Chém Chết Mẹ Hắn! - Hạ


Người đăng: Boss

Dịch va bien tập: taroihung
Nguồn : TTV

Russell cảm tháy gan mạt tan vỡ, trong lòng vừa kinh hoảng vừa tức
giạn, cằm kiém đien cuòng xong ra ngoai, lớn tiếng rống giận, hướng vè
phía kỵ binh đang chạy qua lại chém mọt kiém ! Nhưng mà những kỵ
binh này rát giảo hoạt, biết hắn la thủ lĩnh, mọt kỵ binh đang chạy ngang
mặt hắn cũng khong đói mặt cùng hắn, chỉ là đứng ở phía xe ném
vài cái lưới vè phía hắn, trường kiém của Russell vung len, nhát
thời cắt tan vài cái lưới, róng lớn mọt tiéng tức giạn, thé nhưng
ten kỵ binh kia đã nhẹ nhàng xoay đàu ngựa chạy ra sao, khong cùng
hắn chính diẹn giao phong.

Lúc này Russell đã nhìn tháy bọ dáng của những kỵ binh kia, trong
lòng hắn càng trở nen lạnh buót!

Quàn áo của những kỵ binh này khong đòng nhát, có người mặc đò
vải, có người mặc áo da, có người mặt giáp ngực, trang phục như
thé này rát đúng tieu chuản của mã tặc! !

Chẳng lẽ bản than bị ma tặc phục kich! !

Mắt tháy đám thủ hạ đèu nằm dưới đát, giãy dụa ở trong đóng lưới
cá khong thẻ thoát ra, khong hè nghi ngờ rõ ràng là toàn bọ đã bị
bắt ! Tay chan của Russell càng lạnh lẽo, trong long tuyệt vọng, khong
khỏi róng len mọt tiéng bi thương, nang kiém vọt tới, trong đàu đã
xuát hiẹn ý định lièu mạng!

Đám mã tặc nhìn tháy hắn nhào tới, 'cọp cọp' vài tiéng lièn
tránh sang mọt phía xa xa, động tac sắc bén mau lẹ, chợt nghe trong
bóng tói truyèn tới tiéng cười đùa của đói phương:


  • Đừng nong đừng nong, ngươi là dành rieng cho thủ lĩnh nhỏ của bọn
    ta.

Những lời này vừa nói ra, chợt nghe tháy am thanh hùng hòn từ trong
rừng truyèn đén:


  • Ngươi chính la thủ lĩnh! Ta sẽ đánh nhau cùng ngươi !

m thanh vừa chám dứt thì tháy từ trong rừng xuát hiẹn mọt cái than
ảnh cực kỳ hùng tráng ! Dựa theo ánh sáng nhàn nhạt, Russell miễn
cưỡng thấy ro người kia, vừa nhìn tháy bóng dáng của đói phuong hắn
lièn sửng sót ! Người mới tới có than mình cực kỳ hung trang, so với
Hawk thủ lĩnh của dong binh đoàn Te Giác Lửa còn cao to hơn ba phàn,
đàu đày tóc dài rói tung thẻ hiẹn ra tính tình cuòng dã, càm mọt
thanh trọng kiém hai tay, than mặc áo giáp, chỉ là tren mặt lại mang
theo mọt cái mặt nạ sắt, che mát khuon mặt vón có.

Than ảnh hùng tráng kia nhào tới, nhát thời khién cho Russell cảm
giác được mọt tràn cuòng phòng ạp vào mặt! Trọng kiém trong tay
của đói phương kéo theo kình lực bỏ xuóng ! Russell cắn răng chém
ngang kiém ngăn cản, chợt nghe 'keng' mọt tiéng, nhát thời hắn cảm
giác được bản than gióng như bị người khỏng lò thời viẽn cỏ dùng
búa tạ đạp thẳng vào người. Hai lõ tai của hắn gióng như nghe tháy
tiéng chuong đòng đánh ngang tai, toàn than rung len như bị sét đánh
trúng, xương cót trong người vang len tiéng 'cách cách' ! Thanh trường
kiém bằng thép tinh chát ở trong tay đã trực tiép bị đạp cong, mọt
thanh kiém tót nguyen vẹn, dưới mọt bỏ của đói phương lièn bién
thành gáp khúc như là thước xép!

Sức lực mạnh thạt!

Bàn tay của Russell vo cùng đau nhức, eo bàn tay đã rách toát ra, ngay
cả cỏ tay cũng trực tiép bị tỏn thương, lùi lien tục vè phía sau
vài bướn mới ỏn định được than thẻ, đối thủ cười kinh thường:


  • Hóa ra chỉ có chút bản lĩnh!

