vi ngươi đa cố ý bay tro nen theo ta tinh toan
thi trong bốn ngay chung ta đi thi đa đến hơn một ngay rưỡi la vong veo uổng
phi!"

Arab nghẹn họng, xấu hổ nhin Hạ Á.

Hạ Á lại cười lạnh: "Ta cũng khong tức giận. Dĩ nhien cac ngươi cũng phải
phong bị, phải bao trước cho thủ lĩnh bộ tộc. Nếu la ta, ta cũng phải lam thế.
Nhưng... Hai ngay." Hạ Á đưa hai ngon tay len. "Ta nhịn hai ngay la tối đa
rồi. Nếu ngươi con muốn dẫn ta đi long vong thi... Mẹ kiếp, ta noi thật, khỏi
cần nhe! Hai ngay la đủ để cho bọn ngươi được bao trước rồi!"

Arab tiếp tục bị nghẹn họng!

"Co điều hiện giờ chung ta đang co quan hệ hợp tac nen phải thẳng thắn với
nhau. Ngươi va người của ngươi bỏ ngay cai thai độ chờ xem người của ta mắc
hoạ để che cười!" Hạ Á vẻ bất man, chậm rai lắc đầu: "Ta khong thich kiểu nay,
cực kỳ khong thich! Nếu cac ngươi cứ khoanh tay đứng nhin bọn ta loay hoay
trong đam rừng tồi tệ nay thi ta bao trước cho ngươi biết: Ta sẽ mang người
của ta quay về ngay. Chuyện hợp tac xem như chấm dứt! Con nếu cac ngươi thực
co thanh ý thi hay lam cho chung ta xem!" Hạ Á cười lạnh, lau bau: "Đừng giấu
diếm nữa! Hừ!"

"Giấu... Giấu diếm gi?" Arab miễn cưỡng cười cười.

"Ngươi thực xem ta la thằng ngốc sao?" Hạ Á lắc đầu. "Từ Da Hoả nguyen đến bộ
lạc của cac ngươi phải vượt qua cả một vung hoang mạc menh mong như vậy lại
them một vung rừng nui tham u rộng lớn. Ngươi tưởng ta tin la cac ngươi đi bộ
tới sao? Nếu đi bộ, cac ngươi phải tốn it nhất hai thang!

Ngươi tưởng ta tin la mỗi lần giao dịch với bọn địa tinh, cac ngươi phải tốn
hai thang đi bộ sao? Nhất định la cac ngươi phải co cach đi nhanh hơn! Cho nen
ta cảnh cao trước la ta nhẫn nhịn đến hom nay la qua lắm rồi, nếu như cac
ngươi khong thể hiện thanh ý thi..."

Arab nhin Hạ Á một luc lau. Nhận thấy vẻ kien quyết trong mắt Hạ Á, hắn rốt
cục thở dai, gật đầu: "Thoi được, ta đồng ý!"

Bọn người Zhaku lập tức hanh động.

Arab noi gi đo với đam người của minh, bọn nay liền lấy ben hong ra mỗi ten
một chiếc coi hiệu nhỏ. Hơn mười ten dung coi hiệu thổi ten một tiếng choi
tai, am thanh nay nhanh chong vang xa.

Gần như tức thi, từ xa xa truyền đến tiếng đap lại. Nghe thấy tiếng đap lại
nay, Hạ Á trong long chấn động, thứ tiếng nay nghe như tiếng tru the lương,
rền rỉ của một loai động vật nao đo... Từ xa trong rừng tiếng tru ngay cang
gần lại. Mọi người đứng tại chỗ chờ một luc thi từ trong rừng vọt ra một đam
đen xi. Khi nhin ro được thi ra la một bầy soi!

Một bầy soi con nao con nấy to đung long đen kịt! Bọn soi nay to hơn gấp đoi
soi thường, trong rất mạnh mẽ va rắn chắc. Đam suc sinh nay ro rang la bị
người Zhaku thu phục. Luc bầy soi phong ra, bọn linh đanh thue lập tức khẩn
trương nhưng sau đo nhanh chong nhận ra đam soi nay, từng con một đều tự động
chạy đến đứng ben một người Zhaku, vẫy đuoi, gật gu co vẻ vo cung than thiết.

"Bọn chung la thu cưỡi của chung ta!" Luc Arab giới thiệu, giọng rất kieu
ngạo. "Thuộc hạ của ta đều la những chiến sĩ cưỡi soi xuất sắc trong bộ lạc!"

Hạ Á tập trung đanh gia bầy soi, quả nhien thấy tren lưng con nao cũng co vết
long bị bẹp do người cưỡi lau ngay. Hắn ngẩng đầu nhin Arab, thấy ga cao thủ
Zhaku nay khong co con soi nao đứng ben liền hỏi: "Của ngươi đau?"

Arab cười thần bi: "Vật cưỡi của ta khong phải la soi!" Noi rồi hắn thổi coi
hiệu của chinh minh.

Thật nhanh chong, vật cưỡi của hắn được gọi về! Cay cối trong rừng lay động dữ
dội, rồi trong tiếng la hoảng của bọn linh đanh thue, một con vật to gấp đoi
con meo rừng từ hướng tay vọt ra.

Con thu nay than hinh thon dai, tốc độ nhanh nhẹn, cứ như bay tren mặt đất,
toan than phủ một lớp da trong rất cứng rắn, tren cai cổ tho ngắn con co một
day những tui khi nho cao, phập phồng theo hơi thở.

Con vật nay ro rang la một con kỳ đa! Một con Tiem khiếu tich dịch! (Ki đa
khổng lồ với tiếng rit choi tai!)

Hạ Á đa từng nghe noi về loai thu nay. Đay la một loại ma thu ngoai than thể
to lớn, khi lực kinh người con co tiếng rit đang sợ, như tiếng huýt gio với am
thanh sắc nhọn gay tổn thương đến đối phương, co thể lam kẻ địch hon me hoặc
rối loạn cả tam tri.

Con kỳ đa vừa xuất hiện nay co bộ da day như da trau, tren co đầy những nốt
sừng cứng rắn, co nhiều chỗ nhọn hoắt, sắc ben chia ra. Arab với dang vẻ thoải
mai, nhanh chong bước đến xoa đầu kỳ đa rồi xoay người ngồi len.

"Trong rừng nếu khong kể loại Bi bang co thể bay thi vật cưỡi của ta co tốc độ
nhanh nhất đo."

Arab noi xong liền chỉ vao một bầy soi con chưa co người cưỡi ở chung quanh,
khong biết người Zhaku đa thu phục lũ suc sinh nay như thế nao.

"Hạ Á, người của ngươi mỗi người cứ chọn một con soi ma cưỡi, luc đầu con chưa
quen, co thể thấy hơi đien đien nhưng cứ tin ta đi, cưỡi no khong kho hơn cưỡi
ngựa đau!" Noi xong Arab quat một tiếng, vỗ vao con kỳ đa đang cưỡi một cai.
Con kỳ đa lập tức nhanh chong vọt len một canh cay rồi nhảy một cu xa đến mấy
thước!

Chuyện nay thế la xong.

Nhớ lại nội dung cuộc noi chuyện từ mấy ngay trước tren căn lầu gỗ trong bộ
lạc địa tinh khiến Hạ Á trong long chấn động, đến mấy ngay sau vẫn thấy bang
hoang!

Co gai kia, xa nữ, vẫn noi tiếng loai rắn nghe muốn sởn toc gay nhưng nội dung
khiến Hạ Á con khong tin nổi tai minh khi vừa nghe được!

Cuộc đối thoại như thế nay:

"Ta khong ro ngươi mời ta tới lam gi?"

Xa nữ co vẻ hơi sợ hai, khẩn trương nhưng cuối cung vẫn noi ra. Nang dung
tiếng loai rắn, khong phải vi nang khong noi được tiếng Zhaku nhưng hinh như
cố ý noi tiếng rắn để che giấu nội dung cau chuyện với Arab.

Nang phải giấu vi một nguyen nhan đặc biệt.

Đối mặt với cau hỏi của Hạ Á, mắt xa nữ đỏ len, sau đo nhỏ nhẹ hạ giọng noi:
"Mời ngươi giup chung ta, diệt trừ mối tai hoạ cho toan bộ tộc!"

Tai họa? Diệt trừ? Hạ Á luc ấy nhất thời khong hiểu được, hiểu lầm ý xa nữ, vi
hắn chỉ co thể nghe khong thể noi được tiếng rắn, trong long lại nghi hoặc,
liền khong tự chủ được lập tức nhin sang Arab, đanh gia y.

"Khong, khong phải Arab, khong phải hắn." Xa nữ noi một cau, gần như khiến Hạ
Á hoa đa ngay tại chỗ!!

Xa nữ chỉ vao con Damn mau vang ong ben người: "La no! Mời ngươi trợ giup
chung ta diệt mối tai hoạ nay!"

Giết... con Damn! Diệt trừ thanh xa của chinh họ?! Hạ Á thất kinh đến mắt trợn
tron xoe.