Noi xong, đói phương trở tay thu kiếm, nhưng lại dùng chuoi kiém điẻm
thẳng vè ngực của Russell ! Tuy rằng chỉ la chuoi kiếm, thế nhưng làn
này bị điẻm trúng, láy sức mạnh của đói phương, Russell chắc chắn
cũng sẽ bị gãy vài cái xương sườn ! Trong long hắn hoảng sợ, lièu
mạng nhảy lùi vè phía sau né tránh, du sao vũ kỹ của hắn cũng khong
tầm thường, né tránh vài cái, đói phương lien tục đánh vào khoảng
khong, khong khỏi 'hừ' một tiếng, ồm ồm noi:


  • Tóc đọ coi như là nhanh nhẹn, thế nhưng cứ mọt mực ne tranh cũng
    khong thẻ nào đả thương được đói thủ, lẽ nào ngươi định dựa vào
    tóc đọ né tránh khién cho đói thủ mẹt chét sao !

Lời nó này nhát thời khién cho Russell mặt đỏ tới mang tai. Hiẹn tại
mắt tháy toàn bọ thủ hạ đã bị bắt, trong lòng quyét định, khom
người rút ra mọt thanh chủy thủ từ trong giày, bõng nhien lăn ngay ra
đát hướng thẳng vè phía đói phương! Mắt tháy kiém của đói phương
chém xuóng hắn cũng khong né tránh ! Lúc này hắn đã có ý định
lièu mạnh, cho dù có bị đói phương chém chét cũng muón hung hăng đam
đói phương mọt lõ !

Người kia bõng nhien cười to mọt tiéng :


  • Con co mọt chút khí phách.

Noi xong, cũng khong thấy đọng tác của đối phương như thế nao, Russell
lièn cảm giác được bản than vừa mới đam vào mọt bức tường sắt,
ngẩng đầu nhìn len thì bõng nhien cảm giác được bàn tay te ràn, đói
phương đã sử dụng bản kiém đạp vào mu bàn tay bản than, tuy rằng
đói phương đã giảm bớt sức lực, thé nhưng làn đạp này suýt tý là
đạp nát xương bàn tay của Russell, lièn sau đó mọt cỏ lực lượng đảy
ra, Russell bay thẳng ra phía sau, vừa rớt xuóng đát thì ba bón ten
mã tặc ở gàn đó đã xong tới, chụp vai vặn tay, trực tiép dùng day
thừng trói chặt Russell.

Russell thở dai trong long : Xong ròi ! Cháp nhạn só phạn đi thoi !

Chỉ la trong long hắn kinh hai, mã tặc đoàn ở tren tren Dã Hỏa nguyen
đại thẻ bản than đèu nghe nói qua danh tiéng, tuy rằng có vài thủ
lĩnh có bản lĩnh khong tòi, thé nhưng hắn chưa từng nghe qua người
nào có thực lực cao cường tới mức đạt tới trình đọ cường giả !
Còn ten gia hỏa đứng trước mặt, chỉ đói mặt hai ba làn lièn đem bản
than bắt gọn, phảng phát như còn chưa xuát hét toàn lực ! Bản lĩnh
như vậy, đừng nói là mã tặc ở tren Dã Hỏa nguyen, chỉ sợ tìm khắp
đé quóc Byzantine cũng khong tìm được máy người ! !

Nghĩ tới đay, Russell dứt khoát lièn hạ quyét tam lớn tiéng quát
mắng:


  • Được rồi! Cac ngươi thắng! Ông đay nhạn thua ! Chỉ là làn này các
    ngươi đã bị ten Cossack lợi dụng, ngươi tưởng rằng ten hõn đản Cossack
    có lòng tót sao! Đoàn xe này là của thương hội Jialun-Si, cac ngươi
    hẳn là biết, cướp đoạt đò của thương hội Jialun-Si sẽ rước phải
    phièn phức gì! Con co vị đại nhan kia, hắn dù sao cũng là người của
    kỵ binh đoan Luodeliya, cac ngươi dam lam như thế, sau này ngòi chờ người
    của kỵ binh đoan Luodeliya đén trả thù đi!

Noi xong, Russell nhắm mắt chờ chết.