"Ngươi khong ro!" Giọng xa nữ co vẻ lo lắng, lại co vẻ the lương kho tả. "Con
mang xa nay, tiếng la thanh thu của chung ta nhưng tren thực tế lại la tai
hoạ, la gong xiềng của bộ tộc chung ta. Chung ta gần như la no lệ chỉ để phụng
dưỡng cho no!"

No lệ!

Xa nữ thần sắc rất bi thảm nhưng lại nhớ khong thể qua kich động ma lam kinh
động đến con mang xa ben người nen lại cố gắng chậm rai kể cho Hạ Á:

"Ngươi co lẽ khong biết thế nao la thanh xa, phu hộ cho bộ tộc chung ta ra
sao?!!" Xa nữ ben giải thich cho Hạ Á vai điều.

Trước tien Hạ Á được biết tại sao con Damn lại xuất hiện ở bộ lạc người Zhaku:

Nghe noi từ ngay xửa nay xưa, bộ lạc Zhaku cũng đa từng tồn tại nhưng chẳng hề
co cai gọi la thanh xa, thanh thu gi cả. Nhưng theo truyền thuyết, ở phia nam
của bộ tộc luc ấy bỗng xuất hiện một đam quai vật vo cung lợi hại va đang sợ.
Bọn nay thường tập kich người của bộ tộc, gay cho họ khong it tổn thất va đau
khổ.

Sau đo, cũng chẳng biết vao luc nao, một con Damn khổng lồ lại xuất hiện tren
lanh địa của người Zhaku, sự hung mạnh của con mang xa nay liền khiến người
Zhaku kinh sợ. Rồi sau cung con Damn lại trợ giup người Zhaku chống lại đam
quai vật lợi hại ở phương nam, đanh đuổi hoan toan bọn nay. Thế la con Damn
trở thanh thần thu bảo hộ của bộ lạc Zhaku.

Nhưng nỗi vui mừng đo đa sớm trở thanh ac mộng.

Sau khi đam quai vật kia bị đuổi đi, người Zhaku đa nhanh chong nhận ra con
Damn nay đối với họ con nguy hiểm hơn nhiều!

"Ta la Xa nữ, người được tuyển ra để chăm soc thanh xa." Khi co gai kia noi
đến đay, giọng điệu liền co vẻ sầu thảm: "Nhưng ngươi co biết cach tuyển xa nữ
la như thế nao khong?" Hạ Á tỏ vẻ khong biết.

"Cứ cach một thời gian, bộ tộc lại phải tuyển ra một đam thiếu nữ trẻ, từ vai
chục đến một trăm khong chừng. Sau đo tất cả những thiếu nữ nay được đưa đến
trước mặt thanh xa để no chọn ra người thich hợp. Cac co bị xua vao huyệt động
của thanh xa va no dung một cach đặc biệt nao đo để kết nối tam linh với người
được tuyển. Chỉ co người nao kết nối được tam linh với no mới được chọn, những
co nao khong cảm nhận được lời keu gọi tam linh của thanh xa sẽ bị loại va trở
thanh thức ăn cho no ở ngay trong huyệt động!! Ngươi biết khong, mỗi đợt tuyển
chọn như vậy, chỉ trung tuyển khoảng ba bốn người trong số vai chục, thậm chi
cả trăm thiếu nữ. Đoi khi khong tuyển được ai thi tất cả đều bị thanh xa ăn
sạch!"

Nghe đến đay, Hạ Á liền biến sắc. Đồng thời giọng lạnh lung của Dora cũng vang
len trong đầu hắn:

"Hiển nhien la con Damn nay dung ma phap kết nối tam linh để tuyển ra cac co
gai co tinh thần lực thien phu, co khả năng thong qua kết nối tam linh để học
được tiếng loai rắn. Nhưng sao lại cứ cach một thời gian lại tuyển một nhom
mới nhỉ?" Dora noi đến đay, hơi suy tư rồi keu len: "Ta hiểu rồi! Con Damn ở
bộ tộc Zhaku nay la một con cai!! Nhất định la cứ cach một thời gian la no đẻ
một lứa trứng! Cứ đến luc đẻ trứng, no cần phải chọn một số xa nữ đến để chăm
soc no trong khi sinh sản va ấp trứng ra đam Damn con!"

Quả nhien những lời tiếp đo của xa nữ chứng tỏ Dora đa đoan đung.

"... Thanh xa sau mỗi lần tuyển xa nữ sẽ đẻ trứng rồi bất ngờ ngủ thiếp đi.

Trong thời gian nay cac xa nữ phải chăm soc trứng... phải bảo đảm cho trứng nở
ra thanh xa con. Thi dụ như thanh xa ben người ta đay la do chinh ta tự tay
chăm soc va ấp nở ra."