Lời nói này thót ra nhưng trái lại khong có thanh đao nào hạ xuóng,
thoang yen lặng một chut, vị cao thủ có than mình hùng tráng của đói
phương bõng nhien ngửa mặt len trời cười to, ben dưới mặt nạ truyèn
tới mọt giọng nói òm òm:


  • Ngươi nói lung tung gì đáy, cai gi mã tặc Cossack, cai gi thương hội
    Jialun-Si... Hừ, đã nhièu năm như vạy, ten gia hỏa Cossack vãn còn hoạt
    đọng nhỏ lẻ trong giới mã tặc sao? Mịa... Rác rưởi vãn la rác rưởi

Noi xong, đối phương chậm rai đi tới trước mặt Russell, nhác chan đá Russell
ngã lăn ra đát, ánh mắt ben dưới chiéc mặt nạ sắt gióng như hai
luòng điẹn nhìn chằm chằm Russell, cười lạnh noi:


  • Nghe lời của ngươi, hình như đám người của các ngươi đang bị bọn
    gia hỏa Cossack cướp đoạt ? Ha, lại là người trong quan đọi? Kỵ binh
    đoan Luodeliya? Với đám thủ hạ khong gì của ngươi mà cũng dám tự
    xưng đi chung là người với người của kỵ binh đoan Luodeliya ? Đừng cho
    rằng ta khong nhạn ra ngươi, ngươi chính la Russell! Năm trước ta cũng
    đã nghe qua danh tiéng của người.

Russell "di" một tiếng, mở to hai mắt :


  • Ngươi nghe qua ten của ta? Ngươi... ngươi khong phải là người của bọn
    gia hỏa Cossack?


  • Khong phải. - Đối phương lắc đầu, phảng phát cười cười - Vạn khí của
    ngươi rát tốt, néu như vài ngày trước ngươi gặp phải bọn ta thì sớm
    đã bị ta cho mọt kiém 'đi chàu ong bà' ! Chỉ bát quá hiện tại ta đa
    phat thệ khong tiép tục làm ma tặc, bọn ta đang ở trong rừng cay này
    nghỉ ngơi thì cac ngươi xong vao. Danh khí của Russell nhà ngươi cũng
    lớn, vì sao làn này lại làm viẹc thát trách đén như vạy? Tién vào
    rừng cũng khong phải người tim toi cảnh giới? Hừ...


  • Ngươi ! Rốt cuộc ngươi la ai ? ! - Russell vội vang hỏi - Néu như ngươi
    khong phải là đòng bạn của Cossack, vạy thì thỉnh ngươi thả bọn ta
    ra... Ta nhạn thua và bị các ngươi bắt giữ, cùng lắm thì ta sẽ trả
    tièn chuọc ! Chỉ là hiẹn tại ben ngoài vãn còn có người chờ ta
    tới cứu mạng ! ! Néu như chúng ta khong vè kịp mà nói, chỉ sợ bọn
    người của Hạ Á đại nhan sẽ gặp nguy hiẻm ! !


Đối phương nghe xong, cười khinh thường:


  • Ta cũng mặc kệ chuyẹn của các ngươi, thả các ngươi thì cũng khong
    phải khong được, chờ tới sáng ngày mai bọn ta xuát phát, trước khi đi
    tự nhien sẽ thả các ngươi, về phần đem nay, các ngươi trước hét thành
    thành thạt thạt ở lại ...

Bọ dáng của người kia rát thờ ơ, nhưng noi đến đay thì bỗng nhien ánh
mắt đọt nhien bién đỏi ! Cặp mắt kia gióng như là tuong ra hai luòng
lửa đỏ, rồi đột nhien het lớn một tiếng, vươn tay túm láy Russell hung
hăng xách len :


  • Ngươi vừa noi cai gi ! Cai gi Hạ Á đại nhan ! ! Ngươi mau lập lại lần nữa !
    Ngươi là người của Hạ Á đại nhan? !

Russell bị chụp trúng cỏ, nhát thời khong thẻ thở được, khuon mặt
của hắn đỏ bừng len, dùng sức giãy dụa vài cái, ngón tay của đói
phương cụng khong chút nào nới lỏng, giọng nói tran đầy lo lắng cùng
giạn dữ:


  • Ngươi mau nói cho rõ ! ! Đám người Cossack đang muón cướp đoàn xe
    của Hạ Á ? ! Noi mau ! Rốt cuộc chuyện gi xảy ra ! Hắn, hắn đang ở nơi nao !
    ! !

Russell đành chịu, chỉ có thẻ cắn răng kẻ nhanh sự tình mọt làn,
đối phương co vẻ rất kich động, lại truy ván vài cau rót cuọc vị "Hạ Á
đại nhan" kia có bọ dáng ra sao, Russell cũng thành thạt mieu tả, ngay
cả tướng mạo của máy người tùy tùng ben cạnh Hạ Á ba người Tatara,
Shaerba, Philip, cũng mieu tả khong sai chút nào.