"Chẳng qua, khong biết vi sao, mỗi lần trứng nở ra thanh xa con, nhưng cuối
cung trong qua trinh lớn len đều khong thể trở thanh hung mạnh như mẹ." Xa nữ
noi tới đay, than minh run len "Chỉ tội cho bọn xa nữ chung ta, vận mệnh trở
nen vo cung bi thảm!"

"Du được chung ta tự tay chăm soc từ luc con la quả trứng đến khi nở thanh con
thi khi trưởng thanh, việc đầu tien chung lam la ăn thịt chung ta luon! Dường
như xem chung ta la mon bồi bổ cho chung vậy!"

Dora thở dai: "Đung la thuốc bổ loại hảo hạng. Bọn xa nữ nay khi đa được chọn
đều la co tinh thần lực hung mạnh bẩm sinh. Bọn Damn nay trời sinh cũng co khả
năng thong qua việc ăn thịt bọn xa nữ nay để tẩm bổ cho chung!" Ngừng một chut
Dora noi tiếp: "Ta đa hiểu được tương đối ro rang rồi. Trong bộ tộc của bọn họ
co một con Damn cai đa trưởng thanh hoan toan. Khi no đẻ trứng sẽ bị tổn hao
rất nhiều ma lực nen cần phải bổ sung ma lực bằng Ma Diễm thảo co ở bộ lạc địa
tinh!"

Giọng xa nữ co vẻ run rẩy, sợ hai: "Đang sợ nhất la thanh xa kia, sau mỗi lần
sanh đều cắn chết hết đam con vừa trưởng thanh của minh! Dường như no khong
hai long với năng lực của chung, do chung chưa đạt đủ tieu chuẩn của con mẹ.
Theo bọn xa nữ chung ta, những người trực tiếp chăm soc bọn thanh xa con thi
tri tuệ của chung khong thể được như mẹ. Tri tuệ của chung chỉ cỡ một con rắn
binh thường ma thoi, co điều chung lớn hơn nhiều, cũng mạnh mẽ hơn nhiều, lại
co them một it bản lĩnh đặc biệt nhưng chưa bao giờ co được tri tuệ chan chinh
như thanh xa. Do đo thanh xa cứ phải cach một thời gian lại đẻ trứng va tuyển
chọn xa nữ giup no ấp trứng. Con quai vật nay cứ ở trong bộ lạc chung ta, biến
người Zhaku thanh no lệ, phải chăm soc nuoi dưỡng no. Để co được nấm độc,
chung ta phải vất vả sản xuất lương thực để mang đổi với bọn địa tinh... Người
trong tộc chung ta, khong biết đa qua bao thế hệ, biết bao co gai như ta đa
tang mạng dưới miệng chung no! Con quai vật nay, căn bản khong phải la người
bảo hộ chung ta ma la một ten chủ no, ăn thịt uống mau những người no lệ chung
ta! Đồ quai vật!"

Noi xong xa nữ rơi lệ, nhỏ giọng nức nở, con mang xa ben cạnh quả nhien khong
co tri tuệ, chỉ khong ngừng cuộn minh qua lại, hinh như đang bực minh với
những giọng noi của xa nữ, người đang chăm soc cho no!

Hạ Á nhiu may, chỉ chỉ vao chinh minh, thần tinh nghi hoặc, ý la: Tại sao lại
mời ta hỗ trợ?

Sau đo lại chỉ chỉ Arab, ý la: Cac ngươi trong tộc hẳn la cũng co dũng sĩ
cường đại, tỷ như Arab đay, thực lực của hắn rất mạnh. Tụ tập dũng sĩ trong
tộc cac ngươi để xử thanh xa la được chứ gi?

"Đanh khong lại no." Xa nữ khuon mặt, tai nhợt, tran đầy sợ hai, ne tranh anh
mắt Hạ Á: "Tổ tien chung ta khong phải khong tim cach chống lại, co điều chỉ
như chọc giận no được hai lần, bị no giết mất một số dũng sĩ. Thanh xa uy lực
vo cung, chung ta khong phải la đối thủ của no. Chung ta cung từng tim cach
khac nhưng no thật qua mạnh! Chung ta chỉ biết no co một nhược điểm duy nhất
la sau mỗi lần đẻ trứng đều phải ngủ say một thời gian. Nhưng cho du trong luc
ngủ me, no cũng rất cảnh giac, người của tộc ta chỉ cần đến gần huyệt động của
no thoi la no sẽ tỉnh lại ngay! Chỉ co đam xa nữ chung ta la co thể đến gần
thanh xa ma khong bị no tấn cong. Nhưng chung ta qua yếu đuối, du co thể thừa
dịp no ngủ say ma đến gần cũng khong lam gi thương tổn đến no được. Con đại tu
trưởng của chung ta, tuy được no ban cho bảo vật, khong bị no tấn cong nhưng
chỉ cần đến gần no, bất cứ khi nao cũng sẽ bị phat hiện! Khi no tỉnh, chung ta
khong thể lam gi được, biện phap duy nhất la... am toan!"

Xa nữ nhin Hạ Á, long kỳ vọng, mắt khẩn cầu: "Ngai khong de lại hiểu được xa
ngữ, cang lạ hơn la con thanh xa con nay cũng nhận lầm ngai la đồng loại! Do
đo ta nghĩ nếu co cơ hội, thừa dịp thanh xa ngủ say, ngai co thể đến gần no ma
khong bị phat hiện, vậy..."

"Hiểu rồi!"

Hạ Á thở dai, cười khổ nghĩ thầm: Co gai đang thương nay cứ cho la ta co thể
thoat được sự cảnh giac của con quai vật đo, nen mới cố mời ta giup cho bộ tộc
nang, thừa luc no ngủ say đi đanh len hong giết được no cho họ!

Arab đứng cạnh đo hoan toan khong hiểu cuộc noi chuyện giữa hai người vi xa nữ
chỉ dung tiếng rắn để noi con Hạ Á thi hoa tay mua chan, chỉ trỏ loạn len
khiến hắn tỏ ý nghi ngại.

"Tien sinh ton kinh, chuyện nay, ta khong thể noi cho những người khac trong
tộc, bởi vi thanh xa phi thường lợi hại, những năm gần đay, nhiều người trong
chung ta đối với no đa sinh ra nỗi sợ hai va khuất phục tham căn cố đế. Do
trước đay đa vai lần khieu chiến no thất bại, tất cả đều dẫn đến những cuộc
trả thu đẫm mau, dần dần hiện tại chẳng ai dam phản khang nữa, cho nen, chuyện
nay, ta khong thể cho họ biết. Một khi bọn họ biết được, co thể... co thể gay
ra khủng hoảng va nội chiến! Ma quyết tam muốn diệt trừ mối tai họa nay, cũng
chỉ con co đại tu trưởng. Vi vậy tien sinh ton kinh, ta thỉnh cầu ngai, co thể
đến bộ tộc chung ta gặp đại tu trưởng..."

Hạ Á cau may, sau đo bỗng nhien mở miệng: " Ma vẫn hương dụ..." Hắn noi bằng
tiếng Byzantine nen lập tức xoay qua Arab. "Ngươi noi lại với nang nhe."

Arab ở ben cạnh vẫn con mơ hồ, chỉ biết noi lại cho xa nữ bằng tiếng Zhaku,
nang nghe xong lập tức gật đầu: "Điều ngai cần khong thanh vấn đề! Nếu ngai
giup chung ta bao thu thi toan thể bộ tộc từ tren xuống dưới đều vo cung biết
ơn ngai, nhất định sẽ co đền đap!" Xa nữ ngay lập tức con them vao một cau
nữa: "Ta biết loai người cac ngươi rất thich vang, ở chỗ chung ta co rất nhiều
vang. Đại tu trưởng của chung ta sẵn sang đổi vang lấy tự do cho bộ tộc chung
ta!"

Vang! Co vang!

Nghe xong cau cuối cung. Hạ Á ban đầu con hơi do dự thi nay đa hạ quyết tam!

"Đi đanh nhau với một con Damn hoan toan trưởng thanh?" Giọng Dora vang len
trong đầu hắn, vẻ vo cung tức giận. "Ngươi muốn tự sat sao? Ngu xuẩn thật! Ta
khong quan tam đến chuyện chết sống của ngươi nhưng việc của ta ngươi con chưa
lam! Ta cần ngươi đưa ta về khu mộ tang của hồn rồng. Hiện giờ ngươi khong
được đi để chịu chết!"

Hạ Á "Hừ!" một tiếng: "Lam ơn đi! Luc trước ta cũng đi giết ngươi đo! Kết quả
ra sao? Khong thử lam sao biết co cơ hội hay khong?" Ngừng một luc Hạ Á lại lộ
ra tinh giảo hoạt của hắn: "Hơn nữa... nếu như quả khong lam được. Ông đay đa
đanh khong lại thi khong biết chạy trốn chắc? Ma cho du khong vi đi giết con
Dam thi cũng phải vi Ma vẫn hương dụ ma đến đo một chuyến!"


Liệp Quốc - Chương #210