Đối phương nghe xong, dường như sửng sốt một chut, lièn sau đó bỏ qua
Russell, đem Russell nặng nề nem sang một ben!

Thì tháy ten gia hỏa hùng tráng này ngửa mặt len trời mắng to:


  • Vương bat đản! ! ! Vương bat đản! ! ! Bọn Cossack khón kiép dám đọng
    tới Hạ Á ! ! Bà đay sẽ chém chét bọn họ ! ! ! ! !

Bà, bà đay? ! !

Vừa nghe tháy tự xưng của đói phương, Russell suýt nửa ngát xỉu tại
chõ.

Vị cao nhan nay giận tim mặt, nỏi len mọt loi đình ! Het lớn một tiếng:


  • Tát cả chuẩn bị len ngựa ! Rút đao ra ! Đi theo bà đay chém người ! !

Đong đảo thuọc hạ 'dạ' mọt tiéng vang rèn, mọt trạn huýt gió thỏi
len, nhát thời từ trong rừng lại xuát hiẹn them tren dưới mọt trăm
kỵ binh !

Tình cảnh như vậy khién cho Russell cảm tháy ngạc nhien khong ngớt ! Đói
phương tỏng cọng có hơn hai trăm kỵ binh ẩn nup ở trong rừng, nhưng lại
khong tạo ra bát kỳ am thanh nào, hành đọng như vạy e rằng kỵ binh
tinh nhuẹ nhát của đé quóc Byzantine cũng khong thẻ làm được!

Mắt tháy đọi kỵ binh của đói phương đi ra, mõi con ngựa đèu dùng
khăn bịt chặt miẹng, có lẽ là cách dùng đẻ ản dáu hành tung ở
trong rừng, khó trách lúc đoàn người của bản tiến vào trong rừng lại
khong nghe bát kỳ đọng tĩnh nào...

Russell đang mien man suy nghĩ, bõng nhien vị cao nhan kia vươn tay túm
láy hắn, lièn gióng như túm láy mọt con gà sau đó đặt len lưng
ngựa.


  • Ngươi ! Đi trước dãn đường cho bọn ta ! ! ! Đi chém bọn người
    Cossack! ! Cứu viện Hạ Á đại nhan! !

Russell tuy rằng hiẹn tại đàu óc trở nen trở nen hỗn loạn, thé nhưng
nghe tháy những lời này đại khái đã hiẻu vài phàn, khong khỏi mừng
rỡ, ngòi ở tren lưng ngựa nhịn khong được kinh hỉ hỏi:


  • A ! Ngai, xin hỏi ngai la...


  • Ta? - Đối phương cười ngạo nghễ, xoay người len ngựa, ưỡn ngực nói - Bà
    đay chính la vị hon the của Hạ Á đại nhan, là vợ của hắn trong thời
    gian tới !!!


Bịch !

Russell té thẳng từ tren ngựa xuóng đát ! !

Đối phương hiển nhien vo cùng căm tức, lại làn nữa túm láy hắn nhét
len lưng ngựa, het lớn :


  • Cái đò ăn hại nhà ngươi ! Ngồi cho vững ! Néu còn té xuóng, ta đay
    sẽ chém chét ngươi!

Noi xong, nang vung tay len:


  • Các anh em mau xép thành đọi hình ! Theo ta đi chém người ! Bọn hõn
    đản Cossack muón hảm hại chòng của ta ! Các ngươi nói xem ta phải
    làm gì ! !

Đám thuọc hạ cùng lúc lớn tiéng trả lời :


  • Chém chét mẹ hắn ! !


  • Đúng ! Phải chém chét mẹ hắn ! Chem chét bọn hõn đản Cossack !
    Chém chét mẹ bọn chúng ! !


Hơn hai trăm kỵ binh đèu rút mã táu ra, nhát thời mọt mảnh rừng đèu
sáng như tuyét !

Russell ngồi tren lưng ngựa trong lòng trở nen binh tĩnh, chỉ là hắn
lạp tức suy nghĩ, những sự tình mà cả đời hắn trải qua, chưa có
chuyẹn gì đáng ngạc nhien như ngày hom nay.

Hắn bị hơn hai trăm thanh mã táu làm cho chói mắt, nhịn khong được
len lén quan sát vị "Vợ của Hạ Á đại nhan" mọt chút.

Bỗng nhien trong luc đo, trong lòng Russell sinh ra một tia thương hại ...

Ai, Hạ Á đại nhan... cũng là mọt người đáng thương a.

Từng đợt hò hét "chém chét mẹ hắn" vang len, hơn hai trăm kỵ binh như
cuòng phong cuón troi tát cả...


Liệp Quốc - Chương #